Phe Trật Tự Người Chơi

Chương 93: Tinh linh Nữ Hoàng (13)/ cơ hồn cùng quýt.

Chương 93: Tinh linh Nữ Hoàng (13)/ Cơ hồn và quýt.
“Nói trước nhé, ta trước đó chỉ là tình cờ trong mơ nhận được một chút mảnh vỡ ký ức của Yvanel mà thôi, nếu tin tức có sai sót, ta cũng không có cách nào.”
Diệp Tiếu Y đầu tiên nhấn mạnh một câu như vậy, tiếp đó như đang nhớ lại mà nói: “Yvanel là một tinh linh tôn sùng kỹ thuật. Trong ký ức của nàng, ta nhìn thấy nhiều nhất là đủ loại phòng thí nghiệm, máy tính và bản thảo thiết kế máy móc, nàng không có hứng thú với việc thống trị, không giống một Tinh Linh Nữ Hoàng, ngược lại giống như một kỹ sư cơ khí kỹ thuật có tài năng thiên bẩm.”
Diệp Bạch nhìn Diệp Tiếu Y say sưa nói, trong lòng cũng cảm thấy có chút kỳ diệu.
Rõ ràng muội muội chỉ là tai trở nên nhọn hơn, màu tóc biến thành xanh biếc mà thôi, thực ra chỉ cần dùng thủ đoạn trang điểm cũng có thể đạt được hiệu quả tương tự, nhưng bây giờ trông nàng lại thật sự có một loại khí chất đặc biệt của tinh linh...?
Rốt cuộc đặc biệt ở đâu, chính Diệp Bạch cũng nói không rõ.
“Trong hệ thống công nghiệp nguyên bản của Đế quốc Tinh Linh, nước chiếm một vị trí vô cùng quan trọng, bởi vậy sau khi Nữ thần Tự Nhiên bước lên con đường trở về quê hương, tình hình đế quốc liền tuột dốc không phanh, nhà máy đóng cửa, thiết bị ngừng chạy, theo sau đó chính là nạn đói kéo dài rất nhiều năm.”
“Sau khi Yvanel chấp chính, nàng vừa cố gắng phát triển kỹ thuật máy móc, vừa đưa ra một ý tưởng hoàn toàn mới: Dùng dung dịch năng lượng thay thế thành phần dinh dưỡng, trang bị thêm cơ thể máy móc cho tất cả dân chúng tinh linh —— Trước đó, chỉ có những thợ máy tinh linh chuyên nghiệp nhất, điên cuồng nhất mới cải tạo thân thể của mình.”
“Trước kia có rất nhiều tà giáo đồ thậm chí cả học giả chính thức đều vì vậy mà xem Yvanel là kẻ địch, bởi vì nàng ‘làm bẩn huyết mạch tự nhiên của tinh linh, khiến tất cả tinh linh đều biến thành bộ dạng vặn vẹo’. Thân thể tự nhiên của tinh linh chính xác là rất hoàn mỹ, trong mắt bọn họ, phá hủy thân thể để trang bị thêm máy móc gần như là hành động tiết độc.”
Nhìn từ hiện tại, hành động của Yvanel đã giúp Đế quốc Tinh Linh chuyển đổi thành công trước khi “Thời đại Đại Khô Kiệt” hoàn toàn ập đến, giúp dân chúng tinh linh sống sót qua cơn khô hạn, không hề nghi ngờ, nàng là một Tinh Linh Nữ Hoàng có tầm nhìn xa trông rộng, làm việc quyết đoán.
Chính vì vậy, việc nàng đột ngột qua đời năm đó cũng khiến rất nhiều tinh linh phải bóp cổ tay thở dài.
“Ta... không, Yvanel chết bởi một vụ nổ đột ngột.”
Diệp Tiếu Y ngồi trên ghế, hai mắt không có tiêu cự, tập trung tinh thần tìm kiếm những mảnh vỡ ký ức trong đầu, “Lúc đó nàng đi kiểm tra chiếc máy tính lượng tử tân tiến nhất thời bấy giờ, còn hỏi mấy vấn đề, sau đó, sau đó máy tính liền nổ...”
“Máy tính là cái gì?”
Diệp Bạch hỏi.
“Chính là thứ giống máy vi tính, có thể dùng để phân tích dữ liệu và thiết lập mô hình,”
Diệp Tiếu Y lấy lại tinh thần giải thích, “Còn có thể vẽ bản thiết kế các thứ.”
“Giống như học giả?”
“Chắc chắn không giống nhau a, máy tính chỉ là tốc độ phân tích và xử lý dữ liệu nhanh mà thôi, không có năng lực sáng tạo và suy xét.”
Học giả Diệp Tiếu Y lập tức phản bác, “Chúng ta học giả là loài người có năng lực tư duy tăng cường, sao có thể là một chuyện giống như máy tính được!”
Sao nghe quen tai thế nhỉ, Diệp Bạch nghĩ.
“Lúc đó đi theo bên cạnh Yvanel còn có hoàng gia kỵ sĩ đoàn của nàng, ta tra tư liệu, những kỵ sĩ tinh linh trung thành này đều chết trong vụ nổ đó.”
Diệp Tiếu Y suy tư nói, “Biết đâu Mộng Mộng chính là một trong số đó? Điều này quả thực có thể giải thích vì sao nàng lại nhận được chức nghiệp ‘Kỵ sĩ’, đời trước nàng chính là kỵ sĩ cận vệ của ta đi, cùng ta chuyển sinh đến một nơi...”
Lúc này nàng lại lười bận tâm đến sự khác biệt giữa “chuyển sinh” và “kế thừa ký ức”, rất có phong cách người chơi: Cứ thế nào tiện thì làm.
Diệp Bạch hỏi: “Có khả năng là máy tính không?”
“Cái gì?”
Diệp Tiếu Y nhất thời không hiểu ý của Diệp Bạch, “Ngươi nói ai là máy tính?”
“Mộng Mộng.”
Diệp Bạch nghiêm túc nói.
“”
Diệp Tiếu Y cứ thế ngây ngốc nhìn Diệp Bạch, bởi vì có quá nhiều điểm để phản bác, lúc nàng há miệng muốn nói cũng không biết nên nói gì; Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, vẻ mặt của nàng cũng dần dần biến thành cổ quái và như có điều suy nghĩ.
“À cái này...”
Giọng Tiểu Nhất vang lên từ trong đầu Diệp Bạch, “Bạch Y ngươi nói là, cái cô gái tên Mộng Mộng đó, đời trước thực ra là một món đạo cụ sao?”
“Có khả năng này sao?”
Diệp Bạch hỏi.
“Đương nhiên là có nha.”
Tiểu Thất từ trong không gian tùy thân leo ra, ngồi trên bờ vai Diệp Bạch, “Rất nhiều đạo cụ cũng có linh hồn, chỉ có điều vì hạn chế của bản thân đạo cụ nên không cách nào biểu hiện ra ngoài thôi. Sau khi đạo cụ bị hủy hoại, linh hồn may mắn sống sót chuyển sinh thành sinh mệnh thể, mặc dù tỉ lệ rất thấp, nhưng không phải là không thể xảy ra.”
“Hơn nữa một kỵ sĩ tinh linh bình thường cũng không cách nào chiến thắng người khổng lồ trí tuệ Mímir về năng lực tính toán chứ?”
Lynette cũng đi theo lại gần, “Nếu như là một cái có năng lực tính toán siêu cường... siêu máy tính? Ngược lại thì nói thông được.”
“Nói thì thông... Mặc dù nói thông...”
Diệp Tiếu Y cuối cùng mặt đầy vẻ kỳ quái mở miệng, “Nhưng mà, Mộng Mộng đời trước là một cơ hồn cái gì... Khụ, các ngươi nói, chính nàng có thể chấp nhận được không?”
Tinh Linh Nữ Hoàng, nhân loại, Huyết tộc và con rối Hùng Tử nhìn nhau, đều không lên tiếng.
Đúng vậy a, ngươi muốn nói đời trước là Tinh Linh Nữ Hoàng, là Huyết tộc gì đó, mọi người dằn vặt một chút cũng cứ vậy mà thôi, thời gian nên trôi vẫn cứ trôi, nhưng ngươi nói đời trước là máy tính... Chuyện này thì có chút quỷ dị rồi.
“Chủ đề này tạm thời thảo luận đến đây thôi.”
Diệp Bạch hít vào một hơi, cưỡng ép cắt ngang chủ đề kỳ quái này, “Tiếu Y, căn cứ vào kinh nghiệm của ngươi, nếu chúng ta muốn tìm Mộng Mộng, nên đi đâu?”
“Thâm Lam chi tòa.”
Diệp Tiếu Y không chút do dự nói, “Thâm Lam chi tòa là kho dữ liệu của Đế quốc Tinh Linh, xác của bộ máy tính lượng tử bị nổ trước kia được cất giữ ở đó, dựa vào... ờ, dựa vào thân phận có thể có của nàng để phán đoán, địa điểm nhiệm vụ thăng cấp của nàng rất có thể sẽ xuất hiện ở đó.”
Nhắc đến nhiệm vụ thăng cấp, Diệp Tiếu Y tò mò hỏi: “Ca, ngươi đến thế giới này thông qua điểm neo, có nhận được nhiệm vụ thăng cấp không?”
“Đương nhiên là có.”
Diệp Bạch lấy giao diện nhiệm vụ ra cho Diệp Tiếu Y xem một lần, thuận tiện triệu hồi ra Huyết tộc đạo tiêu, “Nhiệm vụ là cứu vớt Huyết tộc, nhưng bây giờ tìm được bọn họ cũng là một vấn đề khó khăn.”
“Ngô...”
Diệp Tiếu Y cẩn thận nhìn Huyết tộc đạo tiêu trong tay Diệp Bạch, nhíu mày suy tư.
Qua một lát, nàng mới chậm rãi mở miệng nói: “Đế quốc Tinh Linh có lịch sử rất dài, nhưng sau khi Nữ thần Tự Nhiên bước lên con đường trở về quê hương, do hoàn cảnh biến đổi dữ dội, kho dữ liệu ghi chép văn hiến lịch sử lúc đó gần như toàn bộ bị hủy diệt. Kho dữ liệu của Đế quốc Tinh Linh bây giờ, đại bộ phận ghi chép cũng là lịch sử sau khi Nữ thần Tự Nhiên biến mất.”
“Theo lý mà nói, vào thời kỳ cường thịnh của Đế quốc Tinh Linh, biết đâu đã từng phóng trạm không gian lên trời hay gì đó... Hoặc có lẽ còn sót lại những cứ điểm không thiên vĩnh cửu tân tiến hơn, lơ lửng ở độ cao khoa trương hơn?”
Phỉ Thúy chi tòa, Hoàng Kim chi tòa và Thâm Lam chi tòa là những cứ điểm không thiên còn sót lại của Đế quốc Tinh Linh, nhưng độ cao lơ lửng của chúng đều dưới sáu nghìn mét, biết đâu bên trên còn có nữa thì sao?
Nếu Huyết tộc vẫn luôn ở những nơi đó, vì nguyên nhân nào đó mà mất đi phương pháp liên lạc với các tinh linh, không có bất kỳ ghi chép nào cũng thuộc tình huống bình thường.
Thậm chí xuất phát từ góc độ thuyết âm mưu, Huyết tộc sống rất tốt trên trời, bọn họ biết Đế quốc Tinh Linh đang từng bước lâm vào tuyệt cảnh, lại giữ vững sự im lặng kéo dài mấy ngàn năm —— Cũng không phải là chuyện không thể.
“Tóm lại, chúng ta vẫn phải đi một chuyến đến Thâm Lam chi tòa.”
Diệp Tiếu Y quả quyết nói, “Trong kho dữ liệu của Thâm Lam chi tòa biết đâu còn lưu lại chút ít tình báo, ở lại Phỉ Thúy chi tòa không có tương lai, ở đây toàn là đủ loại kho sinh thái.”
Diệp Bạch hỏi kỹ Diệp Tiếu Y về sự khác biệt của 3 cứ điểm không thiên, nhưng Diệp Tiếu Y cũng chỉ biết nửa vời, chỉ biết Hoàng Kim chi tòa là cứ điểm vũ trang, Thâm Lam chi tòa là cứ điểm dữ liệu, Phỉ Thúy chi tòa là cứ điểm sinh thái, phương diện chi tiết rất khó làm rõ ràng toàn bộ trong vài ngày ngắn ngủi này.
Thế là Diệp Bạch, Diệp Tiếu Y và Lynette tụ lại cùng nhau bắt đầu thương lượng cách nói chuyện, bao gồm lát nữa đối phó thế nào với hai vị Đại Công tước tinh linh, làm sao cho các nàng 'bánh vẽ', làm sao đề xuất muốn đi Thâm Lam chi tòa tham quan...
Diệp Bạch không định thông qua tầng Âm Ảnh Giới để chạm vào Thâm Lam chi tòa, dù sao tra tư liệu là cần quyền hạn, tạo mối quan hệ tốt với Công tước Thâm Lam Silvina dù sao cũng tốt hơn là lén lút đi vào.
“Đúng rồi ca, ta còn nghi ngờ thị nữ của ta có vấn đề.”
Đến cuối cùng, Diệp Tiếu Y đột nhiên nói, “Tinh Linh Nữ Hoàng thế hệ này của Phỉ Thúy chi tòa nhậm chức hai trăm năm trước, nhưng ta là mấy ngày trước mới đến thế giới này, nàng thế mà không hề kinh ngạc chút nào, coi ta như Nữ hoàng bệ hạ thật sự mà đối đãi —— Nàng đang giúp ta che giấu thân phận!”
“Còn có chuyện như vậy?”
Diệp Bạch suy nghĩ một chút, “Nàng nguyện ý giữ im lặng, đối với việc ngươi kế nhiệm Tinh Linh Nữ Hoàng là có lợi. Ngươi tạm thời không nên hành động thiếu suy nghĩ, hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp trước rồi nói.”
“Biết rồi ca.”
Diệp Tiếu Y gật đầu một cái, lập tức bất đắc dĩ nói, “Nhiệm vụ thăng cấp của ta vốn đã rất kỳ lạ rồi, mục tiêu nhiệm vụ là ‘Trở thành Tinh Linh Nữ Hoàng’, ta bây giờ không phải chính là Tinh Linh Nữ Hoàng sao? Thật là kỳ quái.”
“‘Trở thành Tinh Linh Nữ Hoàng’ là một mục tiêu rất rõ ràng.”
Diệp Bạch suy tư nói, “Có lẽ ngươi còn cần sự thừa nhận của người khác? Ví dụ như, ngươi muốn làm tổ trưởng tổ quét dọn vệ sinh, liền cần toàn thể tổ viên đồng ý; Ta muốn trở thành cục trưởng Đặc Sự Cục, cũng cần chính cục trưởng đồng ý.”
“Theo lý mà nói, ta muốn trở thành Tinh Linh Nữ Hoàng, cũng cần người khác tán thành?”
Diệp Tiếu Y thở dài, “Thế mà lại yêu cầu giải đố trong mục tiêu nhiệm vụ thăng cấp, lẽ nào đây cũng là khảo nghiệm chuyên dành cho học giả sao...”
Có thể thật đúng là vậy.
Sau khi đại thể xác định phương án, Diệp Bạch thu hồi bóng tối bao phủ các nơi trong phòng họp, để Tiểu Thất trở lại không gian tùy thân, sau đó đứng dậy mở cửa phòng họp.
Tiếp đó hắn liền hơi sững sờ một chút.
Điều khiến hắn không ngờ tới là, hai vị Đại Công tước tinh linh cùng tinh linh thị nữ đều ở cách cửa không xa, với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Đã xảy ra chuyện gì? Vừa rồi tâm trí Diệp Bạch đều đặt trên người muội muội, phương diện dò xét chỉ lưu lại cảnh giác cơ bản, thật đúng là không chú ý tới bên ngoài xảy ra chuyện gì.
“Bạch Y tiên sinh, Nữ hoàng bệ hạ.”
Nhìn thấy cửa phòng họp mở ra, Công tước Thâm Lam Silvina đi tới, mặt đầy vẻ nghiêm túc nói, “Rất xin lỗi, hội nghị của chúng ta có thể phải tạm dừng, ta phải về Thâm Lam chi tòa một chuyến.”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Diệp Tiếu Y chủ động hỏi.
“Là như vậy, Nữ hoàng bệ hạ.”
Công tước Thâm Lam Silvina có chút do dự liếc Diệp Bạch một cái, nhưng rất nhanh liền mở miệng nói, “Trong Thâm Lam chi tòa, binh lính tuần tra đã phát hiện một số thứ vô cùng kỳ quái, ta phải lập tức trở về chủ trì nghiên cứu.”
“Vật kỳ quái gì?”
Diệp Tiếu Y hỏi một câu, sau đó nàng dừng một chút nói, “Vị Bạch Y tiên sinh này kiến thức rộng rãi, biết đâu có thể giúp phân biệt một chút.”
Diệp Tiếu Y đây là đang đặt nền móng cho yêu cầu phía sau —— Không ngờ Silvina lại chủ động muốn về Thâm Lam chi tòa, thực sự là cơ hội tốt hiếm có, kế tiếp Diệp Tiếu Y chỉ cần viện đủ loại lý do đi theo là được rồi!
“Cũng đúng.”
Hai vị Đại Công tước tinh linh cùng liếc nhìn nhau một cái, Silvina hết sức thận trọng nói, “Bạch Y tiên sinh, tiếp theo bày ra cho ngài chính là cơ mật của Đế quốc Tinh Linh chúng ta, xin ngài không nên truyền ra ngoài.”
“Đương nhiên, ta bảo đảm.”
Diệp Bạch nói.
Thế là vị tinh linh có mái tóc dài màu Thâm Lam này khẽ phất tay, mấy sợi tóc dài lập tức lơ lửng không có điểm tựa, hóa thành những linh kiện nhỏ bé như tơ mỏng ngưng kết trong không khí, lắp ráp lại, cuối cùng tổ hợp thành một “ống tiêm” kỳ dị.
Đầu nhọn của “ống tiêm” này lóe lên mấy lần lam quang sau, liền chiếu ra trong không khí một vật thể hình tròn.
Lại là một máy chiếu... vậy mà có thể dùng sợi tóc làm linh kiện, tổ hợp ra máy chiếu... Hơn nữa từ cuộc giao lưu vừa rồi của hai vị Đại Công tước tinh linh xem ra, các nàng dường như có thể dùng cùng loại linh kiện tổ hợp ra kết cấu máy móc có tác dụng khác nhau...
Ariel cũng có thể làm những chuyện tương tự, nhưng vũ trang của lính gác thì đại khai đại hợp, rõ ràng không bằng sự cẩn thận ưu nhã như của Công tước Silvina.
Diệp Bạch đầu tiên là thầm tán thưởng kỹ nghệ vô cùng kỳ diệu này, sau đó mới tập trung sự chú ý lên hình chiếu.
Hắn lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
“Địa điểm phát hiện ra nó là nơi trọng yếu của Thâm Lam chi tòa, cũng chính là căn phòng chứa ‘Hy Vọng Số Một’.”
Giọng của Silvina ẩn chứa sự kích động, “Binh lính tuần tra vừa vặn đi ngang qua, nhìn thấy vật thể này từ trong phòng lăn ra, tất cả thu được... khụ, thu được một ít.”
“Hy Vọng Số Một” chính là tên gọi của chiếc máy tính lượng tử do Nữ Hoàng Yvanel chế tạo trước kia.
“Các binh sĩ đã phong tỏa các lối đi bên trong Thâm Lam chi tòa.”
Công tước Hoàng Kim Floren tiếp lời, “Các học giả chủ trì công việc nghiên cứu trong Thâm Lam chi tòa đã nhanh chóng hợp thành tổ nghiên cứu, tiến hành nghiên cứu sơ bộ đối với vật thể đó, kết quả rất kinh người.”
“Nước! Hàm lượng nước của nó gần 90%!”
Silvina vô thức siết chặt nắm đấm, “Chúng ta còn không biết nó rốt cuộc là cái gì, có lẽ là một loại thiết bị chứa nước nào đó? Các học giả phát hiện lớp vỏ ngoài của nó chứa sợi, có lẽ là một loại thực vật nào đó, một loại hạt giống thực vật có năng lực cấp nước... Ta bây giờ phải trở về Thâm Lam chi tòa!”
Sự hưng phấn của Công tước Thâm Lam Silvina vượt xa lúc nghe được tin tức về Diệp Bạch.
Dù sao Diệp Bạch là một Huyết tộc có máu có thịt, có ý thức con người, mặc dù hắn mang đến hy vọng cho Đế quốc Tinh Linh, nhưng phần hy vọng này vô cùng xa vời; Mà một loài thực vật có năng lực cấp nước siêu cường thì lại khác.
Vạn nhất nó có thể sinh tồn trên mảnh đất khô hạn như thế này thì sao?
“Thật đáng tiếc, Silvina điện hạ.”
Diệp Bạch nói, “Nó có thể cũng không ưu tú như ngài tưởng tượng đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận