Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1742: Tinh Lộ Và Các Vị Tiền Bối Xếp Theo Thứ Tự

Chương 1742: Tinh Lộ Và Các Vị Tiền Bối Xếp Theo Thứ Tự
Linh tuyền không ngừng tuôn ra từ đỉnh đầu kình đan, chẳng mấy chốc đã tạo thành linh hồ trong đan điền bản mệnh của Tống Thư Hàng. Linh tuyền càng tuôn càng rộng, càng tuôn càng sâu.
Không có diễn đồ kim đan, cũng không có vẽ mắt cho rồng.
“Quả nhiên có liên quan đến việc kim đan bản mệnh của ta là thể biến dị?”
Tống Thư Hàng thầm nói.
Nhưng không có diễn đồ kim đan, không có vẽ mắt cho rồng, kim đan bản mệnh của hắn vẫn dừng ở cảnh giới thực kim đan như lúc đầu, không trải qua hai giai đoạn tử kim đan và lưu ly kim đan.
Không có diễn đồ, linh hồ hình thành sẽ không có hồ hồn, không thể ôn dưỡng thần binh bản mệnh. Mà quan trọng hơn là nếu không có hồ hồn, sau này hắn tấn thăng Tôn Giả thất phẩm kiểu gì đây?
Quá trình thai nghén ra nguyên anh của Tôn Giả thất phẩm có liên quan mật thiết đến hồ hồn, nếu không có hồ hồn, nguyên anh hình thành bằng cách nào?
Vừa nghĩ thôi Tống Thư Hàng đã cảm thấy đau đầu rồi.
Xem ra sau khi giảng pháp xong, phải đi hỏi Bạch tiền bối two mới được. Hắn nhớ Bạch tiền bối two từng nói năm đó kim đan của ngài ấy là kim đan không long văn, sau đó ngài ấy tấn cấp bằng cách nào chứ?
...
Huyền Thánh giảng pháp vẫn đang diễn ra.
Có bản thảo giảng pháp trong tay, lần này giảng pháp Tống Thư Hàng không nói gì ngoài nội dung trong bản thảo. Chất lượng của cả bài giảng pháp trong bản thảo quá tốt, tuy lợi dụng sức mạnh cảm xúc đưa bản thân tiến vào trạng thái bùng nổ là đạo của Ma tông nhưng cũng thích hợp với các hệ tu luyện khác trong chư thiên vạn giới và thế giới hắc long.
Tu luyện giả trong chư thiên vạn giới nghe như say như mê.
Giảng pháp đã đến đoạn cuối.
Tu luyện giả trong chư thiên vạn giới thở phào nhẹ nhõm. Xem ra vị Bá Long này không có sở thích đổi bản thảo khi đang giảng pháp giữa chừng giống như Bá Tống Huyền Thánh.
Theo quá trình giảng pháp kết thúc, kình đan bản mệnh trong cơ thể Tống Thư Hàng cũng từ từ dừng hành động phun nước.
Trong đan điền bản mệnh, một linh hồ lớn vượt mức bình thường đã thành hình, có chín tầng độ sâu tương ứng với chín long văn trên kình đan bản mệnh.
Đồng thời lúc linh hồ bản mệnh hình thành, linh lực thuộc về tiểu linh hồ trong bảy tiểu đan điền không ngừng chảy về phía đan điền bản mệnh. Giống như nước sông hồ chảy vào biển, ‘nước hồ’ trong tiểu linh hồ chảy vào linh hồ bản mệnh, làm nó tiếp tục mở rộng ra.
Chín long văn trên kình đan bản mệnh của Tống Thư Hàng lần lượt sáng lên.
Mỗi long văn chiếu ra một hình chiếu bên cạnh Tống Thư Hàng.
Long văn thứ nhất chiếu ra hình mỹ nhân rắn công đức + thánh ấn, đồng thời hình như bên dưới thánh ấn còn có thêm hư ảnh ma ấn và long ấn.
Long văn thư hai chiếu ra hình thánh viên cầm kinh văn Nho gia.
Long văn thứ ba chiếu ra hình thánh thành không bao giờ thất thủ.
Long văn thứ tư chiếu ra hình thánh kiếm Chung Yên.
Long văn thứ năm chiếu ra hình Cửu Tu Phượng Hoàng đao.
Nhìn từng hình chiếu do long văn lần lượt chiếu ra, tu luyện giả trong chư thiên vạn giới cảm thấy quen mắt vô cùng.
“Những hình chiếu này là cái gì? Là long văn ư?”
“Hình như trong long văn còn chứa một số hình ảnh khác thì phải?”
“Ta thấy được hư ảnh nữ đế công đức, thế nhưng... nữ đế công đức là thể ánh sáng công đức thực thể hóa của Bá Tống Huyền Thánh mà?”
“Ta thấy được thánh thành tráng lệ, hình như tòa thánh thành này là pháp khí mà Bá Tống Huyền Thánh đã từng dùng trong màn ra sân tham dự Thực Tiên yến thì phải?”
“Ta có ấn tượng về hư ảnh thánh viên kia, trước đó lúc Đậu Đậu Cổ Thánh hiển thánh, ở phía sau cũng có một bầy vượn như vậy.”
“Hư ảnh thánh viên đang cầm kinh văn trong tay đúng không?”
Đều là một số hình ảnh nhìn rất quen mắt đối với mọi người.
Mà lúc này, long văn thứ sáu của Tống Thư Hàng chiếu ra hình chiếu tiếp theo.
Một con mắt chớp lóe ánh sáng quỷ dị xuất hiện.
Tu luyện giả trong chư thiên vạn giới lập tức nháo nhào hết cả lên.
“Con... con mắt Thánh Nhân Nho gia!”
“Bá... Bá Tống?”
“Trúng kế rồi, Bá Long Cổ Thánh chính là Bá Tống Huyền Thánh, hắn lại hiển thánh lần nữa!”
“Rút lui nhanh, cho ta xuống xe ngay lập tức!”
“Không kịp nữa rồi, con mắt đã sáng lên, sắp mang thai rồi!”
“Bá Tống Huyền Thánh gian trá quá, không ngờ hắn lại chơi trò ngụy trang!”
“Lần sau... lần sau chỉ cần thấy được người nào ‘nghi là Bá Tống Huyền Thánh’ giảng pháp thì chúng ta phải dừng nghe pháp ngay, tuyệt đối không thể để hắn có cơ hội lợi dụng.”
Khi thấy tiếng lòng của các tu luyện giả trong chư thiên vạn giới truyền về, Tống Thư Hàng hoảng sợ vô cùng.
Nếu một ngày nào đó hắn tấn thăng bát phẩm trở thành Huyền Thánh thật sự, lúc nhân tiền hiển thánh giảng pháp, nếu tu luyện giả trong chư thiên vạn giới lập tức đóng màn hình trực tiếp, không ai nghe giảng pháp thì phải làm sao?
Có khi nào hắn sẽ trở thành vị Huyền Thánh đầu tiên trong lịch sử vì không có ai xem nên giảng pháp thất bại, sau đó bị tâm ma kiếp quấn lấy không?
Ngay lúc Tống Thư Hàng đang suy nghĩ, trước mắt các tu luyện giả trong chư thiên vạn giới đột nhiên xuất hiện ảo giác.
Mọi người phát hiện bản thân đang đi dạo trên tầng mây, phía trước bọn họ là một lão giả thân hình cao lớn bước đi chậm rãi, đạp mây mà đi.
Đi được một lúc, lão giả kia đột nhiên quay đầu lại:
“Ta chợt nghĩ đến một chuyện, lúc nữ tử mang thai, có khả năng sẽ mang thai đôi nhưng ánh nhìn mang thai lại chỉ có thể làm mọi người thể nghiệm mang thai đơn, không thể thể nghiệm sự gian khổ khi mang thai đôi.”
Tu luyện giả trong chư thiên vạn giới:
“???”
Lão nhân gia à, ngài nên uống thuốc đi!
“Thế nên vừa rồi ta mới thử nghiệm dùng hai mắt bắn ra ánh nhìn tình mẹ cùng lúc, giống như thế này đây. Ta đã đặt cho nó một cái tên mới là ánh nhìn thai đôi.”
Hai mắt của lão giả đồng thời lóe lên ánh sáng quỷ dị.
Lúc này, mọi người trong chư thiên vạn giới đều biết lão giả này là ai.
“A a a, Thánh Nhân, đừng mà!”
Tu luyện giả trong chư thiên vạn giới hoảng sợ hét to, sau đó tỉnh lại từ ảo giác.
Mọi người vội đưa tay sờ bụng...
Là ảo giác chứ không mang thai thật.
Nhưng ảo giác vừa rồi rất chân thực, y như thật, nghĩ lại cả người vẫn còn toát mồ hôi lạnh.
Mà trong lúc mọi người rơi vào ảo giác, long văn thứ bảy, tám, chín của Tống Thư Hàng đều đã chiếu ra hình chiếu.
Một đóa hoa sen trong suốt.
Một con cá voi mập.
Còn có một bóng người hư ảo.
Hoa sen và cá voi không có gì để nhìn.
Tu luyện giả trong chư thiên vạn giới đưa mắt nhìn về phía bóng người hư ảo do long văn thứ chín chiếu ra.
Sau đó từ trên bóng người hư ảo, mọi người thấy được con người thật sự của chính mình.
Mọi người ai cũng nhìn chân ngã đến mê muội, hồi lâu không lên tiếng.
Loại cơ hội nhìn thẳng chân ngã thế này nói là một đại cơ duyên cũng không quá.
“Đây là mồi nhử của Bá Tống Huyền Thánh ư? Một cơ duyên lớn như vậy... Dù biết nghe hắn giảng pháp sẽ có nguy cơ mang thai, nhưng có lẽ lần sau ta vẫn mở ra xem cũng không chừng?”
m thanh phản hồi trong chư thiên vạn giới lại truyền đến trước mặt Tống Thư Hàng.
“Dù mang thai đôi cũng chấp nhận, chỉ cần không phải thai ba hay thai bốn gì đó là được, thế này vẫn nhịn được.”
Xin lỗi, Thánh Nhân không chỉ có con mắt thứ ba mà còn là người mang song đồng trời sinh.
“Chắc không có lần sau đâu nhỉ? Bá Tống Huyền Thánh đã hiển thánh giảng pháp ba lần rồi, nếu lại lên lần thứ tư thì nghịch thiên quá rồi.”
Xin lỗi, ta khẳng định ít nhất là ta còn lên sóng một lần nữa.
Cuối cùng phần giảng pháp đã kết thúc.
Tống Thư Hàng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nói tóm lại lần này giảng pháp coi như thuận lợi, không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Lúc này tiểu trợ lý lưới rồng thông báo:
“Nhận được chúc phúc của lưới rồng, đạt được ‘chúc phúc bảo vệ tinh thần mang tính vĩnh cửu’, miễn dịch công kích tinh thần dưới bát phẩm.”
Tống Thư Hàng phát hiện có một tầng chúc phúc bao quanh nguyên thần của hắn.
Cùng lúc đó tất cả tiền bối nhóm Cửu Châu số 1 ở sau lưng và Thông Nương trong tay hắn đều nhận được hiệu quả của chúc phúc, ánh sáng chúc phúc bao phủ toàn bộ không gian giảng pháp.
“Miễn dịch công kích tinh thần dưới bát phẩm, hình như hơi vô bổ thì phải? Bình thường người nào thông qua giảng pháp thì bản thân cũng đã đạt đến cảnh giới bát phẩm, không cần chúc phúc vẫn có thể chịu đựng công kích tinh thần thất phẩm.”
Tống Thư Hàng nói.
“Đây đã là mức hỗ trợ cực hạn của lưới rồng tính đến thời điểm hiện tại.”
Tiểu trợ lý lưới rồng trả lời:
“Nhưng chờ đến khi sức mạnh của thế giới hắc long khôi phục một ít thì có lẽ sẽ làm chúc phúc mạnh hơn một tầng.”
Vì Ma Đế nên mười triệu năm qua, sức mạnh lưới rồng trong thế giới hắc long luôn ở trạng thái suy yếu. Bây giờ ngay cả ý chí lưới rồng Côn Na nữ sĩ cũng chìm vào giấc ngủ say.
Cũng có nghĩa là trong thời gian sắp tới, lưới rồng hết đất diễn rồi.
Tống Thư Hàng gật đầu, sau đó lại chuyển sự chú ý lên đan điền bản mệnh trong cơ thể.
Tại đây, linh hồ bản mệnh ngày càng lớn. Tính từ lúc này, Tống Thư Hàng đã hoàn toàn tiến vào cảnh giới Chân Quân lục phẩm.
Nhưng kình đan của hắn không hề biến mất, nó đang ngụp lặn trong linh hồ. Chín long văn trên người nó tỏa sáng lấp lánh như muốn làm ra chút biến hóa gì đó.
Kim đan không tan ra mà vẫn ‘sống’ sờ sờ ra đấy. Về chuyện này, Tống Thư Hàng cũng không biết mình có còn tính là tu sĩ cảnh giới kim đan hay không nữa.
Lẽ nào vừa là kim đan lại vừa là Chân Quân?
Lúc này dường như kình đan bản mệnh đã tích góp đủ sức mạnh, bắt đầu tiến hành bước biến hóa mới.
Mấy bóng người hư ảo trên kình đan bắt đầu trở nên rõ ràng hơn.
Tiếp đó trên chín long văn rải xuống mảng lớn tinh quang.
Chín long văn chưa hóa thành màu vẽ diễn đồ kim đan... Có thể là do bản thân của những long văn này khác với long văn bình thường, dù sao chúng cũng là thứ do Bạch tiền bối two thêm vào sau.
Tinh quang từ trên long văn buông xuống bắt đầu trải ra, ngưng tụ thành một tinh lộ trên kình đan của Tống Thư Hàng, mấy bóng người hư ảo kia đang đứng trên tinh lộ.
Tinh lộ không ngừng kéo dài cứ như không có điểm cuối.
Người thứ nhất đứng ở điểm bắt đầu trên tinh lộ đã ngưng tụ thành hình... Người này là Vũ Nhu Tử. Trong nhóm Cửu Châu số 1, cô là thành viên đầu tiên chính thức tiếp xúc với Tống Thư Hàng, ngoài ra cũng vì số tài khoản của cô chỉ khác một con số so với số tài khoản của Tống Thư Hàng nên mới dẫn đến việc Hoàng Sơn tiền bối thêm sai người.
Người xuất hiện tiếp theo là Hoàng Sơn Tôn Giả, hắn là người đã đưa Tống Thư Hàng vào nhóm Cửu Châu số 1, cung cấp thời cơ bắt đầu cho Tống Thư Hàng.
Tiếp theo là Dược Sư, Giang Tử Yên, Bắc Hà Tán Nhân, Thông Huyền Đại Sư...
Tất cả đều là thành viên hiện tại của nhóm Cửu Châu số 1.
Tống Thư Hàng phát hiện hình như thứ tự xuất hiện của các tiền bối được sắp xếp dựa theo thứ tự tiếp xúc trước sau của hắn với những tiền bối này thì phải?
Nhưng... không có Tô thị A Thập Lục.
Nếu dựa theo thứ tự tiếp xúc trước sau, vậy thì thời điểm hắn tiếp xúc với Tô thị A Thập Lục hẳn là ở giữa Vũ Nhu Tử và Dược Sư tiền bối, hoặc là xếp sau Dược Sư cùng với Giang Tử Yên sư tỷ mới đúng...
Hay là do A Thập Lục còn chưa quét mã QR thêm hắn làm bạn?
Tống Thư Hàng chau mày suy tư.
Từng người lần lượt xuất hiện.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ, Tô thị A Thất, Đậu Đậu... Bạch Hạc Chân Quân...
“Ơ? Bạch tiền bối đâu?”
Sau Đậu Đậu phải là Bạch tiền bối mới đúng.
Nhưng bây giờ Bạch Hạc Chân Quân lại thay thế Bạch tiền bối, xuất hiện sau Đậu Đậu.
Chẳng lẽ ta đoán sai rồi, thứ tự xuất hiện không được sắp xếp dựa theo thứ tự tiếp xúc trước sau của ta với các tiền bối ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận