Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1657: Phúc m Của Người Lười

Chương 1657: Phúc m Của Người Lười
“Nguy rồi, nhìn những hình ảnh này, lò phản ứng hạch tâm của ta bắt đầu phản ứng... càng ngày càng nóng.”
Tống Thư Hàng bất an nói.
Lò phản ứng hạch tâm như bị kích thích, không ngừng tỏa nhiệt.
Chỉ trong hai hơi thở, Tống Thư Hàng đã chảy mồ hôi đầy đầu, lâu rồi hắn mới nếm lại cảm giác đổ mồ hôi nhễ nhại thế này.
Sau khi bước lên con đường tu luyện, thân thể hắn tự động điều chỉnh nhiệt độ cơ thể, nóng lạnh bất xâm, một năm không biết tiết kiệm được bao nhiêu là tiền điện vì không cần mở máy điều hòa.
Nhưng bây giờ do tiểu kim đan bị kích thích không ngừng tỏa nhiệt, linh lực sôi trào, chỉ trong chớp mắt mồ hôi đã chảy đầy mặt Tống Thư Hàng, đọng thành từng giọt như giọt nước.
Mồ hôi chảy theo gò má thi nhau nhỏ xuống sân thượng, phát ra tiếng tí tách.
Cảm giác chảy mồ hôi nhễ nhại này làm người ta thật hoài niệm.
“Không ổn, trong nước này có độc!”
Mỹ nhân rắn công đức quay đầu lại, miệng đọc lời thoại trong phim truyền hình.
Tống Thư Hàng:
“...”
Nhìn kỹ đi, đây là mồ hôi có được không? Chỉ là mồ hôi bình thường thôi, cùng lắm thì nhiệt độ cao chút xíu, làm sao mà có độc được hả?
Hắn đưa tay lau mồ hôi trên mặt, âm thầm vận chuyển Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công trấn an lò phản ứng hạch tâm máy móc đang xao động.
Lò phản ứng hạch tâm không tỏa nhiệt nữa, dần yên tĩnh lại, nhưng bức diễn đồ kim đan ‘sáng tạo và hủy diệt chi tinh’ trên nó vẫn đang tỏa sáng.
Tống Thư Hàng lại ngẩng đầu nhìn mặt trời nhỏ trên không trung.
Sự biến hóa của lò phản ứng hạch tâm hiển nhiên có liên quan đến mặt trời nhỏ trên kia.
Hóa thân bọc thép và lò phản ứng hạch tâm là một thể.
“Đừng nói là lại sắp có một viên lưu ly kim đan nữa đấy nhé?”
Tống Thư Hàng thầm nói.
Lẽ nào những tiểu kim đan này đã hẹn trước với nhau, định để hắn một hơi hoàn thành tất cả nét vẽ mắt cho rồng?
Nhìn mồ hôi còn đọng trên mặt Tống Thư Hàng, Tạo Hóa Tiên Tử suy nghĩ một chút rồi đứng dậy đi đến bên cạnh hắn.
Sau đó cô lấy ra một chiếc khăn tay đưa cho Tống Thư Hàng:
“Tống~ mồ hôi~”
“Cảm ơn.”
Tống Thư Hàng nhận lấy khăn tay, trong lòng dâng lên cảm giác ấm áp.
Không ngờ Tạo Hóa Tiên Tử còn có thuộc tính quan tâm săn sóc, không hổ là tiểu thư khuê các do Nho gia dưỡng ra.
Tạo Hóa Tiên Tử chớp mắt, vừa sáng tác lời vừa hát:
“Tống~ xem phim~ la la la~ toàn thân nóng rực~ chảy đầy mồ hôi~~ Đồ rê mi fa~~”
Tống Thư Hàng:
“!!!”
Tạo Hóa Tiên Tử, cô biết mình đang hát cái gì không vậy? Lời ca này dễ khiến người ta hiểu lầm lắm có biết không?
“Sol la si đô~~”
Mỹ nhân rắn công đức quay đầu lại hát tiếp câu sau.
Tống *cần sự quan tâm thật lòng* Thư Hàng:
“...”
Quả nhiên, mình không nên ôm hy vọng gì với hai vị tiên tử có máu cuồng diễn này.
“Chỉ có hai vị tiên tử thôi đã làm ta mệt mỏi rã rời rồi, Hoàng Sơn tiền bối quản lý cả một nhóm Cửu Châu số 1 còn sống được đến bây giờ quả thật không dễ chút nào.”
Tống Thư Hàng thở dài não nề.
Thảo nào ở trong nhóm Cửu Châu số 1 thậm chí là trong tu chân giới, Hoàng Sơn tiền bối lại được mọi người tôn kính như vậy, chuyện gì cũng có cái lý của nó.
...
Trong mặt trời nhỏ vẫn đang chiếu những hình ảnh kia.
Trừ Tống Thư Hàng, mỹ nhân rắn công đức và Tạo Hóa Tiên Tử ra, dường như những thành viên thuộc bộ lạc long huyết hoàn toàn không chú ý đến đoạn phim mà mặt trời nhỏ đang chiếu.
Trong hình, ổ cá càng xây càng lớn, số lượng quái ngư sắt thép trong đàn cũng càng ngày càng nhiều, từ đàn cá nhỏ lúc đầu biến thành đàn cá lớn. Sau đó chúng lại tách ra theo quy luật, chia thành mấy đàn cá nhỏ, bắt đầu xây ổ mới.
Điên cuồng tạo lính, thu thập tài nguyên, xây dựng căn cứ, sau đó tiếp tục thu thập tài nguyên, điên cuồng tạo lính, xây dựng căn cứ... cứ thế tuần hoàn mãi.
Quy mô của đàn cá sắt thép ngày càng lớn.
Chúng thu thập tất cả nguồn năng lượng và vật liệu có thể thu thập, còn có thể tự tiến hành phục chế, xây dựng ổ cá mới.
Chỉ cần ném một hạt giống xuống đất, không cần tưới nước bón phân, tự nó có thể sinh trưởng khỏe mạnh. Đây đúng là pháp khí được sáng tạo riêng cho người lười chứ còn gì nữa?
“Quả nhiên giống như ta suy đoán, trong quá trình phát triển những đàn cá sắt thép và ổ cá này chắc chắn gặp phải thảm họa gì đó.”
Tống Thư Hàng nói.
Trong hình, đàn cá sắt thép phát triển đến một mức độ không tưởng, số lượng ổ cá phụ đã hơn nghìn vạn, còn số lượng đàn cá là vô số Năng lượng chúng thu thập được đã đủ cho ‘công chúa’ tiến hành nghi thức thuyền mặt trời cuối cùng.
Nghi thức thuyền mặt trời kéo dài năm trăm năm, mà trong hình, năng lượng do đàn cá sắt thép thu thập đã vượt mức năm trăm năm.
Nhưng năng lượng của mặt trời nhỏ trên bầu trời thế giới hắc long lại ít đến đáng thương, số ổ cá chỉ còn lại một, số đàn cá cũng chỉ còn lại một nhóm... Không cần phải nói, nhất định trước đó đã xảy ra sự kiện gì đó.
Màn hình trong mặt trời nhỏ vẫn đang chiếu hình ảnh.
Từ ổ cá nhỏ và đàn cá nhỏ phát triển đến quy mô như trong hình, có trời mới biết đám quái ngư sắt thép này dùng bao nhiêu thời gian. Chúng trung thành thi hành mệnh lệnh cuối cùng của ‘công chúa’, chỉ vì chờ đợi có một ngày ‘công chúa’ trở về.
“Nếu chuyển thể câu chuyện này thành phim thì nhất định sẽ rất cảm động.”
Tống Thư Hàng nói.
Ngoài ra, Tống Thư Hàng còn chú ý đến một điểm.
Trong hình, vị trí của ổ cá và đàn cá sắt thép không nằm gần thế giới hắc long.
Vị trí mà chúng thu thập tài nguyên lúc đầu là ở trong tinh không mênh mông. Giống như ở hiện thế, tinh không mênh mông có vô số hành tinh, còn có vô số tài nguyên để đàn cá sắt thép thu thập.
Bầy cá sắt thép và ổ cá của chúng đã trở thành một thế lực lớn, thậm chí là một đế quốc của đàn cá.
“Rốt cuộc là tai nạn gì đã hủy diệt đế quốc đàn cá sắt thép này khiến chúng chỉ còn lại ổ cá chính cùng với một nhóm nhỏ quái ngư sắt thép chứ?”
Tống Thư Hàng thầm nghi hoặc.
Là sự hủy diệt mang cấp bậc ngày tận thế?
Hay là có một vị cường giả siêu cấp thấy cái mình thích là thèm khát, vậy nên ra tay hủy diệt đàn cá sắt thép?
Hình ảnh trong mặt trời nhỏ tiếp tục biến hóa.
Rốt cuộc đã đến cảnh mà Tống Thư Hàng muốn thấy.
Một con rồng đen khổng lồ bay từ xa đến, xuất hiện trong hình. Cánh rồng che kín cả một vùng trời, thân hình sánh bằng một hành tinh nhỏ.
“Rồng đen của thế giới hắc long!”
Hai mắt Tống Thư Hàng sáng lên.
Rồng đen bay lướt qua đàn cá sắt thép.
Tống Thư Hàng:
“Lẽ nào là rồng đen hủy diệt đàn cá sắt thép?”
Nhưng... không phải.
Rồng đen và đàn cá sắt thép nước giếng không phạm nước sông, từ đầu đến cuối hai bên không hề để ý đến nhau.
Đàn cá sắt thép vẫn bận rộn thi hành mệnh lệnh do ‘công chúa’ để lại.
Rồng đen cũng chỉ đi ngang qua, lướt qua đàn cá sắt thép.
Dường như hai bên không hề nhìn thấy đối phương.
Hoặc có thể nói cứ như hai bên thuộc về hai không gian khác nhau.
Hai bên không hề quấy nhiễu đến nhau.
Rồng đen lướt sát qua đàn cá sắt thép rồi biến mất.
Mà dường như đàn cá sắt thép không hề phát hiện rồng đen vừa bay qua, chúng vẫn tiếp tục thu thập tài nguyên, điên cuồng tạo lính, xây ổ cá phụ, làm việc đâu vào đấy.
Sau đó có một ngày tất cả ổ cá, đàn cá sắt thép đột nhiên dừng lại.
“Ghi chép liên quan đến ‘công chúa’ đã biến mất rồi.”
Tống Thư Hàng nói.
Đây là tin tức mà hóa thân bọc thép mới vừa chia sẻ với hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận