Tu La Đế Tôn

Chương 840: Hai cái!

Tử kim thử qua ải.
Nhưng người nam tử lại đột nhiên cất tiếng nói: "Muốn đón thêm một chiêu của lão tử hay không ? Nếu ngươi có thể ngăn lại một kích này, lão tử sẽ nói cho ngươi biết, bảo tàng của Đinh Lăng Phong được cất ở đâu."
Cmn, ngươi lại không theo lẽ thường mà làm a.
Tất cả mọi người đều tràn đầy hâm mộ, Nhưng mà, bọn hắn ngay cả một chiêu đều là không tiếp nổi, huống chi là hai chiêu.
Tử kim thử lại cực kì sợ chết, nó cất tiếng nói: "Một kích tiếp theo, vẫn như lúc nãy sao?"
Nam tử trung niên xùy cười: "Ở đâu có chuyện tốt như vậy? Vừa rồi một kích kia, lão tử dùng lực lượng của Đăng thánh vị, nếu một lần nữa, vậy liền là tiếp thiên lộ đi."
"Vậy tốt, hẹn gặp lại sau!" Tử kim thử lập tức liền hướng về phía trong cung điện vọt tới.
Nói giỡn, thể phách mạnh cũng không phải chơi như vậy.
Lại nói, cái mũi của nó thuộc dạng bình thường sao, còn cần ngươi nói cho ta bảo tàng ở đâu sao?
Gia có thể tự mình tìm được!
Đám người trợn mắt hốc mồm, mặc dù có chút người ngờ tới Tử kim thử sẽ từ chối, nhưng có thể từ chối sảng khoái như vậy, vẫn vượt qua dự liệu của bọn hắn.
Thạch Hạo cũng cực kì im lặng, thể phách của ngươi ngay cả Trúc Thiên Thê đều là đánh không hỏng, chịu thêm một kích lại thế nào chứ?
Trực tiếp biết được bảo tàng của Đinh Lăng Phong được giấu ở đâu, chúng ta lấy xong liền rời đi không phải rất tốt sao ?
"Đến các ngươi." Nam tử ngược cũng không quan tâm lắm, hướng về Thạch Hạo cùng Ông Nam Tinh nói ra, bất quá, lúc ánh mắt của hắn lướt qua người Thạch Hạo, không khỏi lộ ra một vẻ chán ghét, "Lão tử ghét nhất là bọn tiểu bạch kiểm!"
Mấu chốt là, tên tiểu bạch kiểm này cũng quá dễ nhìn, để hắn càng thêm tức giận.
Tuy Thạch Hạo đã làm ngụy trang, nhưng dạng ngụy trang này đối với Tiên nhân mà nói, hiển nhiên không có cái tác dụng gì.
Hắn liền dứt khoát khôi phục diện mục thật sự.
"Tu La!"
Lập tức, vô số người đều là nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đem hắn toái thi vạn đoạn.
Nam tử trung niên nhìn thấy, không khỏi lộ ra vẻ tiếu dung: "A, tiểu tử ngươi chẳng lẽ đem toàn bộ nữ nhi, lão bà của bọn hắn đều ngủ qua một lần sao, từng cái từng cái đều hận không thể đem ngươi ăn vào!"
Uy, người nói chuyện bình thường một chút có được hay không?
Thạch Hạo lắc đầu: "Tiền bối giống như rất Bát Quái a."
Nam tử trung niên bật cười: "Lá gan của ngươi cũng thật lớn."
Trước đó vô luận là Thạch Trọng hay là những người từ Tiên giới chạy tới, đều một bộ rất cung kính, chỉ có Thạch Hạo, thế mà thẳng thừng khiển trách hắn Bát Quái.
Thạch Hạo cười một tiếng: "Lá gan của vãn bối xác thực rất lớn."
"Cũng không biết thực lực của ngươi cũng lớn như lá gan của người hay không!" Nam tử trung niên đột nhiên xuất thủ, hướng về phía Thạch Hạo ấn tới.
Bành!
Thạch Hạo vung nắm đấm, cùng đối phương cứng rắn chống một kích, nhưng lực lượng kinh khủng chấn qua, cả người hắn đều lui về phía sau, trọn vẹn hơn hai mươi trượng mới ngừng lại được.
"A ?" Nam tử trung niên kinh ngạc, đối với biểu hiện của Thạch Hạo lại hết sức kinh ngạc.
Mặc dù hắn chỉ là dùng ra lực lượng của thánh vị, nhưng đối với Đại Tế Thiên hẳn là tuyệt đối nghiền ép, nhưng Thạch Hạo lại có thể đỡ được.
Có chút ý tứ.
"Ba tế ?" Hắn nhìn chằm chằm Thạch Hạo, biểu lộ trên mặt càng thêm kinh ngạc.
Còn trẻ như vậy liền đạt đến ba tế, đặt ở tiên giới cũng không tính hiếm lạ, nhưng mà, lại muốn tăng thêm bảy tế chiến lực, vậy liền kinh khủng.
Liền hắn biết, chiến lực như vậy đủ để xưng hùng một cái Tiên Vực.
"Ngươi là đến từ cái Tiên Vực nào ?" Hắn hỏi.
Thạch Hạo lắc lắc đầu trả lời: "Vãn bối là người phàm giới."
Nam tử trung niên càng thêm lộ vẻ kinh ngạc, làm sao có thể chứ, phàm giới thế mà ra một cái đại yêu nghiệt như thế?
Hơn nữa, Thạch Hạo là người phàm giới còn nói rõ cái gì ?
Nếu đối phương tiến vào tiên giới, bổ tu quy tắc, chiến lực còn có thể tiến thêm một bước.
Trời ạ!
Nam tử trung niên đều nhịn không được nhìn thêm Thạch Hạo mấy lần, trước đó hắn phát hiện Thạch Hạo chính là cái tiểu bạch kiểm liền lười nhác nhìn kĩ, không nghĩ tới kém chút nhìn sai rồi.
"Ngươi có muốn đón thêm một kích của lão tử hay không ?" Hắn cười nói, khuôn mặt tràn đầy vẻ hứng thú.
"Xin tiền bối chỉ giáo!" Thạch Hạo ôm quyền.
Oanh!
Nam tử trung niên lập tức đưa tay,
Căn bản không cùng Thạch Hạo nói nhảm, trực tiếp liền xuất thủ.
Thạch Hạo mở ra tinh hà pháp tướng, cứng rắn chống đỡ một kích này.
Ba, một chưởng rơi xuống, tinh hà lập tức vỡ nát, Thạch Hạo lập tức hét lớn một tiếng, trên người của hắn lập tức có từng đóa Kim Liên mở ra.
Nhưng mà, một kích xuống dưới, chín đóa Kim Liên liền cùng nhau sụp đổ.
Thạch Hạo bị đánh bay ra ngoài, trong miệng liên tục thổ huyết.
Nhưng mà, hắn lập tức liền bò lên, mặc dù miệng vẫn còn chứa đầy máu, nhưng tinh khí thần cũng không có suy yếu bao nhiêu.
Cái này quá ngưu bức đi.
Tất cả đại năng đều ứa ra hàn khí.
Một kích này của nam tử trung niên tuyệt đối không hề nhường nhịn, mà là đạt đến tiêu chuẩn của tiếp thiên lộ, nhưng mà, một kích này lại không thể giết Thạch Hạo, thậm chí ngay cả trọng thương đều không có làm được.
Cái Tu La này là ma quỷ sao?
Ngươi mới Đại Tế Thiên a, lại có thể tiếp một cái công kích vượt qua hai cái đại cảnh giới, vậy Đăng Thánh Vị, chẳng phải là ngay cả Trúc Thiên Thê cũng không giết được ngươi rồi?
Đây đương nhiên là khoa trương.
Thạch Hạo có thể ngăn lại một kích này, là nhờ có thể phách, tinh hà pháp tướng, Cửu Liên phong thiên thuật, bộ ba siêu cấp phòng ngự hỗ trợ.
Nếu lại đến một cái, không cần tiếp thiên lộ, chỉ cần Đăng Thánh Vị là đủ để đem Thạch Hạo oanh thành trọng thương, thậm chí giết chết.
Nhưng người khác không biết a, tự nhiên cảm thấy Thạch Hạo vô cùng đáng sợ.
Mắt nam tử trung niên sáng lên: "A, ngươi lại nắm giữ Cửu Liên phong thiên thuật! Tiểu tử, phúc duyên của ngươi cũng không nhỏ a, dạng kỳ thuật này, phóng tới tiên giới, cũng có không ít lão quái vật sẽ tâm động."
"Nhưng mà, lão tử cũng không thèm!"
Hắn phất phất tay, giả vờ không hề quan tâm, nhưng người nào cũng có thể nhìn ra được hắn đều muốn chảy nước miếng.
Tê, có thể để một vị tiên nhân đều nổi lên mơ ước, môn kỳ thuật này sẽ kinh người tới cỡ nào ?
Khó trách công kích cấp bậc tiếp thiên lộ đều có thể ngăn cản được.
Mọi người gnhe xong lại càng muốn bắt Thạch Hạo lại, sau đó hảo hảo tra tấn bóc lột một hồi.
Mà cũng rất nhiều đại năng nổi lên động niệm.
Trong lúc nhất thời, Thạch Hạo bị vô số người nhìn chằm chằm, chính là linh hồn có bộ dáng gì, cũng bị mỗi người ghi xuống.
—— tướng mạo là giả, có thể tùy ý cải biến, nhưng linh hồn lại không có khả năng cải biến.
Thạch Hạo rất buồn bực, người khám phá rồi thì thôi đi, còn cần phải nói ra ngoài sao ?
"Tiền bối, hiện tại có thể nói cho vãn bối, Đinh tiền bối giấu bảo tàng ở nơi nào sao?" Hắn cất tiếng hỏi.
Nam tử trung niên thì một mặt kinh ngạc, hỏi ngược lại: "Lão tử tại sao phải nói cho ngươi biết ?"
"Vừa rồi —— "
"Ngươi cũng nói là vừa rồi, lão tử có cùng ngươi nhận lời cái gì sao?" Nam tử trung niên lại lần nữa hỏi lại.
Cmn, ngươi lợi hại!
Thạch Hạo gật gật đầu, không nói gì thêm, hắn nhớ mặt gia hỏa này rồi, về sau có cơ hội lại tìm đối phương tính sổ sách.
Nam tử trung niên cười ha ha một tiếng: "Tiểu bạch kiểm, ngươi có phải hay không đang ghi hận lão tử ? Ha ha, lão tử gọi Đông Môn Phá, về sau người đi tiên giới, nhớ tìm đến lão tử! Mẹ nó, lão tử ghét nhất tiểu bạch kiểm!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận