Tu La Đế Tôn

Chương 888

Thạch Trọng không ngừng vận dụng các loại thể chất khác nhau: nếu Thái Cực Thánh Thể đã bị Thạch Hạo phá giải, vậy ta lại dùng cái thể chất khác để tiếp tục chiến đấu là được.
Nhưng đáng tiếc là, dù có Thái Cực Thánh Thể hay mấy cái thể chất khác, vẫn đều bị bị Thạch Hạo dùng Bản Nguyên kinh tìm hiểu bản chất, căn bản không đủ tạo thành uy hiếp với Thạch Hạo.
Cái này liền khiến Thạch Hạo cảm khái một tiếng, thực lực của Thạch Trọng không hề thua kém mình, chỉ là vận khí hơi kém, không có đạt được Bản Nguyên kinh mà thôi.
Đương nhiên, Thạch Hạo cũng tuyệt đối tự tin, nếu hai bên cứ tiếp tục tu luyện, người mạnh hơn vẫn chắc chắn là hắn.
Vì cái gì?
Thể chất, tiên thuật cái gì, sẽ xuất hiện bình chướng khi tu vi tăng lên, nhưng mà, tiểu tinh vũ của hắn lại không có bị cái hạn chế này tác động.
Nếu cứ tiếp tục như hiện tại, ngày sau nó sẽ trở thành một cái thế giới, mà hắn thân là một người chủ nhân, lại có thể yếu kém sao?
Phải biết, dù là Ngọc Tiên cũng không có khả năng địch nổi Thiên Địa phàm giới!
Nói cách khác, uy lực của tiểu tinh vũ ít nhất cũng phải là Tiên Vương, thậm chí có thể đạt tới Tiên Tôn, hoặc có thể là mạnh hơn thế nữa, tất nhiên, ở hiện tại, những thứ này cũng đều là do hắn suy đoán, thậm chí ảo tưởng !
Chiến đấu đến tận bây giờ, dù là Thạch Hạo hay Thạch Trọng, đều đã như chim công, thỏa thích hiện ra hào quang của mình, hào vang sáng chói.
Du là ai bị thua, ai bỏ mình, vẫn sẽ được người khác tôn trọng.
Tuyệt thế thiên kiêu, hai người đều là không kém nhau bao nhiêu.
Nên kết thúc!
Thạch Hạo phóng xuất ra Thập Dương Thánh Thể, dương khí lập tức cuồng cuộn như sôi, cái thể chất này còn vượt qua lúc ban sơ khi Thạch Hạo mới được sinh ra, uy áp vừa ra, lập tức như chúa tể một vùng, liền khiến cho những người khác đang xem như muốn quỳ xuống cúng bái.
Thạch Trọng tận lực chống cự, nhưng cũng tỏ ra vẻ vô cùng khó khăn.
Có thể đối kháng Thập Dương Thánh Thể liền chỉ có Thái Cực Thánh Thể, đáng tiếc, cái thể chất này đã đã bị Thạch Hạo phá giải.
Thạch Trọng lại đánh ra Vô Tự quyết cùng các đại chiêu khác, nhưng Thạch Hạo cũng đối chọi gay gắt, không chút yếu thế.
Hai người tiếp tục lấy thương đổi thương, mà cuối cùng cũng sẽ đạt tới một cái điểm tới hạn, dù ai trúng một kích, đều sẽ thân tử đạo tiêu.
Thạch Hạo chưa từng có lúc nào đánh tới trình trạng như vậy, nhưng nếu đã đến lúc này, hắn cũng là không sợ.
Đến!
Oanh! Oanh! Oanh!
Thạch Trọng cũng không hề thối lui, thậm chí chiến lực còn tăng thêm một bậc, tuyệt đối không thể lùi bước, nếu không, dù có thể sống sót, nhưng cả đời cũng liền như thế, lại không có khả năng trèo lên đỉnh phong.
Một kích cuối cùng!
Thạch Hạo thét dài một tiếng, một hơi băng diệt hơn vạn ngôi sao, đánh ra một đạo tinh không phong bạo vô cùng khủng bổ.
Cái này, liền để thể phách của hắn như vỡ nát, máu tươi ứa ra toàn thân.
Phải biết, hắn đã tu luyện Cửu Tử Thiên Công tới tầng thứ ba, thể phách đã cường hoàng tới cỡ nào rồi chứ?
Một chiêu chưa tổn thương tới người khác, trước hết đã đem chính mình làm nứt toác, có thể thấy được nó đáng sợ tới cỡ nào.
Lấy một kích này đưa Thạch Trọng lên đường, cũng coi như xứng đáng.
Thạch Trọng cũng hét lớn một tiếng, đánh ra một kích tuyệt cường, uy lực cũng lớn đến không cách nào hình dung.
Oanh!
Hai chiêu đối đầu, chỉ thấy bầu trời nổ ra hào quang vô cùng chói lệ, sau đó tạo thành một phiến năng lượng cuồng bạo, đem lĩnh vực của hắn đảo loạn, không có người có thể thăm dò tình huống đang xảy ra ở trong đó.
Sau đó, chỉ thấy hai đạo nhân ảnh từ trên bầu trời rơi xuống.
Bành, bành, bọn hắn đồng thời ngã trên mặt đất.
Nhưng mà, tất cả mọi người có thể nhìn thấy, Thạch Hạo là đang tiếp đất.
Mà Thạch Trọng, thì là ngã xuống, đem đại địa sinh sinh ném ra một cái hố sâu.
Thạch Hạo lập tức liền tiến tới, mà Thạch Trọng cũng như thế, nhưng trên người đã không có bất kỳ chút khí tức nào tỏa ra.
Chết rồi.
Thạch Trọng thật đúng là cái nhân vật, tuy là đã chết đi, cũng phải chết đứng.
Thạch Hạo quay về phía Thạch Trọng nhìn một lần cuối cùng, lại không nói gì nữa, cũng không có lục soát thân thể của Thạch Trọng.
Đối thủ như vậy, dù có quan hệ tới cái chết của mẹ hắn, nhưng cũng đủ để hắn tôn trọng, ít nhất, hắn sẽ không đi khinh nhờn thi thể đối phương.
Thạch Hoa Vân đi ra, đưa tay chụp tới, sau đó thi thể của Thạch Trọng liền biến mất.
Hiển nhiên là bị thu vào trong Không Gian Linh Khí.
Cái này cũng đã chứng minh, Thạch Trọng thực đã chết hẳn, nếu không, sinh linh còn sống không thể tiến vào Không Gian Linh khí, mà Thạch Hoa Vân cũng không thể nắm giữ tiên cư.
"Ngươi không muốn từ bỏ con đường đế vương, vậy người chắc chắn phải liên tục bị tấn công, người đã chuẩn bị sẵn sàng chưa ?" Nàng hướng về Thạch Hạo mà nói ra.
Thạch Hạo xùy nhiên: "Thiên Cơ các mẫn diệt nhân tính, thế mà còn có thể đại biểu thiên hạ? Các người là lợn hay sao mà không biết xấu hổ vậy?"
Thạch Hoa Vân không có phản bác, chỉ là cười lạnh một tiếng, sau đó quay người rời đi.
Cao thủ trong liên minh phản thạch đều đang nhìn Thạch Hạo chằm chằm, lộ ra vẻ ngo ngoe muốn động.
Hiện tại chính là lúc Thạch Hạo suy yếu nhất, nếu ra tay, có thể dễ dàng đem hắn tiêu diệt.
Sau đó, bọn hắn lập tức liền bỏ đi ý nghĩ như vậy.
Thứ nhất là còn có Cổ Thông đứng bên cạnh, thứ hai Thạch Hạo có thể trốn vào tiên cư, nếu không, Thạch Hoa Vân sẽ nhịn xuống mà không ra tay sao?
Vẫn là tìm cơ hội ám sát đi, bằng không thì liền phải bồi dưỡng chiến lực một người có chiến lực siêu trác, chính diện đem Thạch Hạo đánh giết.
—— một trận chiến hôm nay cũng đã xác nhận, Thạch Hạo không có nói dối, chỉ cần cảnh giới không cao hơn hắn hai cái đại cảnh giới, hắn sẽ không tiếc tử chiến đến cùng.
Liên minh phản tộc bắt đầu rời đi, toàn bộ đế đô lập tức lại trở nên yên ắng, sau đó là tiếng reo hò vang trời.
Vương của bọn hắn chính là vô song, tất sẽ có lúc đưa tay định thiên hạ!
Lão Thạch Hoàng nhìn lấy cảnh này, khẽ thở dài một cái.
Thiên phú của Thạch Hạo so với Thạch Trọng còn muốn siêu trác, để hắn không thể tưởng tượng được, tương lai của Thạch quốc sẽ như thế nào, liệu có thể càng thêm phồn vinh hay không ?.
Chỉ là, hiện tại bọn hắn đã toàn diện đối đầu với Thiên Cơ chân nhân, Thạch quốc thực sự có thể chịu được hay sao?
Thế nhưng mà, nếu không làm liều một phen, tất cả mọi người cùng Vân Đính tinh sẽ cùng nhau bị luyện hóa thành Ngũ Hành Hỗn Nguyên Cầu, vậy cũng là một con đường chết.
Được rồi, liều mạng một lần đi.
Đến tận đây, lão Thạch Hoàng mới hoàn toàn dập tắt tâm tư lật đổ Thạch Hạo, ngược lại là cố hết sức chống đỡ.
Lại nói, nếu như tiến vào Tiên giới, vậy quy tắc sẽ càng thêm phong phú, đại dược khắp nơi, vậy khả năng để hắn trở thành đỉnh cao nhất sẽ càng cao, sau đó còn có thể trở thành tiên, mở ra một cái nhân sinh mới!
Sau trận chiến này, Thạch Hạo lập tức bế quan.
Đánh với Thạch Trọng một trận, hắn bị trọng thương, nhưng cũng thu hoạch vô tận cảm ngộ, hơn nữa, tinh khí thần đều đạt đến cực hạn.
Hắn không có chữa trị thương thế, mặc kệ chuyển biến xấu, để cho mình tiến vào trạng thái sắp chết, hắn muốn để một chân bước vào Quỷ Môn quan, để hắn tìm hiểu Cửu Tử Thiên Công.
Nhưng mà, cái này cũng vô cùng mạo hiểm, bởi vì hắn cũng không có thứ gì để cải tử hồi sinh, một khi thất bại, hắn liền muốn vạn kiếp bất phục.
Thạch Hạo lại khư khư cố chấp, trên con đường tu luyện, hắn chính là một người điên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận