Phe Trật Tự Người Chơi
Chương 50: Cùng thần minh giao dịch.
Chương 50: Giao dịch cùng thần minh.
Trong phòng khách biệt thự đèn đuốc sáng trưng, Lucia bưng nước trà tới, Diệp Bạch đóng lại giao diện người chơi, nhìn về phía Đại Ngự Vu đang ngồi đối diện mình.
“Nói một chút về nội dung giao dịch đi.” Diệp Bạch nói.
“Ngươi ngược lại rất thả lỏng nhỉ, lần gặp trước ta đã rất tò mò rồi, ngươi là người chơi cấp thấp đầu tiên gặp thần minh mà lại bình tĩnh như vậy, bây giờ muốn nói chuyện giao dịch với thần minh, thế mà vẫn bình tĩnh đến thế.” Tiểu Thất cũng không đi thẳng vào chuyện chính, ngược lại rất hiếu kỳ đánh giá Diệp Bạch, “Có kỹ xảo đặc thù nào để duy trì tâm tính không?” “Không có thứ gì tiện lợi như vậy, cả lần trước và lần này nhìn thấy Đại Ngự Vu các hạ, ta đều rất kinh ngạc.” Diệp Bạch bình thản nói, “Chỉ là căng thẳng và kích động cũng không giải quyết được vấn đề, bình tĩnh và suy xét mới được, ta quen lựa chọn vế sau hơn.” “À, ai cũng biết đạo lý như vậy, nhưng người có thể luôn thực hiện được điều này trong cuộc sống thì lại chẳng có mấy ai.” Tiểu Thất nói với giọng khen ngợi, “Ngươi rất lợi hại, Bạch Y. Ta không hề nịnh nọt ngươi, là thật lòng nghĩ như vậy.” “Cảm ơn, ngươi cũng rất đáng yêu, thẳng thắn hơn tiểu Cửu nhiều.” Tiểu Cửu trong miệng Diệp Bạch tự nhiên là nhân viên quản lý nhà trọ Bình An, “Không nói đùa đâu, ta thích ngươi.” “Hả?” Giọng Tiểu Thất vút cao lên tám độ, trở tay ôm lấy khuôn mặt của Đại Ngự Vu, ngữ khí trở nên vô cùng kinh hoảng, “Ngươi ngươi ngươi ngươi đột nhiên bày ra bộ mặt lạnh nhạt đó nói gì vậy? Ta là một con rối gấu mà! A, lẽ nào ta có sức hấp dẫn đặc thù nào đó sao? Chẳng lẽ người ta có thể thoát khỏi cảnh độc thân trước cả chủ nhân......” “Chỉ là sự yêu thích thông thường thôi.” Diệp Bạch dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn nàng.
Con gấu tự mãn này, thật hết nói nổi.
“Khụ khụ!” Con rối gấu tiểu Thất ho khan hai tiếng, tự mình lại lẩm bẩm suy nghĩ linh tinh vài câu, rồi lập tức chuyển chủ đề, “Bạch Y, ngươi phải thề, bất luận ngươi có chấp nhận giao dịch này hay không, nội dung giao dịch cũng không thể tiết lộ cho người khác biết bằng bất kỳ hình thức nào.” “Được.” Diệp Bạch nói, “Ta bảo đảm.” Thân là khách trọ trước đây của nhà trọ Bình An, Lynette có thể nghe không nhỉ —— Diệp Bạch vừa nảy ra ý nghĩ này, liền phát hiện thiếu nữ Huyết tộc vốn rất thích lải nhải trong đầu mình từ nãy đến giờ không hề phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Không chỉ có vậy, ngay cả tiếng gió thổi cỏ lay ngoài cửa sổ, tiếng nước sông chảy, động tĩnh trong phòng Diệp Tiếu Y, vào lúc này cũng đã biến mất không còn tăm hơi, toàn bộ thế giới hoàn toàn yên tĩnh.
“Chủ nhân đã phong tỏa không gian xung quanh chúng ta, bao gồm cả năng lực không gian của ngươi.” Tiểu Thất giơ bàn tay gấu bông lên, dùng giọng nghiêm túc nói, “Chúng ta không hy vọng có bất kỳ tình báo nào bị tiết lộ ra ngoài, xin hai vị thông cảm.” Lucia tò mò chớp mắt mấy cái, hai tay đeo găng tay lụa trắng chắp trước người, ngoan ngoãn đứng sau lưng Diệp Bạch.
Thân là Bán Thần, hơn nữa còn là Bán Thần vừa mới được cường hóa một lần, nàng tự nhiên không bị sức mạnh của Đại Ngự Vu đẩy ra ngoài.
“Hiểu rồi.” Diệp Bạch gật đầu, ra hiệu đối phương có thể nói chi tiết nội dung giao dịch.
“Ngươi xem cái này trước đã.” Tiểu Thất giơ tay gấu bông lên, quẹt hai cái trong không khí, một màn sáng bán trong suốt liền xuất hiện trước mặt Diệp Bạch.
Diệp Bạch nhìn kỹ, phát hiện đó là một giao diện thuộc tính đạo cụ, đẳng cấp khá kinh người —— 【Khế Ước Kết Nối Trật Tự】 【Đẳng cấp đạo cụ: Thất tinh】 【Thuộc tính 1: Thân phận. Khế ước này giới hạn hai người sử dụng, chia làm bên cung cấp và bên tiếp nhận.】 【Thuộc tính 2: Thời hạn hiệu lực. Khế ước này duy trì tối đa bốn nghìn năm, chịu ảnh hưởng bởi trạng thái người chơi, thời gian duy trì có thể phát sinh sai số, phạm vi sai số là hai trăm năm.】 【Thuộc tính 3: Kết nối. Sau khi ký kết khế ước này, bên cung cấp có thể truyền tống trật tự đầu cho bên tiếp nhận. Việc truyền tống và tiếp nhận đều có thể chủ động bật/tắt, hạn mức truyền tống tối thiểu là 1%/giây, tối đa là 60%/giây.】 【Thuộc tính 4: Khế ước. Song phương có thể ký kết thêm điều khoản bổ sung, giới hạn trong vòng bốn câu.】 【Điều kiện sử dụng: Không】 【Phụ lục 1: Thân phận người sử dụng khế ước này giới hạn là “cá thể độc lập sở hữu ý thức độc lập, có thể nhận thức được sự tồn tại của bản thân”, không giới hạn chủng tộc.】 【Phụ lục 2: Việc chuyển dời trật tự đầu sẽ mang đến nhiều ảnh hưởng tinh tế cho cả hai bên, người sử dụng xin cân nhắc cẩn thận trước khi dùng.】 【Phụ lục 3: Khi bên tiếp nhận là người chơi cao cấp, không đề cử người chơi cấp thấp làm bên cung cấp; khi bên tiếp nhận là người chơi thần cấp, không đề cử người chơi cấp thấp và người chơi cao cấp làm bên cung cấp.】 【Ghi chú: Khế ước này do 【Đại Ngự Vu】 chế tạo, được Văn Minh danh sách công chứng, đáng tin cậy】 Thuộc tính của đạo cụ rất đơn giản, tác dụng cũng rất mạnh mẽ, đạo cụ cấp bậc cao tới thất tinh này lại chỉ có một công năng: cho phép trật tự đầu có thể chuyển dời giữa hai cá thể.
Đạo cụ liên quan đến trật tự đầu thường rất đắt đỏ và hiếm có, nhưng đạo cụ cấp bậc cao tới thất tinh thì Diệp Bạch vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Sau khi nhìn thấy đạo cụ này, Diệp Bạch không khỏi nảy sinh một nghi vấn.
“Đạo cụ này hẳn là muốn dùng cho Đại Ngự Vu các hạ nhỉ.” Diệp Bạch ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, “Ta làm bên cung cấp, Đại Ngự Vu các hạ làm bên tiếp nhận, đem trật tự đầu của ta cung cấp cho nàng.” “Không tệ, chính là như ngươi đoán vậy.” Giọng Tiểu Thất trong trẻo nói, “Trạng thái của chủ nhân không được tốt lắm, cần một chút trợ giúp nho nhỏ —— Đương nhiên, hạn mức truyền tống sẽ được duy trì ở mức an toàn, sẽ không để ngươi một hơi vận chuyển quá nhiều, sẽ không ảnh hưởng đến hành động bình thường của ngươi.” “Vậy ta có một vấn đề, nhất định phải dùng đạo cụ cấp bậc cao như vậy sao?” Diệp Bạch có chút nghi hoặc hỏi, “Ta trước đây ở nhà trọ Bình An từng vì một vị quái linh Huyết tộc truyền tống trật tự, chỉ dùng một món đạo cụ tam tinh 【 Linh Ước Chi Bàn 】 là thành công rồi, thật sự cần đạo cụ cấp bậc thất tinh sao?” Hơn nữa 【 Linh Ước Chi Bàn 】 tác dụng chủ yếu thậm chí không phải truyền tống trật tự, nhưng sau khi phát huy tác dụng, thông đạo trật tự giữa Diệp Bạch và Lynette vẫn luôn được duy trì, không có dấu hiệu bị cắt đứt.
“Sao ngươi không nhắc đến chuyện đối phương biến thành người nhà của ngươi luôn đi......” Tiểu Thất nói bằng giọng vô cùng quái dị, “Loại đạo cụ tam tinh đơn giản thô bạo đó không hạn chế tốc độ truyền tống và hiệu suất truyền tống, ngoài cái van an toàn đơn giản ra thì chẳng có gì cả, so với khế ước do chủ nhân làm ra thì khác biệt như ống hút nhựa so với dụng cụ tinh vi vậy, thế mà ngươi lại lấy chúng nó ra so sánh với nhau?” “Bởi vì ta không hiểu,” Diệp Bạch rất thành thật nói, “Ta trở thành người chơi còn chưa tới một tháng.” “Chậc, trật tự của mỗi người đều có tính độc lập, ngươi dùng cái ống hút nhựa đó một hơi ‘đâm’ cho công chúa bụi gai trở thành thân thuộc của ngươi, thực sự là nhặt được món hời lớn.” Tiểu Thất chép miệng, “Đại Ngự Vu chỉ cần một chút trợ giúp, cũng không muốn đột nhiên trở nên thân cận với ngươi, cuối cùng trở thành người nhà nói gì nghe nấy của ngươi.” Diệp Bạch giờ mới hiểu ra, phần khế ước này lại là dùng để bảo vệ bên tiếp nhận!
Nghe được lời giải thích của tiểu Thất, trong đầu Diệp Bạch đột nhiên nảy ra một ý tưởng kỳ quái.
Đem trật tự của mình đâm vào người khác, khiến người khác trở thành thân thuộc của mình...... Diệp Bạch đã sớm cân nhắc qua lối chơi rất có tiềm năng này.
Hắn có thể thu thập một ít đạo cụ giống như “Linh Ước Chi Bàn”, gặp phải địch nhân liền ném một cái, giảm bớt khâu mời khách chém đầu, trực tiếp cưỡng ép thu phục đối phương.
Hơn nữa sự chênh lệch giữa hỗn loạn và trật tự còn kinh khủng hơn cả sống và chết, nếu Diệp Bạch dùng trật tự đầu cưỡng ép “đâm” quái linh hoặc địch nhân bên phe hỗn loạn sang phe trật tự, điều này không nghi ngờ gì được xem như một loại thôi miên, tẩy não, cải tạo tinh thần, tái thiết lập nhân cách......
Sao lại cảm thấy có chút kỳ lạ nhỉ?
Đương nhiên, Diệp Bạch cũng chỉ nghĩ vậy thôi. Hắn vẫn chưa quên tình huống lúc thu phục Lynette: đối phương bị nhà trọ Bình An áp chế vô số năm, yếu hơn rất nhiều lần so với thời kỳ đỉnh cao, lại bị quy tắc hạn chế không cách nào phản kháng, cho dù là dưới tình huống đó, hắn vẫn làm hỏng một cái Linh Ước Chi Bàn, tốn rất nhiều thời gian mới thành công chuyển hóa đối phương thành người nhà.
Khi thực sự đối mặt với địch nhân, rất khó dùng đến chiêu này.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là đạo cụ có chức năng truyền tống trật tự đều rất đắt, nếu gặp một người thu một người, toàn thu mấy con mèo con chó con các loại, thì ngay cả chi phí cũng không thu về được.
Diệp Bạch nhìn đi nhìn lại bản khế ước, thiết lập liên hệ với người chơi thần cấp như Đại Ngự Vu thì không bao giờ lỗ, hơn nữa Đại Ngự Vu ra tay lại rất hào phóng, đợi trạng thái đối phương tốt lên, chắc chắn sẽ không thiếu chỗ tốt cho hắn.
—— Công tượng là một trong sáu con đường của Văn Minh danh sách có tiền nhất, bốn bỏ năm lên, Đại Ngự Vu chính là loli giàu nhất toàn bộ Văn Minh danh sách.
Thế là hắn rất dứt khoát gật đầu nói: “Không vấn đề gì, ký bây giờ sao?” “Ách, bây giờ lại thật sự không ký được.” Tiểu Thất gãi gãi đầu, giọng có chút lúng túng, “Đầu tiên, ngươi cần phải lấy được phần khế ước này mới được.” Diệp Bạch: “?” Có ý gì, khế ước này không phải các ngươi cung cấp sao? Phú bà loli đã nói đâu rồi? Ta đi đâu để kiếm cái đạo cụ cấp bậc thất tinh này đây?
“Ta đã nói rồi, trạng thái hiện tại của chủ nhân rất tệ, ngươi có thể chưa hiểu được cái ‘rất tệ’ này là tệ đến mức nào.” Tiểu Thất có chút chán nản nói, “Chân thân của nàng bị phong ấn trong Thần Quốc, chỉ có thể dùng thân thể con rối này xuất hiện ở thế giới hiện thực, không thể mở miệng nói chuyện, ngay cả động một ngón tay cũng rất tốn sức —— Vẫn là nhờ ở trong tủ quần áo của ngươi mấy ngày, chủ nhân mới có thể hơi hoạt động một chút.” Diệp Bạch im lặng một lát, đoạn trước ta đều có thể hiểu, nhưng mà cái này thì liên quan gì đến tủ quần áo của ta?
“‘Giao dịch’ loại hành vi này cũng rất nguy hiểm, loại khế ước này là số ít đạo cụ còn có thể phát huy tác dụng bình thường, nhưng nếu trực tiếp lấy ra giao cho ngươi, đạo cụ thất tinh này có thể sẽ bị ô nhiễm ngay lập tức —— Tình huống của chủ nhân chính là nghiêm trọng đến vậy.” Giọng Tiểu Thất vang lên.
Lại nghiêm trọng đến thế sao.
Diệp Bạch nhìn loli tóc lam đang ngồi đối diện mình, ánh mắt đối phương bình tĩnh nhìn thẳng hắn.
Trong miêu tả của tiểu Thất, bên dưới thân thể con rối xinh đẹp này mỗi thời mỗi khắc đều đang cuộn trào cơn sóng hỗn loạn cực kỳ kinh khủng, trật tự và hỗn loạn đang ở trên một điểm cân bằng vô cùng vô cùng mong manh, chỉ cần hơi nghiêng lệch một chút là sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Hỗn loạn quấn quanh một Chân Thần bậc tám một khi sụp đổ, kết quả gây ra tuyệt đối còn tồi tệ hơn sự kiện Sa Đọa Hoàng Đế xâm lấn lần trước rất nhiều lần.
Nói đi cũng phải nói lại, dù cho trạng thái tệ hại đến mức này, Đại Ngự Vu vẫn có thể dễ dàng nghiền nát người chơi cấp bậc như Diệp Bạch, Chân Thần bậc tám rốt cuộc đáng sợ đến mức nào?
Diệp Bạch thu hồi ánh mắt, không nghĩ nhiều như vậy nữa, hỏi: “Vậy các ngươi chuẩn bị làm thế nào? Ta làm sao mới có thể lấy được tờ khế ước này?” “He he, bây giờ chỗ các ngươi không phải đang tổ chức hoạt động sao, gọi là tiêu diệt chiến đấu gì đó,” Tiểu Thất cười vài tiếng, một bộ dáng đã sớm chuẩn bị, “Trong tiêu diệt chiến đấu có một nhiệm vụ liên quan một chút đến chủ nhân, chúng ta có thể đem đạo cụ khế ước này đặt vào hậu trường nhiệm vụ đó, đợi ngươi hoàn thành nhiệm vụ xong, nàng sẽ đem khế ước xem như phần thưởng chỉ định giao cho ngươi, như vậy là được.” Diệp Bạch: “?” Hắn cảm thấy chuyện này thật không thể tưởng tượng nổi, các ngươi người chơi thần cấp còn có loại thao tác này ư??
“Ai da, thao tác cơ bản thôi, đừng kinh ngạc như vậy.” Tiểu Thất cười hắc hắc hai tiếng, “Chờ ngươi có Thần Quốc và Nguyên Xưng Hào, ngươi cũng có thể làm được những chuyện tương tự, cố lên nhé thiếu niên, tiền đồ của ngươi rộng mở lắm đó!” “Có thể thì có thể,” Diệp Bạch suy nghĩ một chút rồi nói, “Nhưng mà ta vừa mới kết thúc một nhiệm vụ...” Hắn vốn định nói “Trước hết để ta nghỉ ngơi một chút đã” nhưng tiếng chuông gió của Đại Ngự Vu đã vang lên ngay sau đó.
“Đinh linh ~” ‘Sẽ không để ngươi làm không công.’ ‘Ta sẽ đặt hai bản khế ước giống nhau vào trong nhiệm vụ, sau khi ngươi lấy được, một bản trong đó sẽ thuộc về ngươi.’ Diệp Bạch ngẩn ra một chút, lập tức hỏi: “Đây là thù lao giao dịch của chúng ta?” Đại Ngự Vu khẽ lắc đầu một cách khó nhận ra.
“Đinh linh ~” ‘Thù lao giao dịch tính riêng.’ ‘Đây là thù lao vì đã làm phiền ngươi tham gia nhiệm vụ để lấy khế ước ra.’ Cho dù là Diệp Bạch trầm ổn, lúc này cũng không khỏi thầm kêu “Ngọa Tào” một tiếng trong lòng.
Đạo cụ cấp bậc thất tinh, không nghi ngờ gì chính là “cấp Bán Thần”, cũng tức là cái gọi là “Thần khí”!
Cộng thêm tác dụng đặc biệt của bản khế ước này, quả thực xem như Thần khí chuyên dụng của Diệp Bạch!
Theo suy nghĩ của Diệp Bạch, thù lao cuối cùng của lần giao dịch này có thể lấy được một món đạo cụ thất tinh đã xem như đối phương ra tay hào phóng, lục tinh hay ngũ tinh gì đó cũng đều có thể chấp nhận.
Người chơi mới là như vậy, chưa từng trải sự đời.
Không ngờ phú bà loli lại kinh khủng như vậy, mức độ tài lực kinh khủng vượt xa sức tưởng tượng của Diệp Bạch, chỉ riêng “thủ tục chuẩn bị” cho giao dịch đã lấy ra một bản khế ước cấp bậc thất tinh làm thù lao!
Chỉ là tham gia một lần nhiệm vụ mà thôi, người chơi nào mà chẳng có lúc phải vào nhiệm vụ? Phần thưởng nhiệm vụ mới là mấu chốt được không.
Lần tiêu diệt chiến đấu này sở dĩ có thể hấp dẫn nhiều người chơi từ nơi khác xa xôi ngàn dặm chạy tới thành phố Lâm Hải, chẳng phải là vì tiêu diệt chiến đấu sẽ cung cấp thù lao ngoài định mức sao?
Lãnh Huyết và Chiến Tranh Chi Chủ: Tham gia một lần nhiệm vụ, ngoài định mức cho ngươi 500 điểm tích lũy, ngươi có thể dùng điểm tích lũy đổi lấy rất nhiều năng lực hoặc đạo cụ hiếm có trong cửa hàng, top 10 bảng xếp hạng cuối cùng còn có thể nhận được quyền hạn mở bảo khố Bí Ngân nữa đó!
Đại Ngự Vu: Thần khí.
Cao thấp phân rõ ngay lập tức.
Đương nhiên, Diệp Bạch cũng nhận ra hàm ý ẩn giấu trong lời của tiểu Thất, đối phương nói loại khế ước này là “số ít đạo cụ còn có thể phát huy tác dụng bình thường”, theo lý mà nói, đại bộ phận đạo cụ trong tay Đại Ngự Vu hiện tại đều bị hỗn loạn ô nhiễm, đang ở trong tình trạng không thể sử dụng.
Đối phương cố ý tiết lộ loại thông tin này, chưa chắc không có ý ám thị.
Giúp Đại Ngự Vu làm việc, đợi nàng hồi phục, chỗ tốt nhiều lắm —— Đại khái là ý này.
Không, chờ đã, Diệp Bạch lại phát hiện ra một thông tin nữa.
Lẽ nào, công tượng thần cấp có thể “dẫn dụ” hỗn loạn của bản thân lên vật phẩm khác sao? Bằng không công tượng cấp bậc như Đại Ngự Vu làm sao có thể không có mấy món đạo cụ dùng được.
Diệp Bạch đột nhiên nghĩ tới hành vi đối phương chui vào tủ quần áo của mình, lẽ nào làm như vậy có thể bổ sung trật tự đầu? Bằng không đường đường người chơi cấp Chân Thần bậc tám như đối phương, sao có thể chủ động làm ra loại chuyện này.
Bất kể nói thế nào, chuyện này coi như đã được quyết định đơn giản, chi tiết cụ thể có thể đợi Diệp Bạch lấy được khế ước rồi nói sau.
“Được rồi, sự tình nói xong rồi, ngươi tiếp tục bận rộn đi.” Tiểu Thất vẫy vẫy bàn tay gấu bông về phía Diệp Bạch, “Chúng ta về trước đây, nhớ phải giữ bí mật đó.” Diệp Bạch khẽ gật đầu, Đại Ngự Vu và tiểu Thất liền biến mất trong nháy mắt —— Cùng lúc đó, đủ loại tiếng ồn ào vừa rồi như bị phong ấn lập tức tuôn ra, phảng phất như toàn bộ thế giới một lần nữa “sống lại”.
Trên lầu, từ trong phòng Diệp Tiếu Y truyền đến tiếng la hét phát điên: “Nhiều quá đi mất, ta không vẽ cái thứ chết tiệt này đâu, ai thích vẽ thì người đó vẽ đi!” Tràn đầy nội lực, tinh thần rất tốt, chứng tỏ còn có thể tiếp tục cố gắng, Diệp Bạch nghĩ.
Nhìn chiếc ghế sô pha trống rỗng đối diện, Diệp Bạch đột nhiên phản ứng lại.
Chờ đã, các ngươi trở về? Về đâu?
Sẽ không phải là tủ quần áo của ta đấy chứ?
Trong phòng khách biệt thự đèn đuốc sáng trưng, Lucia bưng nước trà tới, Diệp Bạch đóng lại giao diện người chơi, nhìn về phía Đại Ngự Vu đang ngồi đối diện mình.
“Nói một chút về nội dung giao dịch đi.” Diệp Bạch nói.
“Ngươi ngược lại rất thả lỏng nhỉ, lần gặp trước ta đã rất tò mò rồi, ngươi là người chơi cấp thấp đầu tiên gặp thần minh mà lại bình tĩnh như vậy, bây giờ muốn nói chuyện giao dịch với thần minh, thế mà vẫn bình tĩnh đến thế.” Tiểu Thất cũng không đi thẳng vào chuyện chính, ngược lại rất hiếu kỳ đánh giá Diệp Bạch, “Có kỹ xảo đặc thù nào để duy trì tâm tính không?” “Không có thứ gì tiện lợi như vậy, cả lần trước và lần này nhìn thấy Đại Ngự Vu các hạ, ta đều rất kinh ngạc.” Diệp Bạch bình thản nói, “Chỉ là căng thẳng và kích động cũng không giải quyết được vấn đề, bình tĩnh và suy xét mới được, ta quen lựa chọn vế sau hơn.” “À, ai cũng biết đạo lý như vậy, nhưng người có thể luôn thực hiện được điều này trong cuộc sống thì lại chẳng có mấy ai.” Tiểu Thất nói với giọng khen ngợi, “Ngươi rất lợi hại, Bạch Y. Ta không hề nịnh nọt ngươi, là thật lòng nghĩ như vậy.” “Cảm ơn, ngươi cũng rất đáng yêu, thẳng thắn hơn tiểu Cửu nhiều.” Tiểu Cửu trong miệng Diệp Bạch tự nhiên là nhân viên quản lý nhà trọ Bình An, “Không nói đùa đâu, ta thích ngươi.” “Hả?” Giọng Tiểu Thất vút cao lên tám độ, trở tay ôm lấy khuôn mặt của Đại Ngự Vu, ngữ khí trở nên vô cùng kinh hoảng, “Ngươi ngươi ngươi ngươi đột nhiên bày ra bộ mặt lạnh nhạt đó nói gì vậy? Ta là một con rối gấu mà! A, lẽ nào ta có sức hấp dẫn đặc thù nào đó sao? Chẳng lẽ người ta có thể thoát khỏi cảnh độc thân trước cả chủ nhân......” “Chỉ là sự yêu thích thông thường thôi.” Diệp Bạch dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn nàng.
Con gấu tự mãn này, thật hết nói nổi.
“Khụ khụ!” Con rối gấu tiểu Thất ho khan hai tiếng, tự mình lại lẩm bẩm suy nghĩ linh tinh vài câu, rồi lập tức chuyển chủ đề, “Bạch Y, ngươi phải thề, bất luận ngươi có chấp nhận giao dịch này hay không, nội dung giao dịch cũng không thể tiết lộ cho người khác biết bằng bất kỳ hình thức nào.” “Được.” Diệp Bạch nói, “Ta bảo đảm.” Thân là khách trọ trước đây của nhà trọ Bình An, Lynette có thể nghe không nhỉ —— Diệp Bạch vừa nảy ra ý nghĩ này, liền phát hiện thiếu nữ Huyết tộc vốn rất thích lải nhải trong đầu mình từ nãy đến giờ không hề phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Không chỉ có vậy, ngay cả tiếng gió thổi cỏ lay ngoài cửa sổ, tiếng nước sông chảy, động tĩnh trong phòng Diệp Tiếu Y, vào lúc này cũng đã biến mất không còn tăm hơi, toàn bộ thế giới hoàn toàn yên tĩnh.
“Chủ nhân đã phong tỏa không gian xung quanh chúng ta, bao gồm cả năng lực không gian của ngươi.” Tiểu Thất giơ bàn tay gấu bông lên, dùng giọng nghiêm túc nói, “Chúng ta không hy vọng có bất kỳ tình báo nào bị tiết lộ ra ngoài, xin hai vị thông cảm.” Lucia tò mò chớp mắt mấy cái, hai tay đeo găng tay lụa trắng chắp trước người, ngoan ngoãn đứng sau lưng Diệp Bạch.
Thân là Bán Thần, hơn nữa còn là Bán Thần vừa mới được cường hóa một lần, nàng tự nhiên không bị sức mạnh của Đại Ngự Vu đẩy ra ngoài.
“Hiểu rồi.” Diệp Bạch gật đầu, ra hiệu đối phương có thể nói chi tiết nội dung giao dịch.
“Ngươi xem cái này trước đã.” Tiểu Thất giơ tay gấu bông lên, quẹt hai cái trong không khí, một màn sáng bán trong suốt liền xuất hiện trước mặt Diệp Bạch.
Diệp Bạch nhìn kỹ, phát hiện đó là một giao diện thuộc tính đạo cụ, đẳng cấp khá kinh người —— 【Khế Ước Kết Nối Trật Tự】 【Đẳng cấp đạo cụ: Thất tinh】 【Thuộc tính 1: Thân phận. Khế ước này giới hạn hai người sử dụng, chia làm bên cung cấp và bên tiếp nhận.】 【Thuộc tính 2: Thời hạn hiệu lực. Khế ước này duy trì tối đa bốn nghìn năm, chịu ảnh hưởng bởi trạng thái người chơi, thời gian duy trì có thể phát sinh sai số, phạm vi sai số là hai trăm năm.】 【Thuộc tính 3: Kết nối. Sau khi ký kết khế ước này, bên cung cấp có thể truyền tống trật tự đầu cho bên tiếp nhận. Việc truyền tống và tiếp nhận đều có thể chủ động bật/tắt, hạn mức truyền tống tối thiểu là 1%/giây, tối đa là 60%/giây.】 【Thuộc tính 4: Khế ước. Song phương có thể ký kết thêm điều khoản bổ sung, giới hạn trong vòng bốn câu.】 【Điều kiện sử dụng: Không】 【Phụ lục 1: Thân phận người sử dụng khế ước này giới hạn là “cá thể độc lập sở hữu ý thức độc lập, có thể nhận thức được sự tồn tại của bản thân”, không giới hạn chủng tộc.】 【Phụ lục 2: Việc chuyển dời trật tự đầu sẽ mang đến nhiều ảnh hưởng tinh tế cho cả hai bên, người sử dụng xin cân nhắc cẩn thận trước khi dùng.】 【Phụ lục 3: Khi bên tiếp nhận là người chơi cao cấp, không đề cử người chơi cấp thấp làm bên cung cấp; khi bên tiếp nhận là người chơi thần cấp, không đề cử người chơi cấp thấp và người chơi cao cấp làm bên cung cấp.】 【Ghi chú: Khế ước này do 【Đại Ngự Vu】 chế tạo, được Văn Minh danh sách công chứng, đáng tin cậy】 Thuộc tính của đạo cụ rất đơn giản, tác dụng cũng rất mạnh mẽ, đạo cụ cấp bậc cao tới thất tinh này lại chỉ có một công năng: cho phép trật tự đầu có thể chuyển dời giữa hai cá thể.
Đạo cụ liên quan đến trật tự đầu thường rất đắt đỏ và hiếm có, nhưng đạo cụ cấp bậc cao tới thất tinh thì Diệp Bạch vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Sau khi nhìn thấy đạo cụ này, Diệp Bạch không khỏi nảy sinh một nghi vấn.
“Đạo cụ này hẳn là muốn dùng cho Đại Ngự Vu các hạ nhỉ.” Diệp Bạch ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, “Ta làm bên cung cấp, Đại Ngự Vu các hạ làm bên tiếp nhận, đem trật tự đầu của ta cung cấp cho nàng.” “Không tệ, chính là như ngươi đoán vậy.” Giọng Tiểu Thất trong trẻo nói, “Trạng thái của chủ nhân không được tốt lắm, cần một chút trợ giúp nho nhỏ —— Đương nhiên, hạn mức truyền tống sẽ được duy trì ở mức an toàn, sẽ không để ngươi một hơi vận chuyển quá nhiều, sẽ không ảnh hưởng đến hành động bình thường của ngươi.” “Vậy ta có một vấn đề, nhất định phải dùng đạo cụ cấp bậc cao như vậy sao?” Diệp Bạch có chút nghi hoặc hỏi, “Ta trước đây ở nhà trọ Bình An từng vì một vị quái linh Huyết tộc truyền tống trật tự, chỉ dùng một món đạo cụ tam tinh 【 Linh Ước Chi Bàn 】 là thành công rồi, thật sự cần đạo cụ cấp bậc thất tinh sao?” Hơn nữa 【 Linh Ước Chi Bàn 】 tác dụng chủ yếu thậm chí không phải truyền tống trật tự, nhưng sau khi phát huy tác dụng, thông đạo trật tự giữa Diệp Bạch và Lynette vẫn luôn được duy trì, không có dấu hiệu bị cắt đứt.
“Sao ngươi không nhắc đến chuyện đối phương biến thành người nhà của ngươi luôn đi......” Tiểu Thất nói bằng giọng vô cùng quái dị, “Loại đạo cụ tam tinh đơn giản thô bạo đó không hạn chế tốc độ truyền tống và hiệu suất truyền tống, ngoài cái van an toàn đơn giản ra thì chẳng có gì cả, so với khế ước do chủ nhân làm ra thì khác biệt như ống hút nhựa so với dụng cụ tinh vi vậy, thế mà ngươi lại lấy chúng nó ra so sánh với nhau?” “Bởi vì ta không hiểu,” Diệp Bạch rất thành thật nói, “Ta trở thành người chơi còn chưa tới một tháng.” “Chậc, trật tự của mỗi người đều có tính độc lập, ngươi dùng cái ống hút nhựa đó một hơi ‘đâm’ cho công chúa bụi gai trở thành thân thuộc của ngươi, thực sự là nhặt được món hời lớn.” Tiểu Thất chép miệng, “Đại Ngự Vu chỉ cần một chút trợ giúp, cũng không muốn đột nhiên trở nên thân cận với ngươi, cuối cùng trở thành người nhà nói gì nghe nấy của ngươi.” Diệp Bạch giờ mới hiểu ra, phần khế ước này lại là dùng để bảo vệ bên tiếp nhận!
Nghe được lời giải thích của tiểu Thất, trong đầu Diệp Bạch đột nhiên nảy ra một ý tưởng kỳ quái.
Đem trật tự của mình đâm vào người khác, khiến người khác trở thành thân thuộc của mình...... Diệp Bạch đã sớm cân nhắc qua lối chơi rất có tiềm năng này.
Hắn có thể thu thập một ít đạo cụ giống như “Linh Ước Chi Bàn”, gặp phải địch nhân liền ném một cái, giảm bớt khâu mời khách chém đầu, trực tiếp cưỡng ép thu phục đối phương.
Hơn nữa sự chênh lệch giữa hỗn loạn và trật tự còn kinh khủng hơn cả sống và chết, nếu Diệp Bạch dùng trật tự đầu cưỡng ép “đâm” quái linh hoặc địch nhân bên phe hỗn loạn sang phe trật tự, điều này không nghi ngờ gì được xem như một loại thôi miên, tẩy não, cải tạo tinh thần, tái thiết lập nhân cách......
Sao lại cảm thấy có chút kỳ lạ nhỉ?
Đương nhiên, Diệp Bạch cũng chỉ nghĩ vậy thôi. Hắn vẫn chưa quên tình huống lúc thu phục Lynette: đối phương bị nhà trọ Bình An áp chế vô số năm, yếu hơn rất nhiều lần so với thời kỳ đỉnh cao, lại bị quy tắc hạn chế không cách nào phản kháng, cho dù là dưới tình huống đó, hắn vẫn làm hỏng một cái Linh Ước Chi Bàn, tốn rất nhiều thời gian mới thành công chuyển hóa đối phương thành người nhà.
Khi thực sự đối mặt với địch nhân, rất khó dùng đến chiêu này.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là đạo cụ có chức năng truyền tống trật tự đều rất đắt, nếu gặp một người thu một người, toàn thu mấy con mèo con chó con các loại, thì ngay cả chi phí cũng không thu về được.
Diệp Bạch nhìn đi nhìn lại bản khế ước, thiết lập liên hệ với người chơi thần cấp như Đại Ngự Vu thì không bao giờ lỗ, hơn nữa Đại Ngự Vu ra tay lại rất hào phóng, đợi trạng thái đối phương tốt lên, chắc chắn sẽ không thiếu chỗ tốt cho hắn.
—— Công tượng là một trong sáu con đường của Văn Minh danh sách có tiền nhất, bốn bỏ năm lên, Đại Ngự Vu chính là loli giàu nhất toàn bộ Văn Minh danh sách.
Thế là hắn rất dứt khoát gật đầu nói: “Không vấn đề gì, ký bây giờ sao?” “Ách, bây giờ lại thật sự không ký được.” Tiểu Thất gãi gãi đầu, giọng có chút lúng túng, “Đầu tiên, ngươi cần phải lấy được phần khế ước này mới được.” Diệp Bạch: “?” Có ý gì, khế ước này không phải các ngươi cung cấp sao? Phú bà loli đã nói đâu rồi? Ta đi đâu để kiếm cái đạo cụ cấp bậc thất tinh này đây?
“Ta đã nói rồi, trạng thái hiện tại của chủ nhân rất tệ, ngươi có thể chưa hiểu được cái ‘rất tệ’ này là tệ đến mức nào.” Tiểu Thất có chút chán nản nói, “Chân thân của nàng bị phong ấn trong Thần Quốc, chỉ có thể dùng thân thể con rối này xuất hiện ở thế giới hiện thực, không thể mở miệng nói chuyện, ngay cả động một ngón tay cũng rất tốn sức —— Vẫn là nhờ ở trong tủ quần áo của ngươi mấy ngày, chủ nhân mới có thể hơi hoạt động một chút.” Diệp Bạch im lặng một lát, đoạn trước ta đều có thể hiểu, nhưng mà cái này thì liên quan gì đến tủ quần áo của ta?
“‘Giao dịch’ loại hành vi này cũng rất nguy hiểm, loại khế ước này là số ít đạo cụ còn có thể phát huy tác dụng bình thường, nhưng nếu trực tiếp lấy ra giao cho ngươi, đạo cụ thất tinh này có thể sẽ bị ô nhiễm ngay lập tức —— Tình huống của chủ nhân chính là nghiêm trọng đến vậy.” Giọng Tiểu Thất vang lên.
Lại nghiêm trọng đến thế sao.
Diệp Bạch nhìn loli tóc lam đang ngồi đối diện mình, ánh mắt đối phương bình tĩnh nhìn thẳng hắn.
Trong miêu tả của tiểu Thất, bên dưới thân thể con rối xinh đẹp này mỗi thời mỗi khắc đều đang cuộn trào cơn sóng hỗn loạn cực kỳ kinh khủng, trật tự và hỗn loạn đang ở trên một điểm cân bằng vô cùng vô cùng mong manh, chỉ cần hơi nghiêng lệch một chút là sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Hỗn loạn quấn quanh một Chân Thần bậc tám một khi sụp đổ, kết quả gây ra tuyệt đối còn tồi tệ hơn sự kiện Sa Đọa Hoàng Đế xâm lấn lần trước rất nhiều lần.
Nói đi cũng phải nói lại, dù cho trạng thái tệ hại đến mức này, Đại Ngự Vu vẫn có thể dễ dàng nghiền nát người chơi cấp bậc như Diệp Bạch, Chân Thần bậc tám rốt cuộc đáng sợ đến mức nào?
Diệp Bạch thu hồi ánh mắt, không nghĩ nhiều như vậy nữa, hỏi: “Vậy các ngươi chuẩn bị làm thế nào? Ta làm sao mới có thể lấy được tờ khế ước này?” “He he, bây giờ chỗ các ngươi không phải đang tổ chức hoạt động sao, gọi là tiêu diệt chiến đấu gì đó,” Tiểu Thất cười vài tiếng, một bộ dáng đã sớm chuẩn bị, “Trong tiêu diệt chiến đấu có một nhiệm vụ liên quan một chút đến chủ nhân, chúng ta có thể đem đạo cụ khế ước này đặt vào hậu trường nhiệm vụ đó, đợi ngươi hoàn thành nhiệm vụ xong, nàng sẽ đem khế ước xem như phần thưởng chỉ định giao cho ngươi, như vậy là được.” Diệp Bạch: “?” Hắn cảm thấy chuyện này thật không thể tưởng tượng nổi, các ngươi người chơi thần cấp còn có loại thao tác này ư??
“Ai da, thao tác cơ bản thôi, đừng kinh ngạc như vậy.” Tiểu Thất cười hắc hắc hai tiếng, “Chờ ngươi có Thần Quốc và Nguyên Xưng Hào, ngươi cũng có thể làm được những chuyện tương tự, cố lên nhé thiếu niên, tiền đồ của ngươi rộng mở lắm đó!” “Có thể thì có thể,” Diệp Bạch suy nghĩ một chút rồi nói, “Nhưng mà ta vừa mới kết thúc một nhiệm vụ...” Hắn vốn định nói “Trước hết để ta nghỉ ngơi một chút đã” nhưng tiếng chuông gió của Đại Ngự Vu đã vang lên ngay sau đó.
“Đinh linh ~” ‘Sẽ không để ngươi làm không công.’ ‘Ta sẽ đặt hai bản khế ước giống nhau vào trong nhiệm vụ, sau khi ngươi lấy được, một bản trong đó sẽ thuộc về ngươi.’ Diệp Bạch ngẩn ra một chút, lập tức hỏi: “Đây là thù lao giao dịch của chúng ta?” Đại Ngự Vu khẽ lắc đầu một cách khó nhận ra.
“Đinh linh ~” ‘Thù lao giao dịch tính riêng.’ ‘Đây là thù lao vì đã làm phiền ngươi tham gia nhiệm vụ để lấy khế ước ra.’ Cho dù là Diệp Bạch trầm ổn, lúc này cũng không khỏi thầm kêu “Ngọa Tào” một tiếng trong lòng.
Đạo cụ cấp bậc thất tinh, không nghi ngờ gì chính là “cấp Bán Thần”, cũng tức là cái gọi là “Thần khí”!
Cộng thêm tác dụng đặc biệt của bản khế ước này, quả thực xem như Thần khí chuyên dụng của Diệp Bạch!
Theo suy nghĩ của Diệp Bạch, thù lao cuối cùng của lần giao dịch này có thể lấy được một món đạo cụ thất tinh đã xem như đối phương ra tay hào phóng, lục tinh hay ngũ tinh gì đó cũng đều có thể chấp nhận.
Người chơi mới là như vậy, chưa từng trải sự đời.
Không ngờ phú bà loli lại kinh khủng như vậy, mức độ tài lực kinh khủng vượt xa sức tưởng tượng của Diệp Bạch, chỉ riêng “thủ tục chuẩn bị” cho giao dịch đã lấy ra một bản khế ước cấp bậc thất tinh làm thù lao!
Chỉ là tham gia một lần nhiệm vụ mà thôi, người chơi nào mà chẳng có lúc phải vào nhiệm vụ? Phần thưởng nhiệm vụ mới là mấu chốt được không.
Lần tiêu diệt chiến đấu này sở dĩ có thể hấp dẫn nhiều người chơi từ nơi khác xa xôi ngàn dặm chạy tới thành phố Lâm Hải, chẳng phải là vì tiêu diệt chiến đấu sẽ cung cấp thù lao ngoài định mức sao?
Lãnh Huyết và Chiến Tranh Chi Chủ: Tham gia một lần nhiệm vụ, ngoài định mức cho ngươi 500 điểm tích lũy, ngươi có thể dùng điểm tích lũy đổi lấy rất nhiều năng lực hoặc đạo cụ hiếm có trong cửa hàng, top 10 bảng xếp hạng cuối cùng còn có thể nhận được quyền hạn mở bảo khố Bí Ngân nữa đó!
Đại Ngự Vu: Thần khí.
Cao thấp phân rõ ngay lập tức.
Đương nhiên, Diệp Bạch cũng nhận ra hàm ý ẩn giấu trong lời của tiểu Thất, đối phương nói loại khế ước này là “số ít đạo cụ còn có thể phát huy tác dụng bình thường”, theo lý mà nói, đại bộ phận đạo cụ trong tay Đại Ngự Vu hiện tại đều bị hỗn loạn ô nhiễm, đang ở trong tình trạng không thể sử dụng.
Đối phương cố ý tiết lộ loại thông tin này, chưa chắc không có ý ám thị.
Giúp Đại Ngự Vu làm việc, đợi nàng hồi phục, chỗ tốt nhiều lắm —— Đại khái là ý này.
Không, chờ đã, Diệp Bạch lại phát hiện ra một thông tin nữa.
Lẽ nào, công tượng thần cấp có thể “dẫn dụ” hỗn loạn của bản thân lên vật phẩm khác sao? Bằng không công tượng cấp bậc như Đại Ngự Vu làm sao có thể không có mấy món đạo cụ dùng được.
Diệp Bạch đột nhiên nghĩ tới hành vi đối phương chui vào tủ quần áo của mình, lẽ nào làm như vậy có thể bổ sung trật tự đầu? Bằng không đường đường người chơi cấp Chân Thần bậc tám như đối phương, sao có thể chủ động làm ra loại chuyện này.
Bất kể nói thế nào, chuyện này coi như đã được quyết định đơn giản, chi tiết cụ thể có thể đợi Diệp Bạch lấy được khế ước rồi nói sau.
“Được rồi, sự tình nói xong rồi, ngươi tiếp tục bận rộn đi.” Tiểu Thất vẫy vẫy bàn tay gấu bông về phía Diệp Bạch, “Chúng ta về trước đây, nhớ phải giữ bí mật đó.” Diệp Bạch khẽ gật đầu, Đại Ngự Vu và tiểu Thất liền biến mất trong nháy mắt —— Cùng lúc đó, đủ loại tiếng ồn ào vừa rồi như bị phong ấn lập tức tuôn ra, phảng phất như toàn bộ thế giới một lần nữa “sống lại”.
Trên lầu, từ trong phòng Diệp Tiếu Y truyền đến tiếng la hét phát điên: “Nhiều quá đi mất, ta không vẽ cái thứ chết tiệt này đâu, ai thích vẽ thì người đó vẽ đi!” Tràn đầy nội lực, tinh thần rất tốt, chứng tỏ còn có thể tiếp tục cố gắng, Diệp Bạch nghĩ.
Nhìn chiếc ghế sô pha trống rỗng đối diện, Diệp Bạch đột nhiên phản ứng lại.
Chờ đã, các ngươi trở về? Về đâu?
Sẽ không phải là tủ quần áo của ta đấy chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận