Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả - Chương 50: Đi đến Afghanistan (length: 7632)

Ngày hôm sau, mây đen dày đặc, mưa nhỏ bao phủ cả New York.
Tại khu nghĩa trang cao cấp Bronx, lão Carlson chống gậy nhìn bia mộ của con mình, cảnh đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh thật bi thương, sự hung ác trên khuôn mặt cũng không kìm được mà rơi vài giọt nước mắt.
"Đi thôi, hôm nay còn có chuyện quan trọng hơn cần làm."
Lão Carlson lau đi nước mắt nơi khóe mắt, dưới sự hộ tống của đám đàn em, xoay người rời khỏi nghĩa trang.
Cách đó không xa, trước một bia mộ, George cũng đang thi triển ma chú.
"Serpensortia!"
Theo câu thần chú hình thành, một con Rắn mamba đen xám ngoét xuất hiện trước mắt hắn, rồi nhanh chóng bò vào bụi cỏ, hướng về phía vị trí của lão Carlson.
Khoảng một phút sau, George chợt nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của lão Carlson cùng tiếng kinh hô hoảng loạn của đám đàn em kia.
Bệnh viện gần nhất khu nghĩa trang này cũng phải mất 30 phút, với thể trạng của lão Carlson, bị Rắn mamba đen cắn trúng thì không sống quá mười lăm phút.
Lão Carlson vừa chết, gia tộc Carlson ắt sẽ rối loạn, đám người cấp cao sẽ vì tranh đoạt vị trí người đứng đầu mà hành động, đến lúc đó hắn sẽ có thể đục nước béo cò, loại bỏ phần lớn đám người cấp cao kia.
Dù có dùng súng ngắm, người khác cũng sẽ không nghi ngờ, chỉ cho rằng đám người cấp cao này đang tìm người động thủ lẫn nhau.
Ba ngày sau, đêm khuya, trên sân thượng.
"Mấy ngày nay, gia tộc Carlson đã đấu đá, thực lực tổn hại nặng nề, ta định ngày mai động thủ, nuốt trọn địa bàn của bọn chúng."
Leon nhìn George, giọng điệu cung kính nói.
Việc George chỉ trong vài ngày đã khiến gia tộc Carlson, một trong mười ba gia tộc lớn mạnh, tan rã hơn nửa, trong lòng hắn cũng vô cùng chấn động.
Nói những kẻ bị bắn chết thì cũng không có gì, nhưng việc phụ tử nhà Carlson đột tử ngay từ đầu, thật sự có chút hù dọa hắn.
Bởi vì cho dù hắn biết là George làm, cũng không thấy bất cứ dấu vết nhân tạo nào, mọi người đều cho rằng phụ tử nhà Carlson quá xui xẻo, một người sơ ý ngã chết, một người không cẩn thận bị rắn độc cắn chết.
Có đôi khi hắn nghĩ, nếu George muốn giết hắn, có phải hắn cũng sẽ giống như cha con nhà Carlson, vô tình chết vì một sự cố nào đó không?
Điều này thật đáng sợ, như thể Satan muốn tước đoạt linh hồn của ngươi vậy, bất kể ngươi chống cự thế nào cũng không thể nào tránh khỏi. Cho nên, trong lòng hắn càng thêm kính nể George.
"Đến lúc đó tiền ta chuyển cho ngài sao?"
"Không cần chuyển cho ta, cứ để ở tài khoản của ngươi, lúc ta cần ta sẽ lấy từ chỗ ngươi."
George gật đầu đáp. Hắn không có tài khoản, không chuyển được tiền, nếu chuyển vào tài khoản của Wolverine và Gabriela, sẽ rất dễ bị lộ thân phận.
Chi bằng cứ để ở chỗ Leon, bình thường khi cần dùng sẽ lấy chút tiền mặt, khi cần dùng nhiều tiền thì trực tiếp để Leon ra mặt giao dịch.
Tin rằng sau hàng loạt chuyện này, Leon hẳn sẽ không dám tơ tưởng đến tiền của hắn nữa.
"Đúng rồi, khi thâu tóm địa bàn của Carlson, cố gắng thu về chút tiền mặt lưu động, nếu cần thì thế chấp những thứ có thể thế chấp cho ngân hàng để vay tiền, sau đó báo cho ta."
Nghe George nói vậy, Leon cũng ngơ ngác, rõ ràng là chưa hiểu chuyện gì.
George không giải thích nhiều, chỉ nói:
"Nếu ngươi tin ta, thì cứ làm theo lời ta, ngươi sẽ kiếm được bộn tiền, không tin ta cũng không miễn cưỡng, chỉ cần ngươi đem phần của ta đi mua cổ phiếu của tập đoàn Stark là được."
Việc hắn muốn đi cứu Tony Stark, không cần phải nói với Leon làm gì, nói nhiều cũng không tốt.
Cuối cùng, chỉ cần kiếm tiền, Leon tự nhiên sẽ càng ngày càng tin tưởng hắn.
"Tin tưởng, ta tuyệt đối tin tưởng ngài!"
Leon lập tức vỗ ngực đáp. Đây không phải vì hắn sợ George mà nói dối, mà là hắn thật sự tin vào những năng lực thần kỳ mà George thể hiện ra.
Hắn cảm thấy có lẽ George có khả năng dự đoán tương lai, biết cổ phiếu của tập đoàn Stark sẽ tăng mạnh, mới bảo hắn nhanh chóng ra tay mua vào.
Nếu thật như vậy, vậy thì hắn sẽ kiếm được một món hời lớn, thậm chí còn nhiều hơn cả việc chiếm đoạt gia tộc Carlson.
Đừng nhìn bọn họ là một trong mười ba gia tộc ở khu Bronx, vênh vang một vùng, nhưng trên thực tế so với tập đoàn Stark, con quái vật khổng lồ tầm cỡ thế giới này, thì chỉ là con kiến so với con voi mà thôi.
Nên biết, khu Bronx chỉ là một trong những khu nghèo nhất, loạn lạc nhất của New York, còn tập đoàn Stark chính là tập đoàn giàu có nhất Địa Cầu.
Một ngày sau, gia tộc Leon vừa mới nổi lên ở khu Bronx xuất quân toàn lực, càn quét gia tộc Carlson đang suy yếu vì nội chiến, chiếm được 80% địa bàn của nhà Carlson, chỉ để lại 20% cho những kẻ cấp cao sống sót cuối cùng của gia tộc này. Hai ngày sau, Leon điên cuồng gom vốn, thậm chí mang chiếc Lincoln phiên bản dài của mình đi thế chấp ngân hàng, thể hiện rõ quyết tâm và sự tin tưởng đối với George.
Ba ngày sau, sân trường học viện X dần dần mở ra, một chiếc máy bay chiến đấu tàng hình chậm rãi cất cánh, hướng đến Baghlan, Afghanistan.
Trên X Chiến cơ không có người sói hay những người da vàng, chỉ có George và phi công Isa.
Vốn dĩ George định để Leon phái người đưa mình đến Afghanistan, ai ngờ khi về trường thương lượng với giáo sư X thì Isa lại nói cô có thể lái X Chiến cơ một cách thuận thục.
Là giáo sư X trong những lúc không bị bệnh đã hướng dẫn cho Isa một vài kiến thức chuyên nghiệp.
Nếu Isa có thể lái X Chiến cơ đưa hắn đến Afghanistan thì quá tốt, máy bay chiến đấu trực tiếp bay đến sa mạc, đỡ tốn thời gian chuyển xe lộ thân.
Về phần tại sao không mang Wolverine đi hỗ trợ?
Chủ yếu là vì thực lực hiện tại của hắn đủ đối phó với bọn khủng bố của Thập Giới Bang, mà Wolverine dù sao cũng là người từng nổi danh, Tony hẳn là nhận ra.
Dù có không nhận ra, sau khi về nhờ Jarvis điều tra là biết ngay.
Hiện tại hắn vẫn chưa muốn để Tony biết thân phận của mình, càng nhiều người biết thì nguy cơ lộ thân phận càng cao, dù đối phương là Iron Man thì cũng phải cẩn thận một chút.
Chờ thêm hai năm, khi thực lực của hắn mạnh hơn, giáo sư X và Wolverine có thể khôi phục sức mạnh, những đứa trẻ dị nhân cũng thuần thục sử dụng được khả năng chiến đấu của mình, lúc đó không cần phải lo lắng như bây giờ.
X Chiến cơ tốc độ rất nhanh, chỉ vài tiếng đã bay đến vùng trời sa mạc ngoài Baghlan, Afghanistan.
"Phương hướng hiện ra!"
Theo giọng thần chú của George vang lên, một mũi tên được tạo thành từ bột phấn màu vàng xuất hiện trước mặt George.
Hơn nữa, theo hướng di chuyển của máy bay chiến đấu do Isa lái, mũi tên kia cũng sẽ chuyển hướng theo.
Có điều đầu mũi tên này chỉ có thể chỉ ra phương hướng Đông Tây Nam Bắc theo mặt phẳng, không thể phân biệt trên dưới, dùng để tìm người trong sa mạc thì được, nhưng trong thành phố thì không tiện lắm.
Vì trong thành phố có những tòa nhà cao tầng, muốn tìm người ở tầng 18, mà ngươi đang ở tầng 1, mũi tên chỉ hướng cũng không tìm ra được.
Loại nguyền rủa truy tung này không thích hợp với địa hình phức tạp, với địa hình phức tạp lại phải dùng loại có thể dễ dàng nhận thấy dấu chân di động kia, chỉ là hiện giờ hắn còn chưa học được...
Bạn cần đăng nhập để bình luận