Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả - Chương 213: Hắn vì gì ưu tú như thế (canh một (length: 7936)

Bốn người đối với George thuyết pháp ngược lại không có chút nào nghi ngờ, trong mắt bọn hắn, hắc phù thủy vốn chính là một đám não có vấn đề, làm ra chuyện gì điên khùng đều có thể hiểu được.
Chỉ có Hermione nhìn về phía George như có điều suy nghĩ, bởi vì nàng ở Paris tận mắt chứng kiến thực lực ma pháp của George.
"George, nghe nói ngươi đạt được bộ Pháp thuật Pháp ban phát huân chương anh dũng?"
Rời khỏi Hẻm Knockturn trên đường, mắt Ginny lấp lánh hỏi.
Những người khác cũng cảm thấy hứng thú tiến đến, bọn họ đã từng thấy tin này trên Nhật báo Tiên tri, hơn nữa lúc trước khi tới Hermione cũng đã nói qua một ít.
Bọn họ rất muốn nghe xem George đánh bại tên hắc phù thủy bị truy nã quốc tế nổi tiếng kia như thế nào."May mắn thôi, may mắn thôi, chủ yếu là công lao của Thần Sáng bên đó, ta chỉ là giúp chút chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.
George khiêm tốn vẫy tay.
"Ta nghe Hermione nói ngươi một mình giải quyết nhiều hắc phù thủy, còn cứu cô ấy."
Mọi người hiển nhiên không tin George chỉ giúp một chút chuyện nhỏ, bắt đầu truy hỏi. George đành phải kể đại khái quá trình chiến đấu, bao gồm dùng bùa chú gì vào lúc nào, khi chiến đấu nên né tránh thế nào, phản kích ra sao. . ..
Nghe Harry đám người ngơ ngác.
Đối với quyết đấu phép thuật, bọn họ vẫn dừng lại ở mức ngươi một chút ta một chút, không có kinh nghiệm thực chiến gì nhiều.
Mấy người vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh đã rời khỏi Hẻm Knockturn u ám, trở lại Hẻm Xéo náo nhiệt.
"Đi mua sách trước đi!"
Sách vở là thứ mọi người đều muốn mua, không giống vạc nấu thuốc các loại, năm nhất mua xong nếu không hư thì không cần mua lại.
Đi đến Flourish and Blotts, bọn họ kinh ngạc phát hiện giá sách trong tiệm đã bớt đi mấy cái, ngược lại có thêm một cái lồng sắt lớn, trong lồng có hơn 100 cuốn sách ma thuật kỳ quái.
Những sách này như có sinh mệnh đang va đập, giằng xé trong lồng sắt, nhìn khá thú vị.
"Là sách giáo khoa môn Chăm sóc Sinh vật huyền bí "Quái vật sách về quái vật"!" Ron cầm danh sách xem qua nói.
Môn Chăm sóc Sinh vật huyền bí là môn của năm ba, George năm nay năm hai không cần mua, nhưng hắn luôn hứng thú với sinh vật huyền bí, cho nên cũng định mua một cuốn xem qua.
Đối với hắn hiện tại mà nói, rõ ràng về sinh vật huyền bí không còn là vì kiếm tiền, mà là rõ hơn những ma thuật mà chúng trời sinh mang theo.
Nguyên lý ma thuật đều thông nhau, rất nhiều ma thuật của giới phù thủy đều không thể tách rời khỏi sinh vật huyền bí, rất nhiều ma thuật mới cũng là từ nghiên cứu ma thuật của sinh vật huyền bí mà được linh cảm, từ đó sáng tạo ra.
Cho nên, nghiên cứu nhiều về sinh vật huyền bí sẽ rất có lợi cho việc học và sáng tạo ra ma thuật mới.
Ví dụ, nếu hắn học được ma thuật phá bỏ phong tỏa không gian của sô ta, sẽ không phải lo về sau bị phù thủy hệ không gian khác phong tỏa, khiến bản thân không thể độn thổ.
"Cái gì, các ngươi muốn bốn cuốn "Quái vật sách về quái vật"?"
Nhân viên cửa hàng nghe George nói, sắc mặt lập tức méo mó, cảm giác cả người sắp sụp đổ.
"Tôi không nhập loại hàng này nữa, không nhập nữa! Thật sự là ầm ĩ loạn hết cả lên!
Lần kia chúng tôi mua 200 cuốn "Sách tàng hình ẩn thân thuật" tốn một đống tiền, sau này đến cái bóng dáng cũng không tìm thấy.
Tôi còn tưởng là không có gì tệ hơn chuyện đó nữa!
Lần sau còn vậy nữa, tôi không nhập những cuốn sách này đâu."
Miệng thì thầm oán trách, anh ta đeo bao tay dày vào, sau đó cầm lấy cây gậy bị cắn toàn dấu răng, nghiến răng đi về phía cái lồng sắt lớn kia.
"A, a, chết tiệt, ta lẽ ra nên dùng Lửa Ác chú của hắc phù thủy nướng sống các ngươi bọn kia!"
Nhân viên cửa hàng đáng thương vừa đưa gậy vào lồng, còn chưa kịp xua đuổi, đã bị một quyển sách quái vật cắn cho tóm lấy, tay còn lại cũng bị vài quyển sách quái vật cắn chặt, muốn thoát ra cũng khó khăn.
"Hay là để ta tự làm vậy."
George thấy thế lắc đầu đi đến trước lồng sắt.
Những phù thủy thiết kế sách ma thuật này không biết nghĩ như thế nào, chẳng lẽ không sợ những cuốn sách quái vật này vô tình cắn bị thương các phù thủy nhỏ sao?
Nhưng nghĩ kỹ lại, hắn cũng cảm thấy có thể hiểu được, dù sao các phù thủy nhỏ xưa nay đều rất chắc nịch, cho dù thiếu tay mất chân cũng có thể phục hồi lại được, bị sách quái vật cắn bị thương hình như cũng không đáng kể gì.
"Cẩn thận, những sách này hung dữ lắm!"
Bao tay của nhân viên cửa hàng đã bị cắn nát, cả người ngồi phịch xuống đất.
Khi anh ta thấy George đưa tay vào lồng sắt thì vội vàng nhắc nhở, vừa dứt lời, một cuốn sách quái vật đã bị George như chớp giật lôi ra, rồi nhanh chóng cầm dây thừng quấn lại.
Ngay sau đó là cuốn thứ hai, thứ ba và thứ tư.
Cả quá trình nhanh chóng trôi chảy, tựa như những quyển sách quái vật kia hoàn toàn không có phản kháng, khiến nhân viên cửa hàng và Harry mấy người có chút trợn tròn mắt.
Thật ra rất bình thường, với thể chất hiện tại của George, những quyển sách quái vật đó không thể nào cắn được hắn, mà một khi bị hắn bắt được, căn bản không chống lại được sức mạnh to lớn của hắn.
"George, giúp một tay đi...Hôm nay tất cả sách của các cậu giảm giá 20%!"
Thấy George và mấy người kia mua xong muốn đi, nhân viên cửa hàng túm lấy cánh tay George, ánh mắt đầy vẻ tội nghiệp.
Anh ta không muốn bị sách quái vật cắn nữa, dù không có gì to tát nhưng thực sự rất đau.
Còn nhớ hôm qua lấy sách không cẩn thận, em trai anh ta bị sách quái vật cắn phải, đau đến suýt chút nữa chết ngất.
"Đều là bạn cũ cả, đương nhiên không có vấn đề."
Đối với thỉnh cầu của nhân viên cửa hàng, George cũng không từ chối, với hắn đây chỉ là việc nhỏ.
Lần nữa đến bên cạnh lồng sắt, để tăng hiệu suất hắn không thò tay vào lồng mà trực tiếp nhấc lồng sắt lên đi vào.
Phát hiện có người tiến vào lồng sắt, toàn bộ sách quái vật lao đến.
Mà lúc này hai tay George vạch ra vô số bóng ảnh, như trong chớp mắt hóa thân Thiên Thủ Quan Âm, bắt lấy từng cuốn sách quái vật rồi dùng dây thừng quấn lại, chất chồng một bên.
Chỉ trong ba mươi giây ngắn ngủi, hơn 100 cuốn sách quái vật đều bị bắt phục.
"Tại sao hắn lúc nào cũng ưu tú như vậy?"
Ron không kìm được thốt lên một câu thán phục.
Trong mắt hắn, gần như không nhìn thấy khuyết điểm nào của George, dù là phương diện nào, cũng đều quá đỗi xuất sắc.
"Ước gì mình cũng được ưu tú như vậy."
Ánh mắt Harry lộ ra một chút ngưỡng mộ.
Tuy hắn là cậu bé sống sót, là Harry Potter nổi tiếng lừng lẫy, nhưng thực tế hắn cảm thấy ngoài Quidditch đánh giỏi, những phương diện khác đều rất bình thường.
"Vì hắn rất nỗ lực, các cậu mà dành thời gian chơi game vào học tập, cũng đâu đến nỗi còn hỏi bài tập hè của ta."
Hermione không nhịn được trợn mắt lườm một cái.
Hai tên này mỗi ngày chỉ biết chơi, thời gian dành cho việc học cũng không bằng một phần mười của George.
Ở Paris, nàng thường đến tìm George, biết dù là vào kỳ nghỉ hè ở Paris, George vẫn không hề lười biếng trong việc học tập.
Gần như 24 tiếng một ngày, trừ lúc ngủ ăn cơm đi vệ sinh, cơ bản đều học và luyện tập phép thuật.
Điều này khiến nàng bội phục từ tận đáy lòng.
Người có thiên phú không đáng sợ, người có thiên phú mà còn cố gắng hơn mình mới đáng sợ nhất.
Bởi vì ngươi vĩnh viễn đừng hòng đuổi kịp hắn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận