Mau Xuyên: Ta Dựa Vào Phát Điên Văn Học Công Lược Bệnh Kiều Đại Lão

Mau Xuyên: Ta Dựa Vào Phát Điên Văn Học Công Lược Bệnh Kiều Đại Lão - Chương 527: Hậu cung tu tiên văn mèo thần nữ chủ 20 (length: 4179)

"Tiểu Bạch, ngươi chờ ta một chút."
Thấy Khương Hủ đi, Lộ Thanh Linh lập tức cất bước đuổi theo.
Một người một mèo đi vào cửa đá sau, xuyên qua mặt đất bên dưới thông đạo, lại đi qua mê cung dưới mặt đất, rốt cuộc Lộ Thanh Linh thấy được ánh sáng.
Khương Hủ đã muốn chạy tới chỗ có ánh sáng, trước mắt Lộ Thanh Linh chăm chú nhìn, nàng thả người nhảy vào ánh sáng bên trong.
Lộ Thanh Linh thấy vậy, lập tức tăng nhanh bước chân chạy tới, nhắm mắt lại nhảy vào ánh sáng.
Đến khi có làn gió ấm áp lướt qua mặt, Lộ Thanh Linh mới mở mắt.
Chỉ thấy, trước mắt là một bãi cỏ rộng lớn bao la, phía trên là trời xanh mây trắng, cỏ xanh trên bãi cỏ cao khoảng đầu gối, trong bụi cỏ xen lẫn các loại hoa nhỏ.
Gió nhẹ lướt qua, cỏ xanh, hoa tươi lay động.
Trên bãi cỏ ngoài cỏ xanh và hoa, không phải không có vật khác, còn có một cánh cổng ánh sáng.
Thấy cánh cổng ánh sáng kia, đáy mắt Lộ Thanh Linh ánh lên một tia nghi hoặc tìm tòi, nhìn chằm chằm hồi lâu, cuối cùng hỏi Khương Hủ một câu, "Tiểu Bạch, kia là cái gì?"
Biết mình trả lời Lộ Thanh Linh cũng không hiểu, Khương Hủ trực tiếp nâng vuốt đẩy đẩy Lộ Thanh Linh, ý bảo nàng đi vào cổng ánh sáng.
Lần này, Lộ Thanh Linh hiểu, "Ngươi muốn để ta đi vào?"
Khương Hủ gật đầu.
"Ta đi vào... Sẽ không chết chứ?" Lộ Thanh Linh có chút chần chờ, bị Khương Hủ thúc đẩy, chậm rãi từng bước một hướng bên cửa chuyển.
Khương Hủ không phản ứng nàng, tiếp tục đẩy người về phía cổng ánh sáng.
Đợi khi đi đến cạnh cổng ánh sáng, bước chân của Lộ Thanh Linh càng lúc càng nhỏ, thậm chí còn dồn lực vào chân, đứng yên tại chỗ, trông không dám tiến vào.
Khương Hủ thấy vậy, buông Lộ Thanh Linh ra, im lặng quay người, sau đó nâng chân sau đá nàng một cú, trực tiếp đá người vào.
Sau tiếng kinh hô, Lộ Thanh Linh biến mất trước cổng ánh sáng.
Khương Hủ thấy vậy, hài lòng.
Vốn dĩ, nàng tới dãy núi này là vì tìm chút linh thực, linh quả, không ngờ thấy Lộ Thanh Linh lại kích hoạt nhiệm vụ ẩn, chính là đưa Lộ Thanh Linh tới nơi này, để nàng an toàn tiếp nhận truyền thừa trong cổng ánh sáng.
Hiện tại, Lộ Thanh Linh đã đi vào, không biết nhiệm vụ...
【 nhiệm vụ hoàn thành chưa? 】 Hệ thống: 【 chưa, đợi nàng tiếp nhận xong truyền thừa, còn phải đưa nàng an toàn ra khỏi dãy núi. 】 Khương Hủ nghe xong chỉ có thể cam chịu đứng một bên chờ.
Nơi này linh khí rất dồi dào, vừa hay có thể tu luyện một chút.
Khương Hủ vốn cho rằng, đợi mấy canh giờ Lộ Thanh Linh sẽ ra, nhưng mà, nàng đợi gần 12 canh giờ, Lộ Thanh Linh vẫn chưa ra.
Không biết Lộ Thanh Linh còn bao lâu nữa ra, Khương Hủ quyết định không đợi nữa.
【 đợi nàng ra nhắc ta. 】 Khương Hủ vừa đi ra ngoài vừa nói với hệ thống.
Hệ thống đáp lời.
** Khương Hủ đi một mạch mấy ngày.
Mấy ngày này, Khương Hủ ở trong rừng rậm của dãy núi này tìm kiếm các loại linh quả, linh thực.
Mấy ngày này, Khương Hủ vẫn không nhận được nhắc nhở từ hệ thống, lúc này Khương Hủ thầm thấy may mắn, may mà chỉ chờ 12 canh giờ.
Nếu cứ ở đó chờ mãi, không biết phải chờ đến khi nào nữa.
Hôm nay, Khương Hủ thu thập được không ít linh quả thì đến một cái hồ, trong hồ có linh ngư, nàng tính bắt hai con ăn.
Bơi một vòng dưới đáy hồ, Khương Hủ liền bắt được vài con linh ngư.
Ném hai con lên bờ, còn lại toàn bộ ném vào không gian giới.
Làm xong hết thảy, Khương Hủ mới rời hồ, định bắt đầu bữa trưa của mình.
Chỉ là, lên bờ, Khương Hủ phát hiện hai con cá bị nàng ném trên bờ đã biến mất!
Nhìn bãi cỏ ẩm ướt, lại nhìn lướt qua dấu chân để lại bên cạnh, đáy mắt Khương Hủ hiện lên một tia bất mãn.
Thế mà dám trộm cá của nàng, thật không thể tha thứ.
Nghĩ vậy, Khương Hủ liền cất bước, theo dấu chân và khí tức bắt đầu tìm kiếm.
( hết chương ).
Bạn cần đăng nhập để bình luận