Phe Trật Tự Người Chơi
Chương 36
Chương 36
“Ừm, dịch vụ quét dọn Nhà trọ Bình An…” Diệp Bạch nhìn chằm chằm giao diện người chơi một lần, thầm nghĩ trong lòng: “Ở đây sẽ sinh ra một ít rác thải sinh hoạt, cần dịch vụ quét dọn chuyên nghiệp, kết quả mục tiêu lại là giết sáu mươi quái linh sao?”
“Được rồi, người chơi đối phó quái linh, chính xác coi như là chuyên nghiệp phù hợp, nhưng kiểu nhà trọ gì sẽ sinh ra ‘quái linh’ loại rác thải sinh hoạt này, hơn nữa xem ra vẫn là dọn dẹp định kỳ… Người dùng mới khen ngợi như thủy triều, người dùng cũ khen không ngớt lời? Người dùng mới ở đâu ra? Người dùng cũ lại đi đâu rồi?”
“Tổng số người trong đội là 6 người, cần giết sáu mươi quái linh mới có thể rời đi, tức là trung bình mỗi người mười con… Sao lại còn có lựa chọn kèm theo một trăm hai mươi con và 180 con nữa? Rác thải sinh hoạt có nhiều như vậy sao? Chẳng lẽ quái linh ở đây cũng là trứng gà, muốn lấy bao nhiêu thì lấy?”
Diệp Bạch xem qua phần giới thiệu nhiệm vụ, nhanh chóng dừng ánh mắt ở dòng chữ “Sổ tay hộ gia đình Nhà trọ Bình An”, đây là một vật rất quan trọng, liên quan trực tiếp đến phương châm hành động tiếp theo.
Ghi nhớ nhiệm vụ xong, Diệp Bạch đóng giao diện người chơi, bắt đầu quan sát xung quanh.
Hắn đang ở trong một căn phòng giống như phòng khách.
Căn phòng khá sạch sẽ, hai chiếc ghế sô pha đơn, bàn trà, một cặp đệm được đặt ngăn nắp trong phòng, máy đun nước đặt dựa vào tường, sàn nhà đá cẩm thạch không một hạt bụi, gần như có thể phản quang.
Ngay phía trước Diệp Bạch là huyền quan phòng khách, bên cạnh huyền quan bày một tủ giày, phía trên tủ giày có treo một bức chân dung, do phản quang nên tạm thời không thấy rõ nội dung bên trên.
Qua huyền quan là cửa chống trộm, cánh cửa vừa dày vừa nặng cùng với xích chống trộm trông rất có cảm giác an toàn.
Diệp Bạch chú ý thấy, trên cửa có mắt mèo.
Trong phòng không bật đèn, ánh sáng khá mờ ảo, hắt vào từ cửa sổ bên hông phòng. Diệp Bạch nhìn chiếc đồng hồ treo ở giữa bức tường, vị trí rất dễ thấy, kim chỉ 6 giờ 30 phút.
“Tạm thời không phân biệt được là sáng sớm hay chạng vạng… Nếu chúng ta là ‘công nhân vệ sinh’ thì chắc chắn cũng là hộ gia đình, nói cách khác bây giờ đang ở trong một căn phòng nào đó thuộc căn hộ.”
Diệp Bạch thầm nghĩ một câu, quay đầu nhìn người còn lại trong phòng.
Đó là một tiểu cô nương, mặc một bộ váy liền áo màu lam, trên đầu cài một chiếc kẹp tóc nhỏ hình vương miện.
Nàng ngơ ngác nhìn chằm chằm vào khoảng không trước mặt, vẻ mặt đầy kinh ngạc khó tin. Rất rõ ràng, đây là một trong những đồng đội của hắn, chắc hẳn đang xem phần giới thiệu nhiệm vụ.
Diệp Bạch chống cây gậy chống, hiện ra giao diện người chơi của mình: “Chào ngươi, ta là Bạch Y.”
“A, chào ngươi!” Tiểu cô nương giật mình, vội vàng xoay người lại, Diệp Bạch nhân đó cũng thấy được giao diện người chơi của nàng.
「 ID người chơi: Bóng đêm lưu đình 」 「 Xưng hào: Dược Tề Sư Chưa Thành Thục 」 「 Nhánh Trách Nhiệm Giai: Hoàng Đế 」
Bóng đêm lưu đình trông chỉ khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, là một cô gái đáng yêu, đeo một chiếc ba lô lệch vai xinh xắn. Diệp Bạch chủ động lên tiếng: “Xem xong nhiệm vụ chưa?”
“Ừm, ừm, xem xong rồi.” Bóng đêm lưu đình cũng đánh giá Diệp Bạch, nhìn kỹ mấy lần xưng hào và cây gậy chống của hắn, rồi dè dặt hỏi: “Bạch Y tiên sinh, ngươi... là người khuyết tật sao?”
“Không phải.” Diệp Bạch rất vui vì mình có thể trả lời câu hỏi này như vậy, “Ta là người bình thường.”
“Ồ.” Bóng đêm lưu đình vội nói: “Vậy thì Bạch Y tiên sinh...”
“Cứ gọi ta là Bạch Y.”
Diệp Bạch tiện thể quan sát xung quanh, ngoài cánh cửa chống trộm rõ ràng là dùng để đi ra ngoài, trong phòng còn có năm cánh cửa khác. Hai trong số đó treo biển “Phòng ngủ”.
“Được rồi Bạch Y, chúng ta phải tìm những đồng đội khác trước đã, rồi cùng nhau bàn bạc về nhiệm vụ.” Bóng đêm lưu đình có vẻ hơi căng thẳng, “Nhiệm vụ này quá đáng sợ, vậy mà yêu cầu giết đến sáu mươi quái linh, từ trước đến nay ta chưa từng gặp nhiều quái linh như vậy.”
“Trong phòng này chắc chắn không có đồng đội khác. Muốn ra ngoài tìm họ thì vẫn nên đợi chúng ta tìm được Sổ tay hộ gia đình đã.” Diệp Bạch nói.
“Tại sao?”
“Bởi vì rõ ràng đây là nhà dành cho hai người... Ép sáu người vào ở cũng không phải không được, nhưng dựa theo phần tóm tắt giới thiệu nhiệm vụ, Nhà trọ Bình An là một nơi rất văn minh, ít nhất điều kiện ở rất tốt.”
Diệp Bạch đi tới trước huyền quan, đúng như dự đoán, hắn thấy khuôn mặt của mình và Bóng đêm lưu đình được lồng vào bức chân dung trên tủ giày. Trong bức họa, cả hai đứng cạnh nhau với vẻ mặt đờ đẫn, giống như một cặp quỷ hồn song sinh.
Hắn vừa quay đầu lại thì thấy Bóng đêm lưu đình lộ vẻ như gặp ma: “Phán đoán sơ bộ của ngươi về nhà trọ này là... rất văn minh?”
“Ta đọc lại phần tóm tắt nhiệm vụ cho ngươi nghe đây.” Diệp Bạch nói, “Những người khác hẳn cũng bị phân vào các phòng khác nhau, tóm lại là tạm thời chưa thể tụ họp được.” Diệp Bạch đi về phía những cánh cửa phòng khác, “Xem trước trong phòng có gì đã, tìm Sổ tay hộ gia đình, chú ý an toàn.”
“... Được rồi.” Bóng đêm lưu đình cân nhắc trong lòng, cảm thấy việc tìm Sổ tay hộ gia đình cũng quan trọng như tìm đồng đội, nên đã đồng ý với cách nhìn của Diệp Bạch.
Nàng cũng là người chơi đã trải qua nhiều nhiệm vụ ngẫu nhiên, không tùy tiện bật đèn mà lấy ra một chiếc đèn pin xinh xắn từ ba lô lệch vai, nhanh chóng đi cùng Diệp Bạch, vừa cảnh giác xung quanh vừa nhanh chóng tìm kiếm khắp phòng.
Diệp Bạch sở hữu năng lực cảm giác nguy hiểm, nên hành động rất nhanh chóng. Họ chỉ tốn 5 phút đã mở hết năm cánh cửa trong phòng và xem xét sơ qua, chúng lần lượt dẫn đến hai phòng ngủ, một phòng đọc sách, một phòng tập thể hình và một phòng vệ sinh.
Mỗi căn phòng đều cực kỳ sạch sẽ, như thể thường xuyên có người dọn dẹp, mọi thứ đều được đặt đúng vị trí vốn có.
“Có vẻ tạm thời không có nguy hiểm gì.” Sau khi tìm kiếm sơ bộ, Diệp Bạch và Bóng đêm lưu đình tập trung vào phòng đọc sách có nhiều tài liệu nhất. Nơi đây có một giá sách khổng lồ chiếm trọn một bức tường, cùng với bàn đọc sách rộng rãi và tủ đựng hồ sơ. Phòng đọc sách không có cửa sổ, nhưng trên bàn sách có một chiếc đèn bàn đang bật, ánh sáng vàng ấm áp ổn định chiếu sáng cả căn phòng.
“Không có phòng bếp, cũng không có bàn ăn, không thể nấu nướng. Chẳng lẽ nhà trọ này chỉ có thể ra ngoài ăn thôi sao?” Bóng đêm lưu đình cẩn thận tìm kiếm trên bàn đọc sách, “Bạch Y tiên sinh, ngươi thấy thế nào?”
Nàng vẫn giữ kính xưng, bởi vì Diệp Bạch tuy nói năng có hơi vô lý nhưng trông rất chín chắn, thấy nhiệm vụ sát lục và sáu mươi quái linh mà chẳng có phản ứng gì, Bóng đêm lưu đình đoán hắn có thể là một người chơi kỳ cựu, kinh nghiệm phong phú nào đó.
Mà người chơi kỳ cựu đều có lối tư duy logic của riêng mình.
“Biết đâu bên ngoài có nhà ăn.” Diệp Bạch cẩn thận xem tên từng quyển sách trên kệ, “Chú ý này, Lưu Đình tiểu thư, ta biết ngươi rất muốn bàn luận xem nhà trọ này dị thường đến mức nào, dùng việc đó để xác định nên đặt sự cảnh giác của mình vào đâu, nhưng bây giờ chúng ta không có bất kỳ chứng cứ hay thông tin nào, mọi thứ chỉ là phỏng đoán vô căn cứ.”
Hắn lại cầm lên một chồng túi tài liệu, xem từng cái một, “Nhiệm vụ thiết yếu của chúng ta bây giờ là tìm được Sổ tay hộ gia đình một bản ba phần.”
Diệp Bạch cực kỳ quan tâm đến Sổ tay hộ gia đình, vì vậy quyết định tạm thời chưa đi tìm đồng đội, bởi vì nội dung Nhắc nhở nhiệm vụ ② là: Xin mời tự do phát huy.
Phát huy như thế nào? Tự do đến mức nào? Sự tự do chắc chắn bị giới hạn trong một khung quy tắc nào đó, vậy thì Sổ tay hộ gia đình, thứ rất có thể dùng để thể hiện quy tắc đó, lại càng trở nên quan trọng.
“Được rồi.” Bóng đêm lưu đình im lặng, nhưng rất nhanh lại nghiêm túc nói: “Bạch Y tiên sinh, ta chỉ là một Hoàng Đế tam giai vừa mới đạt tới, hơn nữa trước đây chưa từng trải qua nhiệm vụ loại hình sát lục. Trông ngài rất có kinh nghiệm, lại rất chín chắn, ta nguyện ý nghiêm túc lắng nghe phân tích và chỉ huy của ngài, nhưng bảo lưu quyền được chất vấn bất cứ lúc nào.”
“...” Tiểu cô nương, ngươi đúng là trầm ổn thật.
Diệp Bạch trầm ngâm một lát, chuẩn bị tìm cách diễn đạt tốt hơn để nói cho vị cô nương này biết, hắn chỉ là một người chơi nhất giai, đây là lần đầu tiên trải qua nhiệm vụ ngẫu nhiên.
“Vậy nên, chúng ta tìm Sổ tay hộ gia đình trước, sau đó mới ra ngoài tìm các đồng bạn khác sao?” Bóng đêm lưu đình lại hỏi.
“Sổ tay hộ gia đình là thứ quan trọng nhất, điều này không có gì phải nghi ngờ.” Diệp Bạch nói.
“Ngài nói thứ quan trọng nhất... là cái này sao?” Bóng đêm lưu đình dừng động tác lại, vẻ mặt vô cùng kỳ lạ, dè dặt đưa quyển sách nhỏ trong tay qua.
“Tìm được rồi?” Diệp Bạch lập tức đi tới, nhận lấy quyển sách nhỏ từ tay Bóng đêm lưu đình, trên bìa in tám chữ 《 Sổ tay hộ gia đình Nhà trọ Bình An 》.
“Chắc chắn là nó rồi, bìa sách in rõ ràng mà.”
Diệp Bạch không hiểu vì sao Bóng đêm lưu đình lại có vẻ ngập ngừng muốn nói rồi lại thôi, tiểu cô nương bĩu môi, “Ngươi xem trước đi.”
Thế là Diệp Bạch lật quyển sách nhỏ ra.
【 Chào mừng đến ở tại Nhà trọ Bình An 】 【 Nhà trọ Bình An là nhà trọ lâu đời có lịch sử hơn ba trăm năm, nơi đây có một bộ quy tắc quản lý vô cùng hoàn thiện, đảm bảo mỗi hộ gia đình đều có thể nhận được trải nghiệm cuộc sống hoàn hảo nhất. Đồng thời, các hộ gia đình nơi đây bắt buộc phải biết và tuân thủ các quy tắc dưới đây 】 【 Mục lục 】 【 Phần Quy tắc ———— Trang 2, 3 】 【 Phần Chi tiết Quy tắc ———— Trang 4–18 】
Sờ nắn độ dày trên tay, Diệp Bạch lập tức thấy có gì đó không đúng, hắn vô thức lật ra mặt sau, không còn gì nữa.
“Hết rồi?” Diệp Bạch ngẩng đầu, “Phần sau đâu?”
“Chỉ có từng này thôi, không còn phần sau nữa.” Bóng đêm lưu đình thành thật nói, “Thực ra vừa vào phòng đọc sách ta đã thấy nó rồi, nó được đặt ngay giữa bàn đọc sách, rất dễ thấy, nhưng ta không tài nào hiểu nổi tại sao nó chỉ có hai trang này.”
“...” Diệp Bạch nắm quyển sổ tay người dùng chỉ vỏn vẹn hai trang này, mở lại giao diện người chơi quan sát cẩn thận, lẩm bẩm: “Ý của ‘một bản ba phần’ lẽ nào là... một quyển sổ tay người dùng bị chia làm ba phần, sau đó phát cho tất cả người chơi? Cho nên phần chúng ta nhận được là trang bìa và mục lục?”
Bóng đêm lưu đình tại chỗ hít một hơi khí lạnh: “‘Một bản ba phần’ thì ra là ý này sao?”
Diệp Bạch đặt quyển sổ trong tay xuống, “Nếu nó thật sự được đặt ở vị trí dễ thấy nhất trên bàn đọc sách, để chúng ta nhìn một cái là tìm được ngay, vậy thì rõ ràng ý là như vậy.”
“Vậy thì phiền phức rồi,” Bóng đêm lưu đình hạ giọng, có chút sốt ruột cắn ngón tay cái, “Chúng ta bắt buộc phải mạo hiểm đi ra ngoài trong tình trạng hoàn toàn không biết gì cả. Bạch Y tiên sinh, chúng ta có nên tiếp tục tìm kiếm trong phòng đọc sách không...”
Nàng đã chuẩn bị sẵn tâm lý hai người sẽ nhìn nhau không nói nên lời, nhưng điều khiến nàng ngạc nhiên là Diệp Bạch trông không hề tỏ ra chán nản chút nào.
“Thực ra, cũng không phải hoàn toàn không biết gì,” Hắn như có điều suy nghĩ nói: “Ít nhất từ điều này có thể suy đoán rằng, 6 người chơi chúng ta rất có thể đã bị chia làm 3 đội, sau đó được đưa vào các phòng khác nhau. Ừm, đều là phân thành nhóm hai người.”
Bóng đêm lưu đình há to miệng, “Ta đồng ý.”
“Vậy thì hai phần sổ tay người dùng còn lại đang ở trên tay họ, ý là có một số việc chúng ta bắt buộc phải tập hợp lại mới làm được.” Diệp Bạch nói, “Chuẩn bị đi, chúng ta ra ngoài tìm họ ngay bây giờ.”
“... Được, ta sẽ dốc toàn lực hỗ trợ.” Bóng đêm lưu đình lộ vẻ yên tâm, “Ngài đúng là một tiền bối đáng tin cậy, Bạch Y tiên sinh.”
Hả? Đâu phải, ta chỉ là một người chơi nhất giai lần đầu tham gia nhiệm vụ ngẫu nhiên mà thôi.
Nhìn vẻ mặt tin tưởng của tiểu cô nương, Diệp Bạch bỗng nhiên cảm thấy câu nói này thật khó nói ra.
................................................
“Nhiệm vụ ngẫu nhiên có rất nhiều loại, ta từng tham gia nhiệm vụ sát lục trước đây, nhưng rất ít khi gặp phải loại cần giết nhiều như vậy. Sáu mươi quái linh, trong ba ngày? Đây quả thực là đùa.” Diệp Tiếu Y cau mày, không ngừng lật qua lật lại tập tranh trong tay.
Mỗi trang trong tập tranh đều in những bức vẽ khác nhau.
Những bức họa này có phong cách hoàn toàn khác biệt, có bức là tranh sơn dầu, có bức theo phong cách nhị thứ nguyên tương đối phổ biến, còn có rất nhiều tranh manga đen trắng và tranh tả thực.
Đây là nội tình và sự tích lũy của một học giả kỳ cựu.
Học giả là nhánh trách nhiệm giai cực kỳ coi trọng năng lực cá nhân mà xem nhẹ ngoại vật, họ thường bị giảm hiệu quả khi sử dụng nhiều loại đạo cụ, đạo cụ chế tạo ra cũng không có gì đặc biệt, thường sẽ có những khiếm khuyết khó tránh khỏi – ví dụ như thời gian tác dụng ngắn.
Nhưng trình độ lợi dụng và phát triển năng lực của các học giả lại vượt xa những nhánh khác, họ cực kỳ giỏi trong việc dựa vào các loại vật dẫn để vận dụng linh hoạt năng lực của mình, mà vật dẫn Diệp Tiếu Y am hiểu nhất chính là tranh vẽ.
Mộng mộng vừa lật tìm vừa hỏi: “Hoàn toàn không có khả năng thành công sao? Thực ra chia trung bình ra thì cũng chỉ mười con mỗi người thôi mà, nam thần của ta hồi còn là người thường đã có thể miểu sát quái linh rồi, một đấm một con, siêu lợi hại.”
“Đừng có nói tới cái nam thần gì đó của ngươi nữa, giới hạn cao nhất của quái linh trong nhiệm vụ khảo hạch vẫn còn đó – cho dù độ khó nhiệm vụ của các ngươi tăng lên thì cũng vậy thôi.” Diệp Tiếu Y bực bội vuốt tóc, “Ngươi có biết sự khác biệt giữa đối phó một quái linh và đối phó mười quái linh không? Sự tiêu hao linh tính, tinh thần và nhất là trật tự lực đều cực kỳ kinh khủng, đặc biệt là trật tự lực, gần như chỉ có thể chờ hồi phục tự nhiên. Ba ngày mà muốn đối phó sáu mươi quái linh... trừ phi quy tắc trong căn hộ này cực kỳ có lợi cho người chơi.”
“Lưu Luyến, ngươi chỉ biết lẩm bẩm rồi chỉ đạo khuê mật tốt của mình làm việc thôi.” Mộng mộng hậm hực nói, “Nếu nam thần của ta ở đây...”
“Vậy thì ít nhất chúng ta sẽ có hai kẻ vướng víu, ngươi đừng có miệng quạ đen.” Diệp Tiếu Y quyết đoán, lật tập tranh đến một trang, “Điều Tra Kỵ Sĩ!”
Trên trang này chỉ có hình vẽ mấy người que nhỏ, giống như trẻ con vẽ nguệch ngoạc. Nhưng theo mệnh lệnh của Diệp Tiếu Y, những người que lập tức nhảy ra khỏi bức vẽ, hóa thành bốn năm người giấy chỉ lớn bằng bàn tay, nhanh chóng rơi xuống đất rồi chạy về phía các phòng.
Diệp Tiếu Y chuẩn bị trực tiếp dựng một trận địa đơn sơ ngay trong phòng, việc này ít nhất cũng cần phải nắm rõ tình hình xung quanh.
Đúng lúc này, Mộng mộng kinh hô: “Tìm thấy rồi!”
“Tìm được Sổ tay hộ gia đình rồi sao?” Diệp Tiếu Y hỏi.
“Ách, chắc là Sổ tay hộ gia đình.” Mộng mộng chạy tới, đưa quyển sách nhỏ trong tay qua, hơi do dự nói, “Nhưng chỉ có trang 2 và 3 thôi.”
“Hả?” Diệp Tiếu Y nghi hoặc nhận lấy quyển sách nhỏ, hai người tụm lại cùng xem.
【 Sổ tay hộ gia đình 】 【 Phần Quy tắc 】 【1, Chung cư này cam kết bảo vệ sự an toàn của mỗi hộ gia đình trong căn hộ, do đó, mỗi hộ gia đình đều được hưởng quyền tự vệ tại nhà của mình 】
Mộng mộng vừa thấy dòng đầu tiên đã kêu to: “Nguy hiểm thật! Chỉ ở trong nhà mình mới có quyền tự vệ thôi sao?!”
Diệp Tiếu Y ấn đầu nàng xuống: “Ảnh hưởng không lớn, dù sao năng lực tự vệ của ngươi gần như bằng không.”
【2, Chung cư này cam kết đảm bảo sự an toàn cho mỗi hộ gia đình khi ra khỏi nhà, do đó, cấm các hộ dân công kích lẫn nhau, tuần tra viên sẽ kịp thời ngăn chặn những sự kiện ác ý như vậy phát sinh 】 【3, Chung cư này cam kết che chở sự trưởng thành về tinh thần của mỗi hộ gia đình, 8 giờ sáng, tại hội trường lộ thiên sẽ tổ chức hoạt động diễn thuyết, mọi hộ gia đình đều không được vắng mặt.】 【4, Chung cư này cam kết duy trì sức khỏe thể chất và tinh thần của mỗi hộ gia đình, từ 9 giờ sáng đến 12 giờ trưa, các hộ gia đình bắt buộc phải vận động trong nhà 】 【5, Chung cư này cung cấp dinh dưỡng đầy đủ cho tất cả hộ gia đình, từ mười hai giờ trưa đến một giờ chiều, là thời gian dùng bữa 】 【6, Chung cư này cẩn thận che chở các mối quan hệ xã giao của tất cả hộ gia đình, từ 1 giờ chiều đến 6 giờ tối, là thời gian tự do thăm viếng 】 【7, Chung cư này hy vọng tất cả gia đình hộ gia đình hòa thuận, từ 6 giờ chiều đến 11 giờ 30 phút tối, là thời gian sum họp cùng người nhà 】 【8, Chung cư này đảm bảo giấc ngủ khỏe mạnh cho tất cả hộ gia đình, từ mười một giờ ba mươi phút tối đến bảy giờ ba mươi phút sáng hôm sau, là thời gian tắt đèn đi ngủ 】 【9, Nếu có nhu cầu, xin hãy thông báo cho tuần tra viên, họ sẽ cung cấp dịch vụ hoàn hảo nhất 】 【10, Nhà trọ Bình An chúc ngài sống vui vẻ 】
Diệp Tiếu Y và Mộng mộng cùng nhau cẩn thận đọc xong mười điều quy tắc này. Diệp Tiếu Y đặt quyển sách xuống, như có điều suy nghĩ nói: “Thì ra là vậy, cấu trúc vận hành cơ bản của nhà trọ này là thế.”
“Loại nào?” Mộng mộng ngơ ngác.
“Tuần tra viên và hộ gia đình, bên trước bảo vệ bên sau, đồng thời giám sát để bên sau không vi phạm quy tắc, sau đó tổng thể đều nằm trong một khung quy tắc. Đại khái là vậy.” Diệp Tiếu Y gãi đùi, “Theo lý mà nói, vi phạm quy tắc cũng được, miễn là không bị tuần tra viên phát hiện là ổn.”
Là một người chơi kỳ cựu, nàng đương nhiên bắt đầu cân nhắc khoảng thời gian nào có thể tự do hành động, và mức độ tự do đến đâu.
“Vậy sao? Thế lỡ có hệ thống thiên nhãn nào đó, giám sát tất cả mọi người không ngừng thì sao?”
Diệp Tiếu Y nghĩ ngợi rồi nói: “Đợi lát nữa ra ngoài chúng ta làm thử nghiệm, tìm chỗ nào không người, ta đánh ngươi một trận xem có trực tiếp dẫn tuần tra viên tới không, việc này hẳn được tính là hộ gia đình công kích lẫn nhau...”
Mộng mộng hét lớn: “Ngươi đây là công báo tư thù!”
Diệp Tiếu Y hỏi ngược lại: “Vậy ngươi có phát hiện gì trọng đại không hả, Trì Mộng tiểu thư?”
Mộng mộng chớp mắt: “Trên quy tắc chỉ có thời gian cơm trưa, không có bữa sáng và bữa tối, hộ gia đình ở đây một ngày chỉ ăn một bữa thôi à.”
“Ngươi cũng hiểu biết ghê.” Diệp Tiếu Y dùng sức xoa đầu chó của nàng.
“Nếu vậy thì trong nhà tạm thời an toàn, hơn nữa bây giờ vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới đến 8 giờ sáng.” Diệp Tiếu Y nhanh chóng chỉ huy người giấy của mình chạy ra ngoài cửa, để chúng chui qua khe cửa, “Ta đi xem tình hình bên ngoài thế nào.”
Những người giấy này chia sẻ thị giác với nàng, là những tiên phong dò đường cực kỳ hữu dụng.
“Được rồi, ta giúp ngươi canh giờ.” Mộng mộng quay người định đi về phía đồng hồ.
“Khoan đã!”
Nào ngờ, mấy người giấy kia vừa ra ngoài, Diệp Tiếu Y liền trợn tròn mắt, bật dậy khỏi đệm ngồi, vẻ mặt đầy kinh hãi, dường như vừa thấy thứ gì đó kinh khủng.
“Sao thế Lưu Luyến?” Mộng mộng vội vàng hỏi.
“” Diệp Tiếu Y hít sâu một hơi, “Nhà trọ này rất tà ma, có gì đó rất không ổn.”
“Ừm, cái này ta biết, cụ thể là sao?”
“Ở hành lang tầng dưới, đối diện chúng ta...” Diệp Tiếu Y nghiêm mặt, “Ta hình như thấy một người chơi rất giống ca ca của ta đang đánh nhau với tuần tra viên...”
“Ừm, dịch vụ quét dọn Nhà trọ Bình An…” Diệp Bạch nhìn chằm chằm giao diện người chơi một lần, thầm nghĩ trong lòng: “Ở đây sẽ sinh ra một ít rác thải sinh hoạt, cần dịch vụ quét dọn chuyên nghiệp, kết quả mục tiêu lại là giết sáu mươi quái linh sao?”
“Được rồi, người chơi đối phó quái linh, chính xác coi như là chuyên nghiệp phù hợp, nhưng kiểu nhà trọ gì sẽ sinh ra ‘quái linh’ loại rác thải sinh hoạt này, hơn nữa xem ra vẫn là dọn dẹp định kỳ… Người dùng mới khen ngợi như thủy triều, người dùng cũ khen không ngớt lời? Người dùng mới ở đâu ra? Người dùng cũ lại đi đâu rồi?”
“Tổng số người trong đội là 6 người, cần giết sáu mươi quái linh mới có thể rời đi, tức là trung bình mỗi người mười con… Sao lại còn có lựa chọn kèm theo một trăm hai mươi con và 180 con nữa? Rác thải sinh hoạt có nhiều như vậy sao? Chẳng lẽ quái linh ở đây cũng là trứng gà, muốn lấy bao nhiêu thì lấy?”
Diệp Bạch xem qua phần giới thiệu nhiệm vụ, nhanh chóng dừng ánh mắt ở dòng chữ “Sổ tay hộ gia đình Nhà trọ Bình An”, đây là một vật rất quan trọng, liên quan trực tiếp đến phương châm hành động tiếp theo.
Ghi nhớ nhiệm vụ xong, Diệp Bạch đóng giao diện người chơi, bắt đầu quan sát xung quanh.
Hắn đang ở trong một căn phòng giống như phòng khách.
Căn phòng khá sạch sẽ, hai chiếc ghế sô pha đơn, bàn trà, một cặp đệm được đặt ngăn nắp trong phòng, máy đun nước đặt dựa vào tường, sàn nhà đá cẩm thạch không một hạt bụi, gần như có thể phản quang.
Ngay phía trước Diệp Bạch là huyền quan phòng khách, bên cạnh huyền quan bày một tủ giày, phía trên tủ giày có treo một bức chân dung, do phản quang nên tạm thời không thấy rõ nội dung bên trên.
Qua huyền quan là cửa chống trộm, cánh cửa vừa dày vừa nặng cùng với xích chống trộm trông rất có cảm giác an toàn.
Diệp Bạch chú ý thấy, trên cửa có mắt mèo.
Trong phòng không bật đèn, ánh sáng khá mờ ảo, hắt vào từ cửa sổ bên hông phòng. Diệp Bạch nhìn chiếc đồng hồ treo ở giữa bức tường, vị trí rất dễ thấy, kim chỉ 6 giờ 30 phút.
“Tạm thời không phân biệt được là sáng sớm hay chạng vạng… Nếu chúng ta là ‘công nhân vệ sinh’ thì chắc chắn cũng là hộ gia đình, nói cách khác bây giờ đang ở trong một căn phòng nào đó thuộc căn hộ.”
Diệp Bạch thầm nghĩ một câu, quay đầu nhìn người còn lại trong phòng.
Đó là một tiểu cô nương, mặc một bộ váy liền áo màu lam, trên đầu cài một chiếc kẹp tóc nhỏ hình vương miện.
Nàng ngơ ngác nhìn chằm chằm vào khoảng không trước mặt, vẻ mặt đầy kinh ngạc khó tin. Rất rõ ràng, đây là một trong những đồng đội của hắn, chắc hẳn đang xem phần giới thiệu nhiệm vụ.
Diệp Bạch chống cây gậy chống, hiện ra giao diện người chơi của mình: “Chào ngươi, ta là Bạch Y.”
“A, chào ngươi!” Tiểu cô nương giật mình, vội vàng xoay người lại, Diệp Bạch nhân đó cũng thấy được giao diện người chơi của nàng.
「 ID người chơi: Bóng đêm lưu đình 」 「 Xưng hào: Dược Tề Sư Chưa Thành Thục 」 「 Nhánh Trách Nhiệm Giai: Hoàng Đế 」
Bóng đêm lưu đình trông chỉ khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, là một cô gái đáng yêu, đeo một chiếc ba lô lệch vai xinh xắn. Diệp Bạch chủ động lên tiếng: “Xem xong nhiệm vụ chưa?”
“Ừm, ừm, xem xong rồi.” Bóng đêm lưu đình cũng đánh giá Diệp Bạch, nhìn kỹ mấy lần xưng hào và cây gậy chống của hắn, rồi dè dặt hỏi: “Bạch Y tiên sinh, ngươi... là người khuyết tật sao?”
“Không phải.” Diệp Bạch rất vui vì mình có thể trả lời câu hỏi này như vậy, “Ta là người bình thường.”
“Ồ.” Bóng đêm lưu đình vội nói: “Vậy thì Bạch Y tiên sinh...”
“Cứ gọi ta là Bạch Y.”
Diệp Bạch tiện thể quan sát xung quanh, ngoài cánh cửa chống trộm rõ ràng là dùng để đi ra ngoài, trong phòng còn có năm cánh cửa khác. Hai trong số đó treo biển “Phòng ngủ”.
“Được rồi Bạch Y, chúng ta phải tìm những đồng đội khác trước đã, rồi cùng nhau bàn bạc về nhiệm vụ.” Bóng đêm lưu đình có vẻ hơi căng thẳng, “Nhiệm vụ này quá đáng sợ, vậy mà yêu cầu giết đến sáu mươi quái linh, từ trước đến nay ta chưa từng gặp nhiều quái linh như vậy.”
“Trong phòng này chắc chắn không có đồng đội khác. Muốn ra ngoài tìm họ thì vẫn nên đợi chúng ta tìm được Sổ tay hộ gia đình đã.” Diệp Bạch nói.
“Tại sao?”
“Bởi vì rõ ràng đây là nhà dành cho hai người... Ép sáu người vào ở cũng không phải không được, nhưng dựa theo phần tóm tắt giới thiệu nhiệm vụ, Nhà trọ Bình An là một nơi rất văn minh, ít nhất điều kiện ở rất tốt.”
Diệp Bạch đi tới trước huyền quan, đúng như dự đoán, hắn thấy khuôn mặt của mình và Bóng đêm lưu đình được lồng vào bức chân dung trên tủ giày. Trong bức họa, cả hai đứng cạnh nhau với vẻ mặt đờ đẫn, giống như một cặp quỷ hồn song sinh.
Hắn vừa quay đầu lại thì thấy Bóng đêm lưu đình lộ vẻ như gặp ma: “Phán đoán sơ bộ của ngươi về nhà trọ này là... rất văn minh?”
“Ta đọc lại phần tóm tắt nhiệm vụ cho ngươi nghe đây.” Diệp Bạch nói, “Những người khác hẳn cũng bị phân vào các phòng khác nhau, tóm lại là tạm thời chưa thể tụ họp được.” Diệp Bạch đi về phía những cánh cửa phòng khác, “Xem trước trong phòng có gì đã, tìm Sổ tay hộ gia đình, chú ý an toàn.”
“... Được rồi.” Bóng đêm lưu đình cân nhắc trong lòng, cảm thấy việc tìm Sổ tay hộ gia đình cũng quan trọng như tìm đồng đội, nên đã đồng ý với cách nhìn của Diệp Bạch.
Nàng cũng là người chơi đã trải qua nhiều nhiệm vụ ngẫu nhiên, không tùy tiện bật đèn mà lấy ra một chiếc đèn pin xinh xắn từ ba lô lệch vai, nhanh chóng đi cùng Diệp Bạch, vừa cảnh giác xung quanh vừa nhanh chóng tìm kiếm khắp phòng.
Diệp Bạch sở hữu năng lực cảm giác nguy hiểm, nên hành động rất nhanh chóng. Họ chỉ tốn 5 phút đã mở hết năm cánh cửa trong phòng và xem xét sơ qua, chúng lần lượt dẫn đến hai phòng ngủ, một phòng đọc sách, một phòng tập thể hình và một phòng vệ sinh.
Mỗi căn phòng đều cực kỳ sạch sẽ, như thể thường xuyên có người dọn dẹp, mọi thứ đều được đặt đúng vị trí vốn có.
“Có vẻ tạm thời không có nguy hiểm gì.” Sau khi tìm kiếm sơ bộ, Diệp Bạch và Bóng đêm lưu đình tập trung vào phòng đọc sách có nhiều tài liệu nhất. Nơi đây có một giá sách khổng lồ chiếm trọn một bức tường, cùng với bàn đọc sách rộng rãi và tủ đựng hồ sơ. Phòng đọc sách không có cửa sổ, nhưng trên bàn sách có một chiếc đèn bàn đang bật, ánh sáng vàng ấm áp ổn định chiếu sáng cả căn phòng.
“Không có phòng bếp, cũng không có bàn ăn, không thể nấu nướng. Chẳng lẽ nhà trọ này chỉ có thể ra ngoài ăn thôi sao?” Bóng đêm lưu đình cẩn thận tìm kiếm trên bàn đọc sách, “Bạch Y tiên sinh, ngươi thấy thế nào?”
Nàng vẫn giữ kính xưng, bởi vì Diệp Bạch tuy nói năng có hơi vô lý nhưng trông rất chín chắn, thấy nhiệm vụ sát lục và sáu mươi quái linh mà chẳng có phản ứng gì, Bóng đêm lưu đình đoán hắn có thể là một người chơi kỳ cựu, kinh nghiệm phong phú nào đó.
Mà người chơi kỳ cựu đều có lối tư duy logic của riêng mình.
“Biết đâu bên ngoài có nhà ăn.” Diệp Bạch cẩn thận xem tên từng quyển sách trên kệ, “Chú ý này, Lưu Đình tiểu thư, ta biết ngươi rất muốn bàn luận xem nhà trọ này dị thường đến mức nào, dùng việc đó để xác định nên đặt sự cảnh giác của mình vào đâu, nhưng bây giờ chúng ta không có bất kỳ chứng cứ hay thông tin nào, mọi thứ chỉ là phỏng đoán vô căn cứ.”
Hắn lại cầm lên một chồng túi tài liệu, xem từng cái một, “Nhiệm vụ thiết yếu của chúng ta bây giờ là tìm được Sổ tay hộ gia đình một bản ba phần.”
Diệp Bạch cực kỳ quan tâm đến Sổ tay hộ gia đình, vì vậy quyết định tạm thời chưa đi tìm đồng đội, bởi vì nội dung Nhắc nhở nhiệm vụ ② là: Xin mời tự do phát huy.
Phát huy như thế nào? Tự do đến mức nào? Sự tự do chắc chắn bị giới hạn trong một khung quy tắc nào đó, vậy thì Sổ tay hộ gia đình, thứ rất có thể dùng để thể hiện quy tắc đó, lại càng trở nên quan trọng.
“Được rồi.” Bóng đêm lưu đình im lặng, nhưng rất nhanh lại nghiêm túc nói: “Bạch Y tiên sinh, ta chỉ là một Hoàng Đế tam giai vừa mới đạt tới, hơn nữa trước đây chưa từng trải qua nhiệm vụ loại hình sát lục. Trông ngài rất có kinh nghiệm, lại rất chín chắn, ta nguyện ý nghiêm túc lắng nghe phân tích và chỉ huy của ngài, nhưng bảo lưu quyền được chất vấn bất cứ lúc nào.”
“...” Tiểu cô nương, ngươi đúng là trầm ổn thật.
Diệp Bạch trầm ngâm một lát, chuẩn bị tìm cách diễn đạt tốt hơn để nói cho vị cô nương này biết, hắn chỉ là một người chơi nhất giai, đây là lần đầu tiên trải qua nhiệm vụ ngẫu nhiên.
“Vậy nên, chúng ta tìm Sổ tay hộ gia đình trước, sau đó mới ra ngoài tìm các đồng bạn khác sao?” Bóng đêm lưu đình lại hỏi.
“Sổ tay hộ gia đình là thứ quan trọng nhất, điều này không có gì phải nghi ngờ.” Diệp Bạch nói.
“Ngài nói thứ quan trọng nhất... là cái này sao?” Bóng đêm lưu đình dừng động tác lại, vẻ mặt vô cùng kỳ lạ, dè dặt đưa quyển sách nhỏ trong tay qua.
“Tìm được rồi?” Diệp Bạch lập tức đi tới, nhận lấy quyển sách nhỏ từ tay Bóng đêm lưu đình, trên bìa in tám chữ 《 Sổ tay hộ gia đình Nhà trọ Bình An 》.
“Chắc chắn là nó rồi, bìa sách in rõ ràng mà.”
Diệp Bạch không hiểu vì sao Bóng đêm lưu đình lại có vẻ ngập ngừng muốn nói rồi lại thôi, tiểu cô nương bĩu môi, “Ngươi xem trước đi.”
Thế là Diệp Bạch lật quyển sách nhỏ ra.
【 Chào mừng đến ở tại Nhà trọ Bình An 】 【 Nhà trọ Bình An là nhà trọ lâu đời có lịch sử hơn ba trăm năm, nơi đây có một bộ quy tắc quản lý vô cùng hoàn thiện, đảm bảo mỗi hộ gia đình đều có thể nhận được trải nghiệm cuộc sống hoàn hảo nhất. Đồng thời, các hộ gia đình nơi đây bắt buộc phải biết và tuân thủ các quy tắc dưới đây 】 【 Mục lục 】 【 Phần Quy tắc ———— Trang 2, 3 】 【 Phần Chi tiết Quy tắc ———— Trang 4–18 】
Sờ nắn độ dày trên tay, Diệp Bạch lập tức thấy có gì đó không đúng, hắn vô thức lật ra mặt sau, không còn gì nữa.
“Hết rồi?” Diệp Bạch ngẩng đầu, “Phần sau đâu?”
“Chỉ có từng này thôi, không còn phần sau nữa.” Bóng đêm lưu đình thành thật nói, “Thực ra vừa vào phòng đọc sách ta đã thấy nó rồi, nó được đặt ngay giữa bàn đọc sách, rất dễ thấy, nhưng ta không tài nào hiểu nổi tại sao nó chỉ có hai trang này.”
“...” Diệp Bạch nắm quyển sổ tay người dùng chỉ vỏn vẹn hai trang này, mở lại giao diện người chơi quan sát cẩn thận, lẩm bẩm: “Ý của ‘một bản ba phần’ lẽ nào là... một quyển sổ tay người dùng bị chia làm ba phần, sau đó phát cho tất cả người chơi? Cho nên phần chúng ta nhận được là trang bìa và mục lục?”
Bóng đêm lưu đình tại chỗ hít một hơi khí lạnh: “‘Một bản ba phần’ thì ra là ý này sao?”
Diệp Bạch đặt quyển sổ trong tay xuống, “Nếu nó thật sự được đặt ở vị trí dễ thấy nhất trên bàn đọc sách, để chúng ta nhìn một cái là tìm được ngay, vậy thì rõ ràng ý là như vậy.”
“Vậy thì phiền phức rồi,” Bóng đêm lưu đình hạ giọng, có chút sốt ruột cắn ngón tay cái, “Chúng ta bắt buộc phải mạo hiểm đi ra ngoài trong tình trạng hoàn toàn không biết gì cả. Bạch Y tiên sinh, chúng ta có nên tiếp tục tìm kiếm trong phòng đọc sách không...”
Nàng đã chuẩn bị sẵn tâm lý hai người sẽ nhìn nhau không nói nên lời, nhưng điều khiến nàng ngạc nhiên là Diệp Bạch trông không hề tỏ ra chán nản chút nào.
“Thực ra, cũng không phải hoàn toàn không biết gì,” Hắn như có điều suy nghĩ nói: “Ít nhất từ điều này có thể suy đoán rằng, 6 người chơi chúng ta rất có thể đã bị chia làm 3 đội, sau đó được đưa vào các phòng khác nhau. Ừm, đều là phân thành nhóm hai người.”
Bóng đêm lưu đình há to miệng, “Ta đồng ý.”
“Vậy thì hai phần sổ tay người dùng còn lại đang ở trên tay họ, ý là có một số việc chúng ta bắt buộc phải tập hợp lại mới làm được.” Diệp Bạch nói, “Chuẩn bị đi, chúng ta ra ngoài tìm họ ngay bây giờ.”
“... Được, ta sẽ dốc toàn lực hỗ trợ.” Bóng đêm lưu đình lộ vẻ yên tâm, “Ngài đúng là một tiền bối đáng tin cậy, Bạch Y tiên sinh.”
Hả? Đâu phải, ta chỉ là một người chơi nhất giai lần đầu tham gia nhiệm vụ ngẫu nhiên mà thôi.
Nhìn vẻ mặt tin tưởng của tiểu cô nương, Diệp Bạch bỗng nhiên cảm thấy câu nói này thật khó nói ra.
................................................
“Nhiệm vụ ngẫu nhiên có rất nhiều loại, ta từng tham gia nhiệm vụ sát lục trước đây, nhưng rất ít khi gặp phải loại cần giết nhiều như vậy. Sáu mươi quái linh, trong ba ngày? Đây quả thực là đùa.” Diệp Tiếu Y cau mày, không ngừng lật qua lật lại tập tranh trong tay.
Mỗi trang trong tập tranh đều in những bức vẽ khác nhau.
Những bức họa này có phong cách hoàn toàn khác biệt, có bức là tranh sơn dầu, có bức theo phong cách nhị thứ nguyên tương đối phổ biến, còn có rất nhiều tranh manga đen trắng và tranh tả thực.
Đây là nội tình và sự tích lũy của một học giả kỳ cựu.
Học giả là nhánh trách nhiệm giai cực kỳ coi trọng năng lực cá nhân mà xem nhẹ ngoại vật, họ thường bị giảm hiệu quả khi sử dụng nhiều loại đạo cụ, đạo cụ chế tạo ra cũng không có gì đặc biệt, thường sẽ có những khiếm khuyết khó tránh khỏi – ví dụ như thời gian tác dụng ngắn.
Nhưng trình độ lợi dụng và phát triển năng lực của các học giả lại vượt xa những nhánh khác, họ cực kỳ giỏi trong việc dựa vào các loại vật dẫn để vận dụng linh hoạt năng lực của mình, mà vật dẫn Diệp Tiếu Y am hiểu nhất chính là tranh vẽ.
Mộng mộng vừa lật tìm vừa hỏi: “Hoàn toàn không có khả năng thành công sao? Thực ra chia trung bình ra thì cũng chỉ mười con mỗi người thôi mà, nam thần của ta hồi còn là người thường đã có thể miểu sát quái linh rồi, một đấm một con, siêu lợi hại.”
“Đừng có nói tới cái nam thần gì đó của ngươi nữa, giới hạn cao nhất của quái linh trong nhiệm vụ khảo hạch vẫn còn đó – cho dù độ khó nhiệm vụ của các ngươi tăng lên thì cũng vậy thôi.” Diệp Tiếu Y bực bội vuốt tóc, “Ngươi có biết sự khác biệt giữa đối phó một quái linh và đối phó mười quái linh không? Sự tiêu hao linh tính, tinh thần và nhất là trật tự lực đều cực kỳ kinh khủng, đặc biệt là trật tự lực, gần như chỉ có thể chờ hồi phục tự nhiên. Ba ngày mà muốn đối phó sáu mươi quái linh... trừ phi quy tắc trong căn hộ này cực kỳ có lợi cho người chơi.”
“Lưu Luyến, ngươi chỉ biết lẩm bẩm rồi chỉ đạo khuê mật tốt của mình làm việc thôi.” Mộng mộng hậm hực nói, “Nếu nam thần của ta ở đây...”
“Vậy thì ít nhất chúng ta sẽ có hai kẻ vướng víu, ngươi đừng có miệng quạ đen.” Diệp Tiếu Y quyết đoán, lật tập tranh đến một trang, “Điều Tra Kỵ Sĩ!”
Trên trang này chỉ có hình vẽ mấy người que nhỏ, giống như trẻ con vẽ nguệch ngoạc. Nhưng theo mệnh lệnh của Diệp Tiếu Y, những người que lập tức nhảy ra khỏi bức vẽ, hóa thành bốn năm người giấy chỉ lớn bằng bàn tay, nhanh chóng rơi xuống đất rồi chạy về phía các phòng.
Diệp Tiếu Y chuẩn bị trực tiếp dựng một trận địa đơn sơ ngay trong phòng, việc này ít nhất cũng cần phải nắm rõ tình hình xung quanh.
Đúng lúc này, Mộng mộng kinh hô: “Tìm thấy rồi!”
“Tìm được Sổ tay hộ gia đình rồi sao?” Diệp Tiếu Y hỏi.
“Ách, chắc là Sổ tay hộ gia đình.” Mộng mộng chạy tới, đưa quyển sách nhỏ trong tay qua, hơi do dự nói, “Nhưng chỉ có trang 2 và 3 thôi.”
“Hả?” Diệp Tiếu Y nghi hoặc nhận lấy quyển sách nhỏ, hai người tụm lại cùng xem.
【 Sổ tay hộ gia đình 】 【 Phần Quy tắc 】 【1, Chung cư này cam kết bảo vệ sự an toàn của mỗi hộ gia đình trong căn hộ, do đó, mỗi hộ gia đình đều được hưởng quyền tự vệ tại nhà của mình 】
Mộng mộng vừa thấy dòng đầu tiên đã kêu to: “Nguy hiểm thật! Chỉ ở trong nhà mình mới có quyền tự vệ thôi sao?!”
Diệp Tiếu Y ấn đầu nàng xuống: “Ảnh hưởng không lớn, dù sao năng lực tự vệ của ngươi gần như bằng không.”
【2, Chung cư này cam kết đảm bảo sự an toàn cho mỗi hộ gia đình khi ra khỏi nhà, do đó, cấm các hộ dân công kích lẫn nhau, tuần tra viên sẽ kịp thời ngăn chặn những sự kiện ác ý như vậy phát sinh 】 【3, Chung cư này cam kết che chở sự trưởng thành về tinh thần của mỗi hộ gia đình, 8 giờ sáng, tại hội trường lộ thiên sẽ tổ chức hoạt động diễn thuyết, mọi hộ gia đình đều không được vắng mặt.】 【4, Chung cư này cam kết duy trì sức khỏe thể chất và tinh thần của mỗi hộ gia đình, từ 9 giờ sáng đến 12 giờ trưa, các hộ gia đình bắt buộc phải vận động trong nhà 】 【5, Chung cư này cung cấp dinh dưỡng đầy đủ cho tất cả hộ gia đình, từ mười hai giờ trưa đến một giờ chiều, là thời gian dùng bữa 】 【6, Chung cư này cẩn thận che chở các mối quan hệ xã giao của tất cả hộ gia đình, từ 1 giờ chiều đến 6 giờ tối, là thời gian tự do thăm viếng 】 【7, Chung cư này hy vọng tất cả gia đình hộ gia đình hòa thuận, từ 6 giờ chiều đến 11 giờ 30 phút tối, là thời gian sum họp cùng người nhà 】 【8, Chung cư này đảm bảo giấc ngủ khỏe mạnh cho tất cả hộ gia đình, từ mười một giờ ba mươi phút tối đến bảy giờ ba mươi phút sáng hôm sau, là thời gian tắt đèn đi ngủ 】 【9, Nếu có nhu cầu, xin hãy thông báo cho tuần tra viên, họ sẽ cung cấp dịch vụ hoàn hảo nhất 】 【10, Nhà trọ Bình An chúc ngài sống vui vẻ 】
Diệp Tiếu Y và Mộng mộng cùng nhau cẩn thận đọc xong mười điều quy tắc này. Diệp Tiếu Y đặt quyển sách xuống, như có điều suy nghĩ nói: “Thì ra là vậy, cấu trúc vận hành cơ bản của nhà trọ này là thế.”
“Loại nào?” Mộng mộng ngơ ngác.
“Tuần tra viên và hộ gia đình, bên trước bảo vệ bên sau, đồng thời giám sát để bên sau không vi phạm quy tắc, sau đó tổng thể đều nằm trong một khung quy tắc. Đại khái là vậy.” Diệp Tiếu Y gãi đùi, “Theo lý mà nói, vi phạm quy tắc cũng được, miễn là không bị tuần tra viên phát hiện là ổn.”
Là một người chơi kỳ cựu, nàng đương nhiên bắt đầu cân nhắc khoảng thời gian nào có thể tự do hành động, và mức độ tự do đến đâu.
“Vậy sao? Thế lỡ có hệ thống thiên nhãn nào đó, giám sát tất cả mọi người không ngừng thì sao?”
Diệp Tiếu Y nghĩ ngợi rồi nói: “Đợi lát nữa ra ngoài chúng ta làm thử nghiệm, tìm chỗ nào không người, ta đánh ngươi một trận xem có trực tiếp dẫn tuần tra viên tới không, việc này hẳn được tính là hộ gia đình công kích lẫn nhau...”
Mộng mộng hét lớn: “Ngươi đây là công báo tư thù!”
Diệp Tiếu Y hỏi ngược lại: “Vậy ngươi có phát hiện gì trọng đại không hả, Trì Mộng tiểu thư?”
Mộng mộng chớp mắt: “Trên quy tắc chỉ có thời gian cơm trưa, không có bữa sáng và bữa tối, hộ gia đình ở đây một ngày chỉ ăn một bữa thôi à.”
“Ngươi cũng hiểu biết ghê.” Diệp Tiếu Y dùng sức xoa đầu chó của nàng.
“Nếu vậy thì trong nhà tạm thời an toàn, hơn nữa bây giờ vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới đến 8 giờ sáng.” Diệp Tiếu Y nhanh chóng chỉ huy người giấy của mình chạy ra ngoài cửa, để chúng chui qua khe cửa, “Ta đi xem tình hình bên ngoài thế nào.”
Những người giấy này chia sẻ thị giác với nàng, là những tiên phong dò đường cực kỳ hữu dụng.
“Được rồi, ta giúp ngươi canh giờ.” Mộng mộng quay người định đi về phía đồng hồ.
“Khoan đã!”
Nào ngờ, mấy người giấy kia vừa ra ngoài, Diệp Tiếu Y liền trợn tròn mắt, bật dậy khỏi đệm ngồi, vẻ mặt đầy kinh hãi, dường như vừa thấy thứ gì đó kinh khủng.
“Sao thế Lưu Luyến?” Mộng mộng vội vàng hỏi.
“” Diệp Tiếu Y hít sâu một hơi, “Nhà trọ này rất tà ma, có gì đó rất không ổn.”
“Ừm, cái này ta biết, cụ thể là sao?”
“Ở hành lang tầng dưới, đối diện chúng ta...” Diệp Tiếu Y nghiêm mặt, “Ta hình như thấy một người chơi rất giống ca ca của ta đang đánh nhau với tuần tra viên...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận