Ai Nói Không Có Linh Căn Liền Không Thể Tu Luyện
Chương 350: Xong, Hóa Thần phạm sai lầm, Giang Triệt muốn chết
Chương 350: Xong rồi, Hóa Thần phạm sai lầm, Giang Triệt sắp toi mạng
Cùng lúc có hai người đột phá Hóa Thần, tại Đan Nguyên Tông này cũng là chuyện hiếm thấy!
Trên đỉnh núi của Đan một trăm linh bảy phong, lại có một cột sáng linh lực vừa thô vừa to phóng thẳng lên trời!
Cột sáng này trực tiếp dung hợp với cột sáng của Tô Thanh Đàn, trong thoáng chốc, cột sáng linh lực mới đã rộng ước chừng trăm mét!
Bên trong sự k·í·c·h ·đ·ộ·n·g hùng liệt, phạm vi linh lực triều tịch càng lúc càng lớn, tại một dãy núi nào đó cách đây hơn mười vạn dặm, con hồng long mà Giang Triệt nhìn thấy trước đó chậm rãi ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy linh lực triều tịch lan tràn đến........ Điều này rõ ràng là do thiên địa chi lực ở bên kia không đủ.
Mắt rồng hơi động, sau đó hồng long bơi vào thiên không rồi chui vào vân hải.
Mấy hơi thở sau, thiên địa chi lực trong phạm vi lớn hơn bị vòi rồng màu hồng hút vào bên trong linh lực triều tịch, theo linh lực được bổ sung, linh lực triều tịch vốn không ngừng khuếch trương bắt đầu chậm rãi co rút lại........
Tại chủ phong Đan Nguyên Tông, Thánh tử Nhan Đình Hiên cùng Thánh nữ Hi Tĩnh Dao bay thấp xuống bên cạnh tông chủ.
"Tông chủ, ngài nói xem người Hóa Thần thứ hai này........ Có phải là Giang phong chủ không?"
Nam Cung Vô Dụng hơi mỉm cười: "Nếu thật sự là hắn thì ngược lại cũng tốt, phu thê ba năm từ Nguyên Anh nhập Hóa Thần, thiên tư bực này đủ để xếp vào hàng mười người đứng đầu cổ kim của Đan Nguyên Tông chúng ta."
Đôi mắt đẹp của Hi Tĩnh Dao hơi lay động: "Tông chủ, nếu thật sự là Giang phong chủ....... Tài nguyên sáu mươi năm của Đan Mạch......."
Nam Cung Vô Dụng nhíu mày: "Cái này không thể miễn, đây là đổ ước của Tống lão và Xa lão, ta là tông chủ không thể thiên vị."
Chừng nào hư ảnh linh hồn chưa xuất hiện, không ai biết được người Hóa Thần thứ hai này rốt cuộc là ai, tuy nói không ít cao tầng đã đoán được........
Nhưng đoán thì đoán vậy, bọn hắn chưa tận mắt thấy........ Nên vẫn có chút không chắc chắn.
Rất nhanh, ngày thứ hai đã đến.
Ngày hôm đó, hư ảnh thần hồn của Tô Thanh Đàn tiêu tán, dị tượng thiên địa và cột sáng linh lực mà nàng dẫn động cũng tản đi.
Mà bên trong cột sáng linh lực đã thu nhỏ đi không ít kia, Giang Triệt đang nhắm mắt dần dần ngưng tụ hiện ra!
Hư ảnh cũng cao trăm trượng, cũng chỉ là nửa thân trên!
"Quá mạnh mẽ." Trịnh Tại Tú hé miệng thở dài: "So với Giang đại ca bọn hắn, ta thật sự là đủ p·h·ế."
"Thật sự là Giang phong chủ!"
"Hai ba năm đột phá Hóa Thần, cái này, ha ha, Đan Mạch chúng ta sắp hưng thịnh rồi!!"
Tại Chiến Mạch, Xa lão vuốt râu cau mày: "Sớm biết như thế, lão phu đã nên tranh giành một phen rồi, đồ nhi, ngươi nói xem đây có phải là mánh lới của Tống lão quái không, hắn không phải là đã để Giang Triệt này lĩnh ngộ phá toái ý cảnh kết tinh chứ?"
"Sư tôn, cũng không thể nào đâu ạ, Tống lão có lẽ chỉ là muốn tranh một hơi trước mặt Chiến Mạch và Linh Mạch chúng ta thôi."
Xa lão nghe vậy lại lắc đầu: "Cũng không đúng, Tống lão quái không phải là người có thể làm ra chuyện như vậy, nhưng nếu thật sự là tự mình Hóa Thần thì đúng là có chút đáng sợ......... Giang Triệt này........."
"Cũng không đúng ạ sư tôn, nhìn chung những người Hóa Thần trong tông, lúc Hóa Thần ai mà không phải mở mắt thấy thế gian?"
"Giang sư đệ này sao cứ luôn nhắm mắt vậy? Lần Hóa Thần này của hắn có chút cổ quái nha."
[Chú thích: Giang Triệt là quan môn đệ tử của Tống lão, bối phận chỉ thấp hơn Tống lão một bậc, ngang hàng với đệ tử của Tống lão. Xa lão cùng Tống lão cùng thế hệ, quan môn đệ tử của Xa lão cùng thế hệ với Giang Triệt, cho nên gọi nhau là sư huynh đệ. Ví dụ: Sư tôn là đời một, quan môn đệ tử là đời hai, đệ tử thân truyền là đời ba, đệ tử phổ thông là đời bốn, ký danh đệ tử là đời năm. Cùng đời một là ngang hàng. Bối phận khác nhau, xưng hô khác nhau, rất dễ hiểu.]
"Ừm?" Xa lão tập trung tinh thần: "Đúng thật là vậy, ngươi không nói vi sư cũng không chú ý đến điểm này."
Ngay lúc bọn hắn còn đang suy đoán........ Việc Hóa Thần của Giang Triệt đã gặp phải phiền toái.
Giang Triệt, là người không có linh căn.
Ai cũng biết, không có linh căn thì căn bản không thể thu nạp linh lực để trở thành tu tiên giả!
Nhưng Giang Triệt dựa vào 《 Thanh Sơn Kinh 》 vẫn cứ ngưng tụ được linh lực để trở thành tu tiên giả.
Vốn dĩ theo như 《 Thanh Sơn Kinh 》 ghi chép, Kim Đan kỳ đã là cực hạn, lên nữa đến Nguyên Anh thì đó chính là Giả Anh, mà Giả Anh thì căn bản không thể Hóa Thần, càng không thể giống như Nguyên Anh chân chính.
Nhưng Giang Triệt đã tìm được lối tắt khác, lấy nhục thân của bản thân làm linh căn, may mắn bước vào Nguyên Anh và kết thành 【 Nguyên Anh - Chân Thật 】.
Nhưng Nguyên Anh chân thật của hắn không thể ly thể như tu sĩ bình thường khác, Nguyên Anh chân thật của hắn luôn bị trói buộc tại linh hồn chi hải.
Hôm nay muốn Nguyên Anh lột xác, linh hồn lột xác......... Vấn đề lại xuất hiện.
Nguyên Anh không thể ly thể, cho nên hư ảnh trăm trượng bên trong cột sáng chỉ là ‘hồn’ của Giang Triệt.
Đúng như đệ tử của Xa lão đã nói, Nguyên Anh Hóa Thần cần phải mở mắt thấy thế gian, cảm ngộ thiên địa để tiến tới lột xác thành thần hồn!
Vẽ rồng còn cần điểm mắt, mắt không mở thì không có linh tính, không có linh tính thì làm sao Hóa Thần?
Chuyện này........ Giang Triệt không ngờ tới, hắn cũng không nghĩ rằng sẽ xuất hiện vấn đề kiểu này.
Lúc này ‘hồn’ đã ra ngoài, ‘linh’ vẫn còn bị trói buộc trong cơ thể, cái này........ Phiền toái lớn rồi.
Cách đó mười vạn dặm, hộ tông Thánh Thú hồng long vẫn đang ra sức tụ tập thiên địa linh lực rót vào bên trong linh lực triều tịch mà Giang Triệt dẫn động lúc Hóa Thần.
Đây vốn là chuyện tốt, nhưng vấn đề là Giang Triệt bây giờ căn bản không thể tiến thêm một bước để Hóa Thần.
Đối mặt với linh lực triều tịch không ngừng tràn vào, thân thể hắn đã bắt đầu run rẩy........
Cứ tiếp tục như vậy, không đợi hắn nghĩ ra biện pháp giải quyết thì nhục thân liền sẽ bị căng nổ trước.........
Cố gắng kìm nén sự bất an trong lòng, Giang Triệt bình tĩnh truyền âm cho Tô Thanh Đàn bên cạnh: "Phu nhân, vi phu gặp chút phiền toái, linh lực triều tịch này quá mạnh, nàng xem có thể xua tan bớt một chút được không."
Bên cạnh, Tô Thanh Đàn đang củng cố cảnh giới nghe vậy lòng chấn động, mở mắt ra: "Phu quân, đây là thiên địa dị tượng, không cách nào xua tan được, nếu cưỡng ép xua tan thì Hóa Thần sẽ thất bại."
Lòng Giang Triệt càng chùng xuống: "Không sao, nàng xem có cách nào ngăn cản nó một chút không, vi phu e là cần chút thời gian."
"Được!" Tô Thanh Đàn không hỏi nhiều nữa, nàng đã đoán ra được điều gì đó.
Không tiếp tục củng cố cảnh giới nữa, Tô Thanh Đàn lập tức bay ra khỏi đỉnh núi, nhìn khắp bốn phía.
Nàng kết ấn, triển khai đại trận để ngăn cản linh lực triều tịch đang tụ lại kia.
"Hử? Đây là tình huống gì vậy? Phu nhân của Giang phong chủ sao lại đang quấy nhiễu Giang phong chủ đột phá Hóa Thần?"
Tại chủ phong Đan Nguyên Tông, Nam Cung Vô Dụng cũng nhíu mày: "Không đúng, nàng ấy muốn làm gì? Chẳng lẽ Tiểu Giang xảy ra vấn đề rồi?"
Chiến Mạch.
"Sư tôn, Giang sư đệ chắc đến tám phần là đã dùng ý cảnh kết tinh, nên Hóa Thần mới xảy ra sự cố."
Linh Mạch.
"Lão Tống à lão Tống, ngươi đúng là có chút thiển cận rồi, không ngờ ngươi thông minh một đời, sao về già lại hồ đồ như vậy."
Trong mắt Phùng lão, hắn cũng cho rằng Giang Triệt đã dùng ý cảnh kết tinh.
Dù sao tu sĩ Nguyên Anh đột phá Hóa Thần bình thường sẽ không xảy ra sự cố, ít nhất là trong gần vạn năm hắn còn sống, hắn chưa từng thấy Nguyên Anh nào xảy ra sự cố lúc đột phá Hóa Thần.
"Tông chủ, nàng ấy muốn ngăn cản linh lực triều tịch, nhưng với sức của nàng ấy e là không đủ." Nhan Đình Hiên nhìn ra ý đồ của Tô Thanh Đàn, trực tiếp mở miệng nói.
Nam Cung Vô Dụng không nói gì, một đạo thần thức truyền đến tai hồng long ở cách đó mấy chục vạn dặm.
Trong mắt hồng long hiện lên vẻ nghi hoặc, trước đây không phải hắn đều làm như vậy sao, vì sao lần này tông chủ lại nói không cần hắn nữa?
Trong lòng dấy lên một tia khó chịu, hồng long bay về phía Giang Triệt, hắn muốn xem rốt cuộc là tình huống thế nào!
Mà chỗ Giang Triệt........ Cố gắng trấn tĩnh!
Giang Triệt lại lật xem 《 Thanh Sơn Kinh 》 một lần nữa, cố gắng tìm ra phương pháp giải quyết.
Nhưng lật xem cả 《 Thanh Sơn Kinh 》, phía trên đó căn bản không có một chút tư tưởng nào về việc đột phá Hóa Thần.
Câu duy nhất có liên quan, lại là lời của lão giả viết ra 《 Thanh Sơn Kinh 》 nói rằng không biết nên viết (biên) tiếp thế nào sau Nguyên Anh..........
"Biên thế nào đây, biên thế nào đây!" Trong phòng, Giang Triệt gấp đến toàn thân đổ mồ hôi, nhục thân của hắn bây giờ đã bắt đầu căng phồng lên........
Cùng lúc có hai người đột phá Hóa Thần, tại Đan Nguyên Tông này cũng là chuyện hiếm thấy!
Trên đỉnh núi của Đan một trăm linh bảy phong, lại có một cột sáng linh lực vừa thô vừa to phóng thẳng lên trời!
Cột sáng này trực tiếp dung hợp với cột sáng của Tô Thanh Đàn, trong thoáng chốc, cột sáng linh lực mới đã rộng ước chừng trăm mét!
Bên trong sự k·í·c·h ·đ·ộ·n·g hùng liệt, phạm vi linh lực triều tịch càng lúc càng lớn, tại một dãy núi nào đó cách đây hơn mười vạn dặm, con hồng long mà Giang Triệt nhìn thấy trước đó chậm rãi ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy linh lực triều tịch lan tràn đến........ Điều này rõ ràng là do thiên địa chi lực ở bên kia không đủ.
Mắt rồng hơi động, sau đó hồng long bơi vào thiên không rồi chui vào vân hải.
Mấy hơi thở sau, thiên địa chi lực trong phạm vi lớn hơn bị vòi rồng màu hồng hút vào bên trong linh lực triều tịch, theo linh lực được bổ sung, linh lực triều tịch vốn không ngừng khuếch trương bắt đầu chậm rãi co rút lại........
Tại chủ phong Đan Nguyên Tông, Thánh tử Nhan Đình Hiên cùng Thánh nữ Hi Tĩnh Dao bay thấp xuống bên cạnh tông chủ.
"Tông chủ, ngài nói xem người Hóa Thần thứ hai này........ Có phải là Giang phong chủ không?"
Nam Cung Vô Dụng hơi mỉm cười: "Nếu thật sự là hắn thì ngược lại cũng tốt, phu thê ba năm từ Nguyên Anh nhập Hóa Thần, thiên tư bực này đủ để xếp vào hàng mười người đứng đầu cổ kim của Đan Nguyên Tông chúng ta."
Đôi mắt đẹp của Hi Tĩnh Dao hơi lay động: "Tông chủ, nếu thật sự là Giang phong chủ....... Tài nguyên sáu mươi năm của Đan Mạch......."
Nam Cung Vô Dụng nhíu mày: "Cái này không thể miễn, đây là đổ ước của Tống lão và Xa lão, ta là tông chủ không thể thiên vị."
Chừng nào hư ảnh linh hồn chưa xuất hiện, không ai biết được người Hóa Thần thứ hai này rốt cuộc là ai, tuy nói không ít cao tầng đã đoán được........
Nhưng đoán thì đoán vậy, bọn hắn chưa tận mắt thấy........ Nên vẫn có chút không chắc chắn.
Rất nhanh, ngày thứ hai đã đến.
Ngày hôm đó, hư ảnh thần hồn của Tô Thanh Đàn tiêu tán, dị tượng thiên địa và cột sáng linh lực mà nàng dẫn động cũng tản đi.
Mà bên trong cột sáng linh lực đã thu nhỏ đi không ít kia, Giang Triệt đang nhắm mắt dần dần ngưng tụ hiện ra!
Hư ảnh cũng cao trăm trượng, cũng chỉ là nửa thân trên!
"Quá mạnh mẽ." Trịnh Tại Tú hé miệng thở dài: "So với Giang đại ca bọn hắn, ta thật sự là đủ p·h·ế."
"Thật sự là Giang phong chủ!"
"Hai ba năm đột phá Hóa Thần, cái này, ha ha, Đan Mạch chúng ta sắp hưng thịnh rồi!!"
Tại Chiến Mạch, Xa lão vuốt râu cau mày: "Sớm biết như thế, lão phu đã nên tranh giành một phen rồi, đồ nhi, ngươi nói xem đây có phải là mánh lới của Tống lão quái không, hắn không phải là đã để Giang Triệt này lĩnh ngộ phá toái ý cảnh kết tinh chứ?"
"Sư tôn, cũng không thể nào đâu ạ, Tống lão có lẽ chỉ là muốn tranh một hơi trước mặt Chiến Mạch và Linh Mạch chúng ta thôi."
Xa lão nghe vậy lại lắc đầu: "Cũng không đúng, Tống lão quái không phải là người có thể làm ra chuyện như vậy, nhưng nếu thật sự là tự mình Hóa Thần thì đúng là có chút đáng sợ......... Giang Triệt này........."
"Cũng không đúng ạ sư tôn, nhìn chung những người Hóa Thần trong tông, lúc Hóa Thần ai mà không phải mở mắt thấy thế gian?"
"Giang sư đệ này sao cứ luôn nhắm mắt vậy? Lần Hóa Thần này của hắn có chút cổ quái nha."
[Chú thích: Giang Triệt là quan môn đệ tử của Tống lão, bối phận chỉ thấp hơn Tống lão một bậc, ngang hàng với đệ tử của Tống lão. Xa lão cùng Tống lão cùng thế hệ, quan môn đệ tử của Xa lão cùng thế hệ với Giang Triệt, cho nên gọi nhau là sư huynh đệ. Ví dụ: Sư tôn là đời một, quan môn đệ tử là đời hai, đệ tử thân truyền là đời ba, đệ tử phổ thông là đời bốn, ký danh đệ tử là đời năm. Cùng đời một là ngang hàng. Bối phận khác nhau, xưng hô khác nhau, rất dễ hiểu.]
"Ừm?" Xa lão tập trung tinh thần: "Đúng thật là vậy, ngươi không nói vi sư cũng không chú ý đến điểm này."
Ngay lúc bọn hắn còn đang suy đoán........ Việc Hóa Thần của Giang Triệt đã gặp phải phiền toái.
Giang Triệt, là người không có linh căn.
Ai cũng biết, không có linh căn thì căn bản không thể thu nạp linh lực để trở thành tu tiên giả!
Nhưng Giang Triệt dựa vào 《 Thanh Sơn Kinh 》 vẫn cứ ngưng tụ được linh lực để trở thành tu tiên giả.
Vốn dĩ theo như 《 Thanh Sơn Kinh 》 ghi chép, Kim Đan kỳ đã là cực hạn, lên nữa đến Nguyên Anh thì đó chính là Giả Anh, mà Giả Anh thì căn bản không thể Hóa Thần, càng không thể giống như Nguyên Anh chân chính.
Nhưng Giang Triệt đã tìm được lối tắt khác, lấy nhục thân của bản thân làm linh căn, may mắn bước vào Nguyên Anh và kết thành 【 Nguyên Anh - Chân Thật 】.
Nhưng Nguyên Anh chân thật của hắn không thể ly thể như tu sĩ bình thường khác, Nguyên Anh chân thật của hắn luôn bị trói buộc tại linh hồn chi hải.
Hôm nay muốn Nguyên Anh lột xác, linh hồn lột xác......... Vấn đề lại xuất hiện.
Nguyên Anh không thể ly thể, cho nên hư ảnh trăm trượng bên trong cột sáng chỉ là ‘hồn’ của Giang Triệt.
Đúng như đệ tử của Xa lão đã nói, Nguyên Anh Hóa Thần cần phải mở mắt thấy thế gian, cảm ngộ thiên địa để tiến tới lột xác thành thần hồn!
Vẽ rồng còn cần điểm mắt, mắt không mở thì không có linh tính, không có linh tính thì làm sao Hóa Thần?
Chuyện này........ Giang Triệt không ngờ tới, hắn cũng không nghĩ rằng sẽ xuất hiện vấn đề kiểu này.
Lúc này ‘hồn’ đã ra ngoài, ‘linh’ vẫn còn bị trói buộc trong cơ thể, cái này........ Phiền toái lớn rồi.
Cách đó mười vạn dặm, hộ tông Thánh Thú hồng long vẫn đang ra sức tụ tập thiên địa linh lực rót vào bên trong linh lực triều tịch mà Giang Triệt dẫn động lúc Hóa Thần.
Đây vốn là chuyện tốt, nhưng vấn đề là Giang Triệt bây giờ căn bản không thể tiến thêm một bước để Hóa Thần.
Đối mặt với linh lực triều tịch không ngừng tràn vào, thân thể hắn đã bắt đầu run rẩy........
Cứ tiếp tục như vậy, không đợi hắn nghĩ ra biện pháp giải quyết thì nhục thân liền sẽ bị căng nổ trước.........
Cố gắng kìm nén sự bất an trong lòng, Giang Triệt bình tĩnh truyền âm cho Tô Thanh Đàn bên cạnh: "Phu nhân, vi phu gặp chút phiền toái, linh lực triều tịch này quá mạnh, nàng xem có thể xua tan bớt một chút được không."
Bên cạnh, Tô Thanh Đàn đang củng cố cảnh giới nghe vậy lòng chấn động, mở mắt ra: "Phu quân, đây là thiên địa dị tượng, không cách nào xua tan được, nếu cưỡng ép xua tan thì Hóa Thần sẽ thất bại."
Lòng Giang Triệt càng chùng xuống: "Không sao, nàng xem có cách nào ngăn cản nó một chút không, vi phu e là cần chút thời gian."
"Được!" Tô Thanh Đàn không hỏi nhiều nữa, nàng đã đoán ra được điều gì đó.
Không tiếp tục củng cố cảnh giới nữa, Tô Thanh Đàn lập tức bay ra khỏi đỉnh núi, nhìn khắp bốn phía.
Nàng kết ấn, triển khai đại trận để ngăn cản linh lực triều tịch đang tụ lại kia.
"Hử? Đây là tình huống gì vậy? Phu nhân của Giang phong chủ sao lại đang quấy nhiễu Giang phong chủ đột phá Hóa Thần?"
Tại chủ phong Đan Nguyên Tông, Nam Cung Vô Dụng cũng nhíu mày: "Không đúng, nàng ấy muốn làm gì? Chẳng lẽ Tiểu Giang xảy ra vấn đề rồi?"
Chiến Mạch.
"Sư tôn, Giang sư đệ chắc đến tám phần là đã dùng ý cảnh kết tinh, nên Hóa Thần mới xảy ra sự cố."
Linh Mạch.
"Lão Tống à lão Tống, ngươi đúng là có chút thiển cận rồi, không ngờ ngươi thông minh một đời, sao về già lại hồ đồ như vậy."
Trong mắt Phùng lão, hắn cũng cho rằng Giang Triệt đã dùng ý cảnh kết tinh.
Dù sao tu sĩ Nguyên Anh đột phá Hóa Thần bình thường sẽ không xảy ra sự cố, ít nhất là trong gần vạn năm hắn còn sống, hắn chưa từng thấy Nguyên Anh nào xảy ra sự cố lúc đột phá Hóa Thần.
"Tông chủ, nàng ấy muốn ngăn cản linh lực triều tịch, nhưng với sức của nàng ấy e là không đủ." Nhan Đình Hiên nhìn ra ý đồ của Tô Thanh Đàn, trực tiếp mở miệng nói.
Nam Cung Vô Dụng không nói gì, một đạo thần thức truyền đến tai hồng long ở cách đó mấy chục vạn dặm.
Trong mắt hồng long hiện lên vẻ nghi hoặc, trước đây không phải hắn đều làm như vậy sao, vì sao lần này tông chủ lại nói không cần hắn nữa?
Trong lòng dấy lên một tia khó chịu, hồng long bay về phía Giang Triệt, hắn muốn xem rốt cuộc là tình huống thế nào!
Mà chỗ Giang Triệt........ Cố gắng trấn tĩnh!
Giang Triệt lại lật xem 《 Thanh Sơn Kinh 》 một lần nữa, cố gắng tìm ra phương pháp giải quyết.
Nhưng lật xem cả 《 Thanh Sơn Kinh 》, phía trên đó căn bản không có một chút tư tưởng nào về việc đột phá Hóa Thần.
Câu duy nhất có liên quan, lại là lời của lão giả viết ra 《 Thanh Sơn Kinh 》 nói rằng không biết nên viết (biên) tiếp thế nào sau Nguyên Anh..........
"Biên thế nào đây, biên thế nào đây!" Trong phòng, Giang Triệt gấp đến toàn thân đổ mồ hôi, nhục thân của hắn bây giờ đã bắt đầu căng phồng lên........
Bạn cần đăng nhập để bình luận