Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1522: Nhói tim cùng đại sư huynh còn có nhị sư huynh và tam sư huynh

Chương 1522: Nhói tim cùng đại sư huynh còn có nhị sư huynh và tam sư huynh
Liên quan tới hạch tâm Huyết Ma, Tống Thư Hàng đã từng thử suy đoán, dùng huyết cốt hoặc huyết châu thì hẳn là có thể tiến hành bổ sung năng lượng cho hạch tâm Huyết Ma. Có điều hắn còn chưa kịp thử nghiệm.
Hiện tại, gợi ý từ tin tức lấy được trong cột sáng quả nhiên giống với suy đoán của hắn.
Sau khi hạch tâm Huyết Ma, huyết cốt, Huyết Ma châu được lấy ra cùng một lúc, lại được được hào quang của cột sáng bao phủ. Cột sáng tựa như một chiếc máy gia công, sau khi đưa nguyên vật liệu vào thì bắt đầu làm việc.
Dưới ảnh hưởng từ sức mạnh của cột sáng, lực lượng trong huyết cốt và Huyết Ma châu bị lấy ra.
Bản thân Huyết Ma châu có kết cấu cùng loại với linh thạch, là sản phẩm thí nghiệm của Bạch tiền bối, có thể dùng trực tiếp. Huyết cốt lại là vật còn sót lại sau khi con Huyết Ma bi kịch kia ngủm củ tỏi, bên trong nó ẩn chứa lực lượng đặc thù chỉ thuộc về ngoại vực Thiên Ma.
Mười viên Huyết Ma châu, từng viên một hóa thành ma huyết, quấn quanh viên hạch tâm Huyết Ma vương tộc kia.
Trong huyết cốt, luồng lực lượng Huyết Ma chỉ thuộc về ngoại vực Thiên Ma kia bị rút ra, quện lại với ma huyết.
Cuối cùng, dưới sự gia công của cột sáng, cả hai cùng được rót vào hạch tâm Huyết Ma.
Sau khi được bổ sung năng lượng, hạch tâm Huyết Ma vốn tối hù bắt đầu tản ra ánh sáng màu đỏ.
“Thành công rồi ư?” Tống Thư Hàng vươn tay đón lấy hạch tâm Huyết Ma.
Mà huyết cốt bị rút sạch năng lượng kia lại bị cột sáng bài xích, ném ra ngoài như phế phẩm.
Lúc huyết cốt sắp bị cột sáng tống cổ… cánh tay mỹ nhân rắn công đức nhanh chóng duỗi ra, túm lấy huyết cốt rồi giấu nó đi.
Mỹ nhân rắn công đức có sở thích thu thập bảo vật, ngoài ra, bảo vật thuộc về cô tuyệt đối sẽ không dễ dàng giao cho người khác. Trước khi có được Xích Tiêu Kiếm thì huyết cốt là một trong những vũ khí của cô.
Sau khi cất huyết cốt đi, mỹ nhân rắn công đức lại biến mất.
Tống Thư Hàng cầm lấy hạch tâm Huyết Ma rồi nhấc chân rời khỏi cột sáng.
Hoàn thành việc bổ sung năng lượng cho hạch tâm Huyết Ma thôi là đủ rồi.
Về phần ‘Tống Thư Hàng siêu cấp’ gì gì đó, nghe tên thôi là thấy không hứng thú nổi.
Thời buổi bây giờ, đừng tưởng tăng thêm ‘siêu cấp, cực phẩm’ là ngon lành gì cho cam.
Mấy loại từ hình dung như siêu cấp hay cực phẩm đều bị người ta xài nát hết rồi.
Cũng không phải Siêu Saiyan đâu.
Nói không chừng đổi thành ‘Tống Thư Hàng bá thể*’, ‘Tống Thư Hàng đẳng cấp vương giả’ còn có thể khơi dậy hứng thú của hắn.
* bá thể: Thuật ngữ trò chơi, bá thể là một trạng thái siêu cấp cứng rắn, dưới tình huống bình thường thì rất khó bị đối phương cắt đứt hoặc kiểm soát
Còn nữa, thời gian chờ của đồng vàng hồi sinh vẫn chưa hết, hắn sẽ không dại gì mà đi thử đâu.
Lỡ ngủm thật thì sao?
“Con người ấy mà, nếu như trên người không có vài món pháp khí hồi sinh thì làm chuyện gì cũng thấp tha thấp thỏm, bó tay bó chân quá đi thôi.” Tống Thư Hàng cảm thán.
Nếu như thời gian chờ sống lại trên người hắn đã hết thì dù khả năng kia có là ‘một phần vạn’ hoặc là tỷ lệ nhỏ hơn thì hắn sẽ thử xem rốt cuộc ‘Tống Thư Hàng siêu cấp’ là thứ gì ngay và luôn, chẳng cần dằn lòng tò mò làm gì.
Xích Tiêu Kiếm: “…”
Có một chuyện nó vẫn không biết có nên nói với Tống Thư Hàng hay không.
Dựa theo kinh nghiệm trong khoảng thời gian mà nó ở bên cạnh Tống Thư Hàng, nó tổng kết ra được một quy luật.
Mỗi lần sau khi Tống Thư Hàng vui vẻ đạt được một món pháp khí hồi sinh thì chẳng bao lâu sau… hắn sẽ ngủm tiếp.
Pháp khí hồi sinh chỉ dùng được trước ngũ phẩm thì Tống Thư Hàng tuyệt đối không thể nào giữ đến qua ngũ phẩm, lúc tứ phẩm là dùng sạch rồi.
Pháp khí hồi sinh chỉ dùng được trước khi đạt đến lục phẩm thì đương nhiên cũng không trụ nổi đến lục phẩm, lúc ngũ phẩm tuyệt đối sẽ dùng tới.
Có lẽ trên người Tống Thư Hàng có thuộc tính [tuyệt đối không thể lãng phí một món pháp khí hồi sinh nào].
Nên Xích Tiêu Kiếm cảm thấy, nếu như trên người Tống Thư Hàng không có pháp khí hồi sinh thì nói không chừng hắn sẽ có thể sống lâu một chút.
Có điều quy luật này vẫn chỉ là suy đoán của nó, nên nó cũng không biết có nên nói ra hay không.
Tống Thư Hàng về lại bên cạnh con rối tiên tử.
“Sư tôn, ngươi có thu hoạch gì à?” Sở Sở tò mò hỏi, cô trông thấy vẻ mặt hài lòng của Tống Thư Hàng, chẳng lẽ cột sáng kia có ích lợi gì ư?
Tống Thư Hàng gật đầu: “Cột sáng này là thứ tốt, nhờ phúc của nó mà ta đã bổ sung năng lượng cho hạch tâm Huyết Ma xong rồi. Đúng rồi tiên tử, thừa dịp cột sáng còn chưa biến mất, cô dẫn Sở Sở vào xem xem có thể nhận được chút cảm ngộ hay lợi ích gì không.”
Cột sáng này hẳn là phần thưởng mà ‘không gian phong bế’ ban cho Điền Thiên Đảo Chủ, giờ Điền Thiên Đảo Chủ đã rời đi, cột sáng lại chưa biến mất, đương nhiên phải nhân lúc này đi hưởng sái chút cơ duyên rồi.
Của chùa mà không ăn thì phí lắm.
Tống Thư Hàng đặc biệt thích hưởng sái cơ duyên, loại cảm giác hạnh phúc này gần với đi đọc sách cọp vậy.
Con rối tiên tử suy tư chốc lát rồi dẫn Sở Sở lướt về phía cột sáng.
Lúc các cô vừa tiếp xúc với cột sáng đã bị cột sáng bao phủ.
Quyết định bái Tống Thư Hàng làm sư phụ của Sở Sở quả thật rất chính xác.
Sau khi trở thành đệ tử của Tống Thư Hàng, trong vòng một tháng ngắn ngủi, cô đã được hưởng thụ Thực Tiên yến mà phần lớn tu sĩ tu chân giới tha thiết mơ ước, sau đó là mộng cảnh thận long, còn theo Bạch tiền bối xông qua mười cung trong ba mươi ba cung, thu hoạch hàng loạt ‘bí thuật tiên trù’, hiện tại lại có thể đi một vòng trong cột sóng, hưởng sái cơ duyên của Điền Thiên Đảo Chủ.
Thậm chí sau này cô cũng không cần lo về pháp khí bản mệnh của mình. Tống Thư Hàng đã dự định khi cô đạt đến tứ phẩm thì xin Bạch tiền bối two chút ‘lông đuôi của thánh viên bát phẩm’, thoải mái luyện chế pháp khí bản mệnh cấp bát phẩm luôn.
Đối với tu sĩ mà nói, người sống trên đời cần có hai loại kỹ thuật sống.
Loại kỹ thuật sống đầu tiên là đầu thai, độ khó của kỹ thuật này khá lớn. Nếu có thể đầu thai tốt, có được một người cha tốt hoặc gia tộc tốt, vậy phương diện tu luyện sẽ thoải mái hơn tán tu nhiều. Nếu như lúc đầu thai, có thể tiện thể đạt được thiên phú tu luyện siêu cường thì càng tốt.
Loại kỹ thuật sống thứ hai chính là bái sư… Nếu có thể bái được một vị sư phụ tốt, hiệu quả tuyệt đối không kém ‘đầu thai tốt’ là bao.
Thậm chí có vài tu sĩ với kỹ thuật bái sư đỉnh cấp, sau khi bái sư xong thì thuận tiện còn có thể giải quyết chuyện ‘đạo lữ song tu’ khiến người ta đau đầu kia luôn.
Tu sĩ khác với người phàm, tuổi thọ dài đằng đẵng, cũng không để ý đến năm tháng thanh xuân.
Đối với tu sĩ, chỉ cần có tình yêu thì tuổi tác và thân phận căn bản không phải vấn đề.
Đoạn thời gian trước, nhật báo tu sĩ còn mới phỏng vấn một tu sĩ trẻ tuổi tên Canh Nhất Đao, hắn thành công cưa đổ sư phụ của mình Hồ Đồ Tiên Tử (tên giả), kết làm đạo lữ song tu, trở thành ‘sư công’ của đại sư huynh mình, loại chuyện này là vui tai vui mắt nhất luôn ấy.
Trong toàn bộ tin tức, người bị thương nặng nhất chính là vị đại sư huynh ngay cả tên cũng không nhắc đến kia.
Tiên sư, tiểu sư đệ đáng yêu trước kia lại biến thành sư công của mình chỉ trong một đêm, làm sao mà đại sư huynh chấp nhận được điều này đây!
Đại sư huynh thật mệt tim, cũng may tên của hắn không bị đăng báo.
Mệt tim giống đại sư huynh còn có nhị… sư huynh.
Đương nhiên không thể thiếu tam sư huynh nữa.
Bởi vì Canh Nhất Đao đạo trưởng là tiểu sư đệ.
Bọn họ còn thảm hơn cả đại sư huynh, trên báo không hề nhắc đến bọn họ.
Mà những chuyện tương tự phát sinh ngày càng nhiều trong tu chân giới.
Tóm lại, tuổi thọ dài đằng đẵng + giữ mãi thanh xuân, có đôi khi thật sự là muốn làm gì thì làm ấy chứ.


Sau khi con rối tiên tử và Sở Sở bị cột sáng bao phủ thì cả buổi trời cũng chưa đi ra.
Xuyên qua cột sáng, mơ hồ có thể nhìn thấy con rối tiên tử đang điều chỉnh linh kiện trên người mình. Còn Sở Sở thì đang rơi vào trạng thái đốn ngộ.
Xem ra hai người bọn họ cũng nhận được lợi ích không nhỏ.
Có thể trong thời gian ngắn sẽ không ra ngoài.
Tống Thư Hàng tế chiến xa Hà Long Thần Hành ra, ngồi trên chiến xa bắt đầu nghiên cứu hạch tâm Huyết Ma.
Sau khi hạch tâm Huyết Ma được bổ sung năng lượng xong thì không ngừng tỏa ra ánh sáng màu máu, trông đặc biệt quỷ dị.
Mà loại ma âm rì rầm kia cũng trở nên càng dữ dội hơn.
“Vô dụng thôi, mặc kệ ma âm của ngươi lợi hại cỡ nào cũng không thể ảnh hưởng đến ta.” Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói.
Hắn đã hoàn toàn miễn dịch đối với loại ‘âm thanh cám dỗ’ này.
Sau đó, Tống Thư Hàng lại đột nhiên nảy sinh ý tưởng: “Hạch tâm Huyết Ma hẳn là thứ tương tự với kim đan của tu sĩ. Nếu như thứ này nổ tung thì uy lực sẽ lớn cỡ nào nhỉ? So với lò phản ứng hạch tâm kia thì uy lực của cái nào lớn hơn đây?”
“Nếu như dẫn hết tất cả năng lượng bên trong ra rồi chuyển hóa cho chúng nổ tung thì chắc cũng có thể hủy diệt một thị trấn nhỏ. Có điều ta kiến nghị ngươi đừng dùng như thế, cách dùng cổ lỗ sĩ này quá lãng phí.” Xích Tiêu Kiếm bình tĩnh trả lời.
Tống Thư Hàng đột nhiên ảo tưởng đến xuất thần: “Xích Tiêu Kiếm tiền bối, nếu không thì lắp nó vào trên người ngươi nhé? Cung cấp chút năng lượng cho ngươi được không?”
“Đừng có mà mơ!” Xích Tiêu Kiếm nói: “Đừng có muốn lắp gì thì lắp lên người ta, hiểu không? Kiếm cũng có tôn nghiêm đấy!”
Trong lúc nói chuyện, mỹ nhân rắn công đức hiện thân lần nữa, cô vươn tay túm lấy Xích Tiêu Kiếm, há miệng nhỏ nuốt nó xuống.
Xích Tiêu Kiếm: “…”
“Kỳ thật ta chỉ cảm thấy loại hạch tâm năng lượng cấp thấp này mà lắp trên người ta thì mất giá lắm. Dù sao ta cũng là thần binh của Trường Sinh Giả, có tệ cách mấy thì cũng nên lắp một hạch tâm cấp cửu phẩm chứ.” Xích Tiêu Kiếm la lên trong bụng mỹ nhân rắn công đức.
Mỹ nhân rắn công đức nghiêng đầu, sau đó cô lại chui về thân thể Tống Thư Hàng.
“Đừng mà, đừng về mà, ít nhất cũng để ta hóng gió thêm chút nữa đi.” Giọng Xích Tiêu Kiếm vọng lại.
Tống Thư Hàng: “…”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối, tôn nghiêm của ngài đã rớt sạch từ lâu rồi.
Có điều lời vừa rồi của Xích Tiêu Kiếm đã nhắc nhở Tống Thư Hàng, thần binh Trường Sinh Giả, Xích Tiêu Kiếm tiền bối là thần binh của Xích Tiêu Tử đạo trưởng.
Cứ cảm thấy Xích Tiêu Kiếm sẽ trở lại bên cạnh Xích Tiêu Tử đạo trưởng bất kỳ lúc nào.
Ngẫm lại thật sự có phần không nỡ.
Bởi vì hắn và Xích Tiêu Kiếm tiền bối ở chung rất tốt.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối hiểu biết nhiều, còn có thể trợ giúp hắn thi triển Phần Thiên Hỏa Diễm Đao, còn có ích hơn ‘lão gia gia tùy thân’ nhiều.
Tống Thư Hàng lặng lẽ thở dài, tiếp đó hắn lại bắt đầu nghiên cứu viên hạch tâm Huyết Ma này.
Trong lúc đó, hắn dùng bí pháp giám định để giám định thứ này, muốn xem xem rốt cuộc nó có tác dụng gì.
Có điều tin tức bí pháp giám định đưa trở lại chỉ là [đây là một viên hạch tâm Huyết Ma vương giả đã được bổ sung năng lượng xong].
Ngoài ra thì không có tin tức gì nữa.
Sau khi Tống Thư Hàng trầm tư một lát thì thử đưa chút linh lực vào trong hạch tâm Huyết Ma vương giả này.
Lúc tu sĩ nghiên cứu thứ gì cũng đều có sở thích này. Có đôi khi linh lực rất vạn năng, bất kể vật gì mà nghiên cứu không được thì cứ rót chút linh lực vào, nói không chừng có thể sinh ra biến hóa.
Tống Thư Hàng đã đoán đúng.
Sau khi đưa linh lực vào hạch tâm Huyết Ma vương giả thì thật sự xảy ra dị biến.
Toàn bộ ‘tiếng rì rầm’ trong hạch tâm Huyết Ma vương giả đều biến mất.
Sau đó, mảng lớn ánh sáng màu đỏ máu phóng ra từ trong hạch tâm Huyết Ma rồi tạo thành một tòa thần điện bằng máu trước mắt Tống Thư Hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận