Tu La Đế Tôn

Chương 898: Viện Binh Đến

Một cái Đại Tế Thiên, một cái Đăng Thánh Vị, lại dám khiêu khích Trúc Thiên Thê, đây là có mắt như mù trong truyền thuyết sao?
Cha mẹ bây giờ thật đúng là không biết dạy giỗ con cái mà.
Tưởng là các người chỉ cần trốn ở trong Quỷ Vương uyên, liền không ai có thể làm gì các người?
Ách, hình như là đúng như vậy thật, ít nhất hiện tại không có cái Trúc Thiên Thê nào dám tiến xuống, nhưng mà, Thạch Hạo cùng người trẻ tuổi kia lại dám đi lên sao?
Các ngươi ở phía dưới kia, sẽ không có cái tài nguyên gì, chẳng lẽ cứ muốn ở dưới đó núp cả đời?
Quỷ Vương uyên mặc dù là tuyệt địa, nhưng bọn hắn có nhiều Trúc Thiên Thê như vậy, chẳng lẽ sẽ còn không có cách bắt lại sao?
Ngây thơ!
Các ngươi chờ xem, bọn hắn sẽ lập tức có cách, hơn nữa, bọn hắn cũng không cần chiến thắng quang thú, chỉ cần có thể tạm thời chống cự một chút, như vậy, Trúc Thiên Thê giết Đại Tế Thiên, Đăng Thánh Vị, lại cần bao lâu?
Chỉ cần duỗi tay là xong nha.
Trước cho các ngươi phách lối một chút.
Nhoáng một cái, đã là mười ngày đi qua.
Mao Vũ Hào đột nhiên lộ ra vẻ vui mừng, cất tiếng nói: "Tổ gia gia đang liên lạc với ta."
Sau khi nghe câu nói này, hắn thật giống như lâm vào dại ra, thật lâu sau cũng không có động tĩnh.
Lại qua một khoản thời gian, hắn mới lộ ra một nụ cười, nói: "Tổ gia gia nghe nói có người muốn vây đánh ta, đang giận tím mặt, hắn phái ra thật nhiều Trúc Thiên Thê, muốn cho ta giữ thể diện!"
Haizz, đúng là một cái bại gia tử.
Thạch Hạo đã biết rõ, muốn đem người từ Tiên giới đưa xuống đây, cần phải bỏ ra cái giá khổng lồ, bình thường mà nói, dù là Kim Nguyên Tiên cũng phải ê răng, thế nhưng mà, gia hỏa này lại có thể cổ động lão gia tử nhà mình một hơi đưa xuống "Thật nhiều" Trúc Thiên Thê, có thể thấy được đến thằng này biết phá của tới cỡ nào.
Nhưng mà, chuyện này cũng không có liên quan tới hắn nha.
"Người cần bao lâu mới có thể tới đây ?" Hắn tò mò hỏi.
Mao Vũ Hào nghĩ nghĩ: "Chắc cũng không cần bao lâu, nhiều lắm là hồi thôi."
Thạch Hạo gật đầu, vậy thì đợi thêm hồi.
Nhưng mà, không tới hồi lâu, chi hai canh giờ mà thôi, người liền đã đến.
Những viện binh này cũng không có trực tiếp xuất hiện trong Quỷ Vương uyên, mà là cách rất xa, nhưng mà, đã là Trúc Thiên Thê, tốc độ lại nhanh tới cỡ nào?
Chỉ là mấy hơi, bọn hắn liền đi tới Quỷ Vương uyên.
"Hả?"
Những vị Trúc Thiên Thê không hề có ý giấu kín hơi thở, đây là phàm giới, bọn hắn cần kiêng kị ai sao?
Không có!
Hơn nữa, bọn hắn còn đại biểu Thiết Vương cung ra ngoài, cho nên cần phải giương cờ đánh trống.
Cho nên, mấy cái Trúc Thiên Thê ở trước Quỷ Vương uyên từ sớm liền có thể biết được, ai cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Làm sao lại có thể tới được nhiều Trúc Thiên Thê như vậy? Trọn vẹn còn hơn một trăm vị!
Chẳng lẽ, trong lúc này Tu La lại gây đại họa, chọc tới thêm mấy cái Trúc Thiên Thê?
Đánh chết bọn hắn cũng sẽ không tin tưởng, đây là viện binh do Thạch Hạo gọi tới
—— mặc dù trên thực tế là đến trợ giúp Mao Vũ Hào.
Nhưng mà, sau khi mấy cái Trúc Thiên Thê từ Tiên giới hiện thân, những người kia càng thêm bất ngờ.
Tại sao mấy người này lại lạ mặt như vậy!
Mặc dù nói, lấy tinh vũ rộng lớn, ai cũng không có khả năng đem hết thảy Trúc Thiên Thê đều biết hết, nhưng bởi vì có Thái Hư giới tồn tại, các đại năng Trúc Thiên Thê cơ bản cũng có thể nhìn thấy thông tin của nhau, cũng có thể như gặp mặt một lần.
Thế nhưng mà, những cái Trúc Thiên Thê làm sao lại khác lạ như vậy!
Kỳ quái.
"Các vị đạo hữu, các ngươi cũng đến bao vây tiêu diệt tên tiểu tặc kia sao?" Một tên Trúc Thiên Thê cất tiếng hỏi.
Lập tức, giống như đâm phải tổ ong vò vẽ, chỉ thấy những vị Trúc Thiên Thê từ Tiên giới tới kia đều trợn mắt nhìn lại, mỗi một cái đều đằng đằng sát khí, giống như đang muốn đem người xé sống.
Cái này!
Tên Trúc Thiên Thê trợn mắt hốc mồm, ta có nói sai cái gì sao?
Ta rất mờ mịt nha.
"Chúng thuộc hạ cung nghênh Thiếu chủ!" Những vị Trúc Thiên Thê từ Tiên giới đồng loạt hướng về phía quỷ vương uyên cất tiếng gọi, mặc dù không có nhìn thấy Mao Vũ Hào, nhưng bọn hắn vẫn khom lưng, một bộ vô cùng cung kính.
Đây là có chuyện gì?
Thiếu chủ?
Những đại năng Trúc Thiên Thê kia rất là kinh hãi, hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.
Các ngươi là Trúc Thiên Thê đấy, là tồn tại mạnh nhất ở cái thế giới này, thế mà miệng nói "Thiếu chủ" ?
Cái này, không biết xấu hổ sao?
Bởi vì quá mức khiếp sợ, bọn hắn vẫn không có bất kỳ động tác nàp, chỉ là yên tĩnh chờ đợi.
Không bao lâu, liền thấy hai người trẻ tuổi từ trong thâm uyên bay đến.
Thạch Hạo, Mao Vũ Hào.
"Bái kiến Thiếu chủ!" mấy cái Trúc Thiên Thê lại hành lễ một lần nữa.
Mục tiêu là... Mao Vũ Hào.
Còn tốt còn tốt.
Chúng Trúc Thiên Thê đều nhẹ nhàng thở ra, nếu như những người kia bái Thạch Hạo, vậy nhưng thật sự là ghê gớm.
Có thể tu đến độ cao như thế này, còn ai là người ngu sao?
Cho nên, bọn hắn lập tức đoán được, mấy cái Trúc Thiên Thê mới xuất hiện hẳn là đến từ Tiên giới, nếu không, còn có thế lực nào có thể đem Trúc Thiên Thê làm nô bọc, hơn nữa còn là một đống Trúc Thiên Thê?
Cái này nếu là hậu trường của Thạch Hạo... Vậy bọn hắn liền thật phải nhận mệnh, còn dám lại gây sự với Thạch Hạo sao?
Chỉ là, bọn hắn cao hứng quá sớm.
"Chính là những mấy tên khốn này, đem ta từ phía trên này đánh tới, may mắn ta có bảo vật được gia gia cho, nếu không nhất định phải chết!" Mao Vũ Hào lập tức cáo trạng, vẻ mặt giống như cực kỳ sợ hãi.
Lập tức, mấy cái Trúc Thiên Thê từ Tiên giới tới đều giận dữ.
Thật đúng là tạo phản mà, chỉ là đám cặn bã, lại dám động thủ với thiếu chủ của bọn hắn?
Các ngươi không muốn sống sao?
"Toàn bộ các ngươi tự sát đi!" Một tên Trúc Thiên Thê từ Tiên giới nói ra, hắn gọi La Tỏa, có địa vị cao nhất trong số những cái Trúc Thiên Thê này, cho hắn hắn có thể ra lệnh chỉ huy.
Lão tổ Trúc gia vội vàng đứng ra, tâm tình vô cùng buồn bực, con cá này không có ăn đến, làm sao đã bị ám lấy mùi tanh rồi?
"Đạo hữu, chúng ta cũng không nhận ra đây là Thiếu chủ quý tông, tuy có chỗ đắc tội nhưng vẫn mong được giơ cáo đánh khẽ." Hắn nói ra, "Hơn nữa, hiện tại Thiếu chủ cũng không có việc gì, không bằng chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. Chúng ta sẽ lập tức bồi thường."
La Tỏa thì nhìn về phía Mao Vũ Hào, mặc dù hắn có tu vi cao hơn Mao Vũ Hào, nhưng để ở trong tiên giới, Trúc Thiên Thê vẫn không chút nào được coi trọng, cho nên tự nhiên đều phải nghe theo lời Mao Vũ Hào.
Mao Vũ Hào thì nhìn về phía Thạch Hạo, nói: "Thạch huynh đệ, ngươi muốn giải quyết như thế nào?"
Nghe nói như thế, mấy người Trúc Thiên Thê chặn giết Thạch Hạo liền như ăn phải một trăm con ruồi.
Lượn quanh một vòng, làm sao vẫn đi vào tay Thạch Hạo nhỉ?
Chỉ là một tên Đại Tế Thiên, thật muốn trở thành ác mộng của bọn hắn sao?
Thạch Hạo thì cười một tiếng: "Bọn hắn đắc tội với ngươi, tự nhiên do ngươi đến quyết định."
Mao Vũ Hào gật gật đầu: "Được, các ngươi có thể lấy ra cái bồi thường gì?"
Mấy người kia nghe xong câu này lập túc vui mừng, có thể không cần khai chiến với Tiên giới, nhưng mà tiếp theo, bọn hắn liền phải đau đầu.
Nên lấy ra thứ gì đây?
Ngươi xem, người ta giận dữ, trực tiếp xuất động hơn trăm tên Trúc Thiên Thê, mà muốn đưa nhiều Trúc Thiên Thê xuống tới đây như vậy, lại cần bỏ ra bao nhiêu tiền vốn?
Ngươi phải bồi thường, ít nhất cũng phải bằng cái giá người ta bỏ ra đúng không?
Không bồi thường?
Không bồi thường thì muốn chết sao, hơn một cái Trúc Thiên Thê đấy, có thể nhẹ nhõm san bằng bất ỳ thế lực nào.
Đành chiụ thôi.
Lão tổ Trúc gia gọi mọi người thương lượng một hồi, nên làm sao bồi thường cho Mao Vũ Hào, ai bảo bọn hắn chưa tìm hiểu kỹ, liền đã ra tay với người ta chứ?
Hiện tại bị đánh, vậy cũng phải đứng thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận