Tu La Đế Tôn

Chương 807: Bị buộc phải tự sát

Ở trong Thái Hư giới, người bị giết sẽ không chết thật.
Song Hoa tôn giả đương nhiên biết rõ điểm ấy, nhưng hắn quá phẫn nộ, làm sao cũng muốn đem Thạch Hạo "Giết" trước một lần, sau đó lại ở trong hiện thực tìm tới Thạch Hạo, đem đối phương băm thây vạn đoạn.
—— Nhưng hiện tại, Thạch Hạo đã thành Đại Tế Thiên, muốn đem đối phương vây chết ở trong Thái Hư giới đã không có khả năng.
Giết!
Song Hoa tôn giả chiêu chiêu bá đạo, tất cả đều là đại chiêu.
Tuy bị Thái Hư giới hạn chế thực lực, nhưng hắn lại chỉ dùng đại chiêu mà đánh, cho nên uy lực tự nhiên sẽ vô cùng kinh khủng.
Nhưng Thạch Hạo gặp chiêu phá chiêu, lộ ra vẻ cực kỳ dễ dàng.
Song Hoa tôn giả có thể trở thành Trúc Thiên Thê, khi đó tự nhiên tu đến bốn tế, mà Thạch Hạo luyện tới điêu luyện, chiến lực đương nhiên muốn vượt qua bốn tế.
Đúng là năm tế, nếu là sáu tế, vậy đó chính là hoàn toàn nghiền ép.
Oanh! Oanh! Oanh!
Đấu hơn mười chiêu, Song Hoa tôn giả phẫn nộ rút đi, lý trí bắt đầu chiếm thượng phong.
Hắn không thể không thừa nhận, đối thủ quá yêu nghiệt.
Rõ ràng vừa mới bước vào Đại Tế Thiên, nhưng chiến lực lại đạt đến năm tế.
Năm tế, quá kinh khủng.
Bốn tế chỉ có thể nói rõ, tương lại hắn có thể trở thành Trúc Thiên Thê, nhưng năm tế... Vậy chỉ cần đem trạng thái này tiếp tục giữ vững, chắc chắn có thể đạt được thành tựu Trúc Thiên Thê, thậm chí đạt tới đỉnh cao nhất.
Một ngày chưa diệt trừ kẻ này, hậu hoạn vô cùng.
Nhưng mà bây giờ hắn đánh không lại cũng phải chịu thôi...
Song Hoa tôn giả quyết định thật nhanh, không đánh, vẫn là ở trong hiện thực tìm tới Thạch Hạo, cũng không tin đã treo thưởng lớn như thế, lại vẫn không tìm được người này!
Hắn xoay người rời đi.
"Muốn đánh thì đánh, muốn không ra đánh liền không đánh sao?" Thạch Hạo cười nói, "Ngươi coi ta là cái gì?"
Xèo, thân hình của hắn nhảy một cái, đuổi tới hướng của Song Hoa tôn giả.
"Thằng nhãi ranh, ngươi dám!" Song Hoa tôn giả gầm thét, đồng thời oanh kích về phía của Thạch Hạo, một bên thì là đột kích hướng về khu vực trèo lên Thánh Vị, chỉ cần đi vào khu vực này, hắn có thể nắm giữ chiến lực của Thánh Vị, mà Thạch Hạo? Chiến lực chẳng những sẽ không tăng lên, hơn nữa còn sẽ phải chịu áp chế của Thái Hư giới.
Thế nhưng mà, bốn tế đánh năm tế, chắc chắn sẽ không địch lại.
Song Hoa tôn giả thử đột phá, nhưng nhiều lần bị Thạch Hạo cản lại.
Hắn rống to, đại chiêu bộc phát như đốt tiền.
Nhưng Thạch Hạo cũng không thiếu thủ đoạn phòng ngự, tiêu tinh vũ, hay là lỗ đen, tinh hà pháp tướng, đều nắm giữ lực năng lực phòng ngự vô cùng cường đại.
—— hắn nắm giữ ưu thế, lại thêm phòng ngự siêu cường, đủ làm cho Song Hoa tôn giả lại có bao nhiêu đại chiêu cũng không có tác dụng.
Oanh! Oanh! Oanh!
Song Hoa tôn giả tuyệt vọng, hắn không xông ra được.
Hắn cũng là kẻ hung hãn, biết rõ vô vọng phá vây, bỗng nhiên một chưởng vỗ vào đầu mình, ba, đầu của hắn lập tức nổ tung, hóa thành vô số toái quang.
Hắn lựa chọn tự sát, để thoát ly Thái Hư giới.
Ở bên trong Thái Hư giới tử vong, cũng sẽ không vẫn lạc, nhưng vô luận là tự sát hay là hắn giết, thì linh hồn đều sẽ bị tổn thương, cho nên, không phải vạn bất đắc dĩ, Song Hoa tôn giả tuyệt đối sẽ không lựa chọn tự sát.
Cũng không có biện pháp, chẳng lẽ hắn còn muốn bị Thạch Hạo làm nhục nhã một lần nữa sao?
Đầu tiên là Thạch Hạo, sau là Thạch Trọng, quá tam ba bận, hắn cũng không muốn lại chịu người làm nhục như thế.
Thạch Hạo ngừng tay rồi nhíu mày.
Lúc trước, Thạch Trọng ra một bàn tay liền lập tức đánh bay Song Hoa tôn giả, mà hắn đánh với Song Hoa tôn giả mặc dù cũng có ưu thế, nhưng cũng không có đạt tới tình trạng nghiền ép.
Vừa so sánh, cũng có thể thấy được, thực lực của Thạch Hạo bây giờ cũng không bằng Thạch Trọng.
"Chênh lệch ít nhất một tế."
Thạch Hạo thì thào nói ra, bên ngoài, Thạch Trọng chỉ có ba tế, nhưng chiến lực thực sự chí ít đạt tới sáu tế.
Đối phương nắm giữ năng lực vượt ba cái tiểu cảnh giới để chiến đấu!
Phải biết, Thạch Hạo cũng chỉ có thể vượt bốn cái tiểu cảnh giới mà thôi.
Hơn nữa, cái này cũng chỉ là Thạch Hạo suy đoán, có lẽ Thạch Trọng cường đại không chỉ như thế.
Không hổ là đối thủ mạnh nhất của hắn!
Đương nhiên, năm tế cũng chỉ là cơ sở chiến lực của Thạch Hạo, dùng tới Hỏa Phần Thương Khung hoặc là đại chiêu khác, chiến lực của hắn đương nhiên còn có thể có tăng lên cực lớn.
Thạch Hạo nghĩ nghĩ, dự định từ bỏ ở chỗ phá kỷ lục.
Hắn đã biết cơ sở chiến lực của mình không bằng Thạch Trọng, cho nên không cần lại lãng phí thời gian.
Hắn quay người rời đi, hoàn toàn không thèm để ý toàn bộ khu vực Đại Tế Thiên đã bởi vì hắn mà trở nên sôi trào.
—— Tu La bước vào Đại Tế Thiên.
—— lực áp Song Hoa tôn giả, éo đối phương tự sát.
Bây giờ, mọi người đã bắt đầu bàn tán sôi nổi lên, nếu Thạch Hạo đánh với Thạch Trọng một trận, đến cùng ai có thể thắng được.
"Khẳng định là Thạch Trọng."
"Không sai, dù là Tu La có yêu nghiệt, nhưng à dù sao cũng vừa mới bước vào Đại Tế Thiên."
"Nhưng tu vi Tu La tăng lên quá nhanh, hai người... Hẳn là chẳng mấy chốc sẽ đánh một trận chiến."
"Thật chờ mong a."
"Đáng tiếc, không biết hai tên tuyệt thế yêu nghiệt này ở đâu, nếu không là có thể trực tiếp xem cuộc chiến, đây tuyệt đối là trận đấu hấp dẫn nhất vạn năm qua."
Thạch Hạo cũng nghe lời của mọi người, nắm đấm của hắn hơi hơi nắm chặt một chút.
Thạch Trọng, ngày đó cũng sẽ tới sớm thôi.
Hắn thối lui ra khỏi Thái Hư giới, sau đó dùng truyền tống trận, hướng về Vân Đính tinh.
Một tháng sau, bọn hắn về tới cố hương.
"Hạo Nhi, chúng ta đi Thạch quốc." Thạch Phong nói ra.
Thạch Hạo gật đầu.
Trước đó hai cha con cũng đã quyết định, muốn bắt đầu dọn sạch một mạch của Thạch Long, chỉ là còn chưa kịp xuất thủ, liền gặp chuyện Ông Nam Tình bị thương, để bọn hắn chỉ có thể đi xa tinh vũ.
Bây giờ, bọn hắn đã trở về, đương nhiên muốn tiếp tục.
Hai cha con xuất phát, rất nhanh liền đi tới Thạch quốc, đi thẳng một mạch tới chổ Thạch Long.
Thạch tộc phát triển nhiều năm như vậy, chính là chủ tộc cũng đã phân lại, nhân viên đông đảo, mà một mạch của Thạch Long lại càng thêm mạnh mẽ, nhiều lần hiện ra thiên tài, mạnh thì Tiếp Thiên Lộ, thấp cũng là trèo lên Thánh Vị.
Thạch Long một mạch cường đại như thế, cho nên bọn hắn cũng được xưng là "Thanh Nhai".
Mặc dù tên này lấy đường phố làm tên, trên thực tế lại chiếm một phần mười của đế đô, Thanh Nhai có núi có hồ, có thể nói là một toàn thành lớn.
Thạch Hạo cùng Thạch Phong đứng ở lối vào Thanh Nhai, nhìn vào bên trong, dòng người vô cùng náo nhiệt.
Hai người đi vào, rất nhanh, bọn hắn liền bị thật nhiều người vây lại.
Một mạch này của Thạch Long quá mạnh, mạnh đến bọn hắn xem thường phần lớn đệ tử của Thạch tộc, cho nên, Thanh Nhai cũng không chào đón người ngoài tiến vào, trừ phi là có thể cùng bọn hắn ngồi ngang hàng.
Chỉ chốc lát, liền có người tới ngăn cản, chặn đường đi của hai người Thạch Hạo.
"Thanh Nhai không chào đón người ngoài." Một người lạnh lùng nói ra.
Thạch Hạo hướng mắt về phía kia người, lắc đầu: "Đây là lãnh quốc Thạch quốc, lúc nào thành nhà ngươi rồi?"
"Làm càn!" Người kia lập tức quát, "Thanh Nhai chính là địa bàn trong hệ của ta, ngươi muốn đi vào, trước giao ra thiếp mời nếu không, ngươi có thể trở về rồi!"
"Nếu là ta không nguyện rời đi, ngươi còn muốn đem ta đuổi đi không?" Thạch Hạo cười nói.
"Ngươi nhất định phải uống rượu phạt sao ?" Người kia nói xong, bắt đầu xuất thủ, đánh tới hướng của Thạch Hạo.
Đáng tiếc, hắn chỉ là Quan Tự Tại.
Thạch Phong xuất thủ, chỉ là một cái gảy ngón tay mà thôi, người kia liền biến thành sương máu.
Bây giờ, bọn hắn chính là đến giết người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận