Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả - Chương 9: Ngươi hảo, Harry! (length: 7825)

Ba ngày sau, George thuận lợi từ chỗ nhân viên cửa hàng Flourish and Blotts cầm được một quyển "thủ thế thi pháp hướng dẫn".
Mười ngày sau, George đứng ở trong sân, đối với một cái rương hòm khóa kín huy ma trượng niệm chú:
"Alohomora!"
Một đạo chùm sáng ma pháp màu lam từ đỉnh ma trượng bắn ra, chính xác đánh vào rương hòm.
Đại bộ phận ma pháp khi thi triển, đều sẽ đi kèm với chùm sáng màu sắc khác nhau, nhất là các ma pháp tính công kích và định hướng, ví dụ như bùa Mở Khóa, bùa tước vũ khí và lời nguyền lấy mạng. . .
Nhưng có một số ma pháp khi thi triển lại vô thanh vô tức, cũng không có dấu hiệu rõ ràng gì, như bùa bay, bùa Chữa Trị và bùa Trôi Nổi.
"Lạch cạch."
Tiếng thanh thúy vang lên từ chỗ khóa, khóa tự động bật ra.
"Rốt cuộc cũng thành công."
George thấy vậy, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng.
Trải qua mười ngày mất ăn mất ngủ nghiên cứu, còn có thỉnh giáo Tonks – kẻ ăn chực thường xuyên, hắn cuối cùng cũng có thể thi triển thành công bùa Mở Khóa.
Và qua những ngày học tập này, hắn cũng biết mình không phải cái gì gọi là thiên tài ma pháp.
Thiên tài thực sự là như Hermione, hoàn toàn chưa từng tiếp xúc, không có ai chỉ đạo, phần lớn thời gian đều đọc lịch sử giới pháp thuật và thưởng thức văn học, mà vẫn có thể thuộc làu làu ma chú, còn trước khi nhập học đã nhẹ nhàng nắm vững được vài loại ma pháp.
Còn thiên tài hơn như Snape, ngay cả khi còn đi học cũng có thể tự mình sáng chế ra ma chú uy lực không tầm thường.
Về phần Dumbledore, Grindelwald và Voldemort, thì đã không thể dùng thiên tài để hình dung.
Nhưng cũng tốt, hắn cũng có phương pháp của mình.
Nói là học tập mười ngày, thực tế hắn có thể nói là học tập hai mươi ngày.
Bởi vì thân thể ở đây không thể không cần nghỉ ngơi, thì bên thế giới Marvel, bản thể lại tiếp tục.
Học tập ma pháp quan trọng nhất là thiên phú, tiếp theo là chăm chỉ, hắn thiên phú không đủ, vậy thì chăm chỉ để bù đắp.
Bản thể tại căn cứ thí nghiệm, trừ huấn luyện ra thì không có việc gì khác, thời gian rảnh không ít, hắn có thể tìm một cái gậy gộc, giống với ma trượng để luyện tập xúc giác.
Thông qua không ngừng luyện tập và cảm ngộ, để tăng tốc việc học ma chú.
Phải chú ý tránh né hoặc quay lưng về phía thiết bị giám sát, không để bị phát hiện là tốt rồi, cho dù bị phát hiện cũng không có gì, dù sao thế giới này cũng không ai biết hắn đang làm gì.
Về sau một khi bản thể tự do, thì tốc độ học ma pháp của hắn vẫn sẽ nhanh hơn, bởi vì hắn tương đương với có gấp đôi thời gian để học tập và nghiên cứu ma pháp so với người khác.
Thực tế mà nói, nếu không tính là gian lận, thì mười ngày mà học được một ma chú, trong giới Phù Thủy cũng xem như là thiên tài.
Cần biết phần lớn các phù thủy nhỏ một năm trôi qua, thực tế cũng chỉ nắm giữ được không nhiều ma pháp, chênh lệch thậm chí chỉ có thể nắm giữ mấy cái.
"Tiếp theo chính là luyện tập liên tục thủ thế thi pháp, cho đến khi thành công thủ thế thi pháp, mới có thể cân nhắc đến các ma chú khác."
Sau khi liên tục thí nghiệm vài lần, xác định đã hoàn toàn nắm vững bùa Mở Khóa, George lập tức bỏ qua ma trượng, bắt đầu dựa theo chỉ dẫn trong "thủ thế thi pháp hướng dẫn", để luyện tập bùa Mở Khóa.
Lại qua tám ngày, thông qua việc bản thể và phân thân không gián đoạn luyện tập, hắn cuối cùng cũng không cần ma trượng, vẫn có thể thành công thi triển bùa Mở Khóa.
Chỉ có điều so với ma trượng một hai giây là có thể thi triển bùa Mở Khóa, thì dùng thủ thế thay thế ma trượng thi pháp, cơ bản phải mất bảy tám giây, dù thuần thục, đoán chừng cũng phải năm sáu giây.
Trong cuộc quyết đấu của hai phù thủy, năm sáu giây đã đủ để đối phương dùng ma trượng phóng thích ba bốn công kích ma pháp.
Cũng khó trách loại hình thức thi pháp này lại bị loại bỏ.
"Ngày 21 tháng 8, hôm nay là thời gian Lockhart ký tên bán sách ở Flourish and Blotts."
Sáng sớm, George vừa ăn điểm tâm vừa nhìn lịch ngày ma thuật, trong lòng chậm rãi tính toán.
Hắn đối với cái tên lừa bịp Lockhart kia đương nhiên không có hứng thú, chỉ là nếu nhớ không nhầm, hôm nay cũng là thời gian Harry Potter theo nhà Weasley, tới Hẻm Xéo mua đồ dùng nhập học.
Harry sau khi hoàn thành năm nhất học, kỳ nghỉ hè lại trở về nhà dì dượng ghét hắn, vì con gia tinh Dobby nuôi trong nhà mà bị dượng giam lại, không cho đi học ở Hogwarts nữa.
Là bạn tốt Ron và anh em nhà Weasley, đã vụng trộm mở xe hơi ma pháp của cha, đưa hắn về căn phòng đổ nát.
"Vậy thử tiếp xúc một chút đi."
Cuối cùng, hắn vẫn cảm thấy có thể chủ động đi thử xem.
So với việc vài năm nữa Voldemort mới hồi sinh, hắn cảm thấy hiện giờ ở chung với Harry và những người khác có thể thu hoạch lớn hơn. Hogwarts có rất nhiều nơi, rất nhiều thứ, nếu như hắn muốn tiếp xúc, cơ bản là không thể, nhưng ở chung với Harry thì lại không có vấn đề gì.
Ví dụ như khu sách cấm trong thư viện Hogwarts, nếu muốn lén đọc, cơ bản là rất không có khả năng.
Nhưng nếu ở cùng Harry, Dumbledore sẽ nhắm một mắt mở một mắt, còn có phòng khi có yêu cầu tất có cũng thế.
Vì vậy, sau khi ăn xong điểm tâm, George hôm nay không giống như mọi ngày, tiếp tục nghiên cứu ma chú, mà đứng ở cửa sổ đại sảnh tiệm thuốc, quan sát và đợi bên ngoài.
Ước chừng một giờ sau, hắn nhìn thấy một đôi cha con tóc vàng, bước những bước tao nhã, đi vào tiệm Borgin và Burkes đối diện.
"Kia chắc hẳn là cha con Malfoy.
Xem ra, Harry Potter đã ở trong tiệm rồi."
Dám mang theo con trai vào Hẻm Knockturn, lại đúng thời gian này, cùng với bộ đồ pháp sư đắt đỏ và khí chất thượng vị, rất dễ dàng có thể đoán ra thân phận của họ.
Quả nhiên, ước chừng mười phút sau, sau khi đôi cha con kia rời khỏi tiệm Borgin và Burkes không lâu, một cậu bé gầy yếu đeo kính, vội vã từ trong tiệm chạy ra.
"Đây là nơi nào?"
Harry đứng ở con hẻm nhỏ hẹp u tối, nhìn xung quanh dường như toàn là các cửa hàng Hắc Ma Pháp, cảm thấy có chút sởn cả tóc gáy.
Trong tủ cửa u ám của các cửa hàng bên cạnh, trưng bày một số đầu người khô héo, lại cách đó hai cửa hàng, có một cái lồng lớn đen kịt đầy những con nhện đen lớn.
Quay đầu nhìn về một cái cổng vòm tối tăm bên phải, có hai phù thủy quần áo tả tơi đang nhìn hắn thì thầm nhỏ.
"Ta muốn nhanh chóng rời khỏi đây, cầu mong có thể lấy lại được."
Hôm nay cậu lần đầu tiên sử dụng bột Floo, kết quả không biết xảy ra vấn đề gì, không đến được Hẻm Xéo, ngược lại đến một tiệm kỳ quái đáng sợ, vẫn còn vô tình nhìn thấy cha con Malfoy giao dịch phi pháp.
"Ngươi bị lạc đường à?"
Ngay khi cậu kinh hồn bạt vía chuẩn bị tránh khỏi cái cổng vòm âm u đó, tìm đường khác, thì một giọng nói trầm ổn nhưng hơi có vẻ non nớt, bỗng nhiên vang lên phía sau cậu.
Quay người nhìn lại, một cậu bé có dáng người gầy yếu giống cậu, nhưng vẻ mặt hết sức kiên nghị, đang ôm một con cú phù thủy đứng phía sau cậu.
"Nơi này là Hẻm Knockturn, nơi các hắc phù thủy tụ tập, nếu ngươi ở một mình ở đây có thể không an toàn."
"Xin chào, ta là Harry, ta là vì bột Floo không cẩn thận đến đây, ta muốn đi là Hẻm Xéo."
Có lẽ cảm nhận được thiện ý của cậu bé, Harry vội vàng giải thích.
George nghe vậy trên mặt cũng nở một nụ cười:
"Xin chào, Harry, ta là George, chắc ngươi đã nói Hẻm Xéo thành Hẻm Knockturn.
Nhưng không sao, bọn họ liền ở gần nhau thôi, ta đưa ngươi đi ra ngoài nhé."
Bạn cần đăng nhập để bình luận