Mau Xuyên: Ta Dựa Vào Phát Điên Văn Học Công Lược Bệnh Kiều Đại Lão

Mau Xuyên: Ta Dựa Vào Phát Điên Văn Học Công Lược Bệnh Kiều Đại Lão - Chương 521: Hậu cung tu tiên văn mèo thần nữ chủ 14 (length: 4034)

Ghét bỏ hắn?
Hắn không ghét bỏ nàng cũng không tệ, còn đến trước ghét bỏ hắn.
Ngu Khanh Ly ngồi ở mép giường, ánh mắt nhìn chằm chằm Khương Hủ, thấy nàng cuộn tròn thành một cục ngủ trong giỏ, mới âm thầm hừ một tiếng, sau đó lại nằm xuống, quay lưng về phía Khương Hủ.
Hôm sau, Khương Hủ vẫn là được ăn linh quả Ngu Khanh Ly cho.
Lần này, Ngu Khanh Ly ngược lại không keo kiệt, chỉ mới buổi sáng đã cho Khương Hủ ba quả linh quả.
Thuộc hạ của Ngu Khanh Ly nhìn Khương Hủ liên tiếp ăn ba quả linh quả, muốn nói lại thôi, ngừng lại rồi lại muốn nói.
Nhưng cuối cùng vẫn là không nói gì.
Chỉ là trong lòng lẩm bẩm một câu: Phung phí của trời.
Linh quả kia, có thể được một quả đã là khó, ai mà không cất giữ trân trọng, các chủ đảo tốt, thế mà lấy nó đi cho sủng vật ăn, mà một khi cho là cho liền ba quả.
Kiểu ăn như thế này, ai mà nuôi nổi linh sủng như vậy.
Không biết ý tưởng của thuộc hạ, mấy ngày sau đó, Ngu Khanh Ly vẫn như cũ cho Khương Hủ ăn linh quả, hơn nữa ngày nào cũng cho ăn đến mấy quả.
Không chỉ có thế, Khương Hủ còn lén ăn trộm đan dược quý báu của hắn.
Mới đầu, Ngu Khanh Ly còn hơi lo nàng có thể bạo thể mà chết không, nhưng hiển nhiên là hắn nghĩ nhiều.
Không có chuyện gì cả.
Sau đó, đồ ăn của Khương Hủ lại được thêm một món.
Ngu Khanh Ly cũng mặc nàng ăn, Khương Hủ ăn đan dược, linh quả chẳng khác nào ăn quà vặt.
Đám người hầu thấy vậy, trong lòng xót xa, hận không thể mình chính là con linh sủng đó.
Khương Hủ được cho ăn các loại thứ chứa linh lực, linh lực trong cơ thể căng vọt, tốc độ tu luyện tiến triển cực nhanh.
Mà khẩu vị cũng càng lúc càng lớn.
Sau một tháng Ngu Khanh Ly nuôi Khương Hủ, linh quả quý hiếm, đan dược mà hắn cất giữ mấy trăm năm đã bị Khương Hủ ăn hết hơn nửa.
Ngu Khanh Ly nhìn túi trữ vật không còn nhiều hơn nửa, lại liếc nhìn Khương Hủ đang no nê lười biếng tắm nắng, tâm tình hết sức phức tạp.
【Hệ thống, ta có thể ném nàng đi không?】 Ăn kiểu này, hắn sớm muộn cũng bị ăn chết mất?
Nghe Ngu Khanh Ly hỏi, hệ thống 008 khẽ hừ một tiếng, hỏi: 【Ngươi nỡ à?】 Ngu Khanh Ly nghe vậy, trong lòng thấy kỳ lạ, 【Có gì không nỡ?】 008 cười lạnh nói: 【Độ hảo cảm của ngươi với nàng là 69, ngươi nỡ tiễn nàng đi à?】 Ngu Khanh Ly nghe xong, ngẩn người một chút, mấy giây sau mới nói một câu, 【Độ hảo cảm cao nhất giới hạn là một nghìn à?】 【…Một trăm.】 【Vậy ngươi chắc chắn làm sai rồi, giới hạn 100, độ hảo cảm của ta với nàng nhiều nhất là 9, không thể hơn.】 008 nghe vậy, im lặng lườm một cái, không muốn để ý tới hắn nữa, nhưng nghĩ đến nhiệm vụ, vẫn nhắc nhở hắn một câu, 【Đừng quên nhiệm vụ là để ngươi công lược nữ chủ, không phải để nữ chủ công lược ngươi.】 Nó thật sự nghĩ không ra.
Vì sao nó cứ toàn khóa trúng mấy cái ký chủ chả ra gì.
Trước kia đã từng khóa hai ký chủ, hai người đều là phế vật, lần này lại thêm một cái.
【Yên tâm đi, ta sẽ không bị công lược đâu.】 Ngu Khanh Ly tin rằng hệ thống làm sai.
Hắn đối Tiểu Bạch có bao nhiêu hảo cảm, chính hắn còn lạ gì?
Dù sao, chắc chắn là rõ hơn hệ thống.
Hệ thống không nói gì.
【Vậy...Tiểu Bạch thì sao? Độ hảo cảm của nàng với ta là bao nhiêu?】 Ngu Khanh Ly nghĩ ngợi, vẫn là hỏi một chút.
Hệ thống: 【34.】 Lúc mới gặp Ngu Khanh Ly, độ hảo cảm của Khương Hủ đối với hắn là 34, suốt một tháng qua, ròng một chút độ hảo cảm cũng không tăng thêm.
008 cảm thấy, nữ chủ mới là loại ký chủ mà nó thích nhất, bởi vì đủ thiết thạch tâm địa.
Đáng tiếc, không khóa trúng được, nó là hệ thống nhân vật phụ.
Ngu Khanh Ly: ?
"Bao nhiêu? !"
Vì quá kinh ngạc, Ngu Khanh Ly trực tiếp thốt ra tiếng.
Âm thanh này vừa vang lên, Khương Hủ đang nhắm mắt lim dim cũng mở mắt, miễn cưỡng liếc nhìn Ngu Khanh Ly.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận