Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả - Chương 61: George quá mạnh (length: 7778)

"Có một kẻ cứ lởn vởn trên cái cầu kia, nó không chịu buông tha Harry, cả trận đấu, nó căn bản không đuổi theo ai khác.
Nhất định là đội Slytherin, tên Malfoy kia gian lận với nó, muốn dùng thủ đoạn hèn hạ này để bắt được Golden Snitch!"
Để bảo vệ Harry, tất cả cầu thủ Gryffindor đều vây quanh Harry, hạ xuống đất, đánh bay mấy quả Bludger kia, trong đó hai anh em song sinh tức giận phỏng đoán.
Cầu thủ đuổi bắt Ailya Spinnet nhìn về phía đội trưởng Wood:
"Oliver, cậu không thể để Harry một mình đối phó với thứ đó, chúng ta xin tạm dừng trận đấu để điều tra đi?"
Wood nghe vậy nhất thời do dự.
Còn Harry thì kích động hét lớn: "Nếu như bây giờ chúng ta dừng lại, sẽ bị tước quyền thi đấu! Chúng ta không thể vì một quả Bludger nổi điên mà thua đội Slytherin, bọn họ đã dẫn trước 100% rồi, chỉ có ta bắt được Golden Snitch mới có thể thắng trận này. Nhanh lên một chút, Oliver, dẫn bọn họ đi chỗ khác, các ngươi ở gần ta, ta căn bản không có cách nào bắt Golden Snitch!"
"Không cần, nếu hai bên cùng xin điều tra, các ngươi sẽ không bị tước quyền thi đấu."
Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc từ trên cao truyền đến, chính là George.
Thấy đội Gryffindor xảy ra chuyện, đám người Slytherin liền hóng chuyện, dù sao với bọn họ chẳng có hại gì, chính là George qua thuyết phục Flint đồng ý cùng xin điều tra. Lý do rất đơn giản, hắn nói với Flint là với xu thế hiện tại bọn họ gần như chắc thắng, nếu như thắng nhờ việc Bludger tấn công Harry, người khác sẽ tưởng họ gian lận, vậy thắng cũng khó chịu.
"George, cậu đúng là người tốt!"
Wood nhìn George, trong mắt tràn đầy cảm động, George quả nhiên không giống người Slytherin.
Bên kia, bà Hooch phát hiện sự tình cũng nhanh chân chạy tới.
Bởi vì hai đội cùng xin điều tra quả Bludger, trận đấu tạm dừng, Snape và McGonagall với tư cách là viện trưởng hai viện, tiến hành kiểm tra Bludger. Kết quả kiểm tra rất rõ ràng, đúng là có người đã dùng ma pháp mạnh lên nó.
Chỉ có điều, loại ma pháp khống chế Bludger này không phải là thứ mà mấy phù thủy nhỏ trong trường thi triển được, nên cũng có thể xác định không phải là người của đội Slytherin làm.
Tình huống này trong lịch sử Hogwarts cũng hiếm gặp, để trận đấu có thể tiếp tục, hai vị viện trưởng ra thông báo bên ngoài là Bludger tự phát sinh vấn đề, tạm thời đổi quả Bludger mới.
Còn mời Dumbledore đến giám sát cả sân, phòng tránh tai nạn lại phát sinh.
Có Dumbledore đích thân giám sát, Dobby trốn trong bóng tối đương nhiên không dám ra tay lần nữa, trận đấu lại một lần nữa diễn ra vô cùng kịch liệt.
Bốn giờ chiều, sau khi trải qua trọn vẹn ba tiếng thi đấu, Harry rốt cuộc vẫn cao tay hơn, đoạt được Golden Snitch trước Malfoy, giúp đội Gryffindor giành được 150 điểm, kết thúc trận đấu.
Chỉ là khi hắn thấy rõ điểm số trên bảng, nhất thời cũng trố mắt: điểm số hiện tại của Slytherin và Gryffindor là – 400:200. Tức là, bỏ 150 điểm của hắn, Gryffindor còn đang kém 350 điểm.
"Chúc mừng Harry Potter bắt được Golden Snitch, Gryffindor giành 150 điểm, đáng tiếc người thắng trận này là Slytherin bởi vì một mình George của đội họ đã ghi tới 30 bàn."
Người dẫn chương trình Lee Jordan tiếc nuối công bố kết quả trận đấu, là người Gryffindor, anh ấy đương nhiên vẫn mong Gryffindor chiến thắng, đáng tiếc George của Slytherin quả thực quá mạnh, đội Gryffindor căn bản không thể ngăn được việc đối phương dẫn bóng.
Trận đấu kết thúc, George bị các phù thủy của Slytherin vây quanh, trở về tòa lâu đài Hogwarts.
Lần này Slytherin thắng hoàn toàn là nhờ có George, bằng không, bình thường Harry bắt được Golden Snitch, họ không thể nào thắng được.
Còn George sau khi ứng phó hết tất cả mọi người, lại lẳng lặng mang sách ma pháp của hắn đi tới bờ hồ Đen.
Thắng trận Quidditch chẳng qua chỉ là để nâng cao hình tượng dễ gần của người khác, thuận tiện cho hắn hành động trong trường, cũng là để trải đường sớm cho cuộc sống sau khi tốt nghiệp.
Nhưng những thứ này đều là những lợi ích phụ nhỏ nhặt, không thể giúp hắn trở nên thực sự mạnh lên.
Giống như Lockhart, các kiểu nghĩ cách để tăng danh tiếng bản thân, nhưng khi thực sự gặp nguy hiểm, chỉ có thể ngồi chờ bị giết.
Người mạnh thực sự là phải như Dumbledore, Voldemort và Grindelwald kia, đó mới là thứ hắn theo đuổi.
Chỉ là thời gian hắn nghiên cứu ma pháp vui vẻ cũng không lâu thì đã bị quấy rầy.
Một trung niên phù thủy cao lớn, tóc ngắn màu vàng, mắt tròn căng tìm đến hắn.
"Xin chào, George!"
"Chào ngài, bội... tiên sinh, ngài là ai?" Vô ý thức trả lời được nửa câu, George ý thức được mình vẫn chưa nói trôi chảy.
"Ta là Ludo Bagman, hiện là Cục trưởng Cục Phong trào Thể thao của Bộ Pháp Thuật."
Nam phù thủy trung niên cười đáp.
George nghe vậy liền lục lọi ký ức về cái tên này, rất nhanh hắn đã có câu trả lời.
Vị này chẳng phải là cái kẻ ham đánh bạc, cuối cùng đánh bạc đến phá sản, còn nợ yêu tinh một đống lớn tiền, lọt hố cặp sinh đôi Weasley, Cục trưởng Cục Phong trào Thể thao kia sao?
"Không biết cục trưởng tiên sinh có chuyện gì không?"
"Là thế này, bà Hooch đề cử cậu với ta, ta vừa nãy cũng xem cậu thi đấu, muốn mời cậu vào đội tuyển Quidditch của Anh."
Điểm nhiều lòng tin vào một phù thủy nhỏ như George, nghe được lời mời của ông ta, chắc chắn sẽ kích động đồng ý ngay, bởi vì loại vinh dự này không một phù thủy nhỏ nào có thể cự tuyệt.
Nhưng mà câu trả lời của George lại khiến ông ta đứng hình:
"Xin lỗi, ta không có hứng thú với việc đó."
Vào đội tuyển Quidditch quốc gia của Anh đương nhiên là có lợi rất lớn cho danh tiếng của hắn, nhưng quá lãng phí thời gian, đoán chừng Chủ Nhật nào cũng phải đến Bộ Pháp Thuật luyện tập, còn phải tham gia các trận đấu khắp nơi trên thế giới, được không bù mất.
Cũng như vừa nãy đã nói, danh tiếng chỉ là lợi nhuận phụ, học tập ma pháp mới là cơ bản, cho nên hắn đương nhiên từ chối ngay.
"Nhưng mà cậu vừa mới thi đấu tốt như vậy, ta thấy rõ ràng cậu chỉ vì để đội Gryffindor có chút thể diện mới không ghi thêm bàn, bằng không có thể còn ghi nhiều hơn, vì sao lại từ chối lời mời của ta? Có phải lo hiệu trưởng không đồng ý không? Cậu không cần lo, ta sẽ tự mình nói chuyện với Dumbledore, cụ ấy chắc chắn sẽ đồng ý, còn cho cậu phép đặc biệt để nghỉ tập và thi đấu nữa..."
Ludo có chút vội giải thích.
Màn thể hiện vừa rồi của George đã hoàn toàn chinh phục ông ta, với trình độ chuyên nghiệp của ông ta có thể đoán, cho dù ở bất kỳ đội tuyển lớn nào trên quốc tế, trình độ của George cũng đều thuộc top đầu.
Cho nên hôm nay ông ta nhất định phải lôi kéo được George.
"Thưa cục trưởng, nói thật với ngài, đánh Quidditch hay là do thiên phú của ta, còn ma pháp mới là sở thích của ta, nên ta không muốn thời gian học tập có hạn của ta, lãng phí toàn bộ vào Quidditch. Nhất là bây giờ ta mới năm nhất, là giai đoạn vỡ lòng quan trọng nhất của việc học ma pháp."
George thấy sắc mặt của Ludo càng lo lắng, ngừng một lát rồi nói tiếp:
"Đương nhiên, ta cũng nguyện ý cống hiến một phần sức lực cho đội Quidditch quốc gia chúng ta, giống như ta cống hiến cho Slytherin vậy. Nên ta có thể chấp nhận tham gia đội tuyển Quidditch quốc gia của Anh trước, nhưng việc luyện tập và thi đấu thì phải đến năm thứ tư ta mới có thể tham gia."
Bạn cần đăng nhập để bình luận