Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả - Chương 59: Đóng băng nguyền rủa (length: 8165)

"Xem ra chúng ta Hermione tiểu thư, thật đúng là thích hợp được phân vào Gryffindor."
George nghe vậy không nhịn được trêu chọc nói.
Hermione cùng giáo sư McGonagall thuộc về cùng một loại người, đều là loại ngoài mặt tuân theo khuôn phép cũ, cẩn trọng làm theo giáo điều, nhưng nội tâm lại muốn mạo hiểm hơn bất kỳ ai.
Những hành động phạm nội quy trường học của Harry và Ron, 80% đều xuất phát từ Hermione.
Hắn cảm thấy ngày khai giảng, Hermione sở dĩ giận Harry và Ron như vậy, không phải vì hai người gây ra họa lớn, mà là vì trong xe thiếu nàng.
Hermione mặt đỏ lên không phản bác, chỉ hỏi:
"Chỉ tiếc ta tìm khắp tất cả Thư Viện, đều không tìm được công thức 'dược tề cường lực' mà Snape đã nói khi đi học, cũng không có cách điều chế Thuốc Đa Dịch, vậy thì không thể làm ra Thuốc Đa Dịch.
George, ngươi có từng thấy cuốn sách này trong Thư Viện không?"
"''Dược tề cường lực', ta ngược lại có chút ấn tượng, hình như ở bên khu sách cấm."
George thoáng suy tư một lát rồi trả lời.
Hermione nhất thời lộ vẻ kinh ngạc.
"Khu sách cấm, ngươi lại có thể vào được khu sách cấm?"
"Cái này còn cần phải cảm tạ giáo sư Lockhart, ngươi chỉ cần học cách nịnh bợ hắn vài câu, sau đó tùy tiện bịa một lý do, đều có thể lừa hắn phê giấy cho ngươi đi khu sách cấm tùy tiện tìm sách đọc.
Lần sau nếu đi, ta sẽ giúp ngươi tìm sách về cái 'dược tề cường lực' của Ben kia."
George nháy mắt mấy cái với Hermione.
Từ lần trước đi khu sách cấm mượn đọc về Ma Pháp Sư "lời nguyền truy tung", hắn lại đi mấy lần, chỉ là vì có Dumbledore giám thị, hắn không hề đụng đến sách Hắc Ma Pháp.
Mượn toàn sách về các Ma Pháp Sư cao cấp.
Những ma chú kia với thực lực của hắn bây giờ vẫn chưa học được, nhưng nhớ trước vẫn không sai.
Lần này hắn chủ động hỗ trợ nhóm ba người, cũng là muốn ngầm ra một tín hiệu với Dumbledore.
Một tín hiệu rằng hắn là bạn của Harry, để hắn có thể giúp Harry ở khu sách cấm, như vậy Dumbledore mới có thể mở một con đường cho hắn.
Nếu không hắn thường xuyên lợi dụng Lockhart vào khu sách cấm, Dumbledore sớm muộn gì cũng sẽ vá lỗi này.
Quan trọng là với tư cách hiệu trưởng, Dumbledore hoàn toàn có năng lực này, chỉ cần một câu, hắn sẽ không thể đến khu sách cấm vui vẻ tìm sách được.
Lúc đầu hắn lựa chọn thân cận với nhóm ba người, cũng là vì cân nhắc mặt này.
"Quả nhiên, ta nói Lockhart là một tên ngốc không có đầu óc mà."
Ron đối với việc này thật sự không thấy đặc biệt bất ngờ, từ vụ tiểu tinh linh ở hạt Cornwall, hắn đã thấy rõ bản chất của Lockhart.
Nhưng Hermione thì hiển nhiên không nghĩ vậy, nàng hét lên phản bác:
"Hắn không phải là tên ngốc không có đầu óc, ta đã điều tra, những gì trong sách hắn ghi đều là thật!"
"Ừm, ta thấy chắc là do hắn nói ngươi là học sinh ưu tú nhất năm thứ hai thôi."
"Thôi được rồi, tuy ta đồng ý giúp đỡ, nhưng có một điều kiện."
George cắt ngang hai người cãi vã:
"Nghe nói ở lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám, Hermione ngươi đã dễ dàng dùng lời nguyền đóng băng bắt một đám tiểu tinh linh Cornwall, ta dạo gần đây cũng đang nghiên cứu về lời nguyền đóng băng, không biết có cơ hội giao lưu không?"
Lời nguyền đóng băng, một loại ma pháp trói buộc phạm vi rộng, rất hữu hiệu với những sinh vật lực nhỏ, nhưng không trói buộc được những sinh vật có sức mạnh lớn, giống như loài người thì có thể dễ dàng thoát được.
Nhưng George hứng thú với ma chú, không phải vì điểm này, mà là lời nguyền đóng băng còn có một công dụng đặc biệt, đó là có thể ảnh hưởng đến khoa học kỹ thuật hiện đại. Những thứ như còi báo động, hệ thống giám sát, các thiết bị khoa học kỹ thuật nhỏ đều sẽ lập tức ngừng hoạt động khi gặp lời nguyền đóng băng, làm máy móc mất tác dụng.
Đây là ma chú mà các Phù thủy hay sử dụng trong thế giới Muggle.
Nếu như hắn dùng ma chú đối phó với Iron Man, thì lò phản ứng hồ quang bên trong cơ thể người kia sẽ bị ảnh hưởng, khiến áo giáp sắt của Iron Man tê liệt tại chỗ.
"Không thành vấn đề, ta sẽ chỉ cho ngươi tất cả các kỹ xảo thi triển lời nguyền đóng băng."
Hermione vừa nghe ngôi sao Slytherin là George xin học ma chú, lập tức ngẩng cao cằm đầy kiêu hãnh, nàng rất thích dạy bảo người khác.
Nhất là George ăn nói rất dễ nghe, không giống như Ron ngốc kia, mình tốt bụng dạy mà vẫn bị hắn giận dỗi châm biếm.
"Biến thái!"
Harry và Ron nhìn nhau, trong lòng cùng nảy ra một suy nghĩ.
Lời nguyền đóng băng vốn là ma chú khó học nhất năm thứ hai, đến học kỳ sau mới được học, Hermione có thể học trước đã rất biến thái, còn George vừa lên năm nhất được vài tháng mà cũng bắt đầu học.
Quả nhiên, thế giới của học bá họ không thể nào hiểu được.
Hôm sau, George liền dùng giấy phép của Lockhart vào khu sách cấm lấy được “dược tề cường lực” giao cho Hermione.
Chỉ là trước khi giao cho Hermione, hắn đã ghi hết tất cả cách điều chế ma dược trong "dược tề cường lực" của Ben vào máy vi tính, chuẩn bị để sau này dùng.
Chắc có lẽ đến Dumbledore cũng không tin được rằng, trong mấy giờ ngắn ngủi mượn sách giao cho Hermione kia, hắn đã sao chép toàn bộ công thức ma dược trong sách.
Sau khi có được cách điều chế Thuốc Đa Dịch, nhóm ba người bắt đầu nghĩ cách tiếp cận những dược liệu quý hiếm trong cách điều chế, nhờ tài năng ma dược của Hermione để luyện chế Thuốc Đa Dịch.
Thuốc Đa Dịch là một loại ma dược cực kỳ cao cấp, cần khoảng một tháng mới luyện chế thành công.
George không hỏi đến chuyện này nữa mà tiếp tục dốc toàn tâm vào việc học ma pháp.
Thời gian nhanh chóng đến cuối tháng mười một, cũng đến lúc các Phù Thủy nhỏ của Hogwarts mong chờ nhất.
Đó là giải đấu Quidditch thường niên của bốn nhà ở tòa lâu đài Hogwarts, mỗi trận Quidditch thắng lợi sẽ cộng thêm điểm cho nhà của mình.
Thứ Bảy, trận đấu Quidditch đầu tiên bắt đầu, Slytherin đối đầu Gryffindor.
Trong bữa sáng, không khí ở bàn Gryffindor căng thẳng ra mặt, vì bọn họ biết trận đấu này khó khăn, ngoài cây chổi Nimbus 2000 của Harry ra, thì tất cả các chổi bay của họ đều có tốc độ kém xa toàn bộ đội hình Nimbus 2001 của Slytherin.
Ngược lại, không khí bên Slytherin thì lại rất sôi nổi, vì bọn họ rất tự tin sẽ thắng trận Quidditch này, sự tự tin này chủ yếu đến từ những gì George đã thể hiện trong các buổi tập luyện vừa qua.
"George, chúng ta thực sự làm vậy sao?"
Đội trưởng đội Slytherin là Flint vẻ mặt đầy do dự.
George vừa ăn cháo bí đỏ vừa đáp:
"Chuyện này ta đã nói với Viện Trưởng rồi, thầy cũng đồng ý, vì đã có 100% cơ hội thắng, thì không thể để người khác nói xấu Slytherin chúng ta.
Phải cho họ biết Slytherin chúng ta thực sự thắng trận đấu này dựa vào thực lực, đó mới là phong thái của Slytherin!"
"Được rồi, vậy thì cứ làm theo lời ngươi, nhưng nếu đến lúc thua thì ngươi phải chịu hết trách nhiệm."
Flint nghiến răng gật đầu.
Tuy rằng hắn cảm thấy cách làm này của George không cần thiết, trận đấu vốn là bằng mọi thủ đoạn, dù phạm luật chỉ cần có thể thắng cũng không tiếc, nhưng nếu ngay cả Viện Trưởng cũng đồng ý thì hắn không phản đối nữa.
"Ý ngươi là không tin thực lực của ta sao?"
George ngẩng đầu nhìn Flint một cái, sắc mặt Flint liền cứng đờ, sau đó cười làm lành nói:
"Đương nhiên không phải, làm sao có thể không tin thực lực của ngươi được."
George vốn là học sinh Viện Trưởng yêu thích nhất, huống hồ việc đội bóng Slytherin có liên tục vô địch được trước khi tốt nghiệp không, còn phải nhờ vào George, sao hắn dám thật sự đắc tội...
Bạn cần đăng nhập để bình luận