Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2072: Thư Hàng Thiên Vị

Chương 2072: Thư Hàng Thiên Vị
Chói... chói mắt quá!
Khi cả một lớp với đủ kiểu tiểu Thập Lục mỉm cười nhìn mình, Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy... dường như ánh mặt trời bên ngoài lớp học trở nên gắt hơn, nóng bóng hơn làm nhiệt độ cơ thể của hắn cũng bất giác tăng lên một chút.
“Thư Hàng.” A Thập Lục ngồi ở bàn kế bên gọi, trong mắt mang theo ý cười: “Bây giờ ngươi muốn giao tình yêu cho A Thập Lục nào?”
Tống Thư Hàng nhìn một phòng tiểu Thập Lục: “...”
Ý là chỉ có thể chọn một tiểu Thập Lục từ trong lớp ư?
Không ngờ đề bài lại gài ở đây!
Quả nhiên việc truyền tình yêu không hề dễ như hắn tưởng, muốn ngưng tụ ra nguyên anh thai thành công không phải chỉ dựa vào cái miệng là có thể làm được.
Mà rất có thể hắn còn phải trải qua sáu lần khảo nghiệm như thế này nữa!
Không tốt, sáu lần không tốt.
Nếu ta không làm gì, nói không chừng sẽ phải thất bại ở sáu lần khảo nghiệm này.
Sóng to gió lớn phía trước ta đều vượt qua, chẳng lẽ bây giờ lại thất bại ở bước cuối cùng này?
Đây là muốn ép hắn tung tuyệt chiêu ư?
Nói đến tuyệt chiêu...
Một ý tưởng táo bạo nảy ra trong đầu hắn.
Sáu trám khảo nghiệm không phải chuyện đùa, nếu lại dùng phương pháp nguyên thủy này đi truyền tình yêu, hiệu suất thật sự quá thấp.
Từ trạm tiếp theo trở đi, hắn phải thay đổi phương án.
Hắn phải rót tình yêu vào trong... Dưỡng Đao thuật, dùng hành động để truyền tình yêu của hắn!
Cái này gọi là dao sắc chặt đây rồi, cách giải quyết mọi việc nhanh chóng dứt khoát!
Dưỡng Đao thuật là đao pháp nên không có vấn đề gì.
...
“Thư Hàng, quyết định xong chưa?” A Thập Lục ngồi bên cạnh vẫn dụ người như vậy.
Tiểu Thập Lục ngồi phía trước xoay người lại, hai tay chống cằm nhìn Tống Thư Hàng không chớp mắt: “Chọn A Thập Lục nào?”
Tiểu Thập Lục này cưng không chịu được.
Đồng thời Tống Thư Hàng cảm giác có người đang chọc lưng hắn.
Hắn quay đầu lại thì thấy tiểu Thập Lục ngồi phía sau đang dùng ngón tay chọc nhẹ hắn. Thấy hắn quay đầu lại, tiểu Thập Lục này vội quay đầu đi, lén liếc nhìn hắn.
Cô bé này thì đáng yêu không chịu được.
“Ai cũng là A Thập Lục thật sự, mỗi người đều như vậy.” Ngay cả trên bục giảng cũng có A Thập Lục đeo mắt kính không độ. A Thập Lục đã từng đảm nhiệm chức giảng viên mỹ thuật dạy mấy buổi ở đại học Giang Nam, giảng viên A Thập Lục trên bục giảng chính là tạo hình lúc đó.
Thế này rất tốt, cho năm sao.
“Thật ra... như vậy... cũng rất tốt.” Tống Thư Hàng đáp lại một câu cao thăm khó dò. Thật ra chính hắn cũng không biết lời hắn nói có ý gì nhưng kiểu trả lời cao thâm khó dò này rất phù hợp với tâm trạng bây giờ của hắn.
“Hửm?” Cô nàng A Thập Lục cực kỳ quyến rũ ngồi bên cạnh nheo mắt lại.
Tống Thư Hàng trả lời: “Thật ra cả một A Thập Lục thế này cũng rất tốt.”
Nếu tất cả đều là A Thập Lục... cũng nghĩa là không cần thiết phải lựa chọn.
“Ta còn tưởng ngươi sẽ bị dọa chứ.” A Thập Lục ngồi bên cạnh hỏi.
“Xem ra ngươi đã chuẩn bị xong rồi.” Giảng viên A Thập Lục trên bục giảng nhìn Tống Thư Hàng: “Vậy ngươi có năng lực truyền tình yêu cho tất cả A Thập Lục không? Ta nói là tất cả nhé!”
Giảng viên A Thập Lục nhấn mạnh nhiều lần từ “tất cả”.
Tống Thư Hàng sững người hỏi: “Chẳng lẽ số lượng A Thập Lục không chỉ có một lớp này?”
“Ngươi đoán xem?” A Thập Lục ngồi bên cạnh nói với giọng ngọt lịm.
Đừng nói là có một trường Tô thị A Thập Lục nhé?
Còn muốn tăng độ khó của đề bài lên nữa à?
Tiểu Thập Lục ngồi phía trước xoay người lại, dựa vào gần: “Nếu quyết định xong rồi, vậy chúng ta tiến vào khâu tiếp theo nhé? Yêu không đơn giản cứ nói ngoài miệng là được.”
Dứt lời, tiểu Thập Lục ngồi bàn trước dùng hai tay chống má, khuôn mặt nhỏ hơi ngẩng lên, cô nhắm mắt lại. Bởi vì ngại ngùng, hai hàng lông mi dài khẽ run không ngừng.
Tiểu yêu tinh quyến rũ phiên bản hiện thực.JPG
“Yêu là phải thể hiện bằng hành động.” A Thập Lục ngồi bên cạnh mỉm cười đầy thâm ý.
Tống Thư Hàng nhìn lông mi thật dài, chiếc mũi nhỏ xinh xắn cùng với đôi môi hơi vểnh lên của tiểu Thập Lục ngồi bàn trước.
Đây là đòi hôn, trong hiện thực hắn còn chưa đến bước này.
“Vậy nên có thể luyện tập trong thế giới hư ảo này trước.” A Thập Lục ngồi bên cạnh nói.
“Hơn nữa ở đây có rất nhiều A Thập Lục cho ngươi luyện tập.”
“Nếu ngươi thấy không đủ, còn có thể có nhiều A Thập Lục hơn nữa.”
“Quyết định xong chưa nào?”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu Thập Lục dễ thương ngồi bàn trước ửng đỏ nhưng cô vẫn nhắm chặt hai mắt, không trốn tránh.
Tống Thư Hàng hơi nghiêng người về phía trước.
Hắn đưa hai tay ra, nâng nhẹ gò má của tiểu Thập Lục ngồi bàn trước.
Da thịt rất non rất mịn, thậm chí hắn có thể cảm nhận hơi thở của tiểu Thập Lục ngồi bàn trước phả trên cổ tay hắn.
Lúc nâng khuôn mặt cô, hắn có thể cảm nhận được cô đang căng thẳng.
Chân thật đến mức làm người ta hoài nghi không biết nơi này có đúng là thế giới tinh thần hư ảo hay không.
“Vậy nên ta quyết định giải quyết mọi việc nhanh gọn, dứt khoát.” Trên khuôn mặt như do kim loại đúc thành của Tống Thư Hàng lộ ra nụ cười cởi mở chú định sẽ cô độc cả đời.
Chỉ thấy tay trái tay phải của hắn đồng thời vuốt nhẹ khuôn mặt của A Thập Lục dễ thương ngồi bàn trước.
Hai phát Dưỡng Đao thuật liên tiếp chứa tất cả tình yêu trong lòng hắn được thả lên người A Thập Lục dễ thương không chịu được.
Phần tình yêu này rất thuần khiết.
Mà tình yêu có thể cường hóa hiệu quả của Dưỡng Đao thuật đến mức cao nhất.
“Ơ? Ơ?” Tiểu Thập Lục mở mắt ra, hai hàng lông mi dài lay nhẹ.
Sau đó... cô yếu ớt vô lực nằm xuống bàn Tống Thư Hàng, chôn khuôn mặt nhỏ nhắn vào cánh tay, phát ra tiếng hô khe khẽ.
“Có một số việc, lần đầu tiên rất ý nghĩa.” Tống Thư Hàng hài lòng thu hồi bàn tay: “Vậy nên ta định giữ lại lần đầu tiên cho hiện thực.”
“Ngươi thật thiên vị, A Thập Lục trong hiện thực da mặt quá mỏng, cô ấy không bằng bọn ta.” A Thập Lục ngồi bên cạnh lại giấu nửa khuôn mặt nhỏ vào cánh tay, chỉ lộ ra đôi mắt, nói với giọng điệu bất mãn.
“Không phải thiên vị.” Tống Thư Hàng thi triển tăng phát thuật kết hợp với Trình Lâm tự dũ pháp, lập tức làm tóc dài đến năm mét.
Tóc dài bay lượn, ngưng tụ thành hai mươi bàn tay nhỏ.
Trên tất cả bàn tay nhỏ đều tỏa ra ánh sáng của Dưỡng Đao thuật.
“Thiên vị.” A Thập Lục ngồi bên cạnh quay đầu lại.
Dưỡng Đao thuật không ngừng rơi xuống người tất cả Tô thị A Thập Lục trong lớp.
Trong phát Dưỡng Đao thuật nào cũng chứa đựng tình yêu thuần khiết của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng ngẫm kỹ lại, đột nhiên phát hiện Dưỡng Đao thuật đúng là thuật được sáng tạo dành riêng cho bước cuối cùng của Viên Long Nguyên Anh Diệu Pháp!
Một cái truyền tình yêu, một cái cần được truyền tình yêu.
Đúng là một cặp trời sinh.
Trong nháy mắt, ngoại trừ A Thập Lục ngồi bên cạnh ra, tất cả A Thập Lục trong lớp đều bị Tống Thư Hàng trượt tay vuốt một lần.
A Thập Lục ngồi bên cạnh lại quay đầu qua, lộ ra đôi mắt nhìn Tống Thư Hàng: “Còn nói mình không thiên vị?”
“Ừ, đương nhiên không thiên vị.” Tống Thư Hàng thẳng thắn đáp: “Bởi vì các cô đều là A Thập Lục nên không khác gì nhau. Dù ta thiên vị ai thì kết quả đều là ta đang thiên vị Tô thị A Thập Lục, không có mâu thuẫn gì cả.”
“Thư Hàng, da mặt ngươi dày quá.” A Thập Lục ngồi bên cạnh bật cười.
“Phải vậy thôi, Thánh Viên Long Lực Thần Công, Nho Gia Kim Cương Thân cộng thêm Cương Thủ biến dị đã đúc thành da mặt hôm nay của ta.” Tống Thư Hàng đưa tay sờ đầu A Thập Lục ngồi bên cạnh.
Một phát Dưỡng Đao thuật lặng lẽ sáng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận