Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2329: Trò Hay Thật Sự Bắt Đầu

Chương 2329: Trò Hay Thật Sự Bắt Đầu
Quả nhiên là con ngựa của nhà Bạch Thiên Đạo!
Tống Thư Hàng cũng không ngờ lần này ngựa siêu diễn kia còn biết nhuộm màu để xuất trận, nó nhuộm bản thân thành màu đen để giả làm ngựa giống tinh, ngay cả hắn cũng bị lừa.
Nếu như là ngựa siêu diễn… thì trận này có thể sẽ thắng!
“Đây là ngựa gì? Tàn bạo ghê thế?” Thiếu niên ba mắt trợn mắt há mồm, sau hồi lâu mới lấy lại tinh thần lại từ cảnh tượng bạo lực này.
Hắn dùng con mắt thứ ba quét qua con ngựa lớn màu đen này của tiểu Bá Tống, nhưng tin tức lấy được lại rất mơ hồ.
Tin tức hiển thị: Đây là một con ngựa tinh đến từ liên minh yêu quái ‘yêu quái toàn thế giới chung tay kết thành người một nhà’, thiên phú đặc thù là: gieo giống.
Nhưng tin tức này, thiếu niên ba mắt lại không tin được nửa chữ.
Bởi vì nếu như tin tức thật sự không sai, vậy thì một con ngựa giống tinh bình thường sẽ quéo giò khi đối mặt với Mã Đế ngay lập tức.
Làm sao có thể to gan xông lên đạp vào mặt Mã Đế chứ?
Tống Thư Hàng xoay người lại, hai tay bụm mặt mình, bắt đầu xoa nắn. Hắn muốn nắn ra một gương mặt ‘không chút thay đổi’, tránh cho ba mắt tiền bối đọc được đáp án từ trên mặt hắn.
Khó khắn lắm mới xoa nắn đi ý cười trong lòng mình, Tống Thư Hàng bảy ra ‘mặt than’ rồi nói với ba mắt tiền bối: “Thực ra vừa rồi, lúc ta đang triệu hoán còn cho rằng đó là một con ngựa yêu của ‘yêu quái toàn thế giới chung tay kết thành người một nhà’. Nhưng hiện tại xem ra, chắc là trong quá trình triệu hoán đã xuất hiện sự cố gì đó.”
“Vậy thân phận của con ngựa này là?” Ba mắt tiền bối hỏi.
“Ba mắt tiền bối… ván cược đã bắt đầu, tin tức kế tiếp là cơ mật. Ta cũng không thể để ngươi lấy được khắc chế trong tin tức của ta được!” Tống Thư Hàng nghiêm túc nói.
Thiếu niên ba mắt gật đầu: “Có lý lắm.”
“Mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, mời đến vạch xuất phát, thi đấu sắp sửa bắt đầu rồi.” Lại có một quản gia nhãn cầu mặc đồng phục trọng tài hô lớn.
“Ngựa tiền bối, là thắng hay thua thì phải dựa vào ngươi hết đấy!” Tống Thư Hàng hét lớn với ngựa siêu diễn.
Nếu như có thể thắng được thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo từ trong tay ba mắt tiền bối, hắn phải tán tài một đợt… Số lượng thuốc nhỏ mắt rất nhiều, có thể chia cho thành viên nhóm Cửu Châu số 1 một phần nhỏ, chỗ còn lại cũng rất nhiều.
Đến lúc đó, hắn có thể chấm mút một chút từ phân đoạn ‘tán tài’ rồi. Trước tiên dùng thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo đổi một ít bảo vật với các tiền bối nhóm Cửu Châu số 1, sau đó lại dùng những bảo vật này bổ sung hàng hóa cho Tán Tài Vương Tọa.
Hai lần tán tài trước, hắn đều chơi ăn gian cả.
Lần này, hắn phải nghiêm túc tổ chức đại hội Tán Tài Vương Tọa theo ước định một lần. Dù sao đây cũng là phần quan trọng trong giao hẹn với ba mắt tiền bối, không thể cứ chơi chiêu để tránh né được.
Mặc khác, trong lòng Tống Thư Hàng cũng đã có một địa điểm tán tài thích hợp: buổi họp mặt thường niên của Thiên Hà Tô Thị.
Thân là nghìn năm đệ nhất thánh, lúc hắn tham gia buổi họp thường niên của Thiên Hà Tô Thị thì đương nhiên không thể tới cửa tay không được. Đến lúc đó, Tán Tài Vương Tọa mở ra, vừa có mặt mũi lại có thể hoàn thành giao hẹn với thiếu niên ba mắt tiền bối.
Ngựa siêu diễn tiền bối đi tới bên cạnh Tống Thư Hàng, nó đứng bằng hai chân, một móng trước vỗ bả vai Tống Thư Hàng, dáng vẻ vô cùng lưu manh.
Sau khi vỗ Tống Thư Hàng, ngựa siêu diễn tiền bối tiến lên, đi vào vị trí xuất phát.
“Tiểu Bá Tống… nhắc trước nhé, đua ngựa có quy tắc của đua ngựa, sau khi thi đấu bắt đầu, tuyệt đối không được phép đá đạp những con ngựa khác. Bằng không sẽ mất tư cách thi đầu, trực tiếp thất bại đấy.” Ba mắt tiền bối nhắc nhở.
Hắn chỉ sợ con ngựa đen lớn mà Tống Thư Hàng triệu hoán ra sẽ đột nhiên xuất vó đen với những con ngựa khác lúc đua.
Có cảm giác con ngựa đen lớn này tuyệt đối sẽ làm như vậy.
“Yên tâm đi, ba mắt tiền bối. Ta hiểu quy tắc thi đấu mà.” Tống Thư Hàng gật đầu, đồng thời vừa âm thầm dặn dò ngựa siêu diễn tiền bối một phen.
“Vậy là tốt rồi.” Ba mắt tiền bối gật đầu nói. Chỉ cần trong thi đấu ngựa đen lớn không xuất vó đen, đơn thuần tranh tài, Mã Đế hắn triệu hoán vẫn có hy vọng chiến thắng rất lớn.
Sắp xếp xong vị trí của ngựa thần triệu hoán ra, Mã Đế đứng ở vị trí số 5, mà ngựa siêu diễn đứng ở vị trí số 8.


Cánh cửa đường chạy mở ra.
Mã Đế số 5 làm đầu tàu gương mẫu, cất vó hất tung bụi mù.
Phía sau là tám con ngựa thần được triệu hoán ngẫu nhiên khác, chúng cũng thi triển thần thông, theo sát phía sau.
Chỉ có ngựa siêu diễn màu đen dường như đang thất thần, không cất bước ngay từ đầu… rơi xuống vị trí cuối cùng.
Tống Thư Hàng: “…”
Chẳng mấy chốc, Mã Đế phía trước đã chạy được một nửa đường đua.
Mà ngựa siêu diễn vẫn không nhanh không chậm theo sat sau lưng tất cả những con ngựa khác.
Nó chạy rất bình thường, không xuất vó đen, không sử dụng năng lực đặc thù gì, nghiêm túc thành thật tuân thủ quy tắc.
“Thì ra là thế, con ngựa giỏi đánh nhau chưa chắc đã giỏi chạy đua.” Ba mắt tiền bối yên tâm hẳn.
“Bá Tống Huyền Thánh cố lên!”
“Đừng thua ba con mắt!”
“Chạy đi nào, vượt qua Mã Đế đi!”
Trên khán đài, tất cả quản gia nhãn cầu thể phục chế đều phát ra tiếng hô đứt hơi khản tiếng.
“Quay về thì phải lập tức nướng nó trên đống lửa mới được.” Ba mắt tiền bối cắn răng nói.
Tống Thư Hàng thở dài: “Là tiền bối ngươi quá nuông chiều nó.”
“Ngươi sắp thua rồi.” Tâm trạng của ba mắt tiền bối rất tốt.
“Không đến thời khắc cuối cùng thì đừng bao giờ nói thắng thua.” Tống Thư Hàng bình tĩnh nói.
Trong lúc nói chuyện, ngựa siêu diễn bắt đầu vượt qua từng con một, những con ngựa thần vốn chạy phía trước lại bị nó đuổi kịp và vượt qua từng con một.
Tốc độ của ngựa siêu diễn cũng không tăng lên, chỉ là tốc độ những con ngựa thần khác đang giảm xuống với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.
Từng con ngựa thần thở hổn hển như trâu, mồ hôi tuôn như mưa.
Ba mắt tiền bối nhíu mày, chân mày kẹp lấy con mắt thứ ba trên mi tâm.
Trạng thái của đám ngựa thần này rất lạ!
Thân là ngựa thần nổi danh chư thiên vạn giới, cho dù là bị ‘hình thức ban đầu của ngựa đua’ hạn chế thuộc tính thì phương diện sức chịu đựng cũng không thể nào kém như vậy được.
Hình như chúng nó đang chịu đựng một áp lực cực lớn thì phải?
Ba mắt tiền bối đoán không sai.
Lúc này tất cả ngựa thần trên trường đua đều đang chịu đựng áp lực cực lớn trên cả thân thể và tâm lý.
Khắp thiên địa đều đang hạn chế chúng nó tiến lên, không gian đang đông cứng lại, lúc nhóm ngựa thần đang chạy về phía trước thì như đang xông tới bên trong một vách tường thể rắn vậy.
Đồng thời, trong lòng chúng nó còn có loại áp bách không cách nào mở miệng nói ra được.
Con ngựa đen lớn kia trở nên cao lớn vô cùng, chẳng khác gì ma vương vậy. Còn bọn nó đều biến thành con sâu nhỏ dưới vó ngựa đen lớn, dễ dàng bị nghiền chết.
Sau hai hơi thở.
Tám con ngựa thần được triệu hoán ngẫu nhiên đã bị ngựa siêu diễn bỏ lại sau lưng, nó khoan thai chạy tới đằng sau Mã Đế, cách Mã Đế khoảng nửa thân ngựa.
Mã Đế không khỏi nhìn ngựa đen lớn một cái, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.
“Híiiiiii ~” Ngựa đen lớn đột nhiên đứng thẳng người lên.
Mã Đế hoảng sợ hí to, liều mạng phóng về vạch đích.
Trên mặt ngựa đen lớn lộ ra nụ cười nhân tính hóa.
Ngay sau đó, nó bắt đầu sải vó. Hai chân sau của nó đạp một ‘bộ pháp’ huyền ảo, duy trì tư thế đứng hai chân, nhanh chóng xông về trước.
“Thân pháp Thiên Hành Kiện, bản update của Quân Tử Vạn Lý Hành?!” Tống Thư Hàng hét toáng lên.
Ngựa đen lớn chân đạp Thiên Hành Kiện, trong nháy mắt đã vượt qua Mã Đế, dẫn đầu bước đến vạch đích.
Nó giơ cao hai vó, ‘ôm quyền’ hành lễ với khán giả.
Đánh cược kết thúc.
Người thắng: Tống Thư Hàng.
“Lại thua rồi à.” Ba mắt tiền bối nhói cả tim.
Nhưng thua cũng tốt. Sau khi Tống Thư Hàng thắng lợi, không những cần mang nước nhỏ mắt Thiên Đạo đi, mà còn phải dẫn tiền đặt cược quả cầu chúa tể Cửu U của hắn đi.
Cho nên nói, bất kể thắng hay thua đều là chuyện tốt cả.
Nếu thắng, hắn sẽ nhận tiền đặt cược của Tống Thư Hàng.
Nếu thua, có thể ngồi xem trò hay khi vị quả cầu chúa tể Cửu U này đuổi giết tiểu Bá Tống.
Tâm trạng đột nhiên vui sướng vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận