Ai Nói Không Có Linh Căn Liền Không Thể Tu Luyện

Chương 260: Hổ ca các nữ nhân

Chương 260: Những nữ nhân của Hổ ca
Sau nửa tháng này, Giang Triệt và Tô Thanh Đàn đều không đi đâu cả, chỉ ở nhà ngày đêm không ngừng tế luyện bản mệnh pháp bảo.
Lần tế luyện này, Giang Triệt vẫn như cũ chỉ lấy sáu mảnh lá của Thiên Hỏa Lưu Ly.
Tu luyện không biết tháng năm, cảm giác chỉ như chớp mắt........ Nửa tháng thời gian đã trôi qua.
Việc tế luyện bản mệnh pháp bảo, Giang Triệt và Tô Thanh Đàn chỉ mới đạt được ba thành tiến độ.
Vào một ngày nọ, bảy vị đại yêu cùng đáp xuống Phong Ba Đài.
Thu công, Giang Triệt ra đón tiếp.
Vào nhà ngồi xuống, Giang Triệt và Tô Thanh Đàn vội vàng dâng trà.
"Nói ngắn gọn." Hổ Vương nhấp một ngụm trà rồi đưa tay ra.
Trong tay hắn là sáu mảnh lá đỏ như máu.
"Lá này, chỉ cần một mảnh, dù các ngươi chỉ còn lại một giọt huyết, lá này cũng có thể trong vòng một canh giờ tái tạo lại thân thể các ngươi, khôi phục toàn bộ linh lực."
Giọng Hổ Vương trầm thấp, vừa dứt lời, sáu mảnh huyết lá bay về phía Giang Triệt và Tô Thanh Đàn, mỗi người ba mảnh.
Huyết lá này là do hắn hao phí đại lượng tâm đầu tinh huyết để tế luyện ra, vì sáu mảnh huyết lá này........ tu vi của hắn thậm chí đã suy giảm một phần.
Nếu không phải vì không muốn Giang Triệt và Tô Thanh Đàn chết ở bên trong........ hắn tuyệt đối sẽ không làm chuyện tổn hại căn cơ như vậy.
Không đợi Giang Triệt và Tô Thanh Đàn nói lời cảm tạ, Phong Hậu Nữ Vương cười lấy ra mười tám bình ngọc.
"Phong Vương mật lộ, một bình có thể uống mười ngụm, một ngụm có thể lấp đầy toàn bộ linh lực Nguyên Anh kỳ của các ngươi trong nháy mắt."
Loại trọng bảo này, nàng đã uẩn dưỡng không ít năm, khôi phục trong nháy mắt, hiệu quả này quả là nghịch thiên?
Ưng Vương khẽ mỉm cười, "xoạt" một tiếng mở quạt xếp.
Quạt xếp phe phẩy, lập tức hai chiếc lông vũ bay đến trên người Giang Triệt và Tô Thanh Đàn.
Giữa thanh quang lượn lờ, sau lưng Giang Triệt và Tô Thanh Đàn hiện ra hai đôi cánh chim màu xanh.
"Đôi cánh này có thể giúp các ngươi đạt được tốc độ gấp năm lần Nguyên Anh hậu kỳ, duy trì ít nhất ba tháng, dài nhất nửa năm."
Giang Triệt và Tô Thanh Đàn trong lòng vui mừng khôn xiết, lúc này Ngưu Vương mở miệng.
Giọng hắn hùng hậu, có chút vang vọng: "Hai kiện mặc giáp này nhẹ như lông hồng, có thể hóa thành áo lót mặc bên trong y phục."
"Mặc giáp này chính là do da lông của bản vương luyện hóa, trong một ngày có thể chống lại ba lần toàn lực công kích của Hóa Thần sơ kỳ."
Vật này vừa xuất hiện, ngay cả ánh mắt Hổ Vương cũng có chút thay đổi.
Luyện hóa từ da lông, Ngưu Vương e là đã cắt một mảng da của chính mình ra.
Nếu không, mặc giáp này làm sao có thể chống đỡ được công kích của Hóa Thần?
Vực sâu ngăn cách giữa Hóa Thần và Nguyên Anh còn lớn hơn cả khoảng cách giữa Nguyên Anh và Kim Đan.
Tu sĩ Kim Đan nếu có bảo bối chống được thần thức của Nguyên Anh.......... trăm vị Kim Đan là có cơ hội mài chết một vị Nguyên Anh đại năng!
Nhưng Nguyên Anh đi chiến Hóa Thần......... Nếu tu sĩ Nguyên Anh không thể tập hỏa tiêu diệt Hóa Thần trong nháy mắt......... thì về cơ bản có thể vứt pháp bảo xuống tại chỗ chờ chết.
Chỉ cần bị Hóa Thần phát hiện, ngươi phòng thủ hay không cũng chẳng khác gì nhau.
Tu sĩ Nguyên Anh dù mạnh, cũng chỉ là linh lực và linh hồn chi lực hùng hậu hơn một chút.
Nhưng Hóa Thần.......... linh hồn của nhân gia đã lột xác thành thần hồn, lại còn sở hữu ý cảnh, thêm nữa còn có thể xé rách không gian tạo ra vết nứt.
Tu sĩ Hóa Thần về cơ bản không gặp phiền phức vì thiếu linh lực, bọn họ có thể giao cảm với một phần Thiên Địa, dù bọn họ tiêu hao hết sạch linh lực trong nháy mắt..........
Chỉ cần bọn hắn không chết, bọn hắn đều có thể khôi phục linh lực trong thời gian rất ngắn.
Mà trong thực chiến, có rất ít thuật pháp có thể rút sạch toàn bộ linh lực trong nháy mắt.
Hơn nữa, uy lực của ý cảnh còn kinh khủng hơn linh lực.
Ngoài ra, tu sĩ Hóa Thần có thể tu tập 【 đạo pháp 】!
Đạo pháp cùng thuật pháp tuy chỉ chênh lệch một chữ, nhưng sự chênh lệch một chữ này......... đến mức thiên địa cách biệt cũng không thể hình dung.
Mà mặc giáp Ngưu Vương lấy ra có thể chống đỡ ba lần công kích của Hóa Thần sơ kỳ......... điều này quả thực quá kinh khủng, mức độ trân quý của mặc giáp này......... đã vượt qua cả huyết lá mà Hổ Vương cho ra.
Hám địa Ngưu Vương quả thật là......... quá ngưu!
Ngay sau đó, Báo Vương có dung mạo tương đối bình thường lấy ra trọng bảo do hắn luyện chế, đó là hai thanh chủy thủ màu đen không hề phản quang!
Giọng hắn hơi khàn, dường như không thích nói chuyện lắm: "Chủy thủ, phá vỡ không gian, có uy lực Hóa Thần, dùng cẩn thận, các ngươi miễn cưỡng có thể chịu được phản phệ."
Dừng một chút, Báo Vương lại nói: "Ta đề nghị các ngươi ném chủy thủ để đâm rách không gian, để cho vết nứt không gian hút đối thủ vào cắn chết, với tu vi Nguyên Anh của các ngươi, vẫn chưa chịu nổi lực lượng của vết nứt không gian."
"Đa tạ Báo ca!" Giang Triệt liên tục chấn kinh.
Mã ca đứng dậy, ba đồng tiền có khắc lành dữ trong tay bay về phía Giang Triệt: "Ta đã sửa đổi một chút, với tu vi hiện tại của ngươi có thể dùng ba lần, sau ba lần, đồng tiền sẽ tự động biến mất quay về tay ta, ngươi có thể dùng nó để truyền tin cho chúng ta."
Đồng tiền này chính là bản mệnh pháp bảo của Mã ca, mà đây cũng là ý cảnh của hắn.
Có thể cho Giang Triệt tạm dùng vật này......... Quá trượng nghĩa!
Cuối cùng, Hầu Vương gãi tay cười một tiếng, sáu sợi lông tơ bay vào người Giang Triệt và Tô Thanh Đàn rồi biến mất không thấy.
"Lông tơ thế mạng, mỗi người ba sợi, một sợi lông một mạng, các ngươi có thể chết ba lần."
Khôi phục, tốc độ, phòng ngự, công kích, thế mạng, xem bói lành dữ, nhiều trọng bảo như vậy tập trung trên người hai người........ có thể nói là cực kỳ xa hoa!
Trong hành lang lầu một, Hổ Vương đứng dậy, cùng lúc đó một kết giới màu đỏ thẫm bao phủ tới.
"Hổ ca! Ngươi có ý gì?!" Sắc mặt Ưng Vương đột biến!
Hổ Vương liếc nhìn đám yêu, hắn không nói gì, đưa tay xé rách không gian, trực tiếp mang Giang Triệt và Tô Thanh Đàn đi.
"Hổ ca!!" Mấy luồng linh lực đủ màu sắc đánh lên kết giới, nhưng kết giới này không hề rung động chút nào.
"Dừng tay đi, các ngươi không phá nổi đâu." Phong Hậu Nữ Vương thần sắc lãnh đạm, nàng đã sớm liệu được việc này.
"Ly tỷ, chuyện này, chúng ta chẳng lẽ cứ trơ mắt nhìn Hổ ca tự mình đi?"
Phong Hậu Nữ Vương bưng chén trà lên nhấp một ngụm, trên khuôn mặt tinh xảo của nàng hiện lên một nụ cười: "Ai nói chúng ta sẽ trơ mắt nhìn Hổ ca đi?"
"Đừng nóng vội, uống trà đi, uống hết chén trà này, kết giới sẽ tự tan."
Các đại yêu trong lòng nghi hoặc, Hầu ca chớp chớp mắt, dường như đoán được điều gì.
Các đại yêu lại ngồi xuống, nhưng không mấy vị có tâm trạng uống trà.
Ước chừng nửa khắc sau, trên Phong Ba Đài đột nhiên xuất hiện ba vết nứt không gian.
Một hơi thở sau, từ ba vết nứt không gian, ba bóng hình xinh đẹp bước ra giữa không trung, đảo mắt nhìn bốn phía.
"Đây là Phong Ba Đài sao?"
"Vạn năm Phần Thiên Hỏa Lưu Ly, quả thật có bản lĩnh."
"Non xanh nước biếc, phong cảnh không tệ."
Ba nữ nhân có dung mạo, khí chất, dáng người, giọng nói đều khác nhau, nhưng các nàng......... đều được xem là ‘nữ nhân’ của Hổ ca.
Nữ nhân ở giữa tên là Dạ Nguyệt, bản thể chính là dị chủng Yêu tộc 【 U Ảnh Thôn Thiên Mãng】 ở Phượng Ngô Thành.
Hắn có thần sắc lạnh lùng như Hổ Vương, khí chất hoàn toàn là kiểu cao lãnh ngự tỷ Nữ Vương.
Nữ nhân bên trái tên là Mị Như Lam, bản thể chính là 【 Hồng Vĩ Thiên Hồ】 ở thành Hồng Trúc.
Hắn có thân hình nhỏ nhắn xinh xắn, dung mạo và khí chất vừa vũ mị lại xen lẫn thanh thuần đáng yêu, nhìn qua vừa có cảm giác như tiểu muội nhà bên, lại vừa có một sức hút mê người khó tả.
Nữ nhân bên phải tên là Lăng Hàn Trúc, bản thể chính là 【 Tử Trảo Ma Chu】 ở Ngọc Lan Thành.
Hắn có tư thái mê người, dung mạo dịu dàng, ngay cả khí chất cũng mang lại cho người ta cảm giác dễ gần.
Nhưng nếu thật sự cảm thấy nàng dễ tiếp cận.......... thì đó có thể là một sai lầm cực kỳ lớn rồi.
Coi như U Ảnh Thôn Thiên Mãng Dạ Nguyệt, thì vừa nhìn đã biết là không dễ chọc.
Còn Hồng Vĩ Thiên Hồ Mị Như Lam, vừa thanh thuần lại quá vũ mị, người tinh mắt cũng nhìn ra là không dễ chọc.
Duy chỉ có Tử Trảo Ma Chu Lăng Hàn Trúc.........
Bạn cần đăng nhập để bình luận