Mau Xuyên: Ta Dựa Vào Phát Điên Văn Học Công Lược Bệnh Kiều Đại Lão

Mau Xuyên: Ta Dựa Vào Phát Điên Văn Học Công Lược Bệnh Kiều Đại Lão - Chương 117: Bị nghịch tập sân trường nữ chủ 39 (length: 4203)

Mộc phu nhân thấy chính mình hỏi nhiều vấn đề như vậy, Mộc Hồi đều không phủ nhận, liền xác định, Lạc Hàn Vũ cùng nàng nói đều là thật.
Con trai của hắn thế mà lại thích cùng một cô gái với Lạc Hàn Vũ, mà cô gái kia...
Vừa nhìn liền biết là đang diễn kịch bản "Cô bé Lọ Lem" phiên bản học đường.
Mộc phu nhân vẫn chưa trả lời câu hỏi của Mộc Hồi, mà chỉ nhìn Mộc Hồi một cách khó hiểu, "Con thật hồ đồ quá, thời buổi này, mấy chuyện Cô bé Lọ Lem học đường đã sớm lỗi thời rồi."
Mộc Hồi: ?
Ngươi đang nói cái quái gì vậy?
Mộc phu nhân tiếp tục một bộ dạng tiếc nuối nói: "Nếu như ta đoán không sai, Khương Hủ chắc chắn vẫn còn thích Lạc Hàn Vũ, còn con... Con đang mang kịch bản nam phụ si tình."
Mộc Hồi: ? ?
Viết tiểu thuyết tới mức tẩu hỏa nhập ma rồi sao?
"Con chờ mà xem, chẳng mấy chốc nữa thôi, Khương Hủ sẽ chia tay với con, rồi quay đầu vào lòng Lạc Hàn Vũ." Mộc phu nhân nói, một bộ dạng đau lòng nhìn Mộc Hồi, "Con xem con kìa, sao lại cầm phải kịch bản nam phụ thế này?"
"Hay là thế này đi, nghe mụ một lời khuyên, con với Khương Hủ chia tay đi, rồi quen với Tình Tình."
"Con với Tình Tình, một người là nam phụ, một người là nữ phụ, hai đứa nếu mà bỏ nam nữ chính mà đến với nhau, chắc chắn sẽ có kết quả tốt đẹp."
"Tình Tình đang cầm kịch bản nữ phụ độc ác, nếu như nghịch tập thành công, tê ~ tiểu thuyết nữ phụ nghịch tập đó nha."
Mộc phu nhân càng nói càng hăng say, bỗng nhiên hứng thú bừng bừng nói với Mộc Hồi, "Cái này hay nha, cái này hay đó, con trai, ta chọn Tình Tình đi."
Mộc Hồi: "...Ngươi, bớt xem tiểu thuyết lại đi, ừm, cũng bớt viết lại."
Nói xong, trực tiếp quay người bỏ đi.
"Ai! Con trai, đừng đi mà, ta nói thật đấy."
"Con không biết thôi, Tình Tình gần đây thay đổi rồi, không còn thích Lạc Hàn Vũ nữa đâu, quá hay cho kịch bản nữ phụ nghịch tập luôn, con suy nghĩ lại chút đi mà..."
Mộc phu nhân đuổi theo Mộc Hồi một đường, cuối cùng đuổi đến tận cửa phòng Mộc Hồi.
Nhìn Mộc phu nhân đang chắn cửa phòng, Mộc Hồi im lặng, nhìn chằm chằm Mộc phu nhân mấy giây, nghĩ đến điều gì, đột nhiên đưa tay chỉ vào môi mình, "Chỗ này, thấy không?"
Mộc phu nhân: ?
"Sao? Môi con bị gì vậy?"
Mộc Hồi: "Bạn gái ta cắn."
Mộc phu nhân: !
Con không trong sạch rồi!
Mộc Hồi lười biếng dựa vào khung cửa, nói với Mộc phu nhân: "Cho dù Hủ Hủ thật sự đang mang kịch bản Cô bé Lọ Lem học đường, thì nam chính cũng chỉ có thể là ta thôi."
Mộc phu nhân một bộ mặt đau lòng, "Con... Thôi được rồi, sau này con tránh Tình Tình ra một chút."
"Con không chỉ không có tình đầu, đến nụ hôn đầu cũng không có, làm sao mà 1v1 với Tình Tình, song sạch? Làm sao mà biến kịch bản học đường thành truyện sảng văn nữ phụ nghịch tập được? Con không xứng với nàng, hu hu hu..."
Mộc Hồi: "...".
Có độc thật rồi.
Mặc dù là vậy, Mộc Hồi vẫn nói thêm một câu, "Không chỉ nụ hôn đầu không có, ta còn từng nắm tay Hủ Hủ, cho nàng sờ cơ bụng."
Từ nhỏ Mộc Hồi đã bị Mộc phu nhân ép đọc tiểu thuyết mà nàng viết, nam chính dưới ngòi bút của nàng, đều một đám giữ mình trong sạch, đều là đại biểu đức hạnh nam nhân.
Cho nên Mộc Hồi biết, làm thế nào để phá tan được ảo tưởng muốn tác hợp hắn và Cố Tình thành một cặp đôi nam nữ chính trong truyện nghịch tập của Mộc phu nhân.
Không thì, không biết sẽ náo ra cái chuyện yêu quái gì nữa.
Mặc dù nghe nói Cố Tình dạo này có vẻ đã thay đổi, nhưng hắn không tận mắt nhìn thấy, cũng không biết rốt cuộc là cô thật sự thay đổi, hay là giả vờ.
Nhưng hắn biết trước kia Cố Tình điên cuồng đến mức nào.
Phàm là nam nhân bị cô để ý, chỉ cần bên cạnh có nữ giới xuất hiện, đều sẽ bị cô xem là tình địch.
Mặc dù hắn không nghĩ là Cố Tình thật sự sẽ thích hắn, nhưng vẫn phải phòng ngừa bất trắc.
Hắn cũng không muốn bạn gái mình gặp phải tai bay vạ gió.
Nghe Mộc Hồi nói, Mộc phu nhân im lặng một hồi lâu, khi lý trí trở về, bà bỗng nói một câu với Mộc Hồi, "Hai đứa, chơi cũng dữ dội phết."
Mộc Hồi: "..."
Hình như có lỡ miệng nói những điều không nên rồi.
Khương Hủ đào gạch: Hôm nay có phiếu bầu không? Bầu rồi? Ừm, tốt lắm 【 im lặng cất gạch đi 】 (hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận