Tu La Đế Tôn

Chương 762: Lắc lư

"Ác ma!" lão giả tức sùi bọt mép, hắn liền xông tới đánh tên nam tử
Đại Tế Thiên, dễ dàng đẩy núi ình Hải, có thể thấy công lực của hắn đáng sợ đến mức nào?
Oanh! Oanh! Oanh! - âm thanh vang vọng cả sông núi
Những ngọn núi gần đó đều gặp vận rủi lớn, kéo nhau sụp đổ, vùng đất bằng phẳng lần lượt biến thành những hố sâu, nếu nước chảy ra liền sẽ thành những hồ nước.
Đây chính là điều đáng sợ của Đại Tế Thiên, dễ dàng có thể biến đổi hình dạng mặt đất.
Thạch Hạo không khỏi khâm phục, đây quả thực là một người khác thường, hắn có khả năng hôm nay ở hình dáng này, ngày mai khi thấy hắn là một hình dạng khác.
Bây giờ, tên nam tử đã ngang sức với lão giả, cả hai đều cân sức ngang tài, nhưng hiển nhiên hắn cũng không hài lòng, bỗng nhiên muốn hất đối thủ ra, lại tiến về phía mấy người Bành Định, lại định ra miệng ăn người.
"A!" "Lão tổ cứu mạng!" "Ta không muốn chết!" - Bành Định la lên
Bành Định kêu loạn một tràn, nhưng làm sao chỗ nào trốn thoát, tên nam tử xuất thủ, Bành Định đã liền bị bắt, bị nắm đầu, bộ dạng của hắn ta thật thảm hại.
Thạch Hạo suy nghĩ một chút rồi vẫn đứng im không xuất thủ.
Thứ nhất, hắn và những người này cũng không phải bằng hữu, thậm chí còn là địch thủ, nhưng chuyện lấy ơn báo oán hắn không làm được.
Thư hai, dù hắn xuất thủ cũng không được, sức lực của hắn cũng không bằng.
Lão giả cũng đã nhìn ra nhưng hắn lại không truy kích, mà canh giữ mấy người ở bên Bành Định.
Nhưng mà vẫn không được.
Tên nam tử kia một chưởng chưởng đánh ra, hai đại cường giả đều là bị đánh bay ra ngoài, mà tên nam tử lại chạy tới, cắn tới một người.
Thời gian cũng chưa tới một nén hương, đám người Bành Định đã bị hắn giết sạch sẽ.
Thật đúng là ác ma!
Thạch Hạo chuyển sang một bộ nghiêm túc, hắn cùng đoàn người Bành Định đối địch, nhưng địch của kẻ thù chưa hẳn là bằng hữu của mình.
Tên nam tử kia giết chóc quen tay, ăn đầu người như cơm.
"Ác ma, lão phu liều mạng với người!" Đại Tế Thiên hét lớn, ra hết toàn lực, điên cuồng mà xuất chiêu.
Oanh! năng lượng dương lên vô tận, hào quang sáng chói.
Tên nam tử lại không sợ, sức lực giống như được tiến hóa.
Chỉ là cũng không mạnh lên như lần đầu, nếu không lão giả cũng phải run rẩy, chuồn mất đi.
Dù là như thế, tên nam tử cũng càng ngày càng chiếm thượng phong, bắt đầu đè ép lão giả giả.
Chiến đấu hơn ba trăm hiệp, toàn bộ vùng núi xung quanh đã hóa thành một cái hố to, mà lão giả không còn dám đánh tiếp, hunh hăng nhìn tên nam tử một chút, bỗng nhiên lăng không mà đi.
Tên nam tử cũng không có truy kích, hiện tại hắn chỉ cùng Đại Tế Thiên chiến đấu, nhưng muốn giết người, quả thật quá khó.
Không sao, hắn đã bắt đầu hồi phục, chỉ cần nhiều thêm mấy mạng, khôi phục công lực cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Không phải vẫn còn một món ngon sao? - Nam tử nói
Tên nam tử chăm chú nhìn vào người Thạch Hạo.
Thạch Hạo nhoẻn miệng cười: "Vốn muốn gọi ngươi một tiếng tiền bối, nhưng thực lực hai ta không chênh lệch bao nhiêu, thứ hai ngươi hút não người ta tăng lên tu vi của mình, khiến ta rất chán ghét."
"Cạc cạc cạc." Nam tử cười quái dị, lộ ra hai hàm răng sắc bén, vẫn còn có thể nhìn thấy vết máu, "Bổ Thần Miếu nho nhỏ, thế mà có nhiều dị năng, ta thực sự rất hiếu kì, rất muốn lập tức ăn người"
Mặt mũi Thạch Hạo tràn đầy hiếu kì: "Ngươi có thể đem Thần Miếu, Vương Đình cụ hóa, cái này chính là Trúc Thiên Thê cũng làm không được. Cho nên, ngươi hẳn là đến từ Tiên giới đúng không?"
Hắn mặc dù đang hỏi, lại một bộ khẳng định.
Đếm một chút, đã có bao nhiêu tên tiên nhân tới phàm giới rồi?
Lão Cổ một cái, cự nhân là một cái, lại thêm cái tên nam tử này.
Hắn là cái vận khí gì. Làm thế lại liên tục gặp phải bọn này nhỉ?
Tên nam tử hơi sững sờ, sau đó cười nói: "Kiến thức bất phàm nha! Không sai, ta chính là người của Tiên giới, người xưng Huyết Bức Vương!"
Thạch Hạo nhìn hắn chằm chằm, sau đó lắc đầu: "Chỉ có Tiên Vương mới có thể xưng vương, ngươi hiển nhiên không thể nào là Tiên Vương, cho nên, ngươi nhiều lắm chính là Huyết Biên Bức mà thôi."
Tên nam tử này thật sự kinh hãi, không nghĩ tới Thạch Hạo thế mà đối với Tiên giới lại hiểu rõ như vậy, mà ngoại hiệu của hắn đúng là Huyết Biên Bức, bị Thạch Hạo đoán đúng.
"Ngươi là ai?" Hắn trầm giọng hỏi.
Thạch Hạo lộ ra vẻ ngạo nhiên: "Ta chính là hậu duệ của Tiên Vương!"
Huyết Biên Bức không khỏi cười lạnh, Tiên Vương hậu duệ, ngươi thật đúng là khoác lác!
"Ngươi xem ta là đứa trẻ ba tuổi sao?" Hắn lắc đầu.
Thạch Hạo cười một tiếng, thân hình hiện lên, đứng ngạo nghễ trong không khí: "Nếu không phải Tiên Vương thì sao có thể bất phàm như thế?"
Cũng đúng à!
Huyết Biên Bức không khỏi gật đầu, ánh mắt có thêm một tia nghi hoặc.
Bổ Thần Miếu lại nắm giữ năng lực của Đại Tế Thiên, trừ phi là Tiên Vương đại năng làm, chính mình thì làm sao có thể tu được như vậy?
Nhưng chỉ vào điểm này, hắn đương nhiên không thể dễ dàng tin tưởng ngay.
"Còn có, người xem con chuột này." Thạch Hạo chỉ Tử Kim Chuột..
Tử Kim Chuột lập tức chồm người lên, hai cái chân trước cắm vào bên hông, một bộ ta là người vô địch.
Huyết Biên Bức nhìn sang.
Trước đó hắn không phải là không có nhìn thấy Tử Kim Chuột, nhưng làm sao phải chú ý đến một con chuột chứ?
Nhưng bây giờ nhìn kỹ, hắn lập tức phát hiện Tử Kim Chuột thật bất phàm.
Thần quang nội uẩn, hoàn toàn không thể nhìn thấu.
Con chuột này, chẳng lẽ là hậu duệ của Thần thú nào đó sao?
Tại Tiên giới, như Chân Long, Tiên Hoàng, Thanh Loan các loại, sinh hạ hậu đại được trời ưu ái, chỉ cần trưởng thành, dù là không được như cha mẹ nhưng bước vào tiên cảnh lại dễ như trở bàn tay.
Cái con chuột này, cũng là tồn tại kia sao?
Nên biết, có thể lấy dạng này Thần thú này làm thú sủng?
Đầu tiên, ngươi không sợ Thần thú đánh giết sao?
Tiên Vương!
Phía sau nếu có một vị Tiên Vương tọa trấn, vậy có thể nuôi một đầu Thần thú hậu duệ cũng không kỳ quái.
Mẹ nó, tiểu tử này thật sự là con cháu của Tiên Vương?
Huyết Biên Bức nửa tin nửa ngờ, nếu như Thạch Hạo thật sự là con cháu của Tiên Vương nào đó, trên người hắn nhất định mang theo Linh Bảo hộ thân, một khi bộc phát, đừng nói hắn chỉ có chiến lực Đại Tế Thiên, dù là khôi phục hoàn toàn cũng ăn họa sát thân
Tiên Vương, chúng tiên chi vương, không thể đắc tội!
"Là ta mạo muội!" Huyết Biên Bức chắp tay, quyết định không đi trêu chọc cái phiền toái này.
"Hừ, ta đường đường hậu duệ của Tiên Vương, ngươi khiêu khích ta, cứ muốn như vậy chạy đi?" Thạch Hạo lại không bỏ qua, uy nghiêm nói ra, "Truyền về Tiên giới, chẳng phải là đập đi mặt mũi sao?"
Huyết Biên Bức lộ ra một vệt buồn bực, tiểu tử này dám uy hiếp mình?
Nhưng nghĩ tới hai chữ Tiên Vương, hắn không khỏi sợ hãi, đành phải đem lửa giận cưỡng ép hạ xuống, không biết từ đâu lấy ra một cái hộp, hướng về Thạch Hạo quăng qua: "Trong này có một gốc Hỏa Phượng thảo, có thể giúp thiếu hạ tăng lên tu vi."
Thạch Hạo tiếp lấy, trong lòng lộ ra nét mừng, nhưng trên mặt lại cực kỳ coi nhẹ: "Ta là con cháu Tiên Vương, còn thiếu loại rác rưởi này sao? Nhưng mà, xem ra ngươi cũng thức thời, lần này tạm tha cho người!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận