Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả - Chương 2: Hắc vu sư bị giết sự kiện (length: 11482)

Năng lực cộng hưởng, có nghĩa là phân thân của hắn chỉ cần ở thế giới Harry Potter học được các loại ma pháp thần kỳ, thì tại thế giới Marvel bản thể cũng có thể dùng tương tự.
Mặc dù ở thế giới Marvel hắn không có đũa phép, nhưng không sao cả.
Theo hắn hiểu rõ, thế giới Harry Potter không phải ai cũng dùng đũa phép thi pháp, Vu Sư cao cấp có thể không cần đũa phóng thích phép thuật, các Vu Sư ở châu Phi vẫn luôn dùng thủ thế thi pháp truyền thống.
Chẳng qua, dùng đũa phép thì tốc độ phóng thích nhanh hơn, hiệu quả tốt hơn, đa số Vu Sư mới chọn dùng đũa phép.
Hoặc là về sau tự hắn sẽ học cách chế tác đũa phép, ở thế giới Marvel có không ít vật có năng lượng đặc thù, chưa chắc không tìm được vật liệu phù hợp làm đũa phép. Ma pháp thế giới Harry Potter dù tính sát thương không mạnh, nhưng tính năng lại rất tốt, thậm chí một số ma pháp còn chạm đến các quy tắc ở tầng thứ rất cao. Không nói đâu xa, chỉ cần hắn học được độn thổ, ít nhất tại thế giới Marvel đối mặt với phần lớn kẻ địch, không đánh lại cũng có thể trốn thoát.
"Nhưng trước hết, phải nghĩ cách tiêu diệt tên hắc phù thủy kia như thế nào mới hợp lý!"
Giết người, nếu là George của kiếp trước thì thực sự không dám.
Kiếp trước hắn chỉ là một nhân viên công sở, đừng nói giết người, gà còn chưa từng giết, đi siêu thị mua đồ ăn đều mua gà đã được làm sẵn sạch sẽ.
Nhưng kiếp này, chỉ ba tháng, hắn đã quen.
Vì ba tháng nay, trong thực chiến hắn đã giết mười hai người.
Phòng thí nghiệm không nuôi dưỡng kẻ vô dụng, với tư cách là người biến dị tương lai hướng tới làm sát thủ, ngoài luyện tập năng lực thường ngày, hắn phải học cách giết người.
Và phương pháp nhanh nhất là thực chiến.
Hắn cũng chẳng còn cách nào, vì trong thực chiến hắn không giết người thì sẽ bị giết.
Đây cũng là một trong những lý do hắn muốn trốn khỏi phòng thí nghiệm gấp gáp như vậy.
Tuy hắn không phải người tốt lành gì, nhưng cũng có nguyên tắc riêng của mình, không thích giết hại người vô tội.
Kỳ thật, hắn có thể chọn cách tố cáo hắc phù thủy. Ở thời điểm hiện tại, hắn báo hắc phù thủy với Bộ Pháp Thuật, đại khái tỷ lệ thành công là có thể.
Vả lại, hắn với hắc phù thủy đang ở Hẻm Knockturn, rất dễ dàng tiếp cận Thần Sáng.
Dora không dám làm vậy, vì từ nhỏ đã lớn lên trong sự tra tấn của hắc phù thủy, nỗi sợ hãi đã ăn sâu vào tâm khảm, thà tự sát chứ không dám phản kháng.
Thế nhưng, điều này có thể gây họa về sau.
Đó là, nếu Thần Sáng không kịp thời hành động, hắc phù thủy có cơ hội bỏ trốn, còn có thể trả thù hắn.
Mà nếu như hắn giết chết hắc phù thủy không để lại dấu vết, thì không chỉ dứt được hậu họa mà còn thừa kế được toàn bộ gia sản của hắc phù thủy.
Qua ký ức của Dora, hắn biết hắc phù thủy không còn thân nhân, hắc phù thủy chết thì con nuôi chính là người thừa kế duy nhất.
Huống hồ, hắn cũng không phải không có phần thắng.
Đầu tiên, hắc phù thủy hoàn toàn không đề phòng hắn.
Vì trong mắt hắc phù thủy, Dora chỉ là đứa trẻ không có đũa phép, chưa học chú ngữ nào, nhút nhát vô cùng.
Tiếp nữa, hắn từng có kinh nghiệm điều khiển lưỡi dao giết người một chọi một như là thuê giết người.
Vu Sư trong tình huống không phòng bị mà bị đánh lén, năng lực phản ứng sẽ không nhanh hơn người bình thường bao nhiêu, nhiều lắm là do thể chất đặc biệt, không dễ chết như vậy.
Cuối cùng, hắn không dùng ma pháp cũng không có đũa phép, tỷ lệ bị Thần Sáng phát hiện cũng rất thấp.
Dĩ nhiên, chuyện này khó nói, cũng không phải là không có khả năng thất bại.
Nhưng 'cầu phú quý trong hiểm nghèo', nếu lần này thành công, hắn không chỉ có nhà ở thế giới này, mà còn có một khoản tài sản không nhỏ, đủ cho giai đoạn đầu tập trung nghiên cứu và học tập ma pháp.
Theo hắn biết, hắc phù thủy mấy năm nay bán các loại ma dược bị cấm, đã kiếm được không ít tiền.
"Hôm nay trễ nửa tiếng, ngươi muốn ta lại dùng biến hình nguyền rủa biến ngươi thành chuột, treo ngược lên trên ngọn nến để sấy sao?"
Ngay khi George suy nghĩ, cửa phòng bất chợt bị kéo ra, một lão hói đầu mặc áo phù thủy đen, đôi mắt lạnh lùng như rắn nhìn George.
"Xin lỗi, Merton tiên sinh, tôi đến ngay đây."
George bắt chước dáng vẻ sợ sệt của Dora thường ngày, vội vàng đứng dậy mặc quần áo.
Lão hói đầu Vu Sư thấy vậy thì híp mắt nói:
"Dora bé nhỏ, ngươi cứ yên tâm, tuy ta giúp ngươi từ chối thư nhập học Hogwarts, nhưng chỉ cần ngươi vẫn hầu hạ ta tốt như trước, ta sẽ dạy ngươi vài phép thuật lợi hại, không hề thua kém gì việc đi Hogwarts."
"Phép thuật lợi hại, chắc đều là mấy cái kiểu dọn dẹp với nấu cơm thôi."
George thầm rủa trong lòng, ngoài mặt vẫn một bộ ngoan ngoãn vâng lời.
Từ căn phòng nhỏ hẹp bước ra, bên ngoài mặt trời vừa lên, thời gian cỡ sáu giờ rưỡi sáng.
"Marvel đang là buổi tối, bên này là ban ngày, vậy thì ngược lại thuận tiện."
Cùng lúc điều khiển hai cơ thể, hắn thấy vẫn hơi kỳ lạ, hiện tại cứ một đêm ngủ một ngày hành động, cũng vừa hay để thích nghi dần.
Rời khỏi căn phòng nhỏ hẹp ở hành lang, theo trí nhớ của Dora, hắn bắt đầu làm bữa sáng cho lão Vu Sư như thường lệ, quét dọn cửa hàng, đứng ở cửa để chào mời khách hàng...
Tiệm dược ở Hẻm Knockturn không có nhiều khách hàng bình thường, Vu Sư bình thường sẽ không đến đây để mua ma dược, ở Hẻm Xéo có tiệm dược chính quy.
Đến đây mua ma dược đa số là hắc phù thủy, hoặc vài Vu Sư không tuân thủ pháp luật của Bộ Pháp Thuật.
Với kiểu hành vi này, Bộ Pháp Thuật đều là làm ngơ.
Gần như Vu Sư nào cũng biết thứ gì có trong Hẻm Knockturn, lẽ nào Bộ Pháp Thuật lại không hay.
Theo George thì đây là chuyện hết sức bình thường.
Thay vì để bọn hắc phù thủy lén lút làm loạn, chi bằng cứ giữ lại một cái Hẻm Knockturn.
Như vậy, nếu có chuyện thì còn có manh mối để điều tra.
Vả lại rất nhiều Vu Sư thuộc giới thượng lưu cũng cần chỗ Hẻm Knockturn này tồn tại.
Vu Sư danh giá Lucius Malfoy đôi khi còn tuồn những loại ma dược và vật phẩm ma thuật trái phép mình tự chế đến đây để kiếm chác.
Cứ thế, đến tận bốn giờ chiều, George mới tìm được cơ hội ra tay thích hợp.
"Ta cần luyện chế 'Thuốc Điên Cuồng', tạm thời đóng cửa hàng, ngươi canh giữ ở cửa, đừng để bất kỳ ai làm phiền ta, nếu không ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết!"
Lão Vu Sư cẩn trọng lấy các thảo dược ma pháp quý giá trong mấy chiếc hộp, trừng mắt George dữ tợn.
George lập tức cúi đầu run rẩy đáp:
"Vâng... Vâng, con nhất định không để ai quấy rầy ngài."
Lời lão Vu Sư nói không phải là uy hiếp suông.
Trước kia Dora sơ ý để khách làm phiền lúc lão Vu Sư luyện dược, dẫn đến luyện dược thất bại, bị lão Vu Sư dùng hắc ma pháp tra tấn suốt đêm, chút nữa là không sống nổi.
Nhưng, đây cũng là cơ hội tuyệt vời để George giết lão Vu Sư.
Từ trí nhớ của Dora, hắn biết, 'Thuốc Điên Cuồng' là loại ma dược cao cấp, một khi dùng vào sẽ khiến đầu óc người ta rối loạn, thành một kẻ điên.
Vì vậy mà nó có giá tương đối đắt đỏ.
Thế nhưng loại thuốc này luyện chế rất khó, trong quá trình còn gặp nguy hiểm.
Nếu thao tác không tốt, rất dễ xảy ra nổ, dẫn đến Vu Sư bị thương hoặc chết.
Trên thực tế, việc luyện ma dược, nhất là ma dược cao cấp, vốn không hề an toàn, gần như năm nào cũng có Vu Sư chết vì luyện dược.
Đây cũng là một trong những lý do ma dược cao cấp của giới Vu Sư đắt đỏ, mà dược sư giỏi lại rất ít.
Thấy lão Vu Sư đi vào phòng luyện dược riêng ở hậu viện, George liền đóng cửa tiệm, rón rén đi tới ngoài cửa sổ bên hông căn phòng, bắt đầu rình mò.
Chỉ thấy lão Vu Sư trước dụng cụ luyện dược, lấy ra các loại thảo dược Alihotsy, Nọc Độc Quỷ Trảo, Chrysopidae cùng mật rắn hai đầu, bắt đầu xử lý rồi cho vào nồi luyện.
Lão Vu Sư không hề chỉ dẫn bất cứ loại ma pháp nào, nhưng để Dora phục vụ tốt hơn, lão dạy cậu không ít kiến thức về thảo dược học và dược học.
Nên dựa theo ký ức của Dora, George biết, Vu Sư dễ xảy ra sự cố nhất là giai đoạn chế biến ma dược.
Vì lúc này, Vu Sư không chỉ phải toàn tâm thi triển chú thuật, mà còn phải không ngừng đưa ma lực để điều hòa thuốc.
"Nổ cho ta!"
Nhẫn nại trọn một giờ, thấy lão Vu Sư rốt cuộc đã đến công đoạn chế biến dược, George liền kích hoạt năng lực, làm cho cây nến trên bàn đổ ụp xuống, đè nghiêng cái nồi đang luyện dược.
Dung dịch thuốc đặc quánh tức thì tràn ra bàn, hòa lẫn vào đống thảo dược vẫn chưa dùng hết.
"Không hay rồi!"
Lão Vu Sư vội vàng ngưng chế dược, mồ hôi lạnh trán toát ra tức khắc.
Hắn định thi triển phép bảo vệ, nhưng đũa phép vừa giơ lên thì những dung dịch thuốc sền sệt ầm ầm muốn nổ tung.
Ăn trọn cú nổ, lão Vu Sư trực tiếp bị thổi bay, trước thì đập mạnh vào tường phòng nhỏ, sau lại ngã nhào xuống, phun ra mấy ngụm máu tươi.
"Thân thể Vu Sư quả nhiên mạnh hơn người thường nhiều."
Thấy một ông già 70-80 tuổi bị nổ tan tành mà vẫn chưa chết, George không khỏi thầm cảm thán.
Nếu là người thường, chỉ cần ăn một chút thôi thế này, đoán chừng cũng đi đời rồi.
Đây không phải chỉ là vụ nổ đơn thuần, mà là do ma dược luyện chế thất bại gây ra nổ, xen lẫn phản phệ ma pháp và ma lực bạo động, không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.
"Vậy cho ngươi thêm chút ác liệt nữa!"
Đối với cái đèn trên phòng nhỏ, tất cả đều có huyết mạch Vu Sư, hắn phát hiện năng lực biến dị của mình hình như có chút tăng lên, lúc trước hắn chỉ có thể khống chế trọng lượng mười cân, hiện tại dồn toàn lực, ít nhất cũng được năm mươi cân.
Nếu như sau này khai phá hoàn toàn, nhất định có thể vượt qua giới hạn một trăm cân vốn có.
Vốn dĩ đèn treo cũng đã lung lay sắp đổ vì vụ nổ, dưới sự khống chế toàn lực của George, trong chớp mắt từ trên nóc nhà rơi xuống, đâm vào mặt lão Vu Sư còn chưa kịp phản ứng.
"A!"
Một tiếng thét thảm vang lên, đèn treo dưới tác dụng lực lượng của George, trực tiếp xuyên qua con mắt lão Vu Sư, cắm vào đại não hắn.
Với thể chất Vu Sư bình thường, cho dù chỉ là mất bộ phận cơ thể, như mất tay mất chân các loại, muốn không chết ngay lập tức, cũng có thể dùng ma pháp trị liệu cùng phối hợp ma dược để cứu về, thậm chí tay chân cũng có thể hoàn toàn chữa lành.
Nhưng nếu như đại não trực tiếp bị xuyên thủng như vậy, trừ những tồn tại cấp bậc như Voldemort, thì Vu Sư rất khó mà còn sống sót...
Bạn cần đăng nhập để bình luận