Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả - Chương 446: Nếu không liền nhận thua đi (canh hai) (length: 7942)

Đầu tiên, điểm thứ nhất, từ những lời Hoàng Minh đạo trưởng vô tình để lộ ra, có thể biết hai người từng có tranh luận, dường như chưa phân thắng bại.
Mà hắn lại từ chỗ Phong Tinh Đồng biết rõ, Bạch Vân Quan của Hoàng Minh đạo trưởng ở Đạo Môn cũng là một trong những đại phái hàng đầu, việc để đại diện Sala dự thi, thực lực tuyệt đối không quá kém.
Điểm thứ hai, trong buổi trưa xem thi đấu này, Kim Bảo Bảo biểu hiện quá mức bình tĩnh.
Ánh mắt xem so tài kia, cho hắn cảm giác giống như người lớn xem trẻ con đánh nhau, dù có đôi khi lộ ra một chút hứng thú, nhưng không hề tỏ ra bất kỳ áp lực nào.
Điều này có chút không đúng.
Ngay cả Phong Tinh Đồng và Hoàng Minh, cũng nói Sala lần này chủ yếu là tham gia cho biết, vẫn như cũ thỉnh thoảng sẽ lộ ra một vài biểu hiện khác thường.
Đó là sự thể hiện của những người trẻ tuổi không cam chịu thua kém, muốn so cao thấp với bạn bè cùng lứa.
Nếu Kim Bảo Bảo là một người cực kỳ tự đại thì có thể hiểu được, nhưng rõ ràng không phải vậy, chẳng những không tự đại, mà còn nhiều lần hỏi Phong Tinh Đồng về tình hình công pháp của các gia môn phái, thái độ cũng rất ôn hòa.
Cuối cùng một chút, là trực giác, trực giác của hắn cho hắn biết thực lực Kim Bảo Bảo chắc chắn không kém.
"Ta vừa gọi điện thoại cho người ta tra thông tin của hắn."
Từ Tam châm một điếu thuốc rồi đáp:
"Hiện tại chỉ biết hắn là con trai độc nhất của Kim thị tập đoàn, mẹ là Tổng Giám Đốc Lý thị tập đoàn, một phú nhị đại rất giàu, trước khi về nước vẫn sống ở London.
Theo những gì hắn vừa thể hiện, hình như hắn dùng ma pháp của Vu sư Châu Âu."
"Không sao, ma pháp Vu sư quả thật khó đối phó, nhưng điểm yếu của bọn họ rất rõ ràng, cơ bản không có năng lực cận chiến.
Lôi Pháp của ngươi tốc độ nhanh, dễ dàng khắc chế, nếu thật đối đầu thì không có vấn đề gì lớn."
Từ Tứ đẩy gọng kính, trên mặt cũng không có bao nhiêu căng thẳng.
Vu sư Châu Âu, hắn có nghe một vài đồng nghiệp xử lý quan hệ quốc tế nhắc tới.
Nếu không nắm rõ thì đối phó thật sự rất phiền toái, nhưng đã rõ thì kỳ thực rất dễ đối phó.
Đặc biệt là những người như Trương Sở Lam chính là khắc tinh của Vu sư.
Ma pháp của Vu sư có rất nhiều tác dụng kỳ diệu, một khi trúng chiêu sử dụng sẽ rất phiền phức, nhưng những ma pháp có lực phá hoại thực sự rất ít.
Mà kim quang nguyền rủa có thể dễ dàng cứng chọi cứng với những ma pháp có tác dụng kỳ diệu đó, bao gồm cả Hắc Ma Pháp.
"Nếu chỉ là loại uy lực bạo tạc này, thật sự không phá nổi kim quang nguyền rủa của ta."
Trương Sở Lam sờ sờ cằm, trong lòng hơi buông lỏng.
"Vậy thì để hắn vào đây cho rầu ~ chỗ này đã đầy rầu~."
Lúc này hắn quay đầu liếc Phùng Bảo Bảo bên cạnh, Phùng Bảo Bảo đang cầm một tấm bản đồ, đánh dấu tên Kim Bảo Bảo vào một vị trí trên bản đồ.
Trên tấm bản đồ còn có rất nhiều tên những tuyển thủ đã tiến cấp mà lại thực lực không tệ.
"Ngọa Tào, Bảo Nhi tỷ, tỷ định chôn bao nhiêu người ở Long Hổ Sơn vậy?"
"Chôn hết rầu~."
Phùng Bảo Bảo bình tĩnh trả lời, Trương Sở Lam không khỏi che trán.
"Không cần như vậy, hơn nữa hắn chưa chắc đã đối đầu với ta."
"Đi thôi, hôm nay đấu kết thúc rồi, ta với ngươi nói một số tuyển thủ mà ngươi không thấy, nhưng cần chú ý."
Từ Tam vỗ vai Trương Sở Lam, dẫn bọn họ rời khỏi chỗ ngồi xem thi đấu.
Phía dưới, George sau khi đánh xong trận đấu, trực tiếp đến chỗ thi đấu của Hoàng Minh, trận đấu bên đó không nhanh như bên này, nhưng cũng không tốn quá nhiều thời gian. Đối thủ của Hoàng Minh có một đệ tử của Mao Sơn Thượng Thanh Phái, nhưng rõ ràng thực lực không bằng Hoàng Minh, cho nên đánh rất thuận lợi.
Mao Sơn Thượng Thanh Phái lần này phái đến không ít đệ tử tham gia, hắn từng gặp qua trong những trận trước, cũng hỏi Phong Tinh Đồng hiểu qua. Phái này kỳ thực chủ yếu là lấy phù lục làm chủ, phù năm lực sĩ của Mao Sơn thượng thanh, bàn tay mê hồn ấn, buồn ngủ tiên phù, đều có diệu dụng. Nhưng người tu hành dị thuật phái này lại khá coi trọng căn cơ, rất nhiều phù lục cần hậu kỳ mới bộc phát uy lực, trước đó thực lực cũng không mạnh.
Điều này cũng khiến thực lực lớp trẻ của họ rất mờ nhạt so với bạn bè đồng lứa, về cơ bản vòng đầu đã bị loại quá nửa.
Đối với phù lục của Mao Sơn phái hắn không để tâm, bởi vì nghe nói thông thiên lục chính là cực hạn của phù lục thuật, muốn nghiên cứu phù lục, chỉ cần nghiên cứu thông thiên lục là đủ.
"Nhanh vậy đã giải quyết rồi?"
Hoàng Minh giành chiến thắng, thấy George đã đứng đợi cùng sư huynh ở khán đài, không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.
Hắn biết George không kém, nhưng không ngờ lại nhanh đến vậy.
"Bên ta cũng không có cao thủ Thượng Thanh Phái, đều là tán tu, nên giải quyết rất nhanh."
George cười giải thích.
Lưu Hưng Dương thu kính râm, hài lòng gật đầu.
"Biểu hiện cũng được, mau đi bốc thăm vòng hai thôi."
Ngày đầu tiên là bốn người một nhóm đấu loại, ngày thứ hai là đấu một chọi một tiến cấp, bốn hội trường cùng tiến hành thi đấu.
Lần nữa đến bãi đất trống bốc thăm, mọi người đã đông đủ, George đảo mắt qua, tổng cộng có 32 người tiến vào vòng hai, tính cả hắn.
"Bắt đầu bốc thăm!"
Theo giọng của tiểu đạo đồng vang lên, mọi người xếp hàng lần lượt tiến lên bốc thăm.
"Vương Tịnh, là tên kia."
George nhìn tên trên tờ giấy trong tay, lập tức có ấn tượng.
Vương gia là một trong những gia tộc dị nhân mạnh nhất trong giới dị nhân trong nước, thế lực rất lớn, gia chủ Vương Ái còn là một trong thập lão, chiều nay vòng đầu bốc thăm đã từng xuất hiện.
Nhưng trên diễn đàn, bình luận của Phong dường như không được tốt cho lắm, thích lấy thế đè người, từng có nhiều tin đồn tiêu cực.
Thực ra cũng có thể thăm dò ra một ít trong các trận đấu.
Thực lực Vương Tịnh cũng không tệ, thuần thục đánh bại đối thủ, nhưng đánh bại xong lại ra sức sỉ nhục đối phương.
Điển hình cho kiểu ta là trời, ta là thứ hai, một bộ dạng con nhà bị hư hỏng.
"Phong Tinh Đồng, Vương gia này nổi tiếng với đạo pháp gì?"
Thấy Phong Tinh Đồng rút xong phiếu bốc thăm ở trước mặt mình, George liền kéo áo Phong Tinh Đồng hỏi.
Vương Tịnh chiến đấu cũng không dùng đạo thuật gì, chỉ thuần túy dựa vào khí để tăng cường cơ thể giải quyết đối thủ, nên hắn cũng không nhìn ra được gì.
"Ngươi lại rút trúng Vương Tịnh, tên này đúng là một kẻ phiền toái."
Phong Tinh Đồng nhìn tờ giấy trong tay George, lập tức trên mặt lộ vẻ đồng tình.
"Đạo thuật nổi tiếng nhất của Vương gia gọi là thần đồ, là một trong hai môn phái lớn đỏ và xanh, có thể thông qua khí vẽ ra vật dụng để chiến đấu, cụ thể ta cũng không rõ lắm, dù sao ba ta nói qua là không hề yếu."
Do dự một chút, hắn lại nhỏ giọng nói:
"Lão Kim, nếu không đặc biệt để ý, không thì lên sân khấu nhận thua đi, người Vương gia hơi...."
Những lời sau cùng hắn không nói, nhưng đã rất rõ.
Ý là, trận này thua thì ít bị Vương Tịnh làm nhục, nếu thắng thì với thân phận tán tu không có chỗ dựa của Kim Bảo Bảo, có lẽ cũng bị Vương gia gây khó dễ.
Đệ tử các môn phái khác nếu bại bởi tán tu thì có lẽ về sẽ bị trưởng bối tăng thêm luyện tập, nổi giận vì không giành được phần thắng.
Nhưng Vương gia lại khác, có lẽ sẽ vì Vương Tịnh mà phái người trả thù.
Nên nếu không nhắm tới thông thiên lục, mà chỉ là tới để mở mang tầm mắt thì không cần phải đối đầu với Vương gia....
Bạn cần đăng nhập để bình luận