Mau Xuyên: Ta Dựa Vào Phát Điên Văn Học Công Lược Bệnh Kiều Đại Lão

Mau Xuyên: Ta Dựa Vào Phát Điên Văn Học Công Lược Bệnh Kiều Đại Lão - Chương 385: Thành nữ chủ hoàn khố đệ đệ 20 (length: 4307)

Cẩu hữu tăng tốc bước chân, tiến đến bên cạnh Khương Hủ, "Hủ Ca, này... Này vị là nhị tiểu thư? Chúng ta mang nhị tiểu thư đi... Có phải có chút không ổn?"
Khương Hủ: "Ngươi không nói, ta không nói, ai biết nàng là nhị tiểu thư."
Cẩu hữu: "..."
Dài cùng ngươi mặt giống nhau như đúc, ngươi cảm thấy người khác có thể không đoán ra được?
Trong lòng nghĩ như vậy, cẩu hữu liền nói ra với Khương Hủ, nói xong còn nói với Khương Hủ một câu, "Ngươi là không biết mặt ngươi này ở hoàng thành có bao nhiêu nổi danh, nếu không, hôm nay ta vẫn là đừng đi thì hơn."
Cẩu hữu sợ hãi, Bạch tướng quân trở về, biết Khương Hủ mang Bạch Giang Tuyết đi thanh lâu, không chỉ sẽ đánh Khương Hủ, ngay cả hắn cũng sẽ bị đánh.
Ai không biết, Bạch tướng quân là một kẻ cuồng con gái, còn chẳng thèm nói lý.
Hắn trước kia đã bị ông ta đánh rồi.
Nghe xong lời của cẩu hữu, Khương Hủ im lặng mấy giây, cuối cùng lấy ra một tấm mặt nạ da người, để Bạch Giang Tuyết đeo vào.
Đeo mặt nạ da người vào, Bạch Giang Tuyết trong nháy mắt đổi một khuôn mặt khác, nhìn lên, rõ ràng là một nam nhân.
Cẩu hữu kinh ngạc đến ngây người.
"Hủ Ca, Hủ Ca, cũng cho ta một tấm thôi." Cẩu hữu tỏ vẻ, hắn cũng cần một tấm.
Khương Hủ: "Không."
"Hủ Ca, cầu ngươi, cho ta một tấm, chỉ cần ngươi cho ta một tấm, về sau tiền rượu của ngươi ta bao, tiền đi thanh lâu ta cũng bao cho ngươi."
Còn về đánh bạc, cẩu hữu không dám bao.
Ai không biết, Khương Hủ xui xẻo vô cùng.
Trong phường gian có lời đồn, nói vốn liếng Bạch gia sớm muộn sẽ bị Khương Hủ làm tiêu tan hết.
Khương Hủ không để ý tới hắn.
Thế là, cẩu hữu quấn lấy Khương Hủ xin xỏ cả một đoạn đường.
Cuối cùng, Khương Hủ bị làm cho đau đầu, cho hắn một tấm.
Giờ thì, cẩu hữu vui vẻ, đối với Khương Hủ hào khí nói: "Tối nay toàn bộ chi phí, do ta thanh toán."
Một nén nhang sau, mấy người đến Vạn Hoa Lầu.
Đứng ở cửa Vạn Hoa Lầu, Bạch Giang Tuyết càng thêm câu nệ, kéo tay áo Khương Hủ, nhỏ giọng lên tiếng, "Khương Hủ, chúng ta hay là trở về đi, nơi này..."
"Ôi, Diệp tam thiếu gia và Bạch tam thiếu gia đến."
Lời của Bạch Giang Tuyết còn chưa nói hết, đã bị một giọng nũng nịu cắt ngang.
Sau đó, ngay lập tức đón chào mấy mỹ kiều nương, bao vây Khương Hủ và Diệp Minh Vũ.
Diệp Minh Vũ rất quen thuộc ôm lấy eo đối phương.
Đối với nữ nhân ôm ấp yêu thương, Khương Hủ cũng không đẩy ra, trực tiếp ôm lấy một người khí chất tương đối thanh nhã, mùi không dễ chịu lắm, nhưng đối với đồng tính, nàng không có mâu thuẫn như vậy.
Bạch Giang Tuyết thấy thế, trực tiếp ngây người.
Nàng biết Khương Hủ là nữ nhân, vậy cho nên...
Khương Hủ làm sao có thể, mặt không đổi sắc nắm eo một nữ nhân khác?
Bạch Giang Tuyết còn đang ngơ ngác thì, đột nhiên, trên cánh tay liền có một bàn tay, "Vị công tử này lạ mặt quá, lần đầu tiên tới sao?"
Bạch Giang Tuyết trực tiếp cứng đờ người, rất muốn rút cánh tay mình ra, nhưng lại bị đối phương ôm lấy, căn bản không rút ra được.
Khương Hủ: "Biểu ca ta, lần đầu tiên tới, có chút câu nệ."
Nữ nhân: "Thì ra là biểu ca của Bạch tam công tử, nhanh mời vào trong."
Sau đó, ba người Khương Hủ liền bị một đám oanh oanh yến yến vây quanh vào Vạn Hoa Lầu.
Đại sảnh Vạn Hoa Lầu rất lớn, trang hoàng đến vàng son lộng lẫy, trong đại sảnh bày không ít bàn, cạnh bàn có rất nhiều người ngồi, có nam có nữ.
Diệp Minh Vũ muốn một gian bao sương, ba người cùng lên lầu, mà những oanh oanh yến yến kia không đuổi kịp nữa, tiếp tục ra ngoài cửa đón khách, chỉ để lại một tiểu tư dẫn đường.
Diệp Minh Vũ: "Nghe nói chỗ các ngươi có một vị chim sa cá lặn hoa khôi?"
Tiểu tư gật đầu, "Ngài nói là Mẫu Đơn đúng không? Thì ra Diệp công tử và Bạch công tử cũng nghe nói đến cô nương Mẫu Đơn, nhưng mà cô nương nàng bán nghệ không bán thân, hơn nữa, gần đây tạm thời còn không tiếp đãi khách..."
Tiểu tư thao thao bất tuyệt kể những lời hay ý đẹp về Mẫu Đơn cô nương, nghe đến chuyện về mỹ nhân, Khương Hủ liền nổi hứng, vừa đi lên phía trước, vừa chăm chú lắng nghe, chỉ là, đi tới đi lui thì đụng phải một người.
- Hạn mức bạo chương hoàn tất Ngủ ngon (hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận