Ai Nói Không Có Linh Căn Liền Không Thể Tu Luyện

Chương 249: Đánh lên Vụ Lâm sơn trang

Chương 249: Đánh lên Vụ Lâm sơn trang
Nghĩ đến cây Thông Khiếu Tiên Quả........
Ánh mắt Giang Triệt lóe lên, ôm quyền cười nói: "Hổ ca, tiểu đệ vừa nhớ ra một chuyện, tiểu đệ cần phải đi một chuyến."
"Đợi tiểu đệ trở về, tiểu đệ mời Hổ ca ăn Thông Khiếu Tiên Quả!"
Đầu hổ dữ tợn của Hổ Vương đặt lên cánh tay: "Tùy ngươi, đừng quấy rầy bản vương ngủ."
"Ngoài ra, có một chuyện bây giờ ngươi có tư cách biết."
"Chuyện gì?"
"Bốn năm sau, di chỉ Tiên Giới sẽ mở ra, nếu các ngươi có thể Hóa Thần, bản vương có lẽ sẽ dẫn các ngươi đi mở mang tầm mắt......."
----------------- Phía trên biển mây, Tô Thanh Đàn lưng đeo hộp kiếm vụt qua không trung.
"Phu quân, không ngờ chúng ta lại có cơ hội gặp được di chỉ Tiên Giới, trước đây ta đọc sách sử, di chỉ Tiên Giới mở ra không có giờ cố định, phụ mẫu ta bọn họ đều chưa từng vào qua."
Giang Triệt cảm thấy nghi hoặc: "Nếu không có giờ cố định, vậy Hổ ca làm sao biết khi nào nó mở ra?"
"Di chỉ Tiên Giới có một luồng dao động đặc thù, ít nhất phải đạt tới cảnh giới Hóa Thần mới có thể cảm ứng được." Tô Thanh Đàn giải thích một chút rồi lại hưng phấn lên: "Theo sách sử ghi lại, bên trong di chỉ Tiên Giới có tồn tại tiên ngọc."
"Tiên ngọc ẩn chứa thiên địa linh lực và đạo vận chi lực càng thêm thuần túy."
"Nếu có thể dùng tiên ngọc tu luyện, không chỉ tu vi tăng lên nhanh chóng mà ngay cả việc đề thăng ý cảnh chi lực cũng cực kỳ nhanh chóng!"
"Phu quân, cơ hội này tuyệt đối không thể bỏ lỡ, chúng ta phải tìm cách cố gắng Hóa Thần trong vòng bốn năm!"
"Hóa Thần trong bốn năm?" Giang Triệt khẽ cau mày: "Chuyện này e là không có khả năng lắm."
"Tài nguyên hiện tại của chúng ta tuy nhiều, nhưng cho dù ngày đêm không ngừng tu luyện bằng đan dược........ Bốn năm......... E rằng chỉ có thể đạt tới Nguyên Anh viên mãn."
"Mà việc cảm ngộ ý cảnh lại càng khó hơn, phu nhân hiện tại có manh mối nào không?"
Tô Thanh Đàn khẽ lắc đầu: "Không có manh mối, cảm ngộ ý cảnh quả thực rất khó, nhưng di chỉ Tiên Giới một khi bỏ lỡ thì có thể phải chờ thêm ngàn năm."
"Hơn nữa, bên trong di chỉ Tiên Giới biết đâu sẽ có thiên tài địa bảo Tiên phẩm, với thủ đoạn gieo trồng của phu quân........ Biết đâu ngay cả thiên tài địa bảo Tiên phẩm cũng có thể trồng được."
"Một khi có thể ăn được thiên tài địa bảo Tiên phẩm....... Biết đâu chúng ta có thể phá vỡ cục diện ngàn năm không người phi thăng."
Giang Triệt rất động lòng.
Nhưng Hóa Thần........ không phải là chuyện chỉ cần ăn đan dược là làm được, việc này cần phải cảm ngộ ý cảnh.
Mà việc cảm ngộ ý cảnh.......... Quá huyền diệu.
----------------- Vụ Lâm sơn trang, cấm địa của lão tổ.
Một cây đại thụ trụi lủi có phần héo úa nằm bên cạnh một hồ nước.
Bên trong hồ nước kia, tất cả đều là linh dịch.
Mà cây đại thụ héo úa này, chính là cây Thông Khiếu Tiên Quả xanh tươi ẩm át, tỏa ra ánh kim quang nhàn nhạt mấy tháng trước.
Cách gốc cây không xa, Vụ Lâm lão tổ Nguyên Anh trung kỳ nhìn cây Thông Khiếu Tiên Quả héo úa, cau mày.
Đất ở đây, hắn đã đổi thành bùn lầy trong Chiểu Trạch Vụ Lâm, mọi điều kiện hắn đều mô phỏng lại nhưng chính là không trồng sống được.......
Cây này xem chừng chưa tới một tháng nữa sẽ chết héo hoàn toàn, Vụ Lâm lão tổ vô cùng phiền lòng.
Cây Thông Khiếu Tiên Quả ở Cổ Lan Tinh có thể xem là một trong những thiên tài địa bảo đỉnh cấp.
Thông Khiếu Tiên Quả này không chỉ là dược liệu chính của Thất Khiếu Linh Lung đan, mà quả của nó ăn trực tiếp cũng có thể đạt được hiệu quả kỳ diệu là khơi thông kinh mạch, nâng cao tốc độ tu luyện!
Bảo vật trọng yếu như vậy, hắn làm sao có thể trơ mắt nhìn nó héo úa trong tay mình chứ?
Lật xem điển tịch, hắn không muốn tìm sự giúp đỡ từ Huyết Sát Tông sau lưng, nếu để Huyết Sát Tông biết mình có được cây Thông Khiếu Tiên Quả thụ....... Chín phần mười sẽ bị cướp đi.
Vào lúc chạng vạng tối, Tô Thanh Đàn lưng đeo hộp kiếm đáp xuống lối vào Vụ Lâm sơn trang.
Nơi đây, có tám vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ canh gác.
Cất bước, Tô Thanh Đàn đi thẳng tới, nàng đã nghĩ kỹ, nàng muốn một đường giết lên Vụ Lâm sơn trang để đoạt lại cây Thông Khiếu Tiên Quả.
Không đợi nàng động thủ, một tên thủ vệ trong đó lười biếng lên tiếng: "Người nào đó? Có giấy mời không?"
Ánh mắt Tô Thanh Đàn hơi động, giọng nói thanh lãnh: "Không có."
Tên thủ vệ kia khinh thường cười một tiếng: "Không có giấy mời thì đừng hòng đi vào."
Tấm lụa đen trên mũ rộng vành hơi lay động, giọng nói của Tô Thanh Đàn lại vang lên: "Ta đến để bàn chuyện làm ăn với Kim Đan tộc lão của các ngươi."
Nói xong, trong tay Tô Thanh Đàn quang mang lóe lên, một tấm lệnh bài của Kim Đan tộc lão Vụ Lâm sơn trang xuất hiện.
Dù sao cũng đã diệt ba vị Kim Đan của Vụ Lâm sơn trang, có thứ này cũng không có gì lạ.
Lệnh bài vừa xuất hiện, tám vị thủ vệ Trúc Cơ này lập tức đứng thẳng người.
"Ra là đại năng Kim Đan!"
"Tiền bối đừng trách, vừa rồi vãn bối thất lễ!"
"Tiền bối mời mau vào trong!"
Hai người dẫn đầu hành lễ xong liền cúi đầu khom lưng với Tô Thanh Đàn, muốn dẫn nàng vào sơn trang tìm tổng quản.
Bên trong hộp kiếm, Giang Triệt thấy tình hình này chỉ cảm thấy hơi buồn cười: "Phu nhân, bọn họ vậy mà lại không nhận ra ngươi?"
"Áo trắng, hộp kiếm đen, đặc điểm này quá rõ ràng rồi mà?"
Tô Thanh Đàn cũng thấy buồn cười, truyền âm đáp lại: "Ta cũng không biết nữa, ta vốn tưởng sẽ động thủ luôn, kết quả tám tên thủ vệ này dường như không nhận ra ta."
"Nếu bọn họ không nhận ra, vậy thì cứ trực tiếp đi vào thôi."
"Đợi đến khi gặp tổng quản của bọn họ, rồi gọi hết đám Kim Đan tộc lão kia tới, đến lúc đó xem thử vẻ mặt bọn họ sẽ thế nào."
"Ha ha ha........" Giang Triệt truyền âm cười to: "Phu nhân ngươi thật là ranh ma quá, vi phu thích."
Phía dưới tấm lụa đen rủ xuống từ mũ rộng vành, khóe miệng Tô Thanh Đàn hơi nhếch lên.
"Tiền bối, còn chưa hỏi tôn tính đại danh của ngài, ngài họ gì?"
Giọng Tô Thanh Đàn thanh lãnh: "Họ Cô trong Cô Tô."
"Ồ, ra là Cô tiền bối, Cô tiền bối mời đi lối này." Dẫn đường, hai tên thủ vệ Trúc Cơ này lấy ra lệnh bài đồng thời thúc giục, đưa về phía khoảng không trước mặt.
Linh quang trên lệnh bài bùng phát, lập tức một đạo kết giới hiện ra.
Ánh mắt Tô Thanh Đàn lóe lên, kết giới này........ Lại có cường độ Nguyên Anh trung kỳ.
Lệnh bài được áp lên trên kết giới, sau đó một người trong đó bắt đầu kết ấn.
Tô Thanh Đàn phóng ra thần thức Nguyên Anh bao phủ lên tay hắn, vì chênh lệch cảnh giới quá lớn, hai người này không hề có bất kỳ cảm giác nào.
Mấy hơi thở sau, người kia vỗ một chưởng ấn quyết lên trên kết giới, lập tức kết giới mở ra một cánh cửa.
Trong thức hải, Tô Thanh Đàn mô phỏng lại những ấn quyết kia một lần, sau đó âm thầm ghi nhớ rồi đi theo vào.
Không lâu sau, hai người mời Tô Thanh Đàn đến một phòng khách được trang hoàng tinh xảo.
"Cô tiền bối ngài vui lòng đợi một lát, tổng quản của chúng ta sẽ đến ngay."
Tô Thanh Đàn không nói gì, chỉ ngồi trên ghế.
Trà nước được dâng lên, còn có một ít hạt khô.
Cắn mấy hạt dưa, Tô Thanh Đàn nâng chén trà lên... dùng nắp gạt nhẹ miệng chén rồi nhấp một ngụm, trà này cũng được.
Khi đang cắn đến vốc hạt dưa thứ hai, một vị lão giả tóc bạc trắng tươi cười đi tới.
"Cô tiền bối đường xa tới đây, vãn bối không ra đón từ xa, thật thất lễ quá."
Tô Thanh Đàn liếc nhìn lão giả này: "Kim Đan tộc lão đâu, sao không thấy ai tới?"
Vị tổng quản này cười ha hả nói: "Dám hỏi Cô tiền bối tìm vị tộc lão nào? Vụ Lâm sơn trang chúng ta có gần bốn mươi vị Kim Đan tộc lão."
"Ồ~" Tô Thanh Đàn khẽ gật đầu: "Bốn mươi vị Kim Đan, quả là không ít nhỉ."
Lông mày tổng quản hơi động, lời này của Cô tiền bối nghe....... Sao lại có chút khó chịu thế nhỉ?
Nhưng mà cường giả tính tình đều cổ quái, mình cứ chiêu đãi cho tốt là được.
Nghĩ đến đây, vị tổng quản này cười nói: "Cô tiền bối, ngài tìm vị tộc lão nào vậy?"
"Từ Viễn Sơn, vị Kim Đan viên mãn kia."
Tổng quản giật mình: "Ra là Viễn Sơn tộc lão, được, vãn bối đi thông báo cho Viễn Sơn tộc lão ngay."
"Chờ một chút." Tô Thanh Đàn vẫy tay, vị tổng quản kia dừng lại: "Cô tiền bối sao thế? Còn có gì phân phó ạ?"
Phía dưới mũ rộng vành, ý cười của Tô Thanh Đàn càng đậm: "Chuyện làm ăn này của ta, một mình Viễn Sơn đạo hữu không kham nổi đâu, ngươi tốt nhất là gọi hết các vị Kim Đan tộc lão có thể gọi tới đây."
"Gọi hết tới?" Tổng quản khẽ nhíu mày, thầm nghĩ: ‘Người này định giở trò quỷ gì? Chuyện làm ăn gì mà cần nhiều Kim Đan tộc lão như vậy?’ ‘Thôi kệ, dù sao các Kim Đan tộc lão tập trung đông đủ, người này cũng không gây được sóng gió gì.’ Nghĩ đến đây, vị tổng quản này nở nụ cười cung kính: "Vậy được ạ, nhưng nếu làm các vị tộc lão mất hứng........"
Tô Thanh Đàn bưng chén trà, dùng nắp gạt nhẹ miệng chén, thản nhiên nói: "Yên tâm, sau khi bọn họ đến, sẽ vui thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận