Mau Xuyên: Ta Dựa Vào Phát Điên Văn Học Công Lược Bệnh Kiều Đại Lão

Mau Xuyên: Ta Dựa Vào Phát Điên Văn Học Công Lược Bệnh Kiều Đại Lão - Chương 389: Thành nữ chủ hoàn khố đệ đệ 24 (length: 3835)

Mộ Dung Hồi nghe vậy, vẻ mặt vẫn thản nhiên như cũ, thuận miệng hỏi một câu, "Chuyện gì?"
Không đợi hệ thống nói gì, Mộ Dung Hồi liền phối hợp nói một câu, "Chẳng lẽ muốn nói, dù Khương Hủ chết, ta cũng không thể đổi mục tiêu công lược?"
"Ngươi nên biết, ngoài việc công lược hắn, ta còn có cách khác để về nhà."
Mộ Dung Hồi nhàn nhã nói một tràng, nhưng những điều này không phải điều hệ thống muốn nói, "Ta chỉ muốn nói cho ngươi, hiện tại độ hảo cảm của ngươi với Khương Hủ là 78."
Mộ Dung Hồi: ?
"Cái gì?" Mộ Dung Hồi đột ngột đứng dậy, bật người từ trên giường, "Độ hảo cảm bao nhiêu? Ngươi nói lại lần nữa."
Dù là vẻ mặt hay giọng điệu đều khó tin.
"78."
Mộ Dung Hồi: "..."
Mộ Dung Hồi lâm vào trầm mặc hồi lâu, vài giây sau, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, nói với 008 một câu, "Căn cứ vào cái gì? Còn 78 độ hảo cảm, ta lại có hảo cảm với cái tên vô dụng đó? Thật nực cười."
Hắn sao có thể có hảo cảm với Bạch Khương Hủ?
Dù có, thì cũng là độ hảo cảm âm mới đúng.
Sao hắn có thể có cái thứ gọi là độ hảo cảm với một người đàn ông, quả thực hoang đường.
008: "Tin hay không tùy ngươi, ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi, đừng có mà cứ tặng không độ hảo cảm, ta là để ngươi công lược đối phương, không phải để đối phương công lược ngươi." 008 cũng không ngờ, mình lại khóa trúng một thứ vô dụng như vậy.
Bảo hắn đi công lược người khác, bản thân lại hay rồi, trước tự tặng cho người ta 78 độ hảo cảm.
Đây tuyệt đối là cái hệ thống tệ nhất mà nó từng gặp…
À, không đúng, ở thế giới trước cũng từng gặp một kẻ chỉ biết cho không rồi.
Sắp chết đến nơi rồi mà vẫn không hoàn thành nhiệm vụ công lược, hại nó bị mắc kẹt ở thế giới đó mấy chục năm.
Nghe 008 nói vậy, Mộ Dung Hồi tỏ vẻ không quan tâm, "Chắc chắn là hệ thống ngươi có vấn đề, độ hảo cảm của ta với Bạch Khương Hủ không thể nào cao như thế."
Nói nữa, hắn và Bạch Khương Hủ đều là đàn ông, hắn sẽ không thích đối phương.
Cho dù đối phương là nữ thì cũng…
Bạch Khương Hủ cũng chỉ là trông đẹp mắt hơn chút, đánh nhau thì dữ hơn chút, ôm mềm hơn chút, giọng nói dễ nghe hơn chút…
Nghĩ tới đây, đầu óc Mộ Dung Hồi bắt đầu hiện ra dáng vẻ Khương Hủ, bộ dạng khi nói chuyện, ngữ khí khi trò chuyện…
"Chúc mừng ngươi, tên chỉ biết cho không, độ hảo cảm lại tăng thêm một, giờ là 79."
Mộ Dung Hồi: "…"
Mộ Dung Hồi đang xuất thần, trong đầu bỗng vang lên giọng nói của 008, Mộ Dung Hồi lập tức hồi thần.
Có lẽ ý thức được hệ thống vừa nói gì, Mộ Dung Hồi lại trầm mặc, một lúc lâu sau, mới nói với hệ thống một câu, "Ta đã nói hệ thống của ngươi có vấn đề mà, ta vừa mới nghĩ thầm mắng thằng nhóc kia đấy."
Hệ thống xem thấu không ngừng bóc mẽ, chỉ lạnh lùng dùng hai chữ chế giễu Mộ Dung Hồi, "Ha ha."
Mộ Dung Hồi: "…"
Không phản ứng lại hệ thống nữa, Mộ Dung Hồi tựa vào giường, thất thần.
Nằm nghiêng an tĩnh một giây, hai giây, ba giây…
Vài giây sau, Mộ Dung Hồi đột ngột đứng dậy, nhanh chân bước ra khỏi phòng.
Mộ Dung Hồi vừa ra khỏi phòng, tiểu tư đứng gác ở cửa liền lên tiếng, "Chủ… Mẫu Đan cô nương, người muốn…"
Mộ Dung Hồi trực tiếp mở miệng cắt ngang lời hắn, "Bạch Khương Hủ ở phòng nào?"
Tiểu tư: ?
Mộ Dung Hồi lặp lại một lần câu hỏi vừa rồi.
Tiểu tư hoàn hồn sau, đáp lời Mộ Dung Hồi, "Tiểu sẽ dẫn ngài đi."
Sau đó, tiểu tư dẫn Mộ Dung Hồi đi tới nơi bao sương của Bạch Khương Hủ.
Đi đến trước cửa bao sương, tiểu tư định đưa tay gõ cửa, thì thấy Mộ Dung Hồi trực tiếp giơ chân đá văng cửa phòng.
Tiểu tư: ?
Theo một tiếng vang lớn, cửa bao sương mở toang, sau đó, tiểu tư cùng Mộ Dung Hồi thu hết toàn bộ cảnh tượng bên trong phòng vào mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận