Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1433: Bạch Tiền Bối: Ta Đi Lấy Hàng Chuyển Phát Nhanh, Sẽ Quay Lại Ngay!

Chương 1433: Bạch Tiền Bối: Ta Đi Lấy Hàng Chuyển Phát Nhanh, Sẽ Quay Lại Ngay!
Kết thúc như thế ư?
Bàn tay Bạch tiền bối vỗ nhẹ một cái, Tống Thư Hàng cũng theo đó mà thoát ra khỏi thế giới thận khí, ý thức trở về hiện trường Thực Tiên yến.
[Ta còn tưởng rằng mình sẽ bị ăn một phát xoắn ốc thăng thiên, rồi các loại đua xe giết người… nữa chứ. Không ngờ lại kết thúc như thế?] Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Hắn phối hợp với tộc trưởng Thận Long cùng nhau tìm đường chết lại bị Bạch tiền bối two phát hiện, trong lòng Tống Thư Hàng đã chuẩn bị tâm lý xong xuôi rồi.
Không ngờ cuối cùng chỉ có tộc trưởng Thận Long đáng thương là bị Bạch tiền bối two bắt đi, biến thành sủng vật số 5. Bản thân Tống Thư Hàng lại không bị trừng phạt gì cả.
Sủng vật số 1 của Bạch tiền bối là một mặt trời nhỏ, sủng vật số 2 là kiếm khách chuột Hamster, sủng vật số 3 là Thánh Viên Đại Kim Cang, sủng vật số 4 là gốc đại thụ bảy màu mọc ra mặt mỹ nhân trong cấm địa kia, được thu nạp cùng đại thụ còn có con hổ xấu cá tính dùng để trông cửa. Lúc đó nếu không phải hổ xấu xí thông minh thì nó đã bị Bạch tiền bối two cho một pháo tiêu diệt rồi. Mà tộc trưởng Thận Long thì trở thành sủng vật số 5.
Sau khi trở lại hiện trường Thực Tiên yến, Tống Thư Hàng gãi đầu, không hiểu sao trong lòng lại bứt rứt không yên.
“Ảnh hưởng của thận khí cũng bắt đầu rút đi rồi.” Bạch tiền bối lên tiếng.
Trong lúc nói chuyện, màn sương mù lờ mờ trong hội trường Thực Tiên yến nhanh chóng rút đi.
Ngay sau đó, có từng điểm sáng tán ra từ trên người thực khách của Thực Tiên yến, dung nhập vào màn sương mù lờ mờ kia. Mỗi một điểm sáng đều là một con Thận Long.
Chúng nó hoàn thành nguyện vọng của các thực khách trong giấc mộng, nhận được thận năng rồi rời khỏi thân thể thực khách.
Trên người đám người Vũ Nhu Tử, Hoàng Sơn tiền bối, Lệ Chi Tiên Tử, Cuồng Đao Tam Lãng… đều có điểm sáng tản ra.
Ngay cả trên người Tô Thị A Thập Lục cũng có điểm sáng tản ra ngoài.
“A Thập Lục ăn ‘bách thú đại thiên tỷ’ kia lúc nào chứ?” Tống Thư Hàng nói với vẻ nghi hoặc.
Hắn nhìn vào trong chén của A Thập Lục, xương sườn của ‘bách thú đại thiên tỷ’ vẫn còn mà nhỉ.
“Không phải chỉ có mỗi con đường bị ‘ăn’ để Thận Long tiến vào trong cơ thể tu sĩ đâu. Chúng nó cũng có thể chủ động tiến vào trong miệng tu sĩ.” Lúc này, giọng bạch long tỷ tỷ vang lên: “Ta bảo một tiểu Thận Long giúp A Thập Lục xây dựng mộng cảnh, giúp cô ấy tỉnh lại nhanh một chút.”
Đang khi nói chuyện, sương mù bay ra ngoài bí cảnh, trong sương mù là từng con Thận Long thu nhỏ như ẩn như hiện. Dẫn đầu là một con Thận Long có hình thể hơi lớn hơn.
Nguyên tộc trưởng bị người ta bắt đi làm sủng vật rồi, trước khi tộc trưởng bị bắt đã hạ mệnh lệnh khẩn cấp, bổ nhiệm tộc trưởng nhiệm kỳ tiếp theo.
Vậy nên, tộc trưởng mới dẫn theo tộc quần Thận Long tiếp tục lên đường.
Tiếp theo, không biết bọn nó sẽ xuất hiện tập thể ở nơi nào nhỉ.
“Đẹp quá.” Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói.
Hình ảnh đông đảo Thận Long bay múa trong sương mù tựa như bức tranh mộng ảo, cảnh đẹp ý vui.


Sau khi tộc quần Thận Long rời đi, các vị tiền bối trên Thực Tiên yến nhao nhao tỉnh táo lại.
“Ể? Tống tiền bối ngươi còn sống ư, tốt quá rồi, ta suýt nữa cho rằng Tống tiền bối ngươi chết đến không cách nào sống lại ấy chứ.” Vũ Nhu Tử vui vẻ nói.
Tống Thư Hàng: “…” Trong giấc mộng của Vũ Nhu Tử, dường như hắn cứ chết mãi thì phải? Vũ Nhu Tử, rốt cuộc cô mơ thấy cái gì thế hả?
Mà lúc này, ngón tay A Thập Lục giật nhẹ, sau đó cô từ từ mở mắt ra.
Nhờ sự ảnh hưởng của Thận Long, rốt cuộc cô cũng tỉnh lại.
“Cô tỉnh rồi à, Thập Lục.” Tống Thư Hàng dịu dàng nói.
Tô Thị A Thập Lục chớp mắt, nhìn gương mặt Tống Thư Hàng chằm chằm.
“Ơ? A?” A Thập Lục chợt ngẩng đầu lên, sau một lúc lâu, cô mở miệng gọi thử: “Thư Hàng?”
“Là ta.” Tống Thư Hàng đáp.
“Sao ngươi đen thế, suýt chút nữa là ta không nhận ra ngươi rồi.” Tô Thị A Thập Lục nói.
“Ha ha ha ha, uống chút thuốc, tạm thời không trắng lại được.” Tống Thư Hàng sờ cánh tay mình, dược hiệu từ kẹo viên của Bạch tiền bối two còn chưa rút đi.
“Chỉ là đen một chút thôi, không có tác dụng phụ khác ư?” Tô Thị A Thập Lục hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu.
A Thập Lục nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm.
Một lát sau, cô đột nhiên xấu hổ đỏ bừng mặt. Dưới mặt bàn, cô giơ chân đá Tống Thư Hàng một cước theo bản năng.
Hiện tại công pháp luyện thể đứng đầu hai đại thế giới của Tống Thư Hàng đã đại thành, cộng thêm Cương Thủ dạng biến dị toàn thân, cường độ thân thể tăng mạnh. Một cước tức giận này của A Thập Lục căn bản không đau không ngứa với hắn.
Có điều thấy dáng vẻ vừa thẹn vừa giận của A Thập Lục, trong lòng Tống Thư Hàng khẽ động.
Hắn thầm đoán được vài nguyên nhân.
“Đau đau đau, Thập Lục cô làm gì thế?” Tống Thư Hàng nhếch miệng, giả vờ như rất đau.
“Không… không có gì.” Hai tay Tô Thị A Thập Lục đan vào nhau, chống dưới cằm, che giấu sự ngượng ngùng của mình.
“Thập Lục, có phải cô đã nằm mơ thấy chuyện thú vị gì trong cảnh mộng Thận Long không?” Lúc này, Vũ Nhu Tử bên cạnh đột nhiên xáp tới, cười hì hì nói.
Tống Thư Hàng: “…” A Vũ à ~ loại chuyện như vậy không cần cô nói, ta đoán cái là biết rồi. Nhưng chuyện thế này không thể nói ra đâu.
Tô Thị A Thập Lục thấp giọng nói: “Làm… Làm gì có.”
Dưới mặt bàn, chân nhỏ của cô lại đá nhẹ Tống Thư Hàng một cước.
“Đau đau đau.” Tống Thư Hàng diễn kịch rất chuyên nghiệp, bởi vì thể chất quá mạnh mẽ, A Thập Lục đá nặng hay nhẹ thì cũng không khác mấy đối với hắn.
“Ta chỉ đạp nhẹ một cái thôi.” Tô Thị A Thập Lục trợn trắng mắt.
“Ha ha ha ha.” Tống Thư Hàng cười khan.
“Thư Hàng, ngươi mạnh hơn nhiều rồi.” A Thập Lục nhẹ giọng nói.
Tống Thư Hàng gãi đầu, đáp: “Ừ.”
Vũ Nhu Tử yên tĩnh lại, một tay cô chống cằm nhìn Tống Thư Hàng: “Tống tiền bối, có phải ngươi hoàn thành việc khắc họa diễn đồ kim đan rồi không?”
Bởi vì trên người Tống Thư Hàng thỉnh thoảng sẽ phát ra khí tức kim đan rất đậm đặc. Đây là khí tức của tu sĩ kim đan cảnh thứ hai ‘Tử kim đan’.
“Ừ, trước Thực Tiên yến, ta đã dùng năng lực tổ hợp thiên phú rất điên cuồng với một vị đại lão phe địch, sau đó cảnh giới lại tăng thêm một chút. Có điều… kim đan bản mệnh của ta vẫn không có biến hóa gì. Dựa trên cảnh giới của kim đan bản mệnh thì ta mới vào ngũ phẩm thôi.” Tống Thư Hàng nhỏ giọng nói.
Tô Thị A Thập Lục khẽ cúi đầu, rơi vào trầm tư.
Phía sau, bạch long tỷ tỷ mỉm cười, vươn móng vuốt ra vỗ nhẹ lên đầu A Thập Lục.
Có Tống Thư Hàng kích thích, tiếp theo Tô Thị A Thập Lục cũng sẽ tấn cấp rất nhanh, huyết mạch long tộc trong cơ thể cô đã thức tỉnh, lại có mình ở bên cạnh chỉ bảo, thực lực của cô sẽ tiến vào giai đoạn thăng cấp bùng nổ. Bạch long tỷ tỷ thầm nghĩ.
“Tống tiền bối, bây giờ ngươi đã thật sự trở thành tiền bối rồi.” Vũ Nhu Tử cười nói, cô cảm thấy mình không thể lười biếng nữa.
Không thể bị Tống tiền bối bỏ lại quá xa được!
*****************
Thực Tiên yến lại tiếp tục.
Món ăn thứ tư được mang lên… Về chuyện của Thận Long, những thiếu nữ mang thức ăn lên không trả lời gì cả. Lúc có khách hỏi, các cô cũng chỉ che miệng cười khẽ.
Vậy nên có người suy đoán, phải chăng Biệt Tuyết Tiên Cơ đã hợp tác với Thận Long trong món ăn ‘bách thú đại thiên tỷ’ hay không.
Trên Thực Tiên yến, từng món ăn được đưa lên.
Trong lúc đó, thỉnh thoảng lại có đệ tử trẻ tuổi ngồi xếp bằng ngay tại chỗ, tiến vào trạng thái tu luyện minh tưởng.
Trên Thực Tiên yến, mỗi một món ăn đều ẩn chứa linh lực cực lớn.
Ăn là có thể đột phá, loại chuyện này rất chi là bình thường đối với Thực Tiên yến.
Sau khi món ăn thứ sáu được mang lên xong, Tống Thư Hàng cảm thấy toàn thân khoan khoái.
Trong quá trình ‘khắc họa diễn đồ kim đan’, linh lực của hắn đã bị tiêu hao gần như cạn sạch, giờ linh lực đã hoàn toàn khôi phục, đồng thời còn tăng lên một đoạn.
“Linh lực tràn đầy rồi à? Có muốn thi triển phong ấn cho ngươi không?” Bạch tiền bối bên cạnh mở miệng hỏi.
Một lần Thực Tiên yến có thể bổ sung số lượng linh lực cực kỳ to lớn, đối với đệ tử thiên tài được trưởng bối dẫn đến mà nói, bọn họ căn bản không cách nào hấp thu nguồn linh lực khổng lồ như vậy trong khoảng thời gian ngắn.
Cho nên, Thực Tiên yến có Phong Ấn thuật phối hợp đặc biệt dùng để phong ấn, lưu trữ nguồn linh lực khổng lồ, để các đệ tử hấp thu linh lực từ từ.
Hơn nữa, bình thường khi Thực Tiên yến cử hành được một nửa, phần lớn Linh Hoàng kim đan đã bố trí phong ấn trên người mình, dùng để lưu trữ linh lực dư thừa.
Tống Thư Hàng lắc đầu: “Vẫn chưa, chỉ là linh lực tiêu hao trước đó đã được bổ sung lại mà thôi.”
Hiện tại hắn có tu vi của ‘song kim đan’, không cần dùng phong ấn cũng có thể cầm cự rất lâu trong Thực Tiên yến.
“Vũ Nhu Tử và Thập Lục thì sao?” Bạch tiền bối lại hỏi.
A Thập Lục trả lời: “Trước Thực Tiên yến thì ta đã chuẩn bị phong ấn tương ứng xong rồi.”
“Bạch tiền bối, ta cần một cái phong ấn.” Vũ Nhu Tử giơ tay nói.
Bạch tiền bối đứng lên, bố trí phong ấn trên người Vũ Nhu Tử.
“Kế đến là lúc hưởng dụng mỹ vị của Thực Tiên yến thuần túy.” Vũ Nhu Tử nói.
Lúc này Tống Thư Hàng lại nhớ đến mấy vị đệ tử cùng với Thông Nương, Quy tiền bối trong thế giới hạch tâm của mình.
Đáng tiếc bản thân chỉ có một tấm thiệp mời Thực Tiên yến.
Hay là lát nữa, mình đóng gói chút gì đó đưa vào thế giới hạch tâm nhỉ?


Đồ ăn trên Thực Tiên yến được đưa lên như nước chảy.
Lúc ăn được một nửa, tốc độ mang thức ăn lên bắt đầu dừng lại.
Sau đó, thừa dịp có chút thời gian nhàn rỗi, đệ tử thiên tài các giới tiếp tục tỷ thí lôi đài.
“Vũ Nhu Tử và A Thập Lục, các cô muốn lên đài không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Các cô đều thuộc tổ từ 30 tuổi trở xuống nhưng đã là cảnh giới tứ phẩm. Nếu các cô lên đài thì treo toàn bộ đệ tử trẻ lên đánh cũng không thành vấn đề.
“Ta định nhìn phần thưởng đã, nếu Biệt Tuyết Tiên Cơ có ban thưởng them thì ta sẽ lên đài.” Vũ Nhu Tử cười hì hì nói.
Lúc này, điện thoại trên người Bạch tiền bối vang lên.
“Trong bí cảnh còn có tín hiệu à.” Tống Thư Hàng nói.
“Vì tổ chức Thực Tiên yến, cửa ra bí cảnh của Trường Sinh Kiếm Tông vẫn mở, cho nên có thể nhận được tín hiệu.” Bạch tiền bối lấy di động ra, quẹt mở điện thoại: “Alo, ai đấy?”
“Xin chào, Bạch Thánh. Bọn ta là dịch vụ chuyển phát nhanh vũ trụ Tuyết Sơn Tu Liên, món Độn Không Thoa mà ngươi đặt trước đó đã được chuyển đến, bây giờ bọn ta đang ở khu đại học Giang Nam, ngươi có tiện đến lấy hàng không?” Một giọng nam vọng ra từ trong điện thoại.
“À, tốc độ chuyển phát của các ngươi nhanh thật đấy. Ngươi chờ đấy, ta sẽ đến ngay.” Bạch tiền bối nói.
Dứt lời, hắn bèn cúp điện thoại.
“Ta đi nhận hàng chuyển phát đây, lát nữa sẽ về.” Bạch tiền bối nói.
“Món tiếp theo cần giữ lại một phần cho Bạch tiền bối không?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Ta để phân thân lại, hắn sẽ gắp thức ăn thay ta.” Bạch tiền bối nói,
Dứt lời, sau khi để lại phân thân, Bạch tiền bối thi triển thiên phú không gian, rời khỏi hội trường Thực Tiên yến.
Tống Thư Hàng thích thú nhấp một hớp canh: “Ngon quá đi mất.”
Tiếp đó hắn lại uống thêm một hớp.
“Phụt ~~”
“Tiêu rồi.” Tống Thư Hàng đứng lên nói: “Bạch tiền bối bỏ đi giữa chừng rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận