Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1150: Cật Qua Tiền Bối, Ngài Hạ Cánh Sai Địa Điểm Rồi!

Chương 1150: Cật Qua Tiền Bối, Ngài Hạ Cánh Sai Địa Điểm Rồi!
Nhắc tới đạo hữu tu luyện công đức, Đông Qua Thánh Quân và các vị phóng viên ở đây lập tức nhớ tới ngàn năm đệ nhất thánh Bá Tống Huyền Thánh mới vừa rời đi.
Biết sao được, vị nữ đế công đức thực thể hóa sau lưng Bá Tống Huyền Thánh quả thực để lại ấn tượng quá sâu sắc trong lòng mọi người. Chắc chắn Bá Tống Huyền Thánh không phải là người có ánh sáng công đức mạnh nhất trong tu chân giới, nhưng ánh sáng công đức của hắn quá độc đáo. Một nữ đế đầy uy nghiêm còn biết giả chết như thế, chỉ mỗi nhà hắn mới có thôi.
Nhưng Bá Tống Huyền Thánh đã rời đi mất rồi.
“Khụ, các vị đạo hữu, trong số các vị có ai tu luyện lực lượng công đức không?”
Đông Qua Thánh Quân lên tiếng hỏi.
Mấy vị phóng viên tròn mắt nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Một lát sau, phóng viên của nhật báo tu sĩ hỏi:
“Xin hỏi Đông Qua Thánh Quân, Cật Qua tiền bối cần lực lượng công đức ở trình độ nào? Tiện thể hỏi thêm một vấn đề nữa... cần chúng ta phối hợp ra sao?”
Lúc này, tiếng của Cật Qua Thánh Quân từ trong điện thoại vang lên:
“Lão phu có một bí pháp, có thể mượn lực lượng công đức để xuyên qua hạn chế không gian, tạm thời hiện hình trong thời gian ngắn. Bí pháp này cũng không có yêu cầu quá cao đối với lực lượng công đức, chỉ cần đạo hữu nào đã ngưng tụ ra ánh sáng công đức hộ thể phối hợp trợ giúp là được. Yên tâm đi, bí pháp của lão phu không gây ra tổn thương gì đâu, trái lại còn mang đến lợi ích cực lớn cho vị đạo hữu đó nữa. Vậy có vị đạo hữu nào bằng lòng phối hợp với lão phu không?”
Mấy vị phóng viên nghe vậy thì động tâm vô cùng.
Chỉ cần có ánh sáng công đức hộ thể là có thể trợ giúp một vị Huyền Thánh lâu năm xuyên qua không gian, hiện hình đại chiến với Đông Qua Thánh Quân, sau đó còn nhận được lợi ích cực lớn nữa chứ.
Đây quả thật là cơ duyên lớn từ trên trời rơi xuống!
Quan trọng hơn là nói không chừng có thể nhân cơ hội này tạo mối quan hệ tốt với một vị Huyền Thánh bát phẩm thành danh đã lâu, tương lai có thể đạt được điều may mắn lớn hơn nữa.
Tiếc thay... Mặc dù động tâm nhưng phóng viên của nhật báo tu sĩ, trung tâm tin tức Thiên Cơ, đài truyền hình tu sĩ Thần Cương và trung tâm internet Vu Sư chỉ có thể lắc đầu cười khổ.
Tu luyện giả chính đạo cũng không ghét việc tích lũy một ít lực lượng công đức, thứ này chỉ có lợi chứ không hại.
Trên người mấy vị phóng viên ở đây hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút lực lượng công đức nhưng... vẫn chưa đến mức ngưng tụ thành ánh sáng công đức hộ thể.
Chỉ có mỗi phóng viên của kênh Thánh Điện là nhoẻn miệng mỉm cười.
“Xin hỏi Đông Qua Thánh Quân, ta không thuộc hệ tu chân nhưng vào tháng trước, lực lượng công đức trên người ta vừa ngưng tụ thành ánh sáng công đức hộ thể, ta có thỏa mãn yêu cầu không?”
Vị phóng viên này giơ tay hỏi.
Hắn là tu luyện giả thuộc hệ thánh kỵ sĩ ở phương tây, tu luyện giả thuộc hệ này thường có lượng lớn công đức trong người. Vị phóng viên này thật may mắn, đúng lúc ngưng tụ ra ánh sáng công đức hộ thể vào tháng trước.
Lúc này, giọng của Cật Qua Thánh Quân lại vang lên trong điện thoại:
“Tu luyện hệ gì cũng không quan trọng, chỉ cần ánh sáng công đức trên người đã thành hình hộ thể là được. Tu luyện giả trẻ tuổi, ngươi tên gì?”
“Tên là Terria, ngoài ra ta còn một cái tên Hoa Hạ nữa là Hổ Bắc Đông(*).”
Phóng viên tóc vàng cao giọng nói.
(*) Hổ Bắc Đông: Hổ Siberia
Hổ Bắc Đông?
Phóng viên của nhật báo tu sĩ:
“...”
Phóng viên của trung tâm tin tức Thiên Cơ:
“...”
Đông Qua Thánh Quân:
“...”
Tên Hoa Hạ của cậu trai này là do ai đặt cho vậy? Hay chính hắn xem thế giới động vật rồi lấy đại đấy?
“Ta nhớ tên ngươi rồi, vậy hãy nói tọa độ của ngươi cho ta biết, ngoài ra một phút sau nhớ mở ánh sáng công đức hộ thể trên người lên. Ta mượn ánh sáng công đức để hiện hình tạm thời, cũng hoàn thành bài kiểm tra đối với Đông Qua.”
Cật Qua Thánh Quân nói từ tốn.
“Không thành vấn đề, Cật Qua tiền bối. Ta đã chuẩn bị sẵn sàng rồi!”
Hổ Bắc Đông lớn tiếng trả lời, đồng thời cũng hô to tọa độ mà mình đang đứng bây giờ lên.
Phần cơ duyên to đùng này rơi trúng đầu hắn rồi.
Hôm nay là đúng là ngày may mắn của hắn, không lầm được.
...
Thế giới hạch tâm.
Tống Thư Hàng đánh thức Thi và Tiểu Thải dậy.
“Tống sư huynh, Cật Qua Thánh Quân xuất hiện rồi ư?”
Thi vừa xoa mắt vừa hỏi.
Tống Thư Hàng trả lời:
“Sắp ra sân rồi. Vị Cật Qua Thánh Quân kia gửi nhầm địa điểm hẹn, bây giờ hắn định dùng bí pháp mượn ánh sáng công đức của người khác để hiện hình tạm thời. Không hổ là Huyền Thánh lâu năm, thủ đoạn đa dạng thật đấy.”
“Mượn ánh sáng công đức để hiện hình ư? Mượn của ai?”
Nghe vậy, Tiểu Thải bất giác nhìn về phía sư phụ mình, dù sao thì ánh sáng công đức của sư phụ đặc sắc quá mà.
“À, mượn vị phóng viên tóc vàng trong màn hình đấy. Tên Hoa Hạ của người này là Hổ Bắc Đông, hắn hẳn là tu luyện giả thuộc hệ thánh kỵ sĩ bên phương tây, đã ngưng tụ thành hình ánh sáng công đức hộ thể. Lát nữa Cật Qua Thánh Quân sẽ thi triển bí pháp, hiện thân từ trên người hắn.”
Tống Thư Hàng chỉ vào vị phóng viên tóc vàng trong màn hình phát sóng trực tiếp rồi giải thích cho Thi và Tiểu Thải nghe.
Vì vậy Thi, Tiểu Thải, Tống Thư Hàng và Tô thị A Thập Lục ngồi thành hàng canh giữ trước màn hình phát sóng trực tiếp.
Tống Thư Hàng nhìn vị phóng viên tóc vàng trên màn hình, trong đầu lại nghĩ đến bí pháp mượn ánh sáng công đức để hiện thân tạm thời mà Cật Qua Thánh Quân đã nói, tự dưng cảm thấy có chút quen thuộc.
...
Một phút sau.
“Đến lúc rồi.”
Đông Qua Thánh Quân trầm giọng nói.
Nghe vậy, Hổ Bắc Đông vội vàng phóng ánh sáng công đức hộ thể trên người mình ra.
Vì để cho Cật Qua Thánh Quân thi pháp thuận lợi, mấy vị phóng viên khác đều đứng cách xa Hổ Bắc Đông.
Ngay lúc Hổ Bắc Đông khởi động ánh sáng công đức hộ thể trên người, trên bầu trời đêm chợt có một vùng kim mang bừng sáng.
Sau đó kim mang hóa thành một dải mây lành màu vàng nối liền không dứt.
Trong dải mây lành còn loáng thoáng nghe được tiếng ca thánh khiết, lại có tiếng hoan hô và tiếng cười nói từ trong đó vang lên, đồng thời còn tản mát ra uy nghiêm mạnh mẽ.
Không hổ là thủ đoạn của Huyền Thánh lâu năm, đúng là vượt sức tưởng tượng.
Trừ tu luyện giả ra, người bình thường không hề thấy được những dị tượng này. Nếu không, trên bầu trời đêm đột nhiên xuất hiện dải mây lành màu vàng lớn như vậy sẽ khiến người dân khủng hoảng mất.
Tiếp theo, dải mây lành màu vàng kia dần đáp xuống chỗ vị phóng viên Hổ Bắc Đông, mây lành rót ngược xuống trông như một cái phễu.
Hổ Bắc Đông lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, phối hợp phóng ra ánh sáng công đức trên người mình để nó phát sáng hết mức có thể, cộng minh với dải mây lành màu vàng trên bầu trời.
...
Thế giới hạch tâm.
“Ơ? Tống sư huynh, mắt ta đau quá, tinh thần lực cũng khó chịu, còn hơi chóng mặt nữa.”
Thi lên tiếng nói.
Tay cô bé dùng sức xoa mắt, nước mắt không ngừng chảy xuống.
“Đừng lo, đây là do ngươi nhìn chăm chú thủ đoạn thi pháp của Huyền Thánh bát phẩm nên bị ảnh hưởng đấy. Nếu tu sĩ có tu vi thấp nhìn chằm chằm cảnh Huyền Thánh thi pháp thì sẽ không chịu nổi. Bây giờ ngươi đang xem gián tiếp qua màn hình phát sóng trực tiếp nên chỉ bị ảnh hưởng như vậy, nếu như ở ngay hiện trường chứng kiến Huyền Thánh đấu pháp, thậm chí ngươi sẽ bị hôn mê luôn đấy. Đây là màn hình phát sóng trực tiếp, ngươi chỉ cần bình tâm tĩnh thần, thích ứng một lát là ổn thôi.”
Tống Thư Hàng giải thích.
Đồng thời ý niệm chợt động, hắn thông qua thánh ấn liên hệ với dấu ấn trên người Thi, sau đó truyền một luồng tiên thiên chân nguyên vào trong cơ thể cô bé, hóa giải cơn đau ở mắt và tinh thần lực.
Tống Thư Hàng biết được phần kiến thức này là nhờ lúc trải qua trận đại chiến giữa Nho gia VS tà ma Cửu U, Lệ Chi Tiên Tử nói cho hắn nghe, bây giờ nói lại cho Thi và Tiểu Thải biết.
“Nhưng trong trận quyết đấu giữa Tống sư huynh ngươi và Đông Qua Thánh Quân trước đó, tinh thần lực và ánh mắt của ta đâu có bị đau?”
Thi thắc mắc.
“Bởi vì sư phụ là Huyền Thánh dỏm mà.”
Tiểu Thải nhanh miệng trả lời.
Khóe miệng Tống Thư Hàng co giật:
“Đó là do Xích Tiêu đạo hữu thương tình nên lúc xuất kiếm đã âm thầm che chở các ngươi đấy.”
Mặc dù hắn là một Huyền Thánh dỏm nhưng Xích Tiêu kiếm lại là bội kiếm của Trường Sinh Giả thứ thiệt, nếu nó thật sự bùng nổ thì có thể chém ra công kích cấp bậc Kiếp Tiên cửu phẩm. Công kích như vậy, tu sĩ từ ngũ phẩm trở xuống vừa nhìn thấy, tinh thần sẽ đau nhức vô cùng.
“Vậy à.”
Thi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, lại biết thêm một kiến thức mới rồi.
Lúc này, Tô thị A Thập Lục đột nhiên lên tiếng nói:
“Hửm? Các ngươi có thấy vị trí mà dải mây lành màu vàng kia đáp xuống có hơi lệch không?”
“Có vẻ hơi lệch thật... hình như dải mây lành màu vàng càng ngày càng lớn.”
Tiểu Thải nói.
Tống Thư Hàng:
“Chết tiệt!”
Sở dĩ dải mây lành màu vàng kia trông càng ngày càng lớn, gần như chiếm hết toàn bộ màn hình phát sóng trực tiếp là vì thứ này đang tiến đến gần con mắt nhỏ do ánh sáng công đức biến thành mà hắn đã để lại hiện trường.
Trong lòng Tống Thư Hàng chợt dâng lên một loại dự cảm xấu.
Ngay sau đó, màn hình phát sóng trực tiếp bỗng dưng tối đen như mực.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Thi ngơ ngác hỏi.
Tô thị A Thập Lục quay qua nhìn Tống Thư Hàng, thấy hắn đang nghệt mặt ngần người thế kia, trong đầu chợt nảy ra một suy đoán.
Cô nhấp một ngụm linh mạch bích trà rồi hỏi:
“Thư Hàng, đừng nói là bí pháp của vị Cật Qua Thánh Quân kia sẽ phát huy tác dụng ngay trên con mắt ánh sáng công đức do ngươi để lại ở hiện trường đấy nhé?”
Tống Thư Hàng tiếp tục đần mặt ra đấy:
“Nói thật là ta... cũng ngu người luôn rồi!”
...
Dưới chân linh sơn.
Miệng Hổ Bắc Đông há to hết cỡ, hắn xoay đầu một cách cứng ngắc, nhìn về khoảng không cách chỗ mình không xa.
Không chỉ hắn mà mấy vị phóng viên khác cùng với Đông Qua Thánh Quân cũng lộ ra vẻ mặt y thế này.
Mới vừa rồi, mắt thấy dải mây lành màu vàng giăng kín trời sắp đáp xuống trên người Hổ Bắc Đông thì nó đột nhiên... bẻ cua đi lệch vị trí, đáp xuống khoảng không cách chỗ Hổ Bắc Đông chừng trăm mét.
Đông Qua Thánh Quân vội bấm số của Cật Qua tiền bối, muốn gọi nói cho ngài ấy biết bí pháp đã hạ cánh sai địa điểm nhưng lại không kết nối được.
Đúng lúc này, chỗ dải mây lành đáp xuống có một bóng người đang chậm rãi ngưng tụ.
Đầu tiên, chỗ khoảng không đó bỗng hiện lên một đốm sáng màu vàng rực rỡ. Đó là lực lượng ánh sáng công đức ngưng tụ ở nồng độ cao.
Sau đó, lực lượng của mây lành và ánh sáng công đức hòa làm một thể. Lấy đốm sáng công đức này làm hạt nhân, ánh sáng màu vàng bắt đầu kéo dài ra.
Cuối cùng hóa thành một người.
Trên thân người này khoát đạo bào giản dị, là tu sĩ đạo gia.
Tay trái hắn cầm phất trần, tay phải cầm một thanh đoản kiếm.
Khuôn mặt cương nghị, để râu dài.
Vừa nhìn đã có cảm giác người này là cao nhân trong vạn người cũng chưa chắc có được một.
Đây chính là Cật Qua Thánh Quân đấy ư?!
Mấy vị phóng viên đứng cách đó không xa nhanh tay quay lại cảnh này. Đồng thời não bộ cũng bắt đầu tiến hành đối chiếu hình tượng Cật Qua Thánh Quân với tài liệu về những vị Huyền Thánh đã độ kiếp ngàn năm trước trong trí nhớ, muốn xem thử rốt cuộc vị Cật Qua Thánh Quân thần bí này là vị Huyền Thánh tiền bối nào.
Một vị Thánh Quân có loại khí chất xuất chúng, trang phục và ngoại hình nổi bậc thế này rất dễ nhận ra. Chỉ cần hắn từng giảng pháp lúc tấn thăng Huyền Thánh vào ngàn năm trước, nhất định có thể xác nhận được thân phận của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận