Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả - Chương 76: Không thể khinh thường George (length: 7755)

Sau này học được Luyện kim thuật, nhất định ta cũng sẽ tạo ra một chiếc xe trường học ma pháp như vậy cho trường X.
Lúc này, George thấy vậy cũng không nhịn được cảm thán trong lòng.
Thật ra trong thâm tâm hắn, luôn có một ý nghĩ.
Đó chính là mở lại trường X, chỉ là không gọi là trường X mà là trường học dành cho những người có siêu năng lực.
Thời đại người đột biến đã qua đi không thể quay đầu, nhưng vẫn lưu lại một dấu ấn đậm nét trong hồ sơ của các thế lực lớn.
Học sinh của trường không thể mãi ở trong trường mà không ra ngoài, sớm muộn gì cũng phải học cách hòa nhập vào xã hội loài người, vậy thì nhất định không thể cứ tiếp tục như vậy.
Nếu mở lại trường X, mọi người sẽ liên tưởng đến quá khứ.
Cách gọi người đột biến sẽ khiến người khác cảm thấy họ là một chủng tộc khác, sớm muộn gì cũng sẽ bị bài xích.
Vậy nên tốt hơn hết là đổi tên thành trường học dành cho người có siêu năng lực, ngoài việc bồi dưỡng con cái người đột biến trong trường, còn có thể nhận thêm những đứa trẻ có siêu năng lực làm học trò, thu nạp các Super Hero đến làm lão sư.
Như vậy vừa có thể làm mờ nhãn hiệu người đột biến, vừa có thể lôi kéo được không ít Super Hero hiện tại và tương lai về phe mình.
Nếu trường học gặp rắc rối, cũng không cần hắn ra tay, lão sư và học trò đều có thể đối phó, mà hắn cũng có thể an ổn nghiên cứu ma pháp của mình.
Không cần bận tâm đến mấy chuyện vặt vãnh nữa.
Đương nhiên, đây chỉ là ý tưởng ban đầu, cụ thể có thể thực hiện hay không, và thực hiện như thế nào thì cần phải dựa vào sự phát triển sau này để quyết định.
Chưa đến 10 phút, Knight Bus đã dừng ở trước quán bar Cái Vạc Lủng.
"Tạm biệt, ông Shunpike."
Chào người soát vé phù thủy, George mang theo hành lý xuống xe.
Từ quán bar Cái Vạc Lủng tiến vào Hẻm Xéo, trời đã hoàn toàn tối, hầu hết các cửa hàng ở Hẻm Xéo đều đóng cửa, trên đường chỉ còn lại lác đác vài phù thủy.
Gió lạnh thấu xương thổi qua mặt, dường như báo trước những rắc rối sắp gặp phải.
Dọc theo con đường lát đá cuội, băng qua cửa hàng nồi nấu quặng Potage, thuốc Giggs, quán nước Florin, đi đến Hẻm Knockturn đối diện Gringotts, George bước nhanh vào.
Hẻm Xéo về đêm gần như không có ai, nhưng Hẻm Knockturn thì hoàn toàn ngược lại, rất nhiều hắc phù thủy thích đến Hẻm Knockturn mua bán những thứ cấm vào buổi tối.
Vậy nên trước đây George chưa bao giờ đi ra ngoài vào ban đêm, quá nguy hiểm.
Nhưng bây giờ, hắn đã không còn để ý đến chuyện đó.
"Đây không phải thằng nhóc Dora à, chẳng lẽ là được nghỉ về?"
Vừa vào Hẻm Knockturn không lâu, một lão phù thủy gầy như que củi đã chặn đường George, sau đó đánh giá hành lý của hắn một cách không mấy thiện ý.
Các hắc phù thủy khác gần đó thấy vậy cũng không ai lên tiếng ngăn cản, ngược lại đứng lại xem kịch vui trên nỗi đau của người khác.
Đối với George, rất nhiều hắc phù thủy ở đây đều biết, biết là đứa tiểu nô lệ được lão Merton chủ tiệm dược phẩm thu dưỡng.
Nhưng hiện tại đứa tiểu nô lệ này không chỉ thừa kế gia tài kếch xù của lão Merton, còn được đi học ở Hogwarts, đương nhiên khiến bọn hắn có chút khó chịu và ghen tị, thân gia của phần lớn bọn hắn phải so với lão Merton.
Chỉ là khi trước lão Merton vừa mới chết, mấy Thần Sáng thường xuyên lui tới cửa tiệm, George cũng rất ít khi ra ngoài, bọn họ không có cơ hội nào.
Mà bây giờ, sự việc đã qua nửa năm, Thần Sáng cũng không còn đến nữa, lại đúng lúc gặp vào buổi tối, không có lý gì mà cứ thế bỏ qua.
Giết thì không thể giết, giết học sinh Hogwarts, chắc chắn sẽ bị cả bộ phép thuật truy nã, sau này đừng mong còn lăn lộn được trong giới phù thủy Anh.
Nhưng cướp bóc một phen, chắc chắn là không có vấn đề gì.
Thần Sáng không có khả năng vì chuyện cướp bóc mà gây chiến, nhất là đây lại là chỗ ngõ cụt, chỉ có thể tự nhận xui xẻo.
"Ta thấy ngươi tốt nhất là nên tránh ra một chút!"
George như chớp rút ma trượng chỉ vào lão phù thủy, lưỡi dao sắc bén lóe lên ánh lạnh tiếp đó từ tay áo của George bắn ra, dừng lại ngay trên cổ lão phù thủy.
Sao lại nhanh vậy!
Cảm nhận được ý lạnh sát khí của lưỡi dao sắc bén nơi cổ, lão phù thủy kinh hãi mặt mày, các phù thủy xung quanh cũng đều lộ vẻ không thể tin được.
Bùa Di chuyển không phải là một bùa chú quá cao siêu, bình thường trong sinh hoạt có thể dùng để di chuyển đồ đạc, trong chiến đấu có thể thông qua di chuyển vật thể cản trở ma pháp của địch nhân, hoặc trực tiếp tấn công đối thủ.
Khác với Bùa Lơ Lửng, Bùa Lơ Lửng là để đồ vật bay lên, muốn di chuyển vẫn phải dựa vào tay mình, nhưng bùa Di chuyển có thể trực tiếp di chuyển vật thể.
Điều khiến mọi người kinh hãi không phải George học được bùa Di chuyển, mà là tốc độ George thi triển bùa Di chuyển.
Gần như không có động tác vung ma trượng và đọc chú ngữ, đã có thể di chuyển lưỡi dao bay đến cổ lão phù thủy, quan trọng là tốc độ của lưỡi dao còn nhanh đến mức không kịp phản ứng, trình độ này của bùa Di chuyển, đã có thể coi là bậc thầy.
Nếu không, trong tình huống bình thường, khi nhìn thấy George vung ma chú và niệm chú, lão phù thủy có kinh nghiệm sẽ ra tay trước, sử dụng ma pháp tấn công, kiểu gì cũng có thể phòng ngự hoặc tránh né.
Chính vì tốc độ của George quá nhanh, khiến cho lão phù thủy không kịp phản ứng, đã bị khống chế yếu điểm.
Lúc này nếu George muốn, hoàn toàn có thể điều khiển lưỡi dao cắt đứt cổ lão phù thủy.
"Cậu Dora, ta không có ý gì khác, ta tránh ra, ta lập tức tránh ra!"
Lão phù thủy nuốt nước bọt, chậm rãi lui lại nhường đường, các hắc phù thủy khác thấy thế cũng không ai dám tiến lên ngăn cản.
Trong thế giới hắc phù thủy coi trọng nhất chính là kẻ mạnh làm vua, ngươi không có thực lực người ta sẽ nghĩ cách xẻo của ngươi hai lạng thịt, ngươi có thực lực lớn người ta tự nhiên không dám trêu chọc.
Nếu thực lực của ngươi đủ mạnh, có thể mang đến lợi ích cho họ, bọn họ còn có thể tranh nhau mà theo đuổi ngươi.
Vung ma trượng, thu lại lưỡi dao, George kéo theo rương tiếp tục bước đi.
Khi đi ngang qua bên người lão phù thủy, Becky đứng trên rương bỗng duỗi móng vuốt ra cào một cái vào người lão phù thủy, ngay lập tức xé rách một nửa áo chùng.
Vừa rồi nếu George không ngăn lại, nó đã trực tiếp tiến lên bẻ gãy cổ lão phù thủy rồi.
Lão phù thủy vội vã lui về phía sau, sợ hãi đến nỗi ngã bệt xuống đất, nhưng không dám đáp trả lại George và Becky, chỉ có thể dùng Chữa Trị Chú chữa lành phần áo chùng bị rách.
"Gã này, tương lai không thể xem thường!"
Giờ phút này, bóng lưng nhỏ bé của George và con cú mèo kia đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng đám hắc phù thủy.
Tuổi còn nhỏ như vậy, lại có năng lực ma pháp như thế, quan trọng là vẻ bình tĩnh kia.
Ngay cả Hắc Ma Vương khi xưa, cũng không sánh được khi còn ở độ tuổi này.
"Cũng tốt, cũng nên tỏ ra sắc bén một chút, có thể phòng tránh mấy người kia lại đến gây sự."
George kéo theo hành lý, rất nhanh đã về đến cửa tiệm dược phẩm của mình.
Hắn vừa mới dùng đương nhiên không phải là Bùa Di chuyển, Bùa Di chuyển hắn ngược lại là biết, chỉ là ở mức độ vừa phải, bình thường khuân đồ thì còn được, vẫn không làm được để dùng trong chiến đấu.
Vừa nãy hắn dùng là năng lực khống chế từ trường của mình, rút ma trượng chỉ là để che mắt mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận