Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1062: Cuộc Tranh Luận Của Quân Tử, Động Khẩu Không Động Thủ!

Chương 1062: Cuộc Tranh Luận Của Quân Tử, Động Khẩu Không Động Thủ!
Thế giới thiên kiếp đột nhiên tối sầm lại là vì có một đợt thiên kiếp nữa sắp đánh xuống.
Nhưng dưới cái nhìn của Đông Qua Thánh Quân, chính nụ cười của Bạch đạo hữu đã làm cho thiên địa biến sắc, cả thế giới hóa thành đen trắng chỉ vì để tôn lên một vệt sắc màu là Bạch đạo hữu.
Nụ cười này đâu chỉ nghiêng nước nghiêng thành không thôi.
Đông Qua Thánh Quân bất giác thốt lên một câu:
“Bạch đạo hữu! Chúng ta làm quen...”
Vèo~~
Đông Qua Thánh Quân biến mất khỏi thế giới thiên kiếp.
Thời gian của hắn đã hết, không nộp tiền gia hạn thì sẽ bị thế giới thiên kiếp cưỡng chế cắt sóng.
Đông Qua Thánh Quân:
“Fuck!”
Để ta nói xong chữ cuối cùng thì sẽ chết à!
Ngay thời khắc trước khi bị cưỡng chế đưa đi, hắn liếc mắt nhìn về phía không trung trong thế giới thiên kiếp lần cuối. Ở nơi đó xuất hiện từng vòng tròn gợn sóng, đồng thời có hơn nghìn quả tên lửa thiên kiếp đang chui từ trong đó ra.
Đây... Đây thật sự là thiên kiếp thất phẩm lên bát phẩm đấy ư? Có thật là ta và Bạch đạo hữu độ cùng một loại thiên kiếp không vậy?
Sức mạnh của thiên kiếp lại trở nên biến thái như vậy, không biết Bạch đạo hữu có chịu nổi không?
“Hy vọng Bạch đạo hữu sẽ độ kiếp thành công.”
Đông Qua Thánh Quân âm thầm cầu chúc.
...
Mà lúc này trong thế giới thiên kiếp.
Đối mặt với đám tên lửa thiên kiếp giăng đầy trời, Bạch Tôn Giả vẫn tỏ vẻ thong dong vô cùng. Trước tiên hắn đưa Thường Viễn Tử đạo hữu vào lại trong hộp rồi cất đi, sau đó lại làm mấy động tác nóng người.
“Sau khi thế giới thiên kiếp mới mở ra, đợt thứ nhất lại là tên lửa... thật nhàm chán. Cố cày qua cho nhanh, tiện tay thu mấy quả, sau đó thu thập bom nguyên tử và bom nhiệt hạch phiên bản tăng cường mạnh mẽ hơn.”
Bạch Tôn Giả lẩm bẩm nói.
Ầm ầm ầm~~
Tên lửa thiên kiếp điên cuồng bắn về phía Bạch Tôn Giả rồi nổ tung lên, nhưng Bạch Tôn Giả lại nhanh nhẹn luồn lách trong đám tên lửa, từ trong đó tìm ra quả tên lửa nào khiến bản thân cảm thấy hứng thú hoặc là có tạo hình khá đẹp mắt, sau đó lập tức phong ấn chúng lại rồi thu vào trong pháp khí không gian.
Chẳng mấy chốc, đợt thiên kiếp thứ nhất đã đi qua.
Đợt thiên kiếp thứ hai hình bom nguyên tử chậm rãi thành hình, Bạch Tôn Giả cũng bắt đầu nghiêm túc hẳn lên.
Đại học Giang Nam
Trong một phòng học nào đó.
“Trước tiên cứ chuẩn bị về nhà cái đã.”
Tống Thư Hàng thở dài.
Tô Thị A Thập Lục nói đúng, giờ có lo lắng về chuyện bị Đông Qua Thánh Quân khóa chặt vị trí thì cũng chẳng giải quyết được gì. Đối phương là Huyền Thánh bát phẩm, đương nhiên có cách để tìm ra hắn.
Vậy nên vào đêm trăng tròn sắp tới, việc Đông Qua Thánh Quân tìm tới cửa chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.
Nhân dịp tối nay các tiền bối đến khu Giang Nam để nghiên cứu tên lửa thiên kiếp, hắn sẽ thảo luận với các tiền bối về chuyện nghênh đón Đông Qua Thánh Quân như thế nào, tốt nhất là có thể nghĩ ra cách cởi bỏ hiểu lầm giữa hắn và Đông Qua Thánh Quân.
Hơn nữa đến lúc đó cũng phải nhờ Thất Tu tiền bối phổ cập kiến thức về thánh ấn mới được. Tống Thư Hàng cảm giác thánh ấn rất có thể là một ngọn núi vàng, hắn không muốn làm một thằng ngốc đang giữ núi vàng mà không biết cách khai thác.
Thất Tu tiên bối là Tôn Giả sắp độ kiếp, chắc hẳn có tìm hiểu nhiều về thánh ấn.
“À mà... Nếu như Hoàng Sơn Chân Quân có thể kéo Đông Qua Thánh Quân vào trong hóm Cửu Châu số 1, lúc đó mọi người đều là người một nhà, vậy thì chuyện này dễ giải quyết rồi.”
Tống Thư Hàng chợt nghĩ.
“Ối dào, ngươi tưởng muốn vào nhóm Cửu Châu số 1 là được vào à? Nào có dễ như vậy.”
Bạch Hạc Chân Quân phiên bản nữ liếc mắt một cái rồi nói tiếp:
“Thật ra nhóm Cửu Châu số 1 là một nhóm chỉ dành cho bạn bè thân thiết, các đạo hữu trong nhóm đều hiểu nhau rất rõ, nhân phẩm đáng tin, không phải loại chó mèo vớ vẩn gì cũng có thể vào được đâu. Ngươi nghĩ thử xem, nếu như trong nhóm có một tên đại ma đầu gia nhập vào, vậy thì cái nhóm này còn giữ được bầu không khí chung sống hòa thuận như hôm nay nữa không?”
Tống Thư Hàng lập tức phản bác lại ngay:
“Nói tới chó mèo, Đậu Đậu, Tuyết Lang Động Chủ và Diệt Phượng tiền bối tỏ vẻ không phục!”
Hắn cũng không nói tới bản thân mình, dù gì hắn cũng nhờ ăn may mới được vào nhóm Cửu Châu số 1.
Nếu không vì số tài khoản của hắn chỉ khác số tài khoản của Vũ Nhu Tử một chữ số, nếu không vì Hoàng Sơn Chân Quân nhập sai số, nếu không vì Hoàng Sơn Chân Quân đột nhiên nổi hứng tính một quẻ, tính ra hắn có duyên với nhóm Cửu Châu số 1 thì hắn đã bị đá ra khỏi nhóm từ lâu rồi.
Và nếu không có nhóm Cửu Châu số 1 thì hắn cũng không thể bước vào con đường tu chân.
Vậy hắn sẽ chỉ là một cậu sinh viên tên Tống Thư Hàng bình thường mà thôi. Sau khi tốt nghiệp, có thể hắn sẽ tìm một công việc với mức lương ổn, lấy vợ sinh con, sống một cuộc đời bình thường. Cùng lắm chỉ có thể tưởng tượng mình biến thành siêu nhân, tiên nhân hoặc người siêu năng lực ở trong mơ hoặc trong lúc rãnh rỗi, sau đó lại tự cười giễu bản thân một tiếng. Sau khi con trai hoặc con gái lớn lên, nhìn bọn họ có sự nghiệp riêng mái ấm riêng, và rồi mình cùng vợ sẽ dần già đi, cuối cùng là kết thúc cuộc đời trong một phần mộ sang quý.
Bạch Hạc Chân Quân phiên bản nữ:
“...”
“Hơn nữa nói tới chuyện quen biết, hiểu rõ nhau, Đồng Quái tiền bối tỏ vẻ không phục! Còn có Bá Tinh Cư Sĩ cũng tỏ vẻ không phục!”
Tống Thư Hàng lại bổ sung thêm.
Một khi Đồng Quái tiền bối dịch dung, ai có thể nhận ra hắn chứ? Còn Bá Ước Cư Sĩ thì khỏi phải nói rồi, bây giờ trong nhóm Cửu Châu số 1 vẫn không có ai dám vỗ ngực nói là mình có thể viết chính xác đạo hiệu của cư sĩ.
Bạch Hạc Chân Quân phiên bản nữ:
“...”
“Cuối cùng là nói tới đại ma đầu, Đông Phương Lục Tiên Tử tỏ vẻ không phục. Ta nhớ cô ấy đã từng là thánh nữ Ma giáo mà đúng không?”
Tống Thư Hàng nói tiếp.
Đông Phương Lục Tiên Tử, nghề chính là hung thần xa lộ, nghề phụ nghe nói là thánh nữ của Ma môn nào đó, chuyên tu Thiên Ma Cửu Vũ. Ngoài ra cô còn giữ chức trưởng lão của tổ chức yêu quái trên toàn thế giới chung tay kết thành người một nhà.
“Hình như Đông Phương Tiên Tử thăng chức rồi, lần trước nghe A Thất nói cô ấy đã thăng từ thánh nữ lên tới giáo chủ dự bị đời kế tiếp. Chờ khi nào cô ấy tấn thăng thất phẩm thì có thể trở thành giáo chủ của Ma môn, khi đó cô ấy mới đúng là nữ ma đầu thật sự.”
Tô Thị A Thập Lục bổ sung thêm thông tin.
“Quê à nha!”
Bạch Hạc Chân Quân vỗ mạnh hai tay xuống bàn, nói với giọng bất mãn:
“Các ngươi đang ngụy biện!”
“Không có, ta chỉ nói đúng sự thật thôi mà.”
Tống Thư Hàng lấy mắt kính hệ thống nuôi dưỡng thần thú phiên bản 1.5 ra rồi đeo lên, dùng ngón tay đẩy gọng kính, ra vẻ trí thức mà đáp lại.
Bạch Hạc Chân Quân nhảy một cái nhẹ như không, đáp xuống trước mặt Tống Thư Hàng. Sau đó cô lại vỗ mạnh xuống bàn hắn, nghiến răng nói:
“Ngụy biện!”
Lúc trong trạng thái thiên về nữ tính, tính cách của Bạch Hạc tiền bối khá nóng nảy.
Khi cô đứng trước mặt Tống Thư Hàng, hắn mới phát hiện hôm nay Bạch Hạc Chân Quân lại để kiểu tóc cột hai chùm.
Nhìn kiểu tóc này, Tống Thư Hàng cảm thấy rất quen mắt. Năm đó hắn nhất thời rớt não, phối hợp tìm chết với Vũ Nhu Tử, từng tạo kiểu tóc giống thế này cho Bạch Tôn Giả.
Bạch Hạc Chân Quân muốn làm gì đây? Cosplay Bạch Tôn Giả à?
Nhớ trước đây không lâu, chính miệng Bạch Hạc Chân Quân có nói là cô tải hết cả gói meme của Bạch tiền bối về, sau đó mỗi một tấm đều rửa ra khổ lớn, ngày nào lôi ra cũng ngắm. Bây giờ xem ra, cô không chỉ ngắm hằng ngày mà còn học theo cách ăn mặc và kiểu tóc trong gói meme của Bạch tiền bối nữa nhỉ?
Đây đúng là fan true love mà.
Nhưng Bạch Hạc tiền bối à, ngươi tưởng mình cứ cột tóc hai chùm là sẽ trở nên đáng yêu ư? Ngây thơ quá rồi đấy!
Không phải cô gái nào cũng hợp với kiểu tóc hai chùm này đâu nhé!
“Không phải ngụy biện đâu, Bạch Hạc tiền bối.”
Tống Thư Hàng nghiêm túc nói:
“Đây chỉ là tranh luận rất cơ bản, theo như quy tắc của cuộc thi biện luận, Bạch Hạc tiền bối ngài đưa ra một lập luận, sau đó ta lại lên tiếng biện luận mà thôi.”
“Quy tắc của cuộc thi biện luận là như thế này ư?”
Tô Thị A Thập Lục thắc mắc hỏi.
“Gần giống vậy đấy.”
Tống Thư Hàng đáp, thật ra hắn cũng chẳng hiểu gì về cuộc thi biện luận cả.
“A a a, cuộc thi biện luận cái rắm, ngụy biện! Ngươi đang ngụy biện!”
Bạch Hạc Chân Quân thẹn quá thành giận, sau đó lắc đầu điên cuồng.
Lúc cô lắc đầu, hai chùm tóc thật dài vung vẫy như roi da, quất chát chát về phía Tống Thư Hàng.
Đừng thấy Bạch Hạc Chân Quân trong trạng thái nữ tính rất nhỏ nhắn mà coi thường, cô vốn là Chân Quân lục phẩm hàng thật giá thật, lúc hai chùm tóc kia quất tới, khí thế kinh người, lực tàn phá vô cùng đáng sợ.
Đây chính là sự khác biệt giữa tóc của cường giả siêu cấp và tóc của người bình thường!
Trong tiểu thuyết huyền huyễn mà Tống Thư Hàng đọc vào mấy tháng trước có một câu thế này: “Là cường giả tuyệt thế thì cho dù một mảnh gàu bay ra cũng có thể đánh nát cả một hành tinh”.
Nghĩ lại thấy cường giả siêu cấp cũng thật đáng thương. Nếu hắn không thể khống chế sự sinh trưởng của gàu... vậy thì tốt nhất là nên để đầu trọc, hoặc là sử dụng dầu gội đầu chất lượng cao, hơn nữa nhất định phải đạt được hiệu quả như trong quảng cáo, bảo đảm tóc không còn một miếng gàu nào mới được. Nếu không, lúc cường giả siêu cấp hất tóc, gàu mà rớt xuống thì một hành tinh sẽ bị hủy diệt chỉ trong nháy mắt thôi.
Khụ!
Mặc dù câu nói này hơi quá nhưng về cơ bản thì vẫn là một đạo lý. Tuy chỉ là một động tác tùy ý nhưng nếu tu luyện giả có tu vi cao không khống chế sức mạnh thì sẽ hại chết người đấy.
Mà lúc này, Bạch Hạc tiền bối lại không cố ý khống chế sức mạnh.
“Bạch Hạc tiền bối, dừng lại đi mà~~ cuộc thi biện luận là cuộc tranh luận của quân tử, động khẩu không động thủ!”
Tống Thư Hàng lập tức ngưng tụ đao ý khôi giáp, nho gia kim cương thân, đồng thời hai tay cũng vận chuyển Cương Thủ, trên tay ánh lên màu kim loại ngăn ở trước mặt.
Gần như là bản năng, hắn sử dụng ngay một loại kỹ xảo phòng ngự mà Đông Qua Thánh Quân đã giới thiệu trong Huyền Thánh thuyết pháp.
Chát chát chát chát.
Hai chùm tóc của Bạch Hạc tiền bối không ngừng quất tới, Tống Thư Hàng dựa vào phòng ngự kiên cố của bản thân để chống đỡ trận tóc quật như vũ bão đang ập tới.
Ngay lúc hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, Bạch Hạc Chân Quân đột nhiên xoay một vòng.
Chát~~ Hai chùm tóc thật dài lấy một góc độ quỷ dị chui qua tầng phòng ngự, quất vào ngực Tống Thư Hàng.
Cú quất này cũng không có bao nhiêu lực sát thương, chỉ tạo ra một luồng sức mạnh nhu hòa đẩy bay Tống Thư Hàng đi mà thôi. Vậy nên từ đầu đến cuối, mỹ nhân rắn công đức đều không hiện thân để hộ chủ.
“Ta không có động thủ.”
Bạch Hạc tiền bối hất hai chùm tóc của mình một cái:
“Ta chỉ đang hất tóc thôi.”
Tống Thư Hàng bị đẩy bay đến trong góc, ngồi xổm ở đó im lặng một hồi.
Lát sau, tâm niệm hắn chợt động, trong lòng bàn tay bỗng xuất hiện một tờ giấy.
Phía trên là tin nhắn mà Bạch Tôn Giả truyền cho hắn:
[Thư Hàng, ngươi quen với Đông Qua Thánh Quân à?]
Ồ? Sao Bạch tiền bối lại biết Đông Qua Thánh Quân? Trong thế giới thiên kiếp không thể nhìn thấy Huyền Thánh thuyết pháp kia mà?
Đợi đã, chẳng lẽ Bạch tiền bối thấy được Đông Qua Thánh Quân trong thế giới thiên kiếp?
Tống Thư Hàng hồi đáp:
[Bạch tiền bối, chẳng lẽ ngươi gặp được Đông Qua Thánh Quân ư?]
[Ừ, thế giới thiên kiếp của ta trước đó đột nhiên đổ vỡ, sau đó ta và Thường Viễn Tử rơi vào trong thế giới thiên kiếp của người khác, sau đó gặp được Đông Qua Thánh Quân. Lúc gặp mặt thì hắn hỏi ta về ngươi.]
Bạch Tôn Giả trả lời.
Tống Thư Hàng:
“...”
Hắn vội hỏi Bạch tiền bối:
[Tiền bối, Đông Qua Thánh Quân đã hỏi vấn đề gì vậy?]
[Chỉ hỏi thiên phú tu luyện của ngươi thế nào, ta ăn ngay nói thật mà trả lời thôi. Sau khi nghe xong đáp án thì hình như hắn rất khiếp sợ. Đúng rồi, sao ngươi lại quen hắn thế?]
Bạch Tôn Giả tò mò hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận