Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả - Chương 439: Tham gia La Thiên Đại Tiếu (Luotian Dajiao ) (length: 8035)

"Xem ra ở cái thế giới này hẳn sẽ có không ít thu hoạch."
Thả ra Thủ Hộ Thần gấu trúc của mình, ngăn trở Hoàng Minh công kích linh hồn, George trong lòng thầm nghĩ. Mới chỉ đạo quan đầu tiên thôi mà đã gặp được công pháp có ích cho mình, hắn tin rằng các môn phái khác về sau cũng sẽ không quá kém.
"Đây là cái thứ gì, gấu trúc, ngài không phải là người Bắc Kinh sao?"
Phát hiện đòn công kích của mình vào George, luôn bị thân hình mập mạp của gấu trúc chặn trước một bước, mặc cho hắn quyền đấm cước đá, gấu trúc cũng giống như mèo không có việc gì đứng ở đó. Hoàng Minh cũng có chút câm nín.
"Người Bắc Kinh cũng thích gấu trúc Tứ Xuyên." George cười:
"Hoàng đạo trưởng, cứ đến đây thôi, ngươi phá không được Thủ Hộ Thần của ta, mà ta dùng Thủ Hộ Thần thì cũng không cách nào công kích thể xác thật của ngươi được, xem như ngang tay đi!"
"Được, vậy thì ngang tay."
Hoàng Minh linh hồn trở về thân thể, sau đó mở mắt ra đi về phía George.
"Không ngờ ở nước ngoài lại có pháp thuật có thể chống lại Dương Thần của ta, thật không thể coi thường."
"Thằng nhãi ranh, cái này cho ngươi biết thế nào là Thiên Ngoại Hữu Thiên, người giỏi còn có người giỏi hơn đấy. Đừng tưởng mình là người tài giỏi trong đám đồng môn, rồi ngày nào cũng không chịu tu luyện cho tử tế."
Đúng lúc này, một đạo sĩ trung niên râu quai nón xuất hiện sau lưng Hoàng Minh.
Hoàng Minh nghe vậy giật mình nhảy dựng lên, rồi cười hắc hắc nói:
"Sư huynh, có đâu, ta vẫn tu luyện đàng hoàng mà, sao huynh lại đến đây?"
"Phát hiện ngươi lại Xuất Dương Thần, ta tự nhiên phải đến xem."
Đạo sĩ trung niên búng vào đầu Hoàng Minh một cái, khiến hắn ngã nhào xuống đất.
"Vừa học được Xuất Dương Thần đã dám lôi ra khoe khoang, nếu người ta chỉ thủ không công, ngươi đã sớm bị đánh tan hồn nát phách rồi!"
"Gặp qua Lưu Kinh Sư."
George thu hồi Thủ Hộ Thần, Ảo Ảnh Di Hình đến trước mặt đạo sĩ trung niên, ôm quyền hành lễ.
Hoàng Minh vừa Xuất Dương Thần, vị đạo sĩ trung niên này liền chạy tới, tốc độ cực nhanh, còn mạnh hơn Hoàng Minh rất nhiều lần. Theo thông tin George có được trong lúc nói chuyện với Hoàng Minh, vị đạo sĩ trung niên này hẳn là đại sư huynh của Hoàng Minh, Lưu Hưng Dương, người chỉ dạy hắn tu luyện.
"Quá sư quá khen, Thủ Hộ Thần chủ yếu là để phòng ngự, gần như không có khả năng công kích, cho nên chỉ có thể duy trì bất bại, không làm tổn thương Dương Thần của Hoàng đạo trưởng.
Thủ Hộ Thần thông thường chủ yếu dùng để đối phó Nhiếp Hồn Quái, cũng có thể dùng để truyền tin đường dài, nhưng thật sự không có lực công kích.
Bất quá hắn khác, thực lực bản thân hắn vượt xa Vu Sư bình thường, cũng đã cải tiến Thủ Hộ Thần Chú."
Lưu Hưng Dương quay người nhìn George, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc. Chỉ cần hơi nhúc nhích ý niệm trong đầu, Thủ Hộ Thần đều có thể ngưng tụ thành thực chất, đừng nói đánh linh hồn, đánh đá cũng có thể nát vụn.
"Kim tiên sinh không cần đa lễ, không ngờ em trai của Kim tiểu thư lại là một dị nhân."
George cười:
"Ngoài gia phụ, những người khác trong nhà đều không biết ta là dị nhân, cho nên kính xin quá sư giúp giữ bí mật."
"Có thể lý giải."
Lưu Hưng Dương gật đầu, chuyện này rất thường gặp trong giới dị nhân. Tuy nói có cơ quan giám sát chung, nhưng thế giới dị nhân chắc chắn nguy hiểm hơn người thường rất nhiều, ai cũng không muốn người nhà mình bị liên lụy.
Vậy nên không biết là tốt nhất.
"Sư huynh, chúng ta chỉ là luận bàn một chút thôi, không có chuyện gì khác, huynh còn phải giảng kinh cho các sư đệ, đừng mất thời gian ở đây."
Hoàng Minh từ dưới đất đứng lên, xoa đầu mình, bất đắc dĩ nói.
"Lo cho tốt Kim tiên sinh, đừng có mà làm càn, nếu không thì tối chép Đạo Đức Kinh năm mươi lượt."
Lưu Hưng Dương hừ lạnh một tiếng, ôm quyền với George lần nữa rồi thản nhiên rời đi. Thời buổi này, dị nhân muốn kiếm tiền cũng cần hợp pháp hợp quy.
Nhưng rất nhiều đạo quán đạo sĩ lại không giỏi kiếm tiền, nên việc bắt tay với các thương nhân lớn là điều cần thiết.
Hắn để sư đệ Hoàng Minh hôm nay đến tiếp đón Kim Bảo Bảo phú nhị đại, vốn dĩ muốn Hoàng Minh kết giao thật tốt, để tương lai mang đến nguồn thu nhập khá cho đạo quán.
Cho nên hắn cũng không tính toán gì đến chuyện Hoàng Minh Xuất Dương Thần nữa. Hiện giờ, Kim Bảo Bảo lại là dị nhân, vậy càng tốt.
"Kim tiên sinh, thực lực của ngươi khá đấy, có muốn tham gia La Thiên Đại Tiếu một tuần sau không?"
"La Thiên Đại Tiếu?"
George tỏ vẻ nghi hoặc, vừa mới lướt diễn đàn thấy có không ít người nhắc đến chuyện này, chỉ là hắn chưa kịp xem kỹ.
"Đúng, La Thiên Đại Tiếu lần này khác với trước, Lục lão gia Lục gia đã lấy ra Thông Thiên Lục làm phần thưởng cho người quán quân."
Nhắc đến La Thiên Đại Tiếu, Hoàng Minh lập tức phấn chấn.
"Thông Thiên Lục là cái gì?"
George hiếu kỳ hỏi.
Hoàng Minh lập tức hai mắt phát sáng:
"Thông Thiên Lục, ta nghe sư phụ nói, đó chính là cảnh giới cao nhất của phù lục.
Không cần thiết đàn, không cần vận khí, không cần chuẩn bị bất cứ công đoạn gì trước đó, ngay cả những cao thủ phù lục của Thượng Thanh cũng cần mất mấy canh giờ mới hoàn thành được phù lục, mà lại có thể tiện tay hoàn thành.
Hơn nữa trong thời gian cực ngắn còn có thể vẽ ra được một lượng lớn phù lục.
Đây chính là Thông Thiên Lục!"
"Nói như vậy, đây là một món đồ rất tuyệt, vậy ta cũng muốn đi thử một lần."
Thấy trạng thái của Hoàng Minh, George lập tức thấy hứng thú.
Phải biết, lúc trước trò chuyện, Hoàng Minh rất xem thường các kiểu lập đàn, thực hiện các công đoạn để vẽ phù lục, cho rằng công pháp tu mệnh của Bạch Vân Quan mới là chính đạo.
Vậy mà nhắc đến Thông Thiên Lục này, hai mắt liền phát sáng.
Điều này chứng tỏ, Thông Thiên Lục thực sự không tầm thường.
"Đến lúc đó đi cùng nhau, ta đại diện Bạch Vân Quan xuất chiến.
Bất quá sư phụ nói, thực lực của ta muốn đoạt được Thông Thiên Lục là không có hy vọng gì đâu, đi cũng chỉ là để cọ xát, mở mang kiến thức thực lực của các môn phái trẻ tuổi thôi."
Hoàng Minh vỗ vai George:
"Ngươi cũng đừng hy vọng nhiều quá, coi như là đi mở mang tầm mắt giống như ta đi."
Hắn thấy thực lực của Kim Bảo Bảo và mình không sai biệt lắm, đương nhiên cũng không thể nào đoạt giải nhất.
Mời Kim Bảo Bảo đi vì thấy con người anh ta không tệ, đi một mình quá chán, hơn nữa hắn cũng không ngốc, hiểu rõ ý của Bạch sư huynh.
Kim Bảo Bảo vừa mới về nước, muốn tìm hiểu về tình hình dị nhân trong nước, đi chuyến này chắc chắn có thể mở rộng tầm mắt.
"Được, vậy việc báo danh thì như thế nào?"
George không do dự gật đầu, đồng ý.
Không nói đến Thông Thiên Lục, La Thiên Đại Tiếu này có nhiều môn phái dị nhân tham gia như vậy, hắn có thể tranh thủ dịp này tìm hiểu thật rõ về các pháp thuật của dị nhân trong nước.
Sau đó lựa chọn cái nào mình thích, rồi nghĩ cách đoạt lấy.
Bằng không cứ như Bạch Vân Quan, từng cái một đến từng nhà dò hỏi thì không biết phải đến năm tháng nào mới thăm dò hết được.
"Không cần báo danh ngay bây giờ, chỉ cần dị nhân dưới 30 tuổi đều có thể tham gia.
Đến lúc đó anh cứ đi cùng chúng tôi, đến địa điểm rồi báo danh cũng được."
"Vậy đa tạ Hoàng đạo trưởng."
George ôm quyền thi lễ.
Hoàng Minh vẫy tay:
"Không cần khách khí vậy, chúng ta hợp tính nhau, anh cũng là dị nhân, cứ gọi tôi Lão Hoàng, tôi gọi anh Lão Kim."
"Cũng tốt."
George cười...
Bạn cần đăng nhập để bình luận