Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả - Chương 75: Knight Bus (length: 8259)

"Expelliarmus!"
"Mơ Màng Ngã Xuống Đất!"
George quan sát chuẩn xác khoảng cách hai pháp sư năm thứ bảy công kích lẫn nhau, trực tiếp dựa vào lợi thế tốc độ áp sát luồn vòng, cây đũa phép dán sau lưng thi triển ma pháp, cuối cùng là may mắn thắng ván này.
Thật lòng mà nói, nếu như không dựa vào ưu thế cơ thể, xét về trình độ ma pháp cùng kỹ xảo chiến đấu ma pháp, hắn thật sự không phải đối thủ của hai người pháp sư năm thứ bảy.
Tuy nhiên trận chiến này, cũng khiến hắn có nhiều nhận thức mới về quyết đấu ma pháp ở thế giới Harry Potter.
Đặc biệt là một số kỹ xảo ma pháp trong lúc chiến đấu của hai pháp sư năm thứ bảy, thực sự cũng khiến hắn được lợi không nhỏ.
George hỗ trợ duy trì trật tự, biểu hiện kỹ xảo quyết đấu ưu tú, nhưng so với ta vẫn cần nâng cao, nhưng cũng xem như không tệ, thêm hai điểm!
Lockhart tiến lên một cái ôm lấy George, khiến Snape có hơi chậm một bước lông mày nhướng lên, nhưng nhìn vào chuyện đối phương thêm điểm cho George, liền không nói thêm gì, chỉ quay người đi đến vị trí trung tâm sân đấu:
"Xem ra các ngươi đám ngốc này vẫn không thể nắm vững kỹ xảo quyết đấu, vậy đi, cứ hai người lên đài, ta cùng giáo sư Lockhart lần lượt chỉ đạo một đối một, sau đó lại tiến hành quyết đấu.
"Đề nghị của giáo sư Snape rất tốt, ta sẽ tới chỉ đạo George nhé."
Lockhart trực tiếp gọi tên George.
Ánh mắt Snape lóe lên hàn quang rồi biến mất: "George quá mức ưu tú, lên cũng không có hiệu quả làm mẫu tốt, ta thấy Malfoy với Potter cũng được, ta chỉ đạo Malfoy, ngươi chỉ đạo Potter."
"Vậy cũng được."
Lockhart vừa nghĩ, danh tiếng của Harry cũng không kém so với George, cũng không tệ.
Tất cả tiểu pháp sư rút lui, trên đài chỉ còn lại Snape, Malfoy, Harry và Lockhart bốn người.
George đứng dưới đài, hắn biết chuyện kế tiếp muốn xảy ra là gì, nhưng cũng không ngăn cản.
Hắn cần chuyện mật thất tiếp tục oanh động, bởi vì chỉ có như vậy, đến học kỳ sau, Dumbledore mới có thể bị tạm thời cách chức rời trường, mà hắn mới có cơ hội vơ vét sạch sẽ những Hắc Ma Pháp trong sách cấm khu.
Với tình hình của hắn hiện tại, muốn học tam đại bùa chú không thể tha thứ và các loại Hắc Ma Pháp như Lệ Hỏa Chú, chỉ có thể dựa vào sách cấm khu.
Nhưng bình thường chỉ cần hắn vào sách cấm khu, Dumbledore lại âm thầm giám thị hắn, khiến hắn không dám mạo hiểm xem những pháp sư ghi chép Hắc Ma Pháp kia.
Kỳ thật hiện tại hắn ở nhiều mặt đều rất giống Voldemort lúc trẻ, nếu lại thể hiện hứng thú với Hắc Ma Pháp, phỏng chừng Dumbledore không ngồi yên được.
Cho nên hắn cũng đặc biệt chú ý kiềm chế.
Quả nhiên, trong cuộc quyết đấu giữa Harry và Malfoy, do Malfoy dùng bùa chú triệu hồi rắn, Harry lần đầu tiên trước mặt mọi người biểu hiện năng lực nói tiếng rắn kế thừa từ Voldemort, dẫn đến đại náo loạn.
Đại bộ phận học sinh trong trường đều cho rằng Harry chính là truyền nhân của Slytherin, bởi vì chỉ có Slytherin mới có thể nói tiếng rắn.
Tuy nhiên câu lạc bộ quyết đấu vẫn tổ chức như cũ mỗi đêm, George mỗi đêm cũng đến tiến hành huấn luyện quyết đấu ma pháp với những pháp sư năm thứ bảy, kỹ xảo chiến đấu sử dụng đũa phép càng ngày càng tăng.
Rất nhanh, thời gian đến đêm trước lễ Giáng Sinh, trường học chính thức nghỉ.
George sau khi từ biệt các giáo sư và học sinh, mang theo hành lý cùng thú cưng Becky, lên tàu tốc hành Hogwarts về nhà.
Nửa năm trước vừa nhập học, hắn vẫn chỉ là một tiểu pháp sư tầm thường, thậm chí đến cả chú mở khóa cũng chưa thông thạo.
Hiện tại hắn đã là ngôi sao nổi tiếng của Slytherin, trong phương diện ma pháp đấu đơn cũng chưa từng thua trước pháp sư năm thứ bảy.
Đây còn là dưới tình huống hắn không sử dụng siêu năng lực, nếu kết hợp siêu năng lực, thực lực còn mạnh hơn một mảng lớn. Suy cho cùng siêu năng lực của hắn so với lúc khai giảng đã được tăng cường, có thể dễ dàng khống chế những vật thể vài trăm cân.
Tối chạng vạng, khi trời còn chưa tối hẳn, George đi ra ga King's Cross. Khác với những tiểu pháp sư khác được cha mẹ đón về, hắn là trẻ mồ côi, chỉ có thể một mình quay về nhà ở Hẻm Knockturn.
Lần này về nhà nghỉ lễ Giáng Sinh, hắn không thông báo cho Tonks, cho nên Tonks cũng không thể đến đón bằng xe ma pháp như lần trước.
Chuyện tình cảm loại này, không nên đơn giản lãng phí vào vài chuyện nhỏ, cho dù quan hệ tốt nếu cứ như vậy thì dần dần sẽ mất hòa khí. "Xe buýt Hiệp Sĩ!"
Đứng bên lề đường, George giơ đũa phép trong tay vẩy giữa không trung, sau đó hô lớn.
Khoảng chừng không tới một phút, cùng với tiếng nổ chói tai, một chiếc xe buýt ba tầng màu tím rực rỡ xuất hiện trước mặt George.
Việc mang theo Becky, con cú mèo to lớn như vậy, cùng cố định thiết và đi xe thuê cũng không thuận tiện lắm, hắn lại không biết Ảo Ảnh Di Hình, cũng không thể đường hoàng bay lên trời.
Cho nên hắn lựa chọn công cụ giao thông công cộng ma pháp thường dùng của giới pháp sư Anh quốc là Xe buýt Hiệp Sĩ. Xe buýt Hiệp Sĩ là công cụ giao thông công cộng ma pháp do bộ ma pháp thiết lập, để tiện cho những pháp sư vị thành niên hoặc những pháp sư yếu ớt không thể độn thổ, đi lại.
Lấy cảm hứng từ xe buýt của Muggle, qua cải tạo ma pháp, tốc độ vô cùng nhanh, có thể đưa ngươi đến bất kỳ nơi nào trong lãnh thổ Anh Quốc.
Bắt đầu hoạt động từ năm 1865, được giới pháp sư rất yêu thích.
"Chào mừng đến với Xe buýt Hiệp Sĩ, phương tiện giao thông khẩn cấp dùng cho vận chuyển các pháp sư đang gặp khó khăn.
Chỉ cần duỗi tay cầm đũa phép ra, lên xe thôi, chúng ta có thể đưa ngươi đến bất kỳ nơi nào ngươi muốn đến.
Ta là Stan. Shunpike, tối nay ta là người bán vé của ngươi."
Một pháp sư trẻ mặc đồng phục tím nhảy từ trên xe xuống, nói với George.
George có chút tò mò quan sát chiếc xe buýt ma pháp này, sau đó xách hành lý lên xe:
"Xin chào, ông Shunpike, làm ơn cho tôi đến quán rượu Vạc Lủng!"
"Bảy đồng Sickle bạc, đưa mười đồng có thể ăn chocolate, mười một đồng có thể có túi chườm nóng và bàn chải đánh răng, màu tùy chọn."
Người bán hàng pháp sư cũng nhanh chân lên xe.
"Đúng rồi, ngươi tên gì thế?"
"George, đây là bảy đồng Sickle bạc."
George đặt hành lý lên một chiếc giường, lấy ra bảy đồng Sickle bạc.
Bên trong Xe buýt Hiệp Sĩ không giống xe buýt bình thường, không phải từng dãy ghế, mà là từng cái giường khung đồng, trên giá bên giường đốt từng ngọn nến ma thuật.
Pháp sư đi xe có thể ngủ trực tiếp trên giường cho đến khi đến nơi.
"George, sao cái tên này nghe quen thế, nhìn cũng có chút quen mắt."
Người bán hàng pháp sư nghe vậy nhất thời sửng sốt, sau đó nhanh chóng sà vào thùng đựng báo cũ bên cạnh, rút ra một tờ báo một tháng trước.
Hắn nhìn tờ báo, lại nhìn George, lập tức trợn mắt hoảng sợ nói:
"Thì ra ngươi chính là thiên tài Quidditch ngàn năm có một George kia!"
"Xem ra ta cũng có chút tiếng tăm trong giới pháp sư nhỉ."
George thấy thế gật đầu cười cười, cũng không phủ nhận.
Người bán hàng pháp sư hiển nhiên là fan của Quidditch, khi phát hiện thân phận của George, thái độ thoáng cái liền tốt hơn rất nhiều, vô cùng hăng hái trò chuyện với George.
Đây là hiệu ứng của người nổi tiếng, dù là người không quen, lần đầu gặp mặt lập tức cũng đã có hảo cảm che giấu.
"Lái xe đi, ách ừ."
Người bán hàng pháp sư chào tài xế pháp sư, Xe buýt Hiệp Sĩ lập tức phát ra một tiếng gầm, với tốc độ siêu nhanh mà mắt thường khó phân biệt lao đi, phảng phất tiến vào một không gian khác.
Những cột đèn đường, hòm thư và thùng rác chắn phía trước, đều tự động nhảy ra khi ô tô chạy qua, rồi tự động trở về vị trí ban đầu sau khi xe chạy qua...
Bạn cần đăng nhập để bình luận