Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả - Chương 166: Câu thông thiên địa cổ đại ma pháp (Canh [3] (length: 7559)

"Ngươi khoan hãy nói, vừa rồi liên tiếp tung chiêu, thật có chút thể lực không chống đỡ nổi."
Chữa cho tốt con mắt bị thương của lão già một mắt, George đứng dậy làm bộ thân thể lảo đảo một cái, miễn cưỡng đỡ lấy Amy đang tiến đến, có chút suy yếu hướng vị đội trưởng Thần Sáng kia nói:
"Vị Thần Sáng tiên sinh này, ta muốn về nghỉ ngơi trước một chút, có được không?"
Nếu như bây giờ còn giữ một bộ dáng vẻ rất nhẹ nhàng, khó tránh khỏi sẽ có chút quá mức kinh thiên động địa, dù lúc trước hắn biểu hiện đã có chút khoa trương.
Mấu chốt tâm tư của hắn đã không ở nơi này, thầm nghĩ nhanh chóng về nhà đem bản phục chế ma pháp thư cổ kia ghi chép lại nhanh chóng, sau đó hảo hảo nghiên cứu.
Cho nên lúc này giả bộ như kiệt sức, liền tỏ ra tương đối hợp với tình hình.
"Đương nhiên có thể, lần này đa tạ ngươi hỗ trợ, Lena ngươi cùng Amy cùng nhau đưa vị tiểu tiên sinh này trở về, nơi này giao cho chúng ta tới xử lý." Đội trưởng Thần Sáng tự nhiên nhận biết Amy, cũng biết quan hệ của Amy cùng Lena, lập tức mặt mày đầy cảm kích lên tiếng đáp.
Hôm nay nếu không có George hỗ trợ, tuyệt đối không bắt được tên hắc phù thủy già một mắt vừa xảo quyệt vừa tàn nhẫn kia, khả năng còn gây thương tích cho người vô tội, khiến bản thân bị giáng chức.
Cho nên trong lòng, hắn hiện tại vô cùng cảm kích George.
Tên hắc phù thủy già một mắt tại nước Pháp Paris bị hắn dẫn đội truy bắt, điều này hắn chắc chắn sẽ thăng chức.
"Vâng, đội trưởng!"
Lena vui vẻ gật đầu, tiến lên cùng Amy vịn George, hướng nhà mình đi đến.
"Hay là nên ôm a."
Chưa đi được hai bước, cảm thấy vịn không tốt lắm, tốc độ cũng quá chậm, Amy trực tiếp ôm ngang George lên.
Đối với Amy mà nói, thân thể mười một mười hai tuổi này của George không coi là nặng.
Lúc này mọi người đều nhìn, dù có chút xấu hổ, nhưng George cũng không tiện cự tuyệt, cũng chỉ có thể để cho Amy ôm về.
"George, ngươi thế nào?"
Đi ngang qua chỗ lều vải vừa bị phá hủy kia, Hermione dẫn theo cha mẹ và hai cô bé phù thủy được cứu chạy tới.
George ra hiệu Amy thả hắn xuống rồi cười nói:
"Vừa đuổi bắt tên hắc phù thủy kia có chút mệt, nghỉ một lát sẽ ổn thôi.
Đúng rồi, Hermione ngươi không phải đang ở đệ nhung sao?"
"Ah. Vì ba ba ta cảm thấy Paris bên này là thủ đô nước Pháp, cho nên muốn đến đây xem, ta không cản được hắn cứ thế đến."
Ông Granger nghe Hermione nói liền ngẩn người một chút, hắn lúc nào nói muốn đến Paris, không phải là do Hermione đòi sửa đổi lộ trình du lịch để muốn đến sao?
Bất quá ông vừa định mở lời liền bị vợ ông nháy mắt ngăn lại.
"Vậy à, vậy ngươi ở khách sạn nào, có thời gian ta dẫn ngươi đi dạo quanh nơi này, ta ở đây được hơn một tháng, tương đối quen thuộc."
George cũng không để ý, gật gật đầu.
Lúc này Fluer và Gabrielle cũng hướng George tỏ lòng cảm kích, còn muốn mời George đến nhà ăn cơm, nhưng bị George uyển chuyển cự tuyệt.
Hắn không nghĩ tới cứu hai cô bé phù thủy kia, vậy mà lại là chị em Fluer có dòng máu Veela, chị dâu của Ron.
Cáo biệt Hermione và Fluer, hắn bị Amy ôm về đến nhà, nằm trên giường phòng ngủ nhỏ của mình.
"Ta không có vấn đề gì lớn, nghỉ ngơi một chút là được thôi, các ngươi đi bộ phép thuật đi, hiện tại là thời cơ tốt nhất để bắt tên kia nói thật, không nên bỏ lỡ."
Chỉ khi Ailie và Lena rời khỏi nơi này, hắn mới có thể xem bản sao ma pháp thư cổ kia.
Lena nghe vậy liền gật đầu:
"Yên tâm, lão già đó nếu không chịu nói, ta sẽ cho hắn uống thêm cả bình thuốc Nói Thật."
"George, cảm ơn ngươi, thực sự cảm ơn ngươi!"
Ánh mắt Amy lộ ra vẻ cảm động, sau đó cúi người hôn lên trán George một chút, liền cùng Lena rời nhà.
So với vị đội trưởng Thần Sáng kia, trong lòng Amy lại càng cảm kích George hơn.
Vốn cho rằng George tiểu hài này bình thường như một ông cụ non, một lòng nghiên cứu ma pháp, đối với người tạm thời làm giáo viên của nàng cũng không có chút tình cảm gì.
Lại không nghĩ tới hôm nay lại vì nàng mà làm đến mức này, mạo hiểm một mình đi truy kích lão độc nhãn, nói thật, nàng rất cảm động. Đúng, trong mắt nàng, tính cách của George vốn không thích xen vào chuyện người khác.
Hôm nay xuất hiện ở lều biểu diễn động vật kỳ lạ, nhất định là nghe nàng cùng Lena nói chuyện, muốn giúp đỡ nên mới lén lút cùng qua.
Còn có chuyện truy kích lão độc nhãn nguy hiểm như vậy, nếu không vì giúp nàng rửa sạch oan khuất, sao có thể mạo hiểm nguy hiểm lớn đến vậy.
"Dù sao ý ngươi cũng là giáo sư của ta, chút chuyện này có thể giúp ta vẫn sẽ giúp, ngươi cũng đừng quá để trong lòng." George sờ sờ vầng trán hơi ẩm ướt của mình, nghĩ một chút liền hiểu Amy đã hiểu lầm, nhưng hắn cũng không giải thích, ngược lại lộ ra nụ cười chân thành.
"Ngươi tên nhóc này, ăn nói cũng thật khéo léo, lớn lên còn không biết làm mê muội bao nhiêu cô bé phù thủy nữa."
Amy véo má George, hai mắt hơi đỏ lên, sau đó đứng dậy dẫn Lena ra khỏi phòng.
Mà Lena trước khi ra khỏi phòng, cũng ôn nhu hôn lên trán George một cái.
"Cảm ơn ngươi đã giúp Amy."
Đợi nghe tiếng hai người rời phòng xuống lầu, George lập tức lật người ngồi dậy từ trên giường, vẽ một Morgana chi hoàn nhỏ trên sàn phòng ngủ, lấy bản sao ma pháp thư cổ ra xem kỹ.
Hắn xem gần như suốt cả đêm, mới khép lại ma pháp thư, phát ra một tiếng cảm thán.
"Thì ra là thế!"
Đây đúng là một quyển ma pháp thư giảng giải về ma pháp cổ đại, tuy ghi chép một loại ma pháp lôi điện, nhưng lại khiến George hiểu rõ bản chất khác nhau giữa ma pháp cổ đại và ma pháp hiện đại.
Ma pháp hiện đại, là phù thủy lấy ma lực huyết mạch của mình làm cơ sở, để thi triển ra ma pháp.
Cho nên uy lực ma pháp không lớn, nhưng tốc độ thi triển lại tương đối nhanh.
Còn ma pháp cổ đại, thì chỉ dùng ma lực huyết mạch của mình làm chất dẫn, để liên hệ với quy luật tự nhiên trong trời đất, sau đó thông qua chú ngữ dài dòng để từ từ hòa nhập với tự nhiên, từ đó điều động sức mạnh tự nhiên to lớn để công kích.
Cho nên uy lực ma pháp vô cùng lớn, nhưng tốc độ thi triển cũng đặc biệt chậm.
Lúc trước lão độc nhãn thi triển ma pháp lôi điện, là thông qua việc đọc khoảng bảy tám phút chú ngữ cổ, để kết nối với sức mạnh thiên nhiên từ mây trời trong vũ trụ, từ đó đạt được hiệu quả khiến lôi điện liên tục oanh kích một khu vực.
Như vậy mà nói, cuốn dã sử "ma pháp cổ đại trong truyền thuyết" kia có nhắc đến ma pháp cổ đại có thể di chuyển cả một ngọn núi, xem ra cũng có lý. Bản thân sức người có hạn, nhưng sức mạnh tự nhiên trong vũ trụ lại là vô hạn.
Trừ phi bản thân ma lực vượt qua ma lực tự nhiên bên ngoài, bằng không dùng chính ma lực bản thân thi triển ra ma pháp, sao có thể so sánh được với việc điều động sức mạnh tự nhiên mà thi triển ma pháp.
Quyển ma pháp thư cổ này, khiến cho sự hiểu biết của George về ma pháp, trong thoáng chốc tăng lên một tầm cao mới.
Nhanh đến giữa trưa ngày hôm sau, Amy và Lena mới về đến nhà.
Nhưng tâm trạng của cả hai đều tương đối tốt, bởi vì trong đêm thẩm vấn, lão độc nhãn đã nhận tội tất cả mọi chuyện, với những lời khai này, Amy đều có thể khôi phục chức vụ, một lần nữa trở về làm Thần Sáng.
Hơn nữa lão độc nhãn bởi vì tội lỗi mình gây ra, bị phán tử hình, sáng sớm đã bị xử quyết...
Bạn cần đăng nhập để bình luận