Phe Trật Tự Người Chơi
Chương 114: Huyết tộc tiên tổ ( Xong )
Chương 114: Tổ tiên Huyết tộc (Hết)
Diệp Bạch lặng lẽ nhìn Lilith. Vị Huyết tộc Bán Thần này khẽ cúi đầu, không hề tỏ ra bất an, chỉ có giọng nói mang theo nỗi áy náy và u buồn không cách nào che giấu.
Diệp Bạch lại nhìn sang Lynette, thiếu nữ Huyết tộc tóc trắng mắt máu đã sớm dừng động tác trên tay, sững sờ nhìn mẫu thân mình. Rõ ràng là đang nói chuyện của chính nàng, nhưng Lynette lại như đang nghe câu chuyện của người khác.
Các nàng quả thật có chút tương đồng, nhưng không nhiều, Diệp Bạch nghĩ.
Khuôn mặt giống nhau năm sáu phần, nhưng đôi mắt lại không mấy giống. Đôi mắt đỏ rực của Lilith ẩn chứa vẻ quyến rũ khó giấu, tạo thành sự tương phản cực độ với khuôn mặt thanh thuần; còn đôi mắt Lynette lại trong suốt óng ánh như ngọc bội không tì vết, ngược lại mang khí chất của một thiếu nữ thánh khiết.
—— Chỉ giới hạn lúc không nói chuyện.
Sau khi Lilith nói xong, hai người im lặng nhìn nhau rất lâu. Ngay cả Tiểu Nhất cũng nhận ra bầu không khí không thích hợp, len lén nép vào đùi Diệp Bạch, nhìn trái ngó phải nhưng không nói lời nào.
Thẻ tư cách người chơi là một đạo cụ đặc thù, có thể giúp người bình thường không có tư chất, thậm chí cả dị tộc nhân gia nhập vào hàng ngũ Văn Minh. Đặt vào bối cảnh hiện tại thì nó không thực sự quá quý giá, trong kho bạc bí ngân chỉ cần 100 điểm trật tự là có thể mua được một tấm.
Nhưng giá trị của đạo cụ phải xem xét hoàn cảnh sử dụng. Đối với Lilith lúc đó, khi danh sách thần thoại đang trên bờ sụp đổ, còn hàng ngũ Văn Minh lại trỗi dậy mạnh mẽ không thể ngăn cản, thì trong tình huống đó, một tấm thẻ tư cách người chơi đồng nghĩa với việc gia nhập vào danh sách Văn Minh, có được cơ hội thay hình đổi dạng, sống sót một cách quang minh chính đại.
“Thế, thế còn ta thì sao?” Lynette sững sờ hồi lâu, mới ngơ ngác hỏi, “Ngươi đưa đạo cụ cho muội muội, vậy ta thì sao?” “Ngươi... ngươi được xem như thế thân của ta, ở lại.” Lilith cúi đầu nói, “Ta không có cách nào mang ngươi đi cùng, bởi vì sự hủy diệt của Huyết tộc nhất định phải có hình ảnh lãnh tụ ngã xuống làm biểu tượng, cho nên...” Lilith không nói tiếp, nhưng đến đây thì ý đã quá rõ ràng.
Công chúa Bụi Gai, công chúa Tường Vi, trong hai người con gái của nàng, một người có thể nhận được thẻ tư cách người chơi, sống sót quang minh chính đại, người còn lại phải chết trên chiến trường với thân phận lãnh tụ Huyết tộc, thậm chí biến thành quái linh.
Lilith là nữ thần đêm tối vĩ đại và nhân từ được Huyết tộc công nhận, nhưng cả đời nàng luôn phải đối mặt với những lựa chọn đau khổ.
“Vì Lilith đại nhân đã tiết lộ chân tướng đến mức này, vậy thì ước định ban đầu cũng không cần phải giữ bí mật nghiêm ngặt nữa.” Tiểu Thất lên tiếng nói tiếp, “Khi đó, đạo cụ thẻ tư cách người chơi có thể để Huyết tộc sử dụng là loại cực kỳ khó chế tạo. Đại Ngự Vu đã trì hoãn rất nhiều việc mới làm thêm được một tấm, vốn dĩ là muốn để lại cho Lilith đại nhân một kỷ niệm, chứ không phải keo kiệt.” “Ta biết, ta chưa bao giờ nghi ngờ tình hữu nghị của Đại Ngự Vu.” Lilith lặng lẽ cười cười, “Ta hổ thẹn với rất nhiều Huyết tộc đã chết dưới mệnh lệnh của ta, cũng từng nghĩ nên đối mặt với hai đứa con gái như thế nào, chỉ là thời gian không thích hợp lắm, số lần ta nhớ đến các nàng không nhiều.” “Sau khi Huyết tộc bị hủy diệt, Đại Ngự Vu đã xin từ tay Tinh Không Lữ Nhân một nhóm quái linh, trong đó bao gồm cả Lynette.” Tiểu Thất giải thích, “Chỉ có điều lúc đó Lynette đã biến thành quái linh, Đại Ngự Vu cũng không có cách nào. Sau này nàng đã làm đủ loại thí nghiệm, muốn xem có thể biến quái linh trở lại hay không, nhưng mà rất đáng tiếc...” Muốn biến trở lại từ quái linh đâu phải nói nghe thì dễ? Ngay cả đạo cụ bảy sao như Khế ước kết nối trật tự cũng cần ý thức của cả hai bên ký kết khế ước vẫn tồn tại, hơn nữa phải có thể điều khiển ngón tay của mình, nếu không cũng vô dụng.
Diệp Bạch hiểu ra.
Nơi Bình an nhà trọ kia, quả nhiên được thiết kế chuyên môn cho Lynette.
Có thể thấy, Đại Ngự Vu đối xử với Lilith thật sự không tệ, mấy trăm năm gần đây trạng thái của chính nàng đã rất tệ, nhưng vẫn luôn không từ bỏ Bình an nhà trọ, có lẽ đây cũng là sự hoài niệm đối với bằng hữu chăng.
Lynette ngồi yên tại chỗ, lắng nghe thân thế mà mình đã quên quá nửa, biểu cảm phức tạp khó tả.
Nàng im lặng hồi lâu, mới buồn bã nói: “Chủ nhân, ta muốn trở về đi ngủ.” Lucia ngồi cạnh nàng vội nói: “Lynette tỷ tỷ, quan tài thủy tinh có thể cho ngươi mượn ngủ.” “Cám ơn ngươi, Lucia, lần sau đi.” Diệp Bạch mở lối vào không gian tùy thân, Lynette không quay đầu lại chui vào.
Lilith nhìn Diệp Bạch đóng không gian tùy thân lại, muốn nói điều gì đó, nhưng lại không biết nên nói gì cho phải, chỉ có thể thở dài một hơi: “Ai...” Đại nữ nhi vốn tưởng đã chết từ lâu lại còn sống sót, mà lại sống sót với thân phận quái linh, cảm xúc của Lilith cũng vô cùng phức tạp, cho dù trong cuộc đời dài đằng đẵng của mình, nàng cũng chưa từng có kinh nghiệm đối mặt với chuyện như vậy.
“Lilith, ta còn có một vấn đề muốn hỏi ngươi.” Diệp Bạch trầm tư một lúc, đột nhiên nói, “Ngươi năm đó, có tận mắt thấy 【 Tường vi công chủ 】 sử dụng thẻ tư cách người chơi không? Ngươi có tận mắt thấy nàng trở thành người chơi không?” “A? Không, không có.” Nghe câu hỏi của Diệp Bạch, Lilith có chút hoang mang nói, “Trở thành người chơi dường như phải trải qua khảo hạch với thời gian không xác định, lúc đó Huyết tộc đang chuẩn bị đại di dời, ta rất bận, cũng không chú ý đến nàng suốt. Ngài hỏi cái này làm gì?” “Thật ra, ta vừa hay quen biết một vị Tường vi công chủ, trông gần như giống hệt Lynette, nhưng nàng không phải là người chơi sống sót từ mấy ngàn năm trước...” Diệp Bạch đem tình huống của Cứu Thục kể sơ qua một lượt.
Đối với điều này, Lilith cũng không cảm thấy bất ngờ: “Có lẽ là sau khi nàng trở thành người chơi, vì tuổi thọ cạn kiệt hoặc gặp phải tai nạn bất ngờ nên đã chết, bây giờ không biết vì sao lại chuyển sinh lần nữa. Hơn sáu nghìn năm là khoảng thời gian đủ để thay đổi mọi thứ, ta không nghĩ nàng trở thành người chơi rồi có thể sống sót vĩnh viễn.” “Xem ra chủ thượng cùng Huyết tộc rất có duyên phận, mẹ con chúng ta giấu kỹ như vậy, vẫn bị ngài tìm ra từng người một.” Nàng còn có tâm trạng nói đùa một câu.
“Ý ta là, liệu có khả năng nào đó,” Diệp Bạch nói, “Rằng trước đây 【 Tường vi công chủ 】 vì một lý do nào đó, đã không sử dụng tấm thẻ tư cách kia, mà chết trong cuộc chiến tranh lúc đó?” Dù sao Cứu Thục khi nhắc đến “kiếp trước” của mình, cũng chỉ là những ký ức vụn vỡ liên quan đến Huyết tộc, không hề có chút ký ức nào liên quan đến việc trở thành người chơi.
Nếu vị 【 Tường vi công chủ 】 trước kia thật sự trở thành người chơi, thì với tuổi thọ của nàng ít nhất cũng có thể sống mấy trăm năm, cuối cùng không đến mức sau khi chuyển sinh lại không có một chút ấn tượng nào liên quan đến người chơi.
Nghe phỏng đoán của Diệp Bạch, nụ cười trên mặt Lilith biến mất.
“Phỏng đoán của chủ thượng, cũng không phải là không có khả năng.” Biểu cảm của Lilith dần trở nên âm tình bất định, “Chẳng lẽ nói, lúc đó có ai đó đã để mắt tới tấm thẻ tư cách người chơi kia... Ta rõ ràng đã dặn nàng nhất định phải giữ bí mật...” Suy tư một lát, Lilith nhìn về phía Diệp Bạch, gượng cười: “Thôi bỏ đi, đã qua hơn mấy ngàn năm rồi, chỉ có thể nói... đều có vận mệnh của riêng mình vậy.” Nhìn thấy biểu cảm của Lilith, Diệp Bạch không khỏi tự ngẫm lại, có phải vừa rồi hắn không nên nói ra phỏng đoán của mình không?
Liên quan đến chuyện của Cứu Thục, Lilith vừa bất lực, lại vừa nóng lòng, nói ra chỉ tổ làm tăng thêm phiền não cho nàng.
Giao tiếp giữa người với người thực sự là một môn học vấn sâu sắc, đôi khi có chuyện nói thẳng ra ngược lại sẽ gây ra kết quả không tốt... Diệp Bạch lặng lẽ bắt đầu tự kiểm điểm.
Dường như cảm nhận được bầu không khí nặng nề, Lilith đưa tay xoa xoa mặt mình, một lần nữa nở nụ cười ấm áp: “Lịch sử về Huyết tộc chúng ta chính là những điều này, chủ thượng còn muốn biết gì nữa không?” “Đã đủ rồi.” Diệp Bạch nói rồi mở giao diện người chơi, “Nhưng bây giờ có một vấn đề, nhiệm vụ của ta là cứu vớt Huyết tộc, chẳng biết tại sao vẫn chưa xuất hiện thông báo hoàn thành.” Nguy cơ của Huyết tộc hắn đã biết, Bán Thần Lilith bị hỗn loạn quấn thân, đợi nàng hoàn toàn sa đọa thành Tà Thần, Huyết tộc cũng sẽ hoàn toàn tiêu đời, đây không nghi ngờ gì chính là nguy cơ lớn nhất.
Nhưng Lilith rõ ràng đã được Diệp Bạch kéo về phe trật tự, bây giờ còn đang ở trạng thái tuyệt hảo 100% trật tự, lại đã cùng Diệp Bạch thành thật thổ lộ, gần như không có khả năng lục đục nội bộ, tại sao nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành? Theo lý mà nói, ngay khoảnh khắc Khế ước kết nối trật tự được thành lập, nhiệm vụ nên hoàn thành mới đúng.
“Yên tâm đi, chủ thượng, ta đại khái hiểu là chuyện gì xảy ra rồi.” Nghe được nghi hoặc của Diệp Bạch, Lilith cũng lộ ra nụ cười như đã liệu trước, “Ngài đã vì Huyết tộc chúng ta bỏ ra rất nhiều, phần còn lại cứ giao cho ta.”
Trụ sở của Huyết tộc, mãi mãi là tăm tối và chật hẹp.
Mái vòm bằng đá đen cao nhất chỉ có hai trăm mét, những viên tinh thạch màu đỏ khảm trong đó chỉ có thể cung cấp ánh sáng vô cùng yếu ớt. Các công trình kiến trúc xiêu vẹo, chồng chất lên nhau chiếm hơn một nửa không gian, vật liệu xây dựng và nguyên liệu tinh thạch chất đống khắp nơi. Các Huyết tộc mang theo những mảnh đá tượng trưng cho "cấp bậc giá trị", bận rộn cả đời trong thế giới nhỏ bé này.
Những năm đầu đời mới sinh, là Tịnh Thổ còn sót lại trong ký ức của mỗi Huyết tộc. Cấp bậc giá trị của trẻ con là cao nhất, chúng có thể sống trong Đêm tối chi quốc của nữ vương bệ hạ, hưởng thụ không khí trong lành và huyết dịch ngọt ngào, mặc dù cần học một chút kiến thức, nhưng cuộc sống có thể gọi là vô ưu vô lự.
Chờ bọn trẻ lớn lên một chút, liền phải kiểm tra thiên phú siêu phàm. Các Huyết tộc ngu dốt vô tri từ khoảnh khắc này bắt đầu bôn ba vì sinh tồn, từ đó không còn ngày nghỉ ngơi.
Có thiên phú siêu phàm, giá trị tăng lên, không có thiên phú siêu phàm, giá trị giảm xuống; Đầu óc linh hoạt, biết phân tích vấn đề, giá trị tăng lên, trời sinh phản ứng chậm chạp, giá trị giảm xuống; Sức lực lớn, làm việc nhanh, giá trị tăng lên, sức lực nhỏ, làm việc chậm, giá trị giảm xuống; Hiệu suất hấp thụ Viêm tinh cao, giá trị tăng lên, hấp thụ vài lần Viêm tinh liền đau đến lăn lộn đầy đất, giá trị giảm xuống; Khả năng hồi phục cơ thể mạnh, hiến được nhiều huyết dịch, giá trị tăng lên, cơ năng cơ thể yếu, giá trị giảm xuống; ......
Cả đời mỗi Huyết tộc đều gắn liền với nóng bức, bụi bặm và đau đớn. Theo tuổi tác tăng lên, giá trị của mỗi Huyết tộc sẽ dần giảm xuống, những Huyết tộc giá trị thấp thì đi làm những công việc nguy hiểm nhất, cho đến khi chết một cách nhẹ nhàng trong một nhiệm vụ nào đó.
Huyết tộc trẻ tuổi thường hỏi, sinh mệnh chính là như vậy sao?
Huyết tộc già nua thường trả lời, đúng vậy, sinh mệnh chính là như vậy.
Các Huyết tộc cứ như vậy mà sống sót. Không có lý do gì cả, bởi vì sống sót chính là sống sót.
Số lượng đám Hỏa nhân rất ít, bọn chúng có thể chiết xuất Viêm tinh, nhưng lại không có thân thể thực thể, cho nên không cần gánh vác lao động nặng nhọc, nhưng quy tắc là như nhau: Khi đám Hỏa nhân làm việc kéo dài, hiệu suất chiết xuất Viêm tinh của chúng cũng sẽ dần trở nên thấp đi, đến lúc đó, cấp bậc giá trị của bọn chúng cũng sẽ theo đó mà giảm xuống.
Sống sót thôi mà, không ai cao quý hơn ai.
Huyết tộc và đám Hỏa nhân cứ như vậy chung sống với nhau, gần như không phân biệt đôi bên.
Cho đến bốn ngày trước.
Nham tương xâm lấn là đại sự cực kỳ nghiêm trọng. Theo lời các lão nhân, ban đầu có thể mấy trăm năm mới xảy ra một lần, sau đó dần dần biến thành mấy chục năm, thậm chí mười mấy năm một lần.
Điều này có nghĩa là sức mạnh của nữ vương bệ hạ đang dần suy yếu, hay là nữ vương bệ hạ dần mất đi kiên nhẫn với những con dân vô năng của mình? Không ai biết.
Rất nhiều Huyết tộc già nua đều đã trải qua nham tương xâm lấn, họ biết rất rõ kết quả của nó: Nhất thiết phải thiết lập bức tường và lớp cách nhiệt mới ở bên trong, không gian sinh tồn sẽ bị thu hẹp thêm một bước, hơn nữa gần như không thể phục hồi.
Cụ thể sẽ thu hẹp bao nhiêu, phải xem các Huyết tộc liều mạng tranh thủ thời gian đến mức nào, và khi nào nữ vương bệ hạ sẽ ra tay che chở con dân của mình.
Có lẽ hai ngày? Ba ngày? Bốn ngày?
Những Huyết tộc cấp bậc giá trị mười sáu có đủ để lấp vào không? Mười lăm? Hay thậm chí là mười bốn?
Các Huyết tộc già nua đã chuẩn bị sẵn sàng, có lẽ bây giờ chính là thời khắc tận trung vì nữ vương bệ hạ, chết trong lúc chống cự nham tương xâm lấn là một loại vinh quang, họ đang chiến đấu vì không gian sinh tồn cho đời sau.
Nhưng tình huống lại nằm ngoài dự đoán của tất cả Huyết tộc.
Nham tương xâm lấn chỉ chưa đầy một tiếng sau, bóng tối lạnh lẽo từ Hắc Ám Chi quốc tuôn trào ra, mang theo sức sống và sự bành trướng chưa từng có ập đến, trong nháy mắt biến nham tương tràn vào thành những tảng đá nhiệt độ thấp.
Nữ vương bệ hạ đã ra tay! Các Huyết tộc già nua lập tức nhận ra sức mạnh cao quý này.
Thần lực âm tính vĩ đại không tan biến ngay lập tức, mà lan tỏa từng tầng trong không gian chật hẹp này, lọc sạch những vật chất có độc trong không khí, từ từ hạ thấp nhiệt độ, đồng thời hóa thành linh tính thuần túy, hồi phục những tổn thương cơ thể cho những Huyết tộc yếu ớt.
Các Huyết tộc ngơ ngác nhìn nhau, chuyện như thế này chưa bao giờ xảy ra trước đây!
Nhưng rõ ràng đây là uy lực vĩ đại của nữ vương bệ hạ, vì vậy các Huyết tộc không chút do dự quỳ xuống, vô cùng kích động cảm tạ ơn ban của nữ vương, và thề nguyện dâng lên lòng trung thành của mình.
Ân huệ của nữ vương bệ hạ kéo dài suốt bốn ngày, cảm xúc của các Huyết tộc cũng trở nên càng kích động hơn.
Không khí sạch sẽ, nhiệt độ thích hợp, cơ thể hồi phục, còn có tình trạng sinh tồn nào tốt đẹp hơn thế này sao? Nữ vương bệ hạ nhất định đã trở nên mạnh mẽ hơn! Mặc dù không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng ngài ấy chắc chắn mạnh hơn trước rất nhiều!
Cảm tạ lòng nhân từ của nữ vương bệ hạ! Xin hãy điều động những con dân trung thành của ngài, chỉ cần có thể duy trì cuộc sống như thế này, chúng con nguyện ý dâng lên tất cả lòng trung thành!
Trong lời cầu nguyện tha thiết của các Huyết tộc, giọng nói của nữ vương bệ hạ cuối cùng cũng xuất hiện.
“Các con dân của ta, ta là nữ vương của các ngươi.” “Nữ vương bệ hạ!” Các Huyết tộc phát ra tiếng reo hò kích động, đám Hỏa nhân cũng cúi thấp người, bày tỏ sự kính trọng.
“Ta muốn tuyên bố một việc: Thân vương điện hạ của các ngươi, đã trở về.” Tiếng reo hò của các Huyết tộc im bặt, họ nhìn nhau, trên mặt chỉ có vẻ mờ mịt: Thân vương điện hạ? Ai vậy?
“Thân vương điện hạ đã bước qua Tinh Hải, vượt qua thần minh, cứu vớt ta ra khỏi khổ nạn vĩnh hằng. Để ăn mừng sự trở về của ngài ấy, ta quyết định ban thưởng cho các ngươi một chút ân huệ vụn vặt ——” “Huyết tộc có giá trị từ mười hai trở lên, từ nay cũng có thể sinh tồn trong Đêm tối chi quốc của ta!” “Huyết tộc có giá trị dưới mười hai, từ nay cũng có thể hưởng thụ không khí sạch sẽ và mát mẻ!” “Tất cả Huyết tộc được miễn trừ nghĩa vụ lấy máu, mỗi Huyết tộc đều có thể dùng cống hiến để đổi lấy thức ăn âm tính tương tự huyết dịch!” “Tất cả Hỏa Tinh Linh giảm một nửa nhiệm vụ chế tác Viêm tinh, cống hiến gấp đôi!” Không khí hoàn toàn tĩnh lặng.
Các Huyết tộc mờ mịt lắng nghe lời tuyên bố của nữ vương bệ hạ, nhất thời quên cả ca tụng.
Thật sự có tương lai tốt đẹp như vậy sao? Có phải là nghe nhầm không?
Tuy nhiên, giọng nói của Lilith rất nhanh lại vang lên một cách âm u:
“Còn ngẩn người ra đó làm gì, trước tiên hãy dâng lời ca ngợi lên Thân vương điện hạ đi, lũ phế vật vô năng các ngươi!” Một giây sau, những lời ca ngợi như núi kêu biển gầm mãnh liệt vang lên.
......
Lilith đã làm lãnh tụ Huyết tộc nhiều năm như vậy, kinh nghiệm thống trị vô cùng phong phú, nàng biết rõ trọng điểm của việc thay đổi chính sách không nằm ở chỗ nhanh, mà là ở chỗ ổn định.
Giống như muốn biến một đám ăn mày thành người bình thường, trực tiếp nhét cho mỗi người 10 vạn đồng tiền là cách nhanh nhất nhưng cũng vô dụng nhất. Trước tiên cần phải để mọi người ăn no, mặc ấm, có việc làm, có thời gian suy nghĩ và học tập, thay đổi từng bước một như vậy mới là cách làm ổn thỏa nhất, tiết kiệm sức lực nhất, và sẽ không gây ra hỗn loạn.
Tình trạng hiện tại của Huyết tộc chính là như vậy, muốn một lần là xong chỉ có thể gây ra hiệu quả ngược. Lilith chọn cách trước tiên đảm bảo sự sinh tồn của mỗi Huyết tộc, cải thiện điều kiện sống, sau đó mới mở lại việc truyền thừa văn hóa, rồi dần dần bắt đầu ghi chép lịch sử, phổ cập giáo dục.
Đối với các Huyết tộc đã sống sót trong địa ngục quá lâu, hạnh phúc quá mức cũng là có độc.
【 Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ “Cứu vớt Huyết tộc” 】 Diệp Bạch đóng giao diện người chơi, có chút kỳ quái nhìn về phía Lilith.
“Bây giờ mới hoàn thành à?” Lilith dịu dàng nói, “Chủ thượng, cứu vớt không chỉ là cứu vớt về mặt thể xác, mà còn là hy vọng về mặt tinh thần. Chỉ khi cả hai được thỏa mãn đồng thời, mới có thể gọi là ‘cứu vớt Huyết tộc’ một cách hoàn chỉnh.” “Đây đều là việc nhỏ.” Diệp Bạch kinh ngạc hỏi, “Ngươi vừa rồi lên tiếng... Có phải ta nghe lầm không? Ngươi hình như hét lớn ‘phế vật’ cái gì đó...” “Ai nha!” Lilith vội vàng tiến đến bên cạnh Diệp Bạch, nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay hắn, trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, “Chủ thượng, trước đây không phải ta có một khoảng thời gian rất dài sa đọa thành Tà Thần sao? Dưới sự ràng buộc của trật tự, Tà Thần không thể hành động tự do, nhưng vẫn làm rất nhiều chuyện phá hoại hình tượng của ta, ta còn đang đau đầu vì chuyện này đây.” “Ví dụ như hỉ nộ vô thường, tẩy não thuộc hạ các loại?” Diệp Bạch nhớ lại Huyết tộc cuồng nhiệt mà hắn gặp trước đó, đúng là có chút hỉ nộ vô thường.
“Gần như vậy, những thứ này đều xem như vấn đề còn sót lại, ta chỉ có thể tìm cách thay đổi từ từ.” Lilith thở dài, “Việc thay đổi hình tượng cần tốn rất nhiều công sức. Nếu là lãnh tụ mà một ngày đổi một tính cách, ngài cảm thấy các con dân sẽ thế nào?” “Chưa từng làm, không biết.” Diệp Bạch suy nghĩ rồi nói.
Hắn thực ra cảm thấy dù bước đi có lớn hơn một chút cũng không sao, dù sao Lilith đã khôi phục sức mạnh Bán Thần, nơi nhỏ bé này cụ thể thế nào chẳng phải do nàng quyết định sao?
Nhưng vì Lilith muốn từ từ từng bước như vậy, Diệp Bạch cũng không muốn khoa tay múa chân, điểm mạnh của cường giả chính là có quyền lựa chọn.
“Vậy ngài có muốn thử làm một chút không? 【 Huyết tộc thân vương 】 có nghĩa là người thống trị Huyết tộc, ngài bây giờ có thể danh chính ngôn thuận nhúng tay vào bất kỳ nội vụ nào của Huyết tộc.” Lilith nhẹ nhàng lay cánh tay Diệp Bạch.
“Không, loại chuyện này vẫn nên giao cho người chuyên nghiệp làm thì hơn.” Diệp Bạch liếc nhìn Lilith, sau khi nói xong chuyện chính sự, hắn luôn cảm thấy vị nữ thần đêm tối này đang vô tình hay cố ý tiếp cận hắn, “Ta là một nhà thám hiểm, học không được loại chuyện này.” “Không sao, chuyện gì cũng có lần đầu tiên, ta có thể dạy ngài.” Lilith nhìn chằm chằm vào cổ Diệp Bạch, bỗng nhiên đưa đầu lưỡi hồng nộn nhẹ nhàng liếm môi, đôi mắt đỏ tươi yêu dị lại quyến rũ, “Đúng rồi chủ thượng, ngài hẳn phải biết, ta là một Huyết tộc mà? Ngoài việc dạy học ra, ta còn muốn cùng ngài tìm tòi nghiên cứu một chút tập tính chủng tộc của Huyết tộc...”
Diệp Bạch lặng lẽ nhìn Lilith. Vị Huyết tộc Bán Thần này khẽ cúi đầu, không hề tỏ ra bất an, chỉ có giọng nói mang theo nỗi áy náy và u buồn không cách nào che giấu.
Diệp Bạch lại nhìn sang Lynette, thiếu nữ Huyết tộc tóc trắng mắt máu đã sớm dừng động tác trên tay, sững sờ nhìn mẫu thân mình. Rõ ràng là đang nói chuyện của chính nàng, nhưng Lynette lại như đang nghe câu chuyện của người khác.
Các nàng quả thật có chút tương đồng, nhưng không nhiều, Diệp Bạch nghĩ.
Khuôn mặt giống nhau năm sáu phần, nhưng đôi mắt lại không mấy giống. Đôi mắt đỏ rực của Lilith ẩn chứa vẻ quyến rũ khó giấu, tạo thành sự tương phản cực độ với khuôn mặt thanh thuần; còn đôi mắt Lynette lại trong suốt óng ánh như ngọc bội không tì vết, ngược lại mang khí chất của một thiếu nữ thánh khiết.
—— Chỉ giới hạn lúc không nói chuyện.
Sau khi Lilith nói xong, hai người im lặng nhìn nhau rất lâu. Ngay cả Tiểu Nhất cũng nhận ra bầu không khí không thích hợp, len lén nép vào đùi Diệp Bạch, nhìn trái ngó phải nhưng không nói lời nào.
Thẻ tư cách người chơi là một đạo cụ đặc thù, có thể giúp người bình thường không có tư chất, thậm chí cả dị tộc nhân gia nhập vào hàng ngũ Văn Minh. Đặt vào bối cảnh hiện tại thì nó không thực sự quá quý giá, trong kho bạc bí ngân chỉ cần 100 điểm trật tự là có thể mua được một tấm.
Nhưng giá trị của đạo cụ phải xem xét hoàn cảnh sử dụng. Đối với Lilith lúc đó, khi danh sách thần thoại đang trên bờ sụp đổ, còn hàng ngũ Văn Minh lại trỗi dậy mạnh mẽ không thể ngăn cản, thì trong tình huống đó, một tấm thẻ tư cách người chơi đồng nghĩa với việc gia nhập vào danh sách Văn Minh, có được cơ hội thay hình đổi dạng, sống sót một cách quang minh chính đại.
“Thế, thế còn ta thì sao?” Lynette sững sờ hồi lâu, mới ngơ ngác hỏi, “Ngươi đưa đạo cụ cho muội muội, vậy ta thì sao?” “Ngươi... ngươi được xem như thế thân của ta, ở lại.” Lilith cúi đầu nói, “Ta không có cách nào mang ngươi đi cùng, bởi vì sự hủy diệt của Huyết tộc nhất định phải có hình ảnh lãnh tụ ngã xuống làm biểu tượng, cho nên...” Lilith không nói tiếp, nhưng đến đây thì ý đã quá rõ ràng.
Công chúa Bụi Gai, công chúa Tường Vi, trong hai người con gái của nàng, một người có thể nhận được thẻ tư cách người chơi, sống sót quang minh chính đại, người còn lại phải chết trên chiến trường với thân phận lãnh tụ Huyết tộc, thậm chí biến thành quái linh.
Lilith là nữ thần đêm tối vĩ đại và nhân từ được Huyết tộc công nhận, nhưng cả đời nàng luôn phải đối mặt với những lựa chọn đau khổ.
“Vì Lilith đại nhân đã tiết lộ chân tướng đến mức này, vậy thì ước định ban đầu cũng không cần phải giữ bí mật nghiêm ngặt nữa.” Tiểu Thất lên tiếng nói tiếp, “Khi đó, đạo cụ thẻ tư cách người chơi có thể để Huyết tộc sử dụng là loại cực kỳ khó chế tạo. Đại Ngự Vu đã trì hoãn rất nhiều việc mới làm thêm được một tấm, vốn dĩ là muốn để lại cho Lilith đại nhân một kỷ niệm, chứ không phải keo kiệt.” “Ta biết, ta chưa bao giờ nghi ngờ tình hữu nghị của Đại Ngự Vu.” Lilith lặng lẽ cười cười, “Ta hổ thẹn với rất nhiều Huyết tộc đã chết dưới mệnh lệnh của ta, cũng từng nghĩ nên đối mặt với hai đứa con gái như thế nào, chỉ là thời gian không thích hợp lắm, số lần ta nhớ đến các nàng không nhiều.” “Sau khi Huyết tộc bị hủy diệt, Đại Ngự Vu đã xin từ tay Tinh Không Lữ Nhân một nhóm quái linh, trong đó bao gồm cả Lynette.” Tiểu Thất giải thích, “Chỉ có điều lúc đó Lynette đã biến thành quái linh, Đại Ngự Vu cũng không có cách nào. Sau này nàng đã làm đủ loại thí nghiệm, muốn xem có thể biến quái linh trở lại hay không, nhưng mà rất đáng tiếc...” Muốn biến trở lại từ quái linh đâu phải nói nghe thì dễ? Ngay cả đạo cụ bảy sao như Khế ước kết nối trật tự cũng cần ý thức của cả hai bên ký kết khế ước vẫn tồn tại, hơn nữa phải có thể điều khiển ngón tay của mình, nếu không cũng vô dụng.
Diệp Bạch hiểu ra.
Nơi Bình an nhà trọ kia, quả nhiên được thiết kế chuyên môn cho Lynette.
Có thể thấy, Đại Ngự Vu đối xử với Lilith thật sự không tệ, mấy trăm năm gần đây trạng thái của chính nàng đã rất tệ, nhưng vẫn luôn không từ bỏ Bình an nhà trọ, có lẽ đây cũng là sự hoài niệm đối với bằng hữu chăng.
Lynette ngồi yên tại chỗ, lắng nghe thân thế mà mình đã quên quá nửa, biểu cảm phức tạp khó tả.
Nàng im lặng hồi lâu, mới buồn bã nói: “Chủ nhân, ta muốn trở về đi ngủ.” Lucia ngồi cạnh nàng vội nói: “Lynette tỷ tỷ, quan tài thủy tinh có thể cho ngươi mượn ngủ.” “Cám ơn ngươi, Lucia, lần sau đi.” Diệp Bạch mở lối vào không gian tùy thân, Lynette không quay đầu lại chui vào.
Lilith nhìn Diệp Bạch đóng không gian tùy thân lại, muốn nói điều gì đó, nhưng lại không biết nên nói gì cho phải, chỉ có thể thở dài một hơi: “Ai...” Đại nữ nhi vốn tưởng đã chết từ lâu lại còn sống sót, mà lại sống sót với thân phận quái linh, cảm xúc của Lilith cũng vô cùng phức tạp, cho dù trong cuộc đời dài đằng đẵng của mình, nàng cũng chưa từng có kinh nghiệm đối mặt với chuyện như vậy.
“Lilith, ta còn có một vấn đề muốn hỏi ngươi.” Diệp Bạch trầm tư một lúc, đột nhiên nói, “Ngươi năm đó, có tận mắt thấy 【 Tường vi công chủ 】 sử dụng thẻ tư cách người chơi không? Ngươi có tận mắt thấy nàng trở thành người chơi không?” “A? Không, không có.” Nghe câu hỏi của Diệp Bạch, Lilith có chút hoang mang nói, “Trở thành người chơi dường như phải trải qua khảo hạch với thời gian không xác định, lúc đó Huyết tộc đang chuẩn bị đại di dời, ta rất bận, cũng không chú ý đến nàng suốt. Ngài hỏi cái này làm gì?” “Thật ra, ta vừa hay quen biết một vị Tường vi công chủ, trông gần như giống hệt Lynette, nhưng nàng không phải là người chơi sống sót từ mấy ngàn năm trước...” Diệp Bạch đem tình huống của Cứu Thục kể sơ qua một lượt.
Đối với điều này, Lilith cũng không cảm thấy bất ngờ: “Có lẽ là sau khi nàng trở thành người chơi, vì tuổi thọ cạn kiệt hoặc gặp phải tai nạn bất ngờ nên đã chết, bây giờ không biết vì sao lại chuyển sinh lần nữa. Hơn sáu nghìn năm là khoảng thời gian đủ để thay đổi mọi thứ, ta không nghĩ nàng trở thành người chơi rồi có thể sống sót vĩnh viễn.” “Xem ra chủ thượng cùng Huyết tộc rất có duyên phận, mẹ con chúng ta giấu kỹ như vậy, vẫn bị ngài tìm ra từng người một.” Nàng còn có tâm trạng nói đùa một câu.
“Ý ta là, liệu có khả năng nào đó,” Diệp Bạch nói, “Rằng trước đây 【 Tường vi công chủ 】 vì một lý do nào đó, đã không sử dụng tấm thẻ tư cách kia, mà chết trong cuộc chiến tranh lúc đó?” Dù sao Cứu Thục khi nhắc đến “kiếp trước” của mình, cũng chỉ là những ký ức vụn vỡ liên quan đến Huyết tộc, không hề có chút ký ức nào liên quan đến việc trở thành người chơi.
Nếu vị 【 Tường vi công chủ 】 trước kia thật sự trở thành người chơi, thì với tuổi thọ của nàng ít nhất cũng có thể sống mấy trăm năm, cuối cùng không đến mức sau khi chuyển sinh lại không có một chút ấn tượng nào liên quan đến người chơi.
Nghe phỏng đoán của Diệp Bạch, nụ cười trên mặt Lilith biến mất.
“Phỏng đoán của chủ thượng, cũng không phải là không có khả năng.” Biểu cảm của Lilith dần trở nên âm tình bất định, “Chẳng lẽ nói, lúc đó có ai đó đã để mắt tới tấm thẻ tư cách người chơi kia... Ta rõ ràng đã dặn nàng nhất định phải giữ bí mật...” Suy tư một lát, Lilith nhìn về phía Diệp Bạch, gượng cười: “Thôi bỏ đi, đã qua hơn mấy ngàn năm rồi, chỉ có thể nói... đều có vận mệnh của riêng mình vậy.” Nhìn thấy biểu cảm của Lilith, Diệp Bạch không khỏi tự ngẫm lại, có phải vừa rồi hắn không nên nói ra phỏng đoán của mình không?
Liên quan đến chuyện của Cứu Thục, Lilith vừa bất lực, lại vừa nóng lòng, nói ra chỉ tổ làm tăng thêm phiền não cho nàng.
Giao tiếp giữa người với người thực sự là một môn học vấn sâu sắc, đôi khi có chuyện nói thẳng ra ngược lại sẽ gây ra kết quả không tốt... Diệp Bạch lặng lẽ bắt đầu tự kiểm điểm.
Dường như cảm nhận được bầu không khí nặng nề, Lilith đưa tay xoa xoa mặt mình, một lần nữa nở nụ cười ấm áp: “Lịch sử về Huyết tộc chúng ta chính là những điều này, chủ thượng còn muốn biết gì nữa không?” “Đã đủ rồi.” Diệp Bạch nói rồi mở giao diện người chơi, “Nhưng bây giờ có một vấn đề, nhiệm vụ của ta là cứu vớt Huyết tộc, chẳng biết tại sao vẫn chưa xuất hiện thông báo hoàn thành.” Nguy cơ của Huyết tộc hắn đã biết, Bán Thần Lilith bị hỗn loạn quấn thân, đợi nàng hoàn toàn sa đọa thành Tà Thần, Huyết tộc cũng sẽ hoàn toàn tiêu đời, đây không nghi ngờ gì chính là nguy cơ lớn nhất.
Nhưng Lilith rõ ràng đã được Diệp Bạch kéo về phe trật tự, bây giờ còn đang ở trạng thái tuyệt hảo 100% trật tự, lại đã cùng Diệp Bạch thành thật thổ lộ, gần như không có khả năng lục đục nội bộ, tại sao nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành? Theo lý mà nói, ngay khoảnh khắc Khế ước kết nối trật tự được thành lập, nhiệm vụ nên hoàn thành mới đúng.
“Yên tâm đi, chủ thượng, ta đại khái hiểu là chuyện gì xảy ra rồi.” Nghe được nghi hoặc của Diệp Bạch, Lilith cũng lộ ra nụ cười như đã liệu trước, “Ngài đã vì Huyết tộc chúng ta bỏ ra rất nhiều, phần còn lại cứ giao cho ta.”
Trụ sở của Huyết tộc, mãi mãi là tăm tối và chật hẹp.
Mái vòm bằng đá đen cao nhất chỉ có hai trăm mét, những viên tinh thạch màu đỏ khảm trong đó chỉ có thể cung cấp ánh sáng vô cùng yếu ớt. Các công trình kiến trúc xiêu vẹo, chồng chất lên nhau chiếm hơn một nửa không gian, vật liệu xây dựng và nguyên liệu tinh thạch chất đống khắp nơi. Các Huyết tộc mang theo những mảnh đá tượng trưng cho "cấp bậc giá trị", bận rộn cả đời trong thế giới nhỏ bé này.
Những năm đầu đời mới sinh, là Tịnh Thổ còn sót lại trong ký ức của mỗi Huyết tộc. Cấp bậc giá trị của trẻ con là cao nhất, chúng có thể sống trong Đêm tối chi quốc của nữ vương bệ hạ, hưởng thụ không khí trong lành và huyết dịch ngọt ngào, mặc dù cần học một chút kiến thức, nhưng cuộc sống có thể gọi là vô ưu vô lự.
Chờ bọn trẻ lớn lên một chút, liền phải kiểm tra thiên phú siêu phàm. Các Huyết tộc ngu dốt vô tri từ khoảnh khắc này bắt đầu bôn ba vì sinh tồn, từ đó không còn ngày nghỉ ngơi.
Có thiên phú siêu phàm, giá trị tăng lên, không có thiên phú siêu phàm, giá trị giảm xuống; Đầu óc linh hoạt, biết phân tích vấn đề, giá trị tăng lên, trời sinh phản ứng chậm chạp, giá trị giảm xuống; Sức lực lớn, làm việc nhanh, giá trị tăng lên, sức lực nhỏ, làm việc chậm, giá trị giảm xuống; Hiệu suất hấp thụ Viêm tinh cao, giá trị tăng lên, hấp thụ vài lần Viêm tinh liền đau đến lăn lộn đầy đất, giá trị giảm xuống; Khả năng hồi phục cơ thể mạnh, hiến được nhiều huyết dịch, giá trị tăng lên, cơ năng cơ thể yếu, giá trị giảm xuống; ......
Cả đời mỗi Huyết tộc đều gắn liền với nóng bức, bụi bặm và đau đớn. Theo tuổi tác tăng lên, giá trị của mỗi Huyết tộc sẽ dần giảm xuống, những Huyết tộc giá trị thấp thì đi làm những công việc nguy hiểm nhất, cho đến khi chết một cách nhẹ nhàng trong một nhiệm vụ nào đó.
Huyết tộc trẻ tuổi thường hỏi, sinh mệnh chính là như vậy sao?
Huyết tộc già nua thường trả lời, đúng vậy, sinh mệnh chính là như vậy.
Các Huyết tộc cứ như vậy mà sống sót. Không có lý do gì cả, bởi vì sống sót chính là sống sót.
Số lượng đám Hỏa nhân rất ít, bọn chúng có thể chiết xuất Viêm tinh, nhưng lại không có thân thể thực thể, cho nên không cần gánh vác lao động nặng nhọc, nhưng quy tắc là như nhau: Khi đám Hỏa nhân làm việc kéo dài, hiệu suất chiết xuất Viêm tinh của chúng cũng sẽ dần trở nên thấp đi, đến lúc đó, cấp bậc giá trị của bọn chúng cũng sẽ theo đó mà giảm xuống.
Sống sót thôi mà, không ai cao quý hơn ai.
Huyết tộc và đám Hỏa nhân cứ như vậy chung sống với nhau, gần như không phân biệt đôi bên.
Cho đến bốn ngày trước.
Nham tương xâm lấn là đại sự cực kỳ nghiêm trọng. Theo lời các lão nhân, ban đầu có thể mấy trăm năm mới xảy ra một lần, sau đó dần dần biến thành mấy chục năm, thậm chí mười mấy năm một lần.
Điều này có nghĩa là sức mạnh của nữ vương bệ hạ đang dần suy yếu, hay là nữ vương bệ hạ dần mất đi kiên nhẫn với những con dân vô năng của mình? Không ai biết.
Rất nhiều Huyết tộc già nua đều đã trải qua nham tương xâm lấn, họ biết rất rõ kết quả của nó: Nhất thiết phải thiết lập bức tường và lớp cách nhiệt mới ở bên trong, không gian sinh tồn sẽ bị thu hẹp thêm một bước, hơn nữa gần như không thể phục hồi.
Cụ thể sẽ thu hẹp bao nhiêu, phải xem các Huyết tộc liều mạng tranh thủ thời gian đến mức nào, và khi nào nữ vương bệ hạ sẽ ra tay che chở con dân của mình.
Có lẽ hai ngày? Ba ngày? Bốn ngày?
Những Huyết tộc cấp bậc giá trị mười sáu có đủ để lấp vào không? Mười lăm? Hay thậm chí là mười bốn?
Các Huyết tộc già nua đã chuẩn bị sẵn sàng, có lẽ bây giờ chính là thời khắc tận trung vì nữ vương bệ hạ, chết trong lúc chống cự nham tương xâm lấn là một loại vinh quang, họ đang chiến đấu vì không gian sinh tồn cho đời sau.
Nhưng tình huống lại nằm ngoài dự đoán của tất cả Huyết tộc.
Nham tương xâm lấn chỉ chưa đầy một tiếng sau, bóng tối lạnh lẽo từ Hắc Ám Chi quốc tuôn trào ra, mang theo sức sống và sự bành trướng chưa từng có ập đến, trong nháy mắt biến nham tương tràn vào thành những tảng đá nhiệt độ thấp.
Nữ vương bệ hạ đã ra tay! Các Huyết tộc già nua lập tức nhận ra sức mạnh cao quý này.
Thần lực âm tính vĩ đại không tan biến ngay lập tức, mà lan tỏa từng tầng trong không gian chật hẹp này, lọc sạch những vật chất có độc trong không khí, từ từ hạ thấp nhiệt độ, đồng thời hóa thành linh tính thuần túy, hồi phục những tổn thương cơ thể cho những Huyết tộc yếu ớt.
Các Huyết tộc ngơ ngác nhìn nhau, chuyện như thế này chưa bao giờ xảy ra trước đây!
Nhưng rõ ràng đây là uy lực vĩ đại của nữ vương bệ hạ, vì vậy các Huyết tộc không chút do dự quỳ xuống, vô cùng kích động cảm tạ ơn ban của nữ vương, và thề nguyện dâng lên lòng trung thành của mình.
Ân huệ của nữ vương bệ hạ kéo dài suốt bốn ngày, cảm xúc của các Huyết tộc cũng trở nên càng kích động hơn.
Không khí sạch sẽ, nhiệt độ thích hợp, cơ thể hồi phục, còn có tình trạng sinh tồn nào tốt đẹp hơn thế này sao? Nữ vương bệ hạ nhất định đã trở nên mạnh mẽ hơn! Mặc dù không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng ngài ấy chắc chắn mạnh hơn trước rất nhiều!
Cảm tạ lòng nhân từ của nữ vương bệ hạ! Xin hãy điều động những con dân trung thành của ngài, chỉ cần có thể duy trì cuộc sống như thế này, chúng con nguyện ý dâng lên tất cả lòng trung thành!
Trong lời cầu nguyện tha thiết của các Huyết tộc, giọng nói của nữ vương bệ hạ cuối cùng cũng xuất hiện.
“Các con dân của ta, ta là nữ vương của các ngươi.” “Nữ vương bệ hạ!” Các Huyết tộc phát ra tiếng reo hò kích động, đám Hỏa nhân cũng cúi thấp người, bày tỏ sự kính trọng.
“Ta muốn tuyên bố một việc: Thân vương điện hạ của các ngươi, đã trở về.” Tiếng reo hò của các Huyết tộc im bặt, họ nhìn nhau, trên mặt chỉ có vẻ mờ mịt: Thân vương điện hạ? Ai vậy?
“Thân vương điện hạ đã bước qua Tinh Hải, vượt qua thần minh, cứu vớt ta ra khỏi khổ nạn vĩnh hằng. Để ăn mừng sự trở về của ngài ấy, ta quyết định ban thưởng cho các ngươi một chút ân huệ vụn vặt ——” “Huyết tộc có giá trị từ mười hai trở lên, từ nay cũng có thể sinh tồn trong Đêm tối chi quốc của ta!” “Huyết tộc có giá trị dưới mười hai, từ nay cũng có thể hưởng thụ không khí sạch sẽ và mát mẻ!” “Tất cả Huyết tộc được miễn trừ nghĩa vụ lấy máu, mỗi Huyết tộc đều có thể dùng cống hiến để đổi lấy thức ăn âm tính tương tự huyết dịch!” “Tất cả Hỏa Tinh Linh giảm một nửa nhiệm vụ chế tác Viêm tinh, cống hiến gấp đôi!” Không khí hoàn toàn tĩnh lặng.
Các Huyết tộc mờ mịt lắng nghe lời tuyên bố của nữ vương bệ hạ, nhất thời quên cả ca tụng.
Thật sự có tương lai tốt đẹp như vậy sao? Có phải là nghe nhầm không?
Tuy nhiên, giọng nói của Lilith rất nhanh lại vang lên một cách âm u:
“Còn ngẩn người ra đó làm gì, trước tiên hãy dâng lời ca ngợi lên Thân vương điện hạ đi, lũ phế vật vô năng các ngươi!” Một giây sau, những lời ca ngợi như núi kêu biển gầm mãnh liệt vang lên.
......
Lilith đã làm lãnh tụ Huyết tộc nhiều năm như vậy, kinh nghiệm thống trị vô cùng phong phú, nàng biết rõ trọng điểm của việc thay đổi chính sách không nằm ở chỗ nhanh, mà là ở chỗ ổn định.
Giống như muốn biến một đám ăn mày thành người bình thường, trực tiếp nhét cho mỗi người 10 vạn đồng tiền là cách nhanh nhất nhưng cũng vô dụng nhất. Trước tiên cần phải để mọi người ăn no, mặc ấm, có việc làm, có thời gian suy nghĩ và học tập, thay đổi từng bước một như vậy mới là cách làm ổn thỏa nhất, tiết kiệm sức lực nhất, và sẽ không gây ra hỗn loạn.
Tình trạng hiện tại của Huyết tộc chính là như vậy, muốn một lần là xong chỉ có thể gây ra hiệu quả ngược. Lilith chọn cách trước tiên đảm bảo sự sinh tồn của mỗi Huyết tộc, cải thiện điều kiện sống, sau đó mới mở lại việc truyền thừa văn hóa, rồi dần dần bắt đầu ghi chép lịch sử, phổ cập giáo dục.
Đối với các Huyết tộc đã sống sót trong địa ngục quá lâu, hạnh phúc quá mức cũng là có độc.
【 Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ “Cứu vớt Huyết tộc” 】 Diệp Bạch đóng giao diện người chơi, có chút kỳ quái nhìn về phía Lilith.
“Bây giờ mới hoàn thành à?” Lilith dịu dàng nói, “Chủ thượng, cứu vớt không chỉ là cứu vớt về mặt thể xác, mà còn là hy vọng về mặt tinh thần. Chỉ khi cả hai được thỏa mãn đồng thời, mới có thể gọi là ‘cứu vớt Huyết tộc’ một cách hoàn chỉnh.” “Đây đều là việc nhỏ.” Diệp Bạch kinh ngạc hỏi, “Ngươi vừa rồi lên tiếng... Có phải ta nghe lầm không? Ngươi hình như hét lớn ‘phế vật’ cái gì đó...” “Ai nha!” Lilith vội vàng tiến đến bên cạnh Diệp Bạch, nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay hắn, trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, “Chủ thượng, trước đây không phải ta có một khoảng thời gian rất dài sa đọa thành Tà Thần sao? Dưới sự ràng buộc của trật tự, Tà Thần không thể hành động tự do, nhưng vẫn làm rất nhiều chuyện phá hoại hình tượng của ta, ta còn đang đau đầu vì chuyện này đây.” “Ví dụ như hỉ nộ vô thường, tẩy não thuộc hạ các loại?” Diệp Bạch nhớ lại Huyết tộc cuồng nhiệt mà hắn gặp trước đó, đúng là có chút hỉ nộ vô thường.
“Gần như vậy, những thứ này đều xem như vấn đề còn sót lại, ta chỉ có thể tìm cách thay đổi từ từ.” Lilith thở dài, “Việc thay đổi hình tượng cần tốn rất nhiều công sức. Nếu là lãnh tụ mà một ngày đổi một tính cách, ngài cảm thấy các con dân sẽ thế nào?” “Chưa từng làm, không biết.” Diệp Bạch suy nghĩ rồi nói.
Hắn thực ra cảm thấy dù bước đi có lớn hơn một chút cũng không sao, dù sao Lilith đã khôi phục sức mạnh Bán Thần, nơi nhỏ bé này cụ thể thế nào chẳng phải do nàng quyết định sao?
Nhưng vì Lilith muốn từ từ từng bước như vậy, Diệp Bạch cũng không muốn khoa tay múa chân, điểm mạnh của cường giả chính là có quyền lựa chọn.
“Vậy ngài có muốn thử làm một chút không? 【 Huyết tộc thân vương 】 có nghĩa là người thống trị Huyết tộc, ngài bây giờ có thể danh chính ngôn thuận nhúng tay vào bất kỳ nội vụ nào của Huyết tộc.” Lilith nhẹ nhàng lay cánh tay Diệp Bạch.
“Không, loại chuyện này vẫn nên giao cho người chuyên nghiệp làm thì hơn.” Diệp Bạch liếc nhìn Lilith, sau khi nói xong chuyện chính sự, hắn luôn cảm thấy vị nữ thần đêm tối này đang vô tình hay cố ý tiếp cận hắn, “Ta là một nhà thám hiểm, học không được loại chuyện này.” “Không sao, chuyện gì cũng có lần đầu tiên, ta có thể dạy ngài.” Lilith nhìn chằm chằm vào cổ Diệp Bạch, bỗng nhiên đưa đầu lưỡi hồng nộn nhẹ nhàng liếm môi, đôi mắt đỏ tươi yêu dị lại quyến rũ, “Đúng rồi chủ thượng, ngài hẳn phải biết, ta là một Huyết tộc mà? Ngoài việc dạy học ra, ta còn muốn cùng ngài tìm tòi nghiên cứu một chút tập tính chủng tộc của Huyết tộc...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận