Ai Nói Không Có Linh Căn Liền Không Thể Tu Luyện
Chương 312: Đan Nguyên Tông kinh khủng thủ bút
Chương 312: Thủ bút kinh khủng của Đan Nguyên Tông
"Ngươi, chọn thế nào?"
Dưới ánh mắt của vạn người, đối mặt với câu hỏi này của Đan Nguyên Tông chủ, Giang Triệt đưa tay ôm quyền thi lễ.
"Tông chủ, vãn bối muốn hỏi một chút, nếu như chọn trở thành khách khanh, phần thưởng là gì?"
Khi câu hỏi này được đặt ra, những người ở đây đều có chút tò mò.
Nam Cung Vô Dụng khẽ mỉm cười: "Một lò luyện đan cấp Luyện Hư, một Linh Bảo công kích cấp Luyện Hư, một Linh Bảo phòng ngự cấp Luyện Hư, một Linh Bảo phi hành cấp Luyện Hư, cộng thêm năm mươi ức linh thạch hạ phẩm, ngoài ra sẽ trở thành khách khanh trưởng lão của Đan Nguyên Tông ta, hưởng tư cách nhận bổng lộc hàng tháng."
Lời này vừa nói ra, tiếng kinh hô và bàn tán dày đặc vang lên từ các ghế trên khán đài.
Phần thưởng này quả là phong phú đến mức không còn gì để nói.
Trên đài cao, tâm trạng người của hai mạch Phùng lão và Xa lão khá nhẹ nhõm, bọn hắn hoàn toàn chỉ là xem kịch.
Còn người của mạch Tống lão, bọn hắn thật sự muốn giữ Giang Triệt lại!
Trong mắt bọn hắn, Giang Triệt chính là siêu cấp yêu nghiệt vạn năm khó gặp.
Đối với yêu nghiệt như vậy, chỉ cần bồi dưỡng thêm chút nữa........ Vậy sau này đại điển thu đồ đệ........ Đường Tam Tạng chẳng qua cũng chỉ là một chiêu bài sống!
Chỉ cần đại điển thu đồ đệ giành được đủ nhiều đệ tử thiên tài, vậy sau này sẽ chỉ ngày càng tốt đẹp hơn!
Hiện tại xem ra là chịu thiệt, nhưng nhìn về lâu dài, là lời to!
Bên dưới đài cao, Giang Triệt vẫn gật đầu không chút do dự: "Đã như vậy, vậy ta vẫn chọn trở thành phong chủ của quý tông."
Trên đài cao, Xa lão và Phùng lão cười nhìn về phía Tống lão: "Chúc mừng chúc mừng, Đan Mạch các ngươi lại thêm một vị thiên kiêu đỉnh cấp rồi."
Tống lão cười ha hả: "Vẫn không bì được với Chiến Mạch và Linh Mạch của các ngươi đâu, Đan Mạch của ta có thêm mười vị thiên kiêu đỉnh cấp nữa cũng không theo kịp hai mạch các ngươi."
"Ầy, Tống lão khiêm tốn rồi, ai mà không biết Đan Mạch các ngươi khống chế đan dược, pháp khí, phù lục chứ, đó chính là huyết mạch của tông môn mà."
"Xa lão lời nói có ẩn ý nha, đan dược, pháp khí, phù lục của Đan Mạch chúng ta cuối cùng chẳng phải là giao cho Linh Mạch các ngươi mang đi tu luyện, vận hành, buôn bán sao?"
"Tống lão, Linh Mạch chúng ta cũng khó khăn lắm chứ, đan dược, pháp khí, phù lục các ngươi đưa tới, cuối cùng phần lớn vẫn là đưa cho đệ tử Chiến Mạch mang đi tu luyện, chinh chiến."
Phùng lão nghe vậy nheo mắt: "Xa lão, Chiến Mạch chúng ta vì tông môn vứt đầu rơi máu, làm việc cũng là bán mạng cả đấy, tài nguyên trong tay chúng ta không đủ, thì làm sao đi hiệu lực vì tông môn được?"
"Ngươi nói là phần lớn, nhưng đệ tử Chiến Mạch chúng ta còn chưa đủ dùng đâu."
"Được rồi, ba vị nói ít vài câu đi, hôm nay là ngày đại hỉ." Nam Cung Vô Dụng có chút bất đắc dĩ, hắn há lại không biết ba lão gia hỏa này hàng năm tham ô bao nhiêu?
Nhưng nước quá trong ắt không có cá, không cho bọn hắn tham ô một chút... bọn hắn cũng không thể nào toàn tâm toàn ý cống hiến vì tông môn.
Cho nên a, mở một con mắt nhắm một con mắt cho qua vậy.
Chỉ cần hàng năm tông môn đều đang trong giai đoạn đi lên thì không có vấn đề gì, bọn hắn tham nhũng thì cũng là để bồi dưỡng người bên dưới thôi, phải không?
Mà người bọn hắn bồi dưỡng, chẳng phải cũng là đệ tử của chính tông môn mình sao?
Nam Cung Vô Dụng đã quay về chỗ ngồi của mình, lão giả chủ trì đại hội vẫn đang nói gì đó.
Không bao lâu sau, top mười người đứng đầu được mời lên đài, để tông chủ cùng Thánh nữ của tông môn trao phần thưởng cho họ.
Phần thưởng đều đã được chuẩn bị sẵn từ trước, chỉ là do Thánh nữ bưng tới, rồi tông chủ trao ra mà thôi.
Tất cả những điều này đều là hình thức, mà hình thức ở bên trong đại tông môn là quan trọng nhất.
Còn về Đan Nguyên Thánh tử... cử hắn ra không có sức hút bằng Thánh nữ...
Dưới vô số ánh mắt chứa đầy sự kính nể, sùng bái, ghen ghét, hâm mộ, tham lam, hoặc ánh mắt hau háu sắc dục.
Khí chất như lan trong cốc vắng, dung nhan tuyệt mỹ, dáng người uyển chuyển, Đan Nguyên Thánh nữ Hi Tĩnh Dao bưng một khay ngọc theo Nam Cung Vô Dụng đi tới trước mặt Giang Triệt.
"Hậu bối không tệ, hãy cố gắng làm tốt, bản tông rất coi trọng ngươi." Nam Cung Vô Dụng vỗ vỗ vai Giang Triệt, thuận tiện kiểm tra cốt linh của hắn.
Kiểm tra xong, Nam Cung Vô Dụng trong lòng hơi kinh ngạc, một tán tu mà còn trẻ như vậy đã đạt tới Nguyên Anh cảnh?
Lại còn có trình độ luyện đan khủng bố đến thế?
Xét về tuổi tác và tu vi của Giang Triệt mà nói, trình độ luyện đan này của hắn đúng là được xem là kinh khủng.
Nhưng Nam Cung Vô Dụng hoàn toàn không biểu lộ ra ngoài, hắn vẫn mỉm cười cầm lấy nhẫn trữ vật và một miếng ngọc bài cực kỳ cổ xưa tinh xảo từ khay của Hi Tĩnh Dao.
"Vật này, vừa là ngọc bài chứng minh thân phận của ngươi, vừa là lệnh bài phong chủ của Đan Nhất Linh Thất Phong. Cầm lệnh bài này, ngươi có thể kích hoạt đại trận hộ sơn của Đan Nhất Linh Thất Phong, ngoài ra ngươi còn có thể đặt tên cho Đan Nhất Linh Thất Phong."
Giang Triệt trong lòng vui mừng khôn xiết, hắn chờ đợi chính là giờ khắc này, thứ hắn muốn chính là thân phận này!
Có thân phận này, sau này cố gắng gây dựng một phen, hừ, cái gì Trảm Thiên Tông... trấn áp trong nháy mắt!
"Đa tạ tông chủ, vãn bối nhất định sẽ cống hiến sức lực vì tông môn!"
Nam Cung Vô Dụng cười ha hả một tiếng, sau đó lại vỗ vỗ vai Giang Triệt.
Còn về việc hắn kiểm tra cốt linh của Giang Triệt... Với chênh lệch tu vi như trời với vực, Giang Triệt hoàn toàn không hề cảm nhận được.
Ngay sau đó, Nam Cung Vô Dụng đi tới chỗ Tiêu Thiên Đỉnh.
Là hoàng tử một nước, Tiêu Thiên Đỉnh vẫn khá khách khí ôm quyền, trên thực tế với thân phận của hắn, hắn căn bản không cần ôm quyền hành lễ.
"Tiêu Thiên Đỉnh, bản tông có ấn tượng rất sâu với ngươi, khi ngươi còn bé bản tông còn từng bế ngươi đấy."
Tiêu Thiên Đỉnh cười cười, giọng điệu nhàn nhạt: "Không ngờ lại có mối quan hệ này, chúc mừng Nam Cung tông chủ lại có thêm một thành viên đại tướng."
Nam Cung Vô Dụng khẽ gật đầu, sau đó cầm lấy nhẫn trữ vật trên khay ngọc, cất cao giọng nói: "Một lò luyện đan cấp Luyện Hư, bốn mươi ức linh thạch hạ phẩm."
Âm thanh vang vọng khắp nơi, nhẫn trữ vật trong tay được đưa tới.
Tiêu Thiên Đỉnh sắc mặt bình tĩnh, đưa tay nhận lấy.
Nam Cung Vô Dụng hạ giọng: "Thúy Ngọc Hiên đã sắp xếp hộ vệ, Cửu hoàng tử và Lục hoàng tử cứ yên tâm đi."
Tiêu Thiên Đỉnh khẽ nhíu mày: "Vốn cũng không sợ, đa tạ Nam Cung tông chủ đã lo nghĩ nhiều."
"Cẩn thận vẫn tốt hơn." Nam Cung Vô Dụng nói xong, đi tới chỗ Trương Linh Phi Hoa.
"Không ngờ Diệu Âm Thánh địa lại xuất hiện một vị thiên chi kiều nữ như vậy, có muốn chuyển sang Đan Nguyên Tông của ta thử xem không? Bản tông sẽ cho ngươi vị trí nội môn trưởng lão."
Trương Linh Phi Hoa cung kính hành lễ: "Xin lỗi tông chủ, sư phụ của vãn bối là Trần Nguyệt Linh. Nếu Nam Cung tông chủ có thể mời được sư tôn của vãn bối sang đây, vãn bối tự nhiên sẽ theo qua."
Những lời này vừa cương vừa nhu, rõ ràng Trương Linh Phi Hoa này cũng không đơn giản.
"Ồ~ Thì ra là đệ tử của Nguyệt Linh, chả trách thiên tư xuất chúng như vậy."
Nói xong, Nam Cung Vô Dụng đưa tới nhẫn trữ vật: "Một lò luyện đan cấp Luyện Hư, ba mươi ức linh thạch hạ phẩm."
Lời này vừa nói ra, người trên khán đài lại được phen hâm mộ ghen ghét.
Nhưng ngay sau đó, Nam Cung Vô Dụng lại hạ giọng nói: "Nếu là đệ tử của Nguyệt Linh, vậy bản tông chủ tự bỏ tiền túi tặng ngươi một món Linh Bảo công kích cấp Luyện Hư, mặt khác sẽ đem thanh linh kiếm Luyện Hư này tặng cho con trai của sư tôn ngươi."
Trương Linh Phi Hoa nhíu mày: "Nam Cung tông chủ, ý của ngài là gì?"
Nam Cung Vô Dụng cười cười không đáp, mà đi tới chỗ người thứ tư.
Việc tông chủ tự mình tuyên đọc và trao thưởng cho mười người đứng đầu kết thúc, chín mươi người còn lại... do lão giả chủ trì đại hội đi trao.
Đợt phần thưởng này, thật đúng là vô cùng kinh khủng.
Cũng chỉ có loại đại tông môn đỉnh cấp nổi tiếng về luyện đan như Đan Nguyên Tông mới có thể làm vậy, cách trao thưởng thế này mà đổi thành tông môn khác... bọn họ lấy đâu ra?
Mà sự hào phóng kinh khủng này khiến Hà Chính Thu cũng phải ngây người, dù sao ở Hải Vực hắn chưa từng thấy tông môn nào dám trao nhiều phần thưởng như vậy.
Sau khi hồi phục từ cơn chấn kinh, Hà Chính Thu lặng lẽ suy tư có nên khuyên sư tôn chuyển sang Đan Nguyên Tông hay không...
Dù sao thì Đan Nguyên Tông này... mạnh đến mức hơi phi lý...
Mà sau khi việc trao thưởng kết thúc, lão giả chủ trì đại hội lại mỉm cười đi ra phía trước đài cao.
"Chư vị, Đan Nguyên thi đấu đã kết thúc viên mãn, nhưng trước khi chính thức khép lại, còn có một sự việc cần phải tuyên bố..."
"Ngươi, chọn thế nào?"
Dưới ánh mắt của vạn người, đối mặt với câu hỏi này của Đan Nguyên Tông chủ, Giang Triệt đưa tay ôm quyền thi lễ.
"Tông chủ, vãn bối muốn hỏi một chút, nếu như chọn trở thành khách khanh, phần thưởng là gì?"
Khi câu hỏi này được đặt ra, những người ở đây đều có chút tò mò.
Nam Cung Vô Dụng khẽ mỉm cười: "Một lò luyện đan cấp Luyện Hư, một Linh Bảo công kích cấp Luyện Hư, một Linh Bảo phòng ngự cấp Luyện Hư, một Linh Bảo phi hành cấp Luyện Hư, cộng thêm năm mươi ức linh thạch hạ phẩm, ngoài ra sẽ trở thành khách khanh trưởng lão của Đan Nguyên Tông ta, hưởng tư cách nhận bổng lộc hàng tháng."
Lời này vừa nói ra, tiếng kinh hô và bàn tán dày đặc vang lên từ các ghế trên khán đài.
Phần thưởng này quả là phong phú đến mức không còn gì để nói.
Trên đài cao, tâm trạng người của hai mạch Phùng lão và Xa lão khá nhẹ nhõm, bọn hắn hoàn toàn chỉ là xem kịch.
Còn người của mạch Tống lão, bọn hắn thật sự muốn giữ Giang Triệt lại!
Trong mắt bọn hắn, Giang Triệt chính là siêu cấp yêu nghiệt vạn năm khó gặp.
Đối với yêu nghiệt như vậy, chỉ cần bồi dưỡng thêm chút nữa........ Vậy sau này đại điển thu đồ đệ........ Đường Tam Tạng chẳng qua cũng chỉ là một chiêu bài sống!
Chỉ cần đại điển thu đồ đệ giành được đủ nhiều đệ tử thiên tài, vậy sau này sẽ chỉ ngày càng tốt đẹp hơn!
Hiện tại xem ra là chịu thiệt, nhưng nhìn về lâu dài, là lời to!
Bên dưới đài cao, Giang Triệt vẫn gật đầu không chút do dự: "Đã như vậy, vậy ta vẫn chọn trở thành phong chủ của quý tông."
Trên đài cao, Xa lão và Phùng lão cười nhìn về phía Tống lão: "Chúc mừng chúc mừng, Đan Mạch các ngươi lại thêm một vị thiên kiêu đỉnh cấp rồi."
Tống lão cười ha hả: "Vẫn không bì được với Chiến Mạch và Linh Mạch của các ngươi đâu, Đan Mạch của ta có thêm mười vị thiên kiêu đỉnh cấp nữa cũng không theo kịp hai mạch các ngươi."
"Ầy, Tống lão khiêm tốn rồi, ai mà không biết Đan Mạch các ngươi khống chế đan dược, pháp khí, phù lục chứ, đó chính là huyết mạch của tông môn mà."
"Xa lão lời nói có ẩn ý nha, đan dược, pháp khí, phù lục của Đan Mạch chúng ta cuối cùng chẳng phải là giao cho Linh Mạch các ngươi mang đi tu luyện, vận hành, buôn bán sao?"
"Tống lão, Linh Mạch chúng ta cũng khó khăn lắm chứ, đan dược, pháp khí, phù lục các ngươi đưa tới, cuối cùng phần lớn vẫn là đưa cho đệ tử Chiến Mạch mang đi tu luyện, chinh chiến."
Phùng lão nghe vậy nheo mắt: "Xa lão, Chiến Mạch chúng ta vì tông môn vứt đầu rơi máu, làm việc cũng là bán mạng cả đấy, tài nguyên trong tay chúng ta không đủ, thì làm sao đi hiệu lực vì tông môn được?"
"Ngươi nói là phần lớn, nhưng đệ tử Chiến Mạch chúng ta còn chưa đủ dùng đâu."
"Được rồi, ba vị nói ít vài câu đi, hôm nay là ngày đại hỉ." Nam Cung Vô Dụng có chút bất đắc dĩ, hắn há lại không biết ba lão gia hỏa này hàng năm tham ô bao nhiêu?
Nhưng nước quá trong ắt không có cá, không cho bọn hắn tham ô một chút... bọn hắn cũng không thể nào toàn tâm toàn ý cống hiến vì tông môn.
Cho nên a, mở một con mắt nhắm một con mắt cho qua vậy.
Chỉ cần hàng năm tông môn đều đang trong giai đoạn đi lên thì không có vấn đề gì, bọn hắn tham nhũng thì cũng là để bồi dưỡng người bên dưới thôi, phải không?
Mà người bọn hắn bồi dưỡng, chẳng phải cũng là đệ tử của chính tông môn mình sao?
Nam Cung Vô Dụng đã quay về chỗ ngồi của mình, lão giả chủ trì đại hội vẫn đang nói gì đó.
Không bao lâu sau, top mười người đứng đầu được mời lên đài, để tông chủ cùng Thánh nữ của tông môn trao phần thưởng cho họ.
Phần thưởng đều đã được chuẩn bị sẵn từ trước, chỉ là do Thánh nữ bưng tới, rồi tông chủ trao ra mà thôi.
Tất cả những điều này đều là hình thức, mà hình thức ở bên trong đại tông môn là quan trọng nhất.
Còn về Đan Nguyên Thánh tử... cử hắn ra không có sức hút bằng Thánh nữ...
Dưới vô số ánh mắt chứa đầy sự kính nể, sùng bái, ghen ghét, hâm mộ, tham lam, hoặc ánh mắt hau háu sắc dục.
Khí chất như lan trong cốc vắng, dung nhan tuyệt mỹ, dáng người uyển chuyển, Đan Nguyên Thánh nữ Hi Tĩnh Dao bưng một khay ngọc theo Nam Cung Vô Dụng đi tới trước mặt Giang Triệt.
"Hậu bối không tệ, hãy cố gắng làm tốt, bản tông rất coi trọng ngươi." Nam Cung Vô Dụng vỗ vỗ vai Giang Triệt, thuận tiện kiểm tra cốt linh của hắn.
Kiểm tra xong, Nam Cung Vô Dụng trong lòng hơi kinh ngạc, một tán tu mà còn trẻ như vậy đã đạt tới Nguyên Anh cảnh?
Lại còn có trình độ luyện đan khủng bố đến thế?
Xét về tuổi tác và tu vi của Giang Triệt mà nói, trình độ luyện đan này của hắn đúng là được xem là kinh khủng.
Nhưng Nam Cung Vô Dụng hoàn toàn không biểu lộ ra ngoài, hắn vẫn mỉm cười cầm lấy nhẫn trữ vật và một miếng ngọc bài cực kỳ cổ xưa tinh xảo từ khay của Hi Tĩnh Dao.
"Vật này, vừa là ngọc bài chứng minh thân phận của ngươi, vừa là lệnh bài phong chủ của Đan Nhất Linh Thất Phong. Cầm lệnh bài này, ngươi có thể kích hoạt đại trận hộ sơn của Đan Nhất Linh Thất Phong, ngoài ra ngươi còn có thể đặt tên cho Đan Nhất Linh Thất Phong."
Giang Triệt trong lòng vui mừng khôn xiết, hắn chờ đợi chính là giờ khắc này, thứ hắn muốn chính là thân phận này!
Có thân phận này, sau này cố gắng gây dựng một phen, hừ, cái gì Trảm Thiên Tông... trấn áp trong nháy mắt!
"Đa tạ tông chủ, vãn bối nhất định sẽ cống hiến sức lực vì tông môn!"
Nam Cung Vô Dụng cười ha hả một tiếng, sau đó lại vỗ vỗ vai Giang Triệt.
Còn về việc hắn kiểm tra cốt linh của Giang Triệt... Với chênh lệch tu vi như trời với vực, Giang Triệt hoàn toàn không hề cảm nhận được.
Ngay sau đó, Nam Cung Vô Dụng đi tới chỗ Tiêu Thiên Đỉnh.
Là hoàng tử một nước, Tiêu Thiên Đỉnh vẫn khá khách khí ôm quyền, trên thực tế với thân phận của hắn, hắn căn bản không cần ôm quyền hành lễ.
"Tiêu Thiên Đỉnh, bản tông có ấn tượng rất sâu với ngươi, khi ngươi còn bé bản tông còn từng bế ngươi đấy."
Tiêu Thiên Đỉnh cười cười, giọng điệu nhàn nhạt: "Không ngờ lại có mối quan hệ này, chúc mừng Nam Cung tông chủ lại có thêm một thành viên đại tướng."
Nam Cung Vô Dụng khẽ gật đầu, sau đó cầm lấy nhẫn trữ vật trên khay ngọc, cất cao giọng nói: "Một lò luyện đan cấp Luyện Hư, bốn mươi ức linh thạch hạ phẩm."
Âm thanh vang vọng khắp nơi, nhẫn trữ vật trong tay được đưa tới.
Tiêu Thiên Đỉnh sắc mặt bình tĩnh, đưa tay nhận lấy.
Nam Cung Vô Dụng hạ giọng: "Thúy Ngọc Hiên đã sắp xếp hộ vệ, Cửu hoàng tử và Lục hoàng tử cứ yên tâm đi."
Tiêu Thiên Đỉnh khẽ nhíu mày: "Vốn cũng không sợ, đa tạ Nam Cung tông chủ đã lo nghĩ nhiều."
"Cẩn thận vẫn tốt hơn." Nam Cung Vô Dụng nói xong, đi tới chỗ Trương Linh Phi Hoa.
"Không ngờ Diệu Âm Thánh địa lại xuất hiện một vị thiên chi kiều nữ như vậy, có muốn chuyển sang Đan Nguyên Tông của ta thử xem không? Bản tông sẽ cho ngươi vị trí nội môn trưởng lão."
Trương Linh Phi Hoa cung kính hành lễ: "Xin lỗi tông chủ, sư phụ của vãn bối là Trần Nguyệt Linh. Nếu Nam Cung tông chủ có thể mời được sư tôn của vãn bối sang đây, vãn bối tự nhiên sẽ theo qua."
Những lời này vừa cương vừa nhu, rõ ràng Trương Linh Phi Hoa này cũng không đơn giản.
"Ồ~ Thì ra là đệ tử của Nguyệt Linh, chả trách thiên tư xuất chúng như vậy."
Nói xong, Nam Cung Vô Dụng đưa tới nhẫn trữ vật: "Một lò luyện đan cấp Luyện Hư, ba mươi ức linh thạch hạ phẩm."
Lời này vừa nói ra, người trên khán đài lại được phen hâm mộ ghen ghét.
Nhưng ngay sau đó, Nam Cung Vô Dụng lại hạ giọng nói: "Nếu là đệ tử của Nguyệt Linh, vậy bản tông chủ tự bỏ tiền túi tặng ngươi một món Linh Bảo công kích cấp Luyện Hư, mặt khác sẽ đem thanh linh kiếm Luyện Hư này tặng cho con trai của sư tôn ngươi."
Trương Linh Phi Hoa nhíu mày: "Nam Cung tông chủ, ý của ngài là gì?"
Nam Cung Vô Dụng cười cười không đáp, mà đi tới chỗ người thứ tư.
Việc tông chủ tự mình tuyên đọc và trao thưởng cho mười người đứng đầu kết thúc, chín mươi người còn lại... do lão giả chủ trì đại hội đi trao.
Đợt phần thưởng này, thật đúng là vô cùng kinh khủng.
Cũng chỉ có loại đại tông môn đỉnh cấp nổi tiếng về luyện đan như Đan Nguyên Tông mới có thể làm vậy, cách trao thưởng thế này mà đổi thành tông môn khác... bọn họ lấy đâu ra?
Mà sự hào phóng kinh khủng này khiến Hà Chính Thu cũng phải ngây người, dù sao ở Hải Vực hắn chưa từng thấy tông môn nào dám trao nhiều phần thưởng như vậy.
Sau khi hồi phục từ cơn chấn kinh, Hà Chính Thu lặng lẽ suy tư có nên khuyên sư tôn chuyển sang Đan Nguyên Tông hay không...
Dù sao thì Đan Nguyên Tông này... mạnh đến mức hơi phi lý...
Mà sau khi việc trao thưởng kết thúc, lão giả chủ trì đại hội lại mỉm cười đi ra phía trước đài cao.
"Chư vị, Đan Nguyên thi đấu đã kết thúc viên mãn, nhưng trước khi chính thức khép lại, còn có một sự việc cần phải tuyên bố..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận