Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2798: Ta chỉ cần cơ thể của ngươi

Chương 2798: Ta chỉ cần cơ thể của ngươi
Khi Thánh Hỏa Diễm giáng xuống trước mặt, Tống Thư Hàng dựng lên một loạt phòng ngự nhìn rất trâu bò nhưng trên thực tế tác dụng không lớn.
Ví dụ như linh khí hộ thể bát phẩm, công đức điện của @#%× Tiên Tử do sức mạnh công đức huyễn hóa thành và đao pháp phòng ngự Tống Thư Hàng không quá chú tâm thi triển là ‘Nghịch Lân Đao Pháp’.
Đao khí như rồng, xoay tròn bên cạnh Tống Thư Hàng…. Nhưng nhanh chóng bị Thánh Hỏa Diễm đánh tan.
Thánh Hỏa Diễm rơi xuống trên người Tống Thư Hàng, thiêu hắn thành một người lửa.
“A a ~ a a ~”
Tống Thư Hàng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết đến nỗi khiến người ta run rẩy linh hồn.
Diễn xuất đau đớn của hắn xuất thần nhập hóa, người bình thường chỉ cần nghe thấy tiếng kêu bi thảm này, tuyến lệ như bị kích thích, không nhịn được mà rơi nước mắt… giống như khi cắt hành tây vậy.
Cùng lúc đó trên nguyên thần của hắn lại có thêm một vết nứt… Dù sao hắn có 15+1 vết nứt có thể tách ra mà, cứ từ từ, không phải vội.
Hơn nữa, khí tức của Tống Thư Hàng cũng bắt đầu xuống thấp, ngày càng suy yếu với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được… Trên người hắn có rất nhiều bảo vật có thể áp chế cường độ khí tức, chỉ cần điều tiết một chút là có thể đạt được hiệu quả trên rồi.
Trong không trung, đại lão hành tinh mọc mắt vui sướng khôn cùng.
Tuy rằng không thể giết chết Bá Tống nhưng chỉ cần khiến hắn kêu thảm, khiến hắn đau đớn, đại lão hành tinh mọc mắt sẽ vui đến mức không thể ngủ được.
Chịu đựng đau đớn, hiểu được đau đớn, trải nghiệm đau đớn đi, Bá Tống. Hôm nay ta sẽ biến người thành người đàn ông đau khổ nhất thế giới.
“Ma nhãn vặn vẹo!”
Con mắt khổng lồ của đại lão hành tinh mọc mắt thi triển một loại đồng thuật đau đớn có thể tàn nhẫn vặn mọi vật thành bánh quai chèo.
Dưới sự khống chế của nó, đồng thuật này sẽ không giết chết Bá Tống nhưng có thể vặn hắn thành bánh quai chèo, thậm chí là bánh cuộn thừng!
Đồng thuật khủng bố nhân lúc phòng ngự của Tống Thư Hàng bị phá mà chiếu thẳng lên người hắn.
[Lại có đòn công kích mới à?]
Tống Thư Hàng cảm nhận được lại có đòn tấn công mới rơi xuống người mình, hắn hít thở sâu, tập trung sức mạnh.
Sau đó, hắn lại kêu lên thảm thiết: “A ~ a a a ~”
Kêu thảm khản cả giọng, thê lương như đỗ quyên nhỏ máu!
Hơn nữa, để đề phòng đại lão hành tinh mọc mắt chán ngấy tiếng kêu thảm đơn điệu của mình, tiết tấu mỗi lần kêu của hắn đều được thay đổi, từ ‘a a a ~ a’ đến ‘a a ~ a a ~’ rồi tiếp tục ‘a ~ a a a ~’, mang đến cho đại lão trải nghiệm mới mẻ trong mỗi lần kêu.
Một diễn viên phải có dáng vẻ của diễn viên, phải tôn trọng nghề nghiệp, trích ‘Luận tu dưỡng của diễn viên’.
Sau khi kêu thảm xong, trên người Tống Thư Hàng lại có thêm một vết nứt, khí tức tiếp tục giảm xuống.
Ở phía đối diện…
Đại lão hành tinh mọc mắt: “???”
Vừa nãy ta dùng ma nhãn vặn vẹo mà nhỉ?
Xét từ phản ứng và tố chất cơ thể của Bá Tống lúc trước, bây giờ đáng lẽ cơ thể của hắn phải vặn thánh bánh quai chèo hoặc bánh cuộn thừng mới đúng chứ.
Nhưng Bá Tống chỉ có thêm một vết nứt là sao?
Ta đây là ma nhãn vặn vẹo chứ đâu phải là ma nhãn rạn nứt.
Đại lão hành tinh mọc mắt đột nhiên dừng tấn công, với năng lực suy đoán của mình, chỉ trong nháy mắt nó đã đoán ra chân tướng… Từ nãy tới giờ Bá Tống vẫn luôn diễn kịch đùa giỡn nó.
Tiếng kêu của Bá Tống vẫn đau đớn như thế, cứ như đang phải chịu đựng sụ đau khổ dưới mười tám tầng địa ngục vậy.
Nhưng lúc này, đối với đại lão hành tinh mọc mắt, tiếng kêu thảm thiết có linh hồn của Bá Tống lại vô cùng nhức tai!
Bá Tống coi nó như một quả bóng mà đùa giỡn!
[Ớ? Không khí lạ nhỉ?]
Tống Thư Hàng đang nghiêm túc diễn xuất cứ kêu cứ kêu, đột nhiên phát hiện bầu không khí hơi lúng túng.
Hắn lén liếc đại lão hành tinh mọc mắt một cái… Đáng tiếc, hắn không thể thông qua ánh mắt để phán đoán tâm trạng của đối phương.
Nhưng trực giác nói cho Tống Thư Hàng biết, nói không chừng đối phương đã nhìn thấu diễn xuất của hắn rồi.
[Rốt cuộc sơ hở chỗ nào vậy?]
Tống Thư Hàng cứ kêu cứ kêu rồi đành dừng lại vì lúng túng… Nếu đã bị đối phương nhìn thấu rồi, hắn cứ kêu tiếp thì khác nào bị thần kinh đâu.
“Kêu đi, kêu tiếp đi!”
Một tin nhắn truyền từ người đại lão hành tinh mọc mắt tới:
“Tại sao không kêu nữa?”
Tống Thư Hàng: “…”
“Suýt chút nữa là bị ngươi lừa rồi, bây giờ ta sẽ không cho ngươi có cơ hội diễn kịch nữa. Ta sẽ ban cho ngươi đau khổ lớn nhất.”
Đại lão hành tinh mọc mắt gửi tin nhắn tới.
Tinh thần lực của nó khóa vị trí Tống Thư Hàng, trong con mắt khổng lồ ngưng tụ đồng thuật mới… Ma nhãn rạn nứt, hay còn gọi là ma nhãn bầm thây vạn đoạn.
Nếu như Bá Tống đã thích phân thây như thế thì nó sẽ chiều ý hắn.
“Sao ngươi lại phát hiện ra ta đang diễn kịch vậy?”
Tống Thư Hàng thong thả hỏi, hắn tự nhận diễn xuất tỉ mỉ, tiếng kêu thảm vô cùng đúng mực, thậm chí còn phối hợp nứt vỡ cơ thể, áp chế khí tức bản thân, không một sơ hở.
Đồng tử của đại lão hành tinh mọc mắt lóe lên… Nó không muốn trả lời Tống Thư Hàng, cũng không muốn phí lời, chỉ muốn bầm thây Bá Tống ra.
Trong tình huống một bên hoàn toàn không muốn nói, tự nhiên không thể nói chuyện tiếp được nữa.
[Nữ sĩ lưới rồng, vẫn chưa được à?]
Tống Thư Hàng lo lắng hỏi.
Đại lão hành tinh mọc mắt sắp tung đòn rồi, nếu hắn cứ bị động chịu đòn thì phải nếm trải đau đớn thật đấy.
Nhưng bên nữ sĩ lưới rồng lại không trả lời tin nhắn của Tống Thư Hàng ngay.
[Nữ sĩ cầu béo ~ ta sắp không chịu nổi nữa rồi.]
Tống Thư Hàng vội vàng thay đổi xưng hô.
[Chính là bây giờ.]
Nữ sĩ lưới rồng đáp:
[Chìa mã QR kim đan ra đây!]
[Đã có thể kết bạn rồi à?]
Tống Thư Hàng hỏi, cùng lúc đó, hắn tế mã QR kim đan ra, phóng to lên, chiếu nó vào đồng tử của đại lão hành tinh mọc mắt.
Ánh mắt và tinh thần lực của đại lão hành tinh mọc mắt vẫn luôn chú ý tới Tống Thư Hàng.
Mã QR kim đan vừa được chiếu ra, tinh thần lực của nó vô thức quét mã.
[Tinh ~ bạn đã kết bạn với Bá Tống và được xếp vào ‘danh sách đen’, biệt danh: Đại Nhãn Cầu. Chúc bạn vui vẻ.]
Đại lão hành tinh mọc mắt: “???”
Đây là thứ quái quỷ gì vậy?
Không đợi hắn phản ứng kịp, Bá Tống ở phía đối diện đã có trò mới.
Chỉ thấy trên trán Bá Tống có một mắt thần mở ra.
Trong con mắt thần thứ ba này có khí tức của lão gia nhà nó, có tác dụng khắc chế cường đại với nó.
[Gửi thông tin phần mềm mới lập trình của ta cho nó đi!]
Nữ sĩ lưới rồng căn dặn.
Vừa nãy cô vội vàng lập trình ‘chương trình client’, để nó biến thành chương trình ‘dạng virus’.
Đại lão hành tinh mọc mắt quả thật có thể trở thành vật chứa server client hoàn mỹ nhất cho tính năng Tu Chân. Nhưng cô và Tống Thư Hàng cũng không cần phải hàng phục đại lão hành tinh mọc mắt, thu nó làm pet gì gì đó.
Các cô chỉ cần một phần bộ nhớ của đại lão hành tinh mọc mắt để làm server tải client thôi.
Vì thế, chỉ cần gửi chương trình client vào trong cơ thể của đại lão hành tinh mọc mắt rồi lợi dụng quyền hạn của con mắt thứ ba cố định hóa chương trình này là được.
Tiếp đó, có thể gửi đại lão hành tinh mọc mắt đi rồi…
“Nữ sĩ cầu béo giỏi quá ~”
Tống Thư Hàng nịnh bợ cực mạnh, con mắt thần thứ ba lóe lên, một tia sáng phóng vào trong mắt đại lão hành tinh mọc mắt.
Nữ sĩ lưới rồng phối hợp với Tống Thư Hàng, lợi dụng tính năng ‘chat riêng’, gửi thẳng patch update cố định hóa chương trình mạng chat tu chân đến hành tinh mọc mắt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận