Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả - Chương 345: Đại diễn thuyết gia George (canh một) (length: 8034)

"Các ngươi nhìn xem, dù cho là vòng bảo hộ của vương hậu, cũng không phải là tuyệt đối không sai, các ngươi chẳng lẽ đã quên, năm đó đại quân của Morgoth xâm lấn Doriath thảm khốc như thế nào, quên những người thân đã bị Bán Thú Nhân giết chết sao?"
George cố ý khuếch đại âm thanh nguyền rủa của mình, để giọng nói của hắn có thể đến tai tất cả các tinh linh trong vương quốc Xám Tinh.
"Ta nói thẳng một chút, Doriath sở dĩ có được hòa bình như vậy, một phần là nhờ vòng bảo hộ của vương hậu, mà nguyên nhân lớn hơn là do tuyến phòng thủ Angband mà Noldor tinh linh đã xây dựng.
Tuyến phòng thủ Angband đã ngăn Morgoth cùng đội quân hắc ám của hắn trong Angband, mới mang lại hòa bình cho đại lục Trung Thổ.
Hiện tại tuyến phòng thủ Angband đã bị phá, nếu như hôm nay Doriath cự tuyệt trợ giúp Noldor tinh linh và nhân loại, vậy thì khi tất cả Noldor tinh linh cùng nhân loại bị đội quân của Morgoth tiêu diệt, các ngươi nghĩ rằng chó ma thả rông kia sẽ bỏ qua Doriath sao?
Lời nói đầy nhiệt huyết của George đã khiến tất cả Xám Tinh Linh đều im lặng.
Xám Tinh Linh ngu ngốc sao?
Đương nhiên là không, ai có chỉ số thông minh cao hơn giữa tinh linh và nhân loại thì khó nói, nhưng tinh linh sống lâu hơn nhân loại, trí tuệ tích lũy cũng nhiều hơn, cơ bản đều là những người làm công tác văn hóa.
Lấy một ví dụ, con người giống như một số ít là sinh viên, đa phần đều là những người mù chữ không được đọc sách, ngươi nói đạo lý lớn thì đa phần người nghe không hiểu.
Nhưng tinh linh thì lại giống như tất cả đều là sinh viên, chỉ có một phần thuộc top các trường đại học lớn, phần còn lại là đại học bình thường, ngươi giảng đạo lý lớn thì họ đều hiểu, chỉ là có muốn mạo hiểm hay không thôi.
"Mục đích của Morgoth là chiếm đoạt toàn bộ đại lục Trung Thổ, hắn sẽ không tha cho bất kỳ một tinh linh nào, hoặc bị hắn giết chết, hoặc bị hắn biến thành Bán Thú Nhân để nô dịch.
Ta là người mà còn không chịu nổi sự sỉ nhục này, ta tin rằng là những tinh linh cao quý, các ngươi lại càng không thể chịu nổi.
Tinh linh và nhân loại, chúng ta là một chỉnh thể, khi cả chỉnh thể gặp nạn, bản thân chúng ta cũng không thể nào an toàn, chúng ta không thể vì an nhàn trong giây phút hiện tại mà quên đi hiểm họa sắp đến… Cứ như vậy, George đưa ra các loại thành ngữ và câu chuyện được biến tấu từ phép thuật, nói có sách, mách có chứng, phân tích tình hình chung thiên hạ, đứng trên góc độ của Xám Tinh Linh để nói rõ các mối lợi hại, lúc thì khích tướng, khi thì cổ vũ, lúc lại nịnh hót, thuyết giảng ròng rã hai tiếng đồng hồ mới dừng lại.
Nào là sống trong gian khó mà chết trong an nhàn, nào là tổ chim đã nát, thì trứng làm sao còn nguyên vẹn, nào là sống trong hòa bình thì nghĩ đến nguy cơ, đề phòng chu đáo, tinh linh sinh ra giữa đất trời, sao có thể sống hèn mọn dưới trướng Morgoth.
Tóm lại, hắn cảm thấy mình đã dốc hết vốn liếng, nếu đám Xám Tinh Linh vẫn kiên quyết ý kiến thì hắn cũng không còn cách nào. Việc lừa phỉnh được Xám Tinh Linh tham gia vào học viện của hắn, mục tiêu thật sự đã đạt hơn một nửa, Xám Tinh Linh có thể xuất quân thì tốt nhất, không thì cũng chẳng có vấn đề gì lớn.
Khi George ngừng diễn thuyết, miệng của tất cả các Xám Tinh Linh đều há hốc, ngay cả Melian, một Maiar, khi nhìn George trong ánh mắt cũng tràn ngập sự kinh ngạc.
Vì lượng thông tin mà George đã truyền tải trong hai giờ này thực sự quá lớn, những câu chuyện nhỏ giàu triết lý, những phân tích rành mạch, những dự đoán về nguy cơ có thể xảy đến trong tương lai đã khiến cho bộ não của Xám Tinh Linh hoạt động hết công suất.
Sau một hồi lâu ngỡ ngàng, mọi người cuối cùng cũng hiểu được toàn bộ nội dung bài thuyết trình của George.
"George, ngươi quả thật là một con người rất thông minh!"
Thingol nhìn George với ánh mắt đầy ngưỡng mộ:
"Ngươi nói đúng, chúng ta đều là tinh linh, dù cho dòng tộc Fëanor không thể tha thứ, nhưng các tinh linh đó không có tội, sinh linh của đại lục Trung Thổ càng không có tội.
Chúng ta, Xám Tinh Linh không thể cứ như vậy mà trốn trong vòng bảo hộ của vương hậu được."
Thực ra ngay khi George thuyết giảng đến một nửa, ông đã hoàn toàn bị thuyết phục rồi, chỉ là càng nghe, ông lại càng cảm thấy bản thân học được rất nhiều điều nên không nỡ cắt ngang.
"Các ngươi cảm thấy thế nào?"
Thingol hỏi ý kiến hai mươi hai vị trưởng lão quý tộc tinh linh.
Việc Xám Tinh Linh xuất binh hỗ trợ Noldor tinh linh đối phó với quân đoàn Viêm Ma, liên quan đến vận mệnh của toàn bộ vương quốc Xám Tinh, cho dù ông là Quốc Vương cũng không thể quyết định một mình được.
"Ta đồng ý!"
"Ta đồng ý!" "Ta đồng ý!"
Từng vị trưởng lão quý tộc tinh linh bỏ phiếu tán thành.
Cuối cùng, trong hai mươi hai vị trưởng lão, mười lăm người tán thành xuất binh, năm người vẫn còn do dự, hai người còn lại vẫn kiên quyết không đồng ý xuất binh.
Khi đã quá nửa số trưởng lão quý tộc tinh linh đồng ý xuất quân, Thingol tuyên bố:
"Tốt, vậy thì kể từ hôm nay, vương quốc Xám Tinh Linh sẽ tiến vào trạng thái chiến tranh toàn diện, hãy liên hệ với người lùn ở Núi Lam đến đây, chúng ta cần chế tạo ra một lượng lớn vũ khí và áo giáp!"
"Không ngờ lại thành thật."
Nghe thấy mệnh lệnh cuối cùng của Thingol, George không khỏi mỉm cười, không uổng công hắn hao tổn tâm tư suốt hai tiếng thuyết giảng.
Sau khi suy nghĩ kỹ một chút, việc hắn thành công cũng không quá bất ngờ. Đầu tiên, hắn vừa thể hiện được sức mạnh vượt trội của mình, giành được sự tôn trọng từ tất cả Xám Tinh Linh.
Điểm này rất quan trọng, nếu thực lực không đủ mạnh thì dù cho ngươi nói ra chân lý thì cũng chẳng ai tin.
Giống như ai lại đi nghe một người ăn xin giảng giải kinh nghiệm làm giàu?
Nhưng nếu ngươi là người giàu nhất thế giới thì cho dù ngươi chỉ nói thuận miệng một câu bất quá đầu óc thì mọi người cũng sẽ tôn sùng đó là lời vàng ý ngọc, thậm chí trở thành tín ngưỡng.
Tiếp theo, thế giới này phát triển cho đến bây giờ, vẫn còn ở trong một thời kỳ rất đơn thuần, không có nhiều mưu ma chước quỷ, không có quá nhiều những kinh nghiệm trong lĩnh vực này để người đời sau có thể học hỏi.
Việc Nhị Vương Tử và Tam Vương Tử đến tìm Thingol, chỉ nói George lợi hại như thế nào, loài người mạnh mẽ ra sao, rồi bọn họ cùng nhau đánh lui quân đội Morgoth, hy vọng Thingol có thể phái binh cùng đối phó với đạo quân Viêm Ma đang tiến đến từ phía đông, toàn là những lời a rồi a nha.
Trong mắt của Thingol và các quý tộc thì phần lớn đó đều là khoác lác, hơn nữa nói chẳng có ý nghĩa gì, cũng chẳng đem lại lợi ích nào, thì làm sao họ có thể đồng ý chứ.
Cũng không thể trách Nhị Vương Tử và Tam Vương Tử, họ cũng chưa từng gặp những chuyện này bao giờ, thiếu kinh nghiệm là chuyện bình thường.
George lại khác, kinh nghiệm từ kiếp trước học được từ lịch sử và lượng thông tin khổng lồ trong đầu đã ban cho hắn nhiều kiến thức kỳ lạ, tuy không thể nâng cao thực lực của hắn nhưng lại giúp hắn có lợi thế rất lớn trong lĩnh vực này.
Có quá nhiều vụ việc thực tế đang diễn ra ở đó.
"Học viện của chúng ta hiện đã cho người lùn tham gia vào việc giao lưu, các Noldor tinh linh đang cùng với người lùn nghiên cứu một loại áo giáp mới có thể chống cự được ngọn lửa, Xám Tinh Linh cũng có thể tham gia vào.
Đến lúc đó đối phó với Viêm Ma sẽ hữu ích rất nhiều."
"Xem ra việc chúng ta phái người đến tham gia học viện của ngươi đúng là một quyết định sáng suốt!"
Trên mặt Thingol lúc này đã tràn ngập ý cười.
Áo giáp mới có thể chống lại Viêm Ma, phép thuật ánh sáng khắc chế Bán Thú Nhân, pháp thuật tăng cường sức mạnh của Người Khổng Lồ, còn có sự chung sức của các tinh linh, con người và người lùn.
Nếu nhìn theo hướng này, thì việc tiêu diệt Morgoth và đám Bán Thú Nhân dưới trướng dường như không còn là giấc mơ nữa.
Một khi Morgoth và đám Bán Thú Nhân không còn gây uy hiếp được nữa, thì Melian vợ của ông cũng không cần vất vả duy trì vòng bảo hộ, Xám Tinh Linh cũng có thể tự do đi du lịch bên ngoài, giành được sự hòa bình thực sự.
"Thật tiếc, ngươi không phải là tinh linh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận