Tu La Đế Tôn

Chương 561: Cướp đoạt thể chất

Thạch Phong thần sắc trì trệ, sau đó vẻ mặt giận dữ.
Hô hấp cũng có chút loạn, tới một lúc sau, mới nói: "Những thứ này, phải nói từ lúc người mới sinh."
Thạch Hạo kỳ quái, chuyện này cùng hắn có liên hệ gì?
"Ngươi sinh ra đã cường đại, nắm giữ một trong những thể chất cường đại nhất trên thế giới này, Cửu Dương Thánh Thể!" Thạch Phong nói, "Ta là Tam Dương Thể, ở trên thân thể ngươi, thể chất được tăng thêm một bước."
A?
Thạch Hạo sững sờ: "Con cũng không có thể chất đặc thù gì ?."
Nếu như hắn có Cửu Dương Thánh Thể, chắc chắn đã sớm phát hiện, hơn nữa Cửu Dương Thánh Thể cùng Bá Thể nổi danh không khác mấy phần, một khi kích phát thể chất, chiến lực vô cùng kinh khủng.
"Bởi vì, Cửu Dương Thánh Thể của người đã bị người đoạt đi." Thạch Phong nói.
Làm sao có thể!
Thạch Hạo dù nắm giữ ký ức của Nguyên Thừa Diệt, có thể coi là đại năng Trúc Thiên Thê cũng không biết thể chất còn có thể cướp đoạt.
"Là ai? Lại làm sao có thể cướp đoạt?" Hắn hỏi.
"Thạch Trọng!" Thạch Phong cắn răng nói.
Chờ chút!
Thạch Hạo cảm thấy kỳ quái: "Là người kế thừa hiện tại của Thạch tộc Thạch Trọng?"
"Hừ, hắn bây giờ đã thành người thừa kế sao?" Thạch Phong cười lạnh, mặt mũi tràn đầy chán ghét.
Ách, chắc là hắn.
"Không đúng, khi đó Thạch Trọng bất quá bốn năm tuổi, hắn làm sao có thể cướp đoạt thể chất của con?" Thạch Hạo cảm thấy không hợp lý lắm.
Liền Nguyên Thừa Diệt cũng không thể làm được, thậm chí liền nghe cũng chưa nghe qua, một đứa nhỏ bốn năm tuổi lại có thể làm được?
"Ta cũng không rõ ràng hắn làm thế nào." Thạch Phong lắc đầu, "Đây cũng là chuyện sau này ta suy đoán ra. Thạch Trọng tước đoạt Cửu Dương thể chất của người, là đem chuyện này chối đẩy, một mạch của hắn hạ độc thủ, hại chết mẹ của ngươi, để ta tức giận, rối loạn trong lòng!"
"Quả nhiên như bọn hắn dự liệu, sau khi ta trở về, phát hiện mẫu thân của ngươi chết thảm, mà Cửu Dương thể chất của người lại bị cướp đoạt, thoi thóp, ta tự nhiên khó đè nén phẫn nộ, nhưng vì cứu ngươi, ta lập tức liền rời đi Thạch tộc."
"Bởi vì lúc ấy ta cũng không biết là ai ra tay, chỉ sợ ngươi ở trong Thạch tộc càng lâu càng nguy hiểm."
"Sinh mệnh lực của ngươi rất miễn cưỡng, chậm rãi khôi phục khỏe mạnh."
"Thế nhưng mà, Thạch Trọng một mạch xuất động sát thủ, truy sát cha con ta, ta cũng không thể làm gì khác hơn, liền mang theo ngươi phiêu dương qua biển, đi tới vùng đất nguyền rủa."
"Chỗ đó mặc dù võ đạo không hưng thịnh, lại có một loại đặc thù lực lượng, để thần ý của cường giả không thể sử dụng ở đó."
"Thế là, ta liền quyết định đem ngươi để lại nơi đó, vừa vặn ta lại phát hiện một người họ Thạch đang muốn tự vẫn ở bờ sông, ta liền đem ngươi thả trên dòng sông, để người kia nhặt được."
"Quả nhiên, sau khi hắn nhặt được người liền từ bỏ ý định tự sát, ta theo dõi mấy ngày, liền thay một cái hài nhi mới chết, dẫn truy binh rời đi."
"Sau đó, ta liền giết về Thạch tộc."
"Thời điểm ta đại khai sát giới, lão tổ tông lại đột nhiên hiện thân, nói với ta thể chất của ngươi đã bị chuyển dời đếnThạch Trọng. Nói một bộ vô cùng vui vẻ, lúc đó ta mới biết cừu nhân là ai."
"Lão tổ tông nói, Thạch Trọng còn nhỏ, không hiểu chuyện, chỉ là lấy tay đụng ngươi một cái, liền đem thể chất của ngươi đoạt đi. Mà mẹ của ngươi bởi vậy giận dữ, muốn giết Thạch Trọng, mới bị Thạch Cửu bất đắc dĩ đánh giết."
(Đụng cái chiếm được thể chất, bất đắc dĩ giết chết. Hay, hay lắm)
"Ta tự nhiên không tin, nhất định phải đem một mạch Thạch Trọng giết sạch, không nghĩ tới lão tổ tông lại xuất thủ, đem ta chế trụ, đồng thời giam lại."
"Bởi vì ta không còn là hi vọng duy nhất của Thạch tộc, Thạch Trọng lại có thiên tư thông minh, lại đoạt Cửu Dương Thánh Thể của người, xông lên Trúc Thiên Thê cũng là chuyện không thể."
"Cho nên, một bên là ta nổi điên, một bên Thạch Trọng 'Nhu thuận', cuối cùng lão tổ tông quyết định phế ta mà chọn Thạch Trọng."
"Ta còn sống, là bởi vì lão tổ tông còn một tia hi vọng với ta, sau khi Thạch Trọng kế vị, ta một bên phụ trợ, Thạch tộc liền mở ra một thời kì mới."
Nghe hắn nói xong, Thạch Hạo lâm suy tư.
Thì ra, đây chính là chân tướng.
Cho nên khi hắn trở về, ban đêm liền tới hạ thủ, khẳng định là người của Thạch Long.
Chỉ là bọn hắn tính sai một điểm, mình cũng không phải dễ giết như vậy, liền một tên Chú Vương Đình cũng thất thủ.
"Cha, Thạch Trọng này hãy giao cho con." Thạch Hạo mở miệng, giọng điệu vô cùng nghiêm túc.
Thạch Phong nhướng mày: "Hắn có thiên phú kinh người, lại đoạt thể chất của ngươi, riêng một điểm liền cách xa một trời một vực. Hơn nữa, hắn được tài nguyên vô hạn của Thạch tộc bồi dưỡng, lại lớn hơn ngươi năm tuổi, ngươi muốn đuổi kịp hắn, đây là chuyện không thể nào."
Tu vi có khoảng cách, lại thêm Thạch Trọng yêu nghiệt, Thạch Hạo làm sao có thể theo kịp?
"Vẫn là giao cho vi sư đi." Thạch Phong tự nhiên không nỡ lòng để nhi tử đi mạo hiểm.
"Không, Ta muốn tự tay làm thịt Thạch Trọng!" Thạch Hạo cường điệu nói, "Một mạch kia của Thạch Trọng là của người, nhưng Thạch Trọng là của con!"
Hắn nguyên bản không tin thể chất có thể cướp đoạt, nhưng đây là Trúc Thiên Thê chính miệng nói, vậy chuyện này chín mươi chín phần trăm chính là thực.
Cái công đạo này, hắn nhất định phải tự mình đòi lại.
Nhìn thấy Thạch Hạo kiên định như vậy, Thạch Phong chậm rãi gật đầu: "Được giao cho con!"
Còn có một cái vấn đề rất thực tế, hắn bị nhốt ở nơi này không ra được a, muốn tìm Thạch Long báo thù cũng không có khả năng.
"Cha, con trước cứu ngươi đi ra ngoài." Thạch Hạo nhìn tới khóa tay của Thạch Phong, trong Hồn Hải nói, "Nguyệt Doanh, giúp một chút."
"Chủ nhân vô dụng, mấy ngày trước đã giúp người đi quan tưởng hố trắng, lực lượng đã hao tổn đến bảy tám phần, ngươi làm sao nhiều chuyện như vậy?" Khí linh bất mãn nói.
"Ầy, giúp ta mở cái xích này thôi mà." Thạch Hạo cười nói.
"Ngươi cho rằng ta là vạn năng sao" Nguyệt Doanh khó chịu nói.
"Một câu, được hay không?" Thạch Hạo khích tướng nói.
"Đương nhiên có thể, cái loại kim loại cấp thấp này ta nhìn cũng thấy chán ghét." Nguyệt Doanh ngạo nghễ nói, "Nhưng vì cái gì phải giúp người ?"
"Bởi vì là ta cầu ngươi." Thạch Hạo thả lỏng, hắn biết cái khí linh này ngoài lạnh trong nóng liền chủ động xuống nước.
Quả nhiên, Nguyệt Doanh hừ hừ hai tiếng, liền có một đạo ánh sáng từ mắt Thạch Hạo bắn ra, liền dễ dàng đem dây xích trên tay Thạch Phong chặt đứt.
Đinh một tiếng, xiềng xích rớt xuống đất.
Thạch Phong mũi trànkinh ngạc, hắn hoàn toàn không ngờ tới, hắn mặc dù tu vi bị phong bế, không cách nào vận dụng lực lượng, nhưng cái xiềng xích này cũng là bảy sao vật liệu chế tạo ra, Đại Tế Thiên đều không dễ thoát ra.
Con trai vừa nhìn đã cắt đứt ?
Uy lực quá khủng bố!
Khó trách con trai dám nói muốn đem Thạch Trọng diệt sát, chỉ bao nhiêu ấy Thạch Hạo xác thực có khả năng này.
"Được rồi, ta vừa mới khôi phục mấy phần thực lực, không có việc gì ít phiền ta, không ta gọt ngươi!" Nguyệt Doanh nói một câu, sau đó liền lui trở về hồn hải, lại không để ý Thạch Hạo.
Quả nhiên, mạnh miệng mềm lòng.
Thạch Hạo mỉm cười.
Các vị huynh hệ cho ta nói mấy lời...
"Qua lâu ngày dịch truyện này ta quyết định khi dịch sẽ giữ lại vài từ ngữ hán việt để tăng sức hấp dẫn cho truyện hơn, chứ dùng toàn từ việt thì cũng không giữ được nguyên ý của con tác, mong mọi người tiếp tục ủng hộ và theo dõi truyện nha !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận