Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả - Chương 117: Hiểu lầm (canh bốn) (length: 7637)

"Không ngờ, ngươi vậy mà mới năm nhất đã có thể tự mình sáng tạo ra loại ma chú độ khó cao này, thực sự rất giỏi!"
Dumbledore, người luôn mang một tia cảnh giác với George, lúc này trong lòng cũng không khỏi tràn ngập tán thưởng với George.
Ông cảm thấy nếu George tương lai không đi vào đường lạc lối, có lẽ về phương diện ma pháp, thực sự sẽ trở thành một trong số những phù thủy cấp cao nhất.
"Học trò nhà Slytherin chúng ta luôn luôn ưu tú!"
Snape, người vẫn im lặng nãy giờ, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, hắn đã cảm thấy George rất giống mình, với tư cách là đồ đệ thân cận của hắn, không những nhanh chóng nắm vững bùa Thần Phong Vô Ảnh, mà còn sáng tạo ra ma chú của riêng mình.
"Nhưng George, sáng tạo ma chú mới là một chuyện hết sức nguy hiểm, lần sau con muốn phải cẩn thận hơn, có gì không rõ nhất định phải hỏi qua ta trước."
Trong giới phù thủy, số phù thủy chết vì sáng tạo ma pháp mới cũng không ít, mẹ của Luna cũng là vì chuyện này mà qua đời.
Cho nên Snape dù rất tự hào vì George năm nhất đã sáng tạo ra ma chú mới, nhưng vẫn hết sức nghiêm túc dặn dò một tiếng.
"Cảm ơn viện trưởng, con sẽ tìm ngài thỉnh giáo."
Nghe Snape nói, George tự nhiên là lòng đầy hứa hẹn đáp ứng.
Nếu Snape chịu dành nhiều thời gian hơn để dạy hắn, vậy thì hắn chắc chắn có thể nhanh chóng nâng cao trình độ ma pháp, từ đó học được nhiều ma chú cấp cao hơn.
Bùa Tàng Hình, phép độn thổ, Animagus, Bùa Hộ Mệnh, các loại thuật Luyện Kim và Hắc Ma Pháp thần kỳ… hắn muốn học vẫn còn rất nhiều rất nhiều.
"Nếu sự tình đã rõ ràng, Severus, Minerva, hai người hộ tống bọn chúng về phòng sinh hoạt chung đi, ta muốn đi bàn bạc với ban giám hiệu nhà trường về sắp xếp tiếp theo."
Hỏi rõ hết thảy, Dumbledore phẩy tay, giáo sư Snape và giáo sư McGonagall dẫn George và Hermione rời khỏi phòng làm việc của hiệu trưởng.
"Hermione, chuyện này thật bất ngờ, với trí thông minh của cậu, tin rằng tương lai sẽ sáng tạo ra ma chú của riêng mình."
Rời khỏi phòng làm việc của hiệu trưởng, George thấy vẻ mặt Hermione hơi khác lạ, cho rằng cô nàng có lòng tự trọng cao bị đả kích nên vội vàng an ủi một câu.
Hermione là một học bá hàng đầu, chỉ là quá tin vào những thứ trong sách vở, dẫn đến về mặt sức sáng tạo thua kém những phù thủy như Snape một chút.
Nhưng vậy cũng đã hơn cơ thể này của hắn quá nhiều về thiên phú phù thủy, hắn chủ yếu dựa vào mở đường.
"À… gì… À… phải, là, mình sẽ cố gắng."
Mặt Hermione ửng đỏ lóe lên rồi biến mất, sau đó biểu tình có chút bối rối gật gật đầu.
Cô vừa nãy không hề suy nghĩ về những chuyện George nói.
Vẻ mặt và đối thoại của George và Hermione, toàn bộ đều lọt vào mắt của Snape và McGonagall đang hộ tống phía sau, trên mặt hai người đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc.
Sau đó, trong vẻ mặt nghiêm túc ban đầu của McGonagall thêm một chút ý cười của một người dì.
Cô không ngờ cô tiểu thư Gryffindor ưu tú nhất của mình, lại sinh ra thiện cảm đặc biệt với một tiểu phù thủy Slytherin.
Nhưng với tư cách là viện trưởng Gryffindor, nội tâm của cô ngược lại cũng không hề phản cảm.
Dù sao, George, tiểu Slytherin này, cũng là một học trò vô cùng yêu thích của cô, hơn nữa vừa nãy George còn cứu Hách trong miệng con Xà Quái. Điều này chỉ xảy ra trong những câu chuyện tình yêu cô từng xem khi còn trẻ.
Chỉ cần không ảnh hưởng đến thành tích, cô không ngại những tiểu phù thủy nói yêu đương, Hogwarts rất thoáng về chuyện này.
Nếu không, sẽ không có chuyện chấp nhận đề nghị tổ chức hoạt động Valentine của Lockhart.
Nếu là một trường học Muggle bình thường, thầy cô dám dẫn đầu cho học sinh yêu đương viết thư thổ lộ, thậm chí dùng thuốc tình yêu, thì ngày hôm sau sẽ bị đuổi việc, thậm chí bị đưa vào đồn cảnh sát.
Còn về biểu cảm của Snape thì phức tạp hơn nhiều.
Ban đầu là nhíu mày, sau đó dường như nghĩ đến cái gì, vẻ mặt có chút ngây ra rơi vào một loại hồi ức nào đó... Cuối cùng, trên mặt hắn lại lộ ra một chút vẻ hạnh phúc chưa từng xuất hiện.
"George, mình về trước đây."
Hermione có chút bối rối chào George, rồi cùng giáo sư McGonagall bước nhanh về phía lối vào nhà Gryffindor ở tầng tám.
"Ừ, nhắn giúp tớ hỏi thăm Harry và Ron."
George cười gật gật đầu, tiếp tục đi về phía đầu cầu thang.
Ký túc xá của Gryffindor cũng ở tầng tám, chỉ cần đi quanh mấy vòng là tới, còn ký túc xá Slytherin nằm ở tầng hầm của tòa lâu đài, cần đi dọc theo cầu thang xuống sảnh lớn rồi đi tiếp xuống hầm.
"Chẳng lẽ bị dọa?"
Đối với biểu hiện hơi khác thường của Hermione vừa nãy, George thực sự không nghĩ nhiều, đầu óc hắn giờ chỉ toàn là những Hắc Ma Pháp trong khu sách cấm của Thư viện.
Cùng Snape, người luôn ít nói và trầm mặc, trở lại trước cửa phòng sinh hoạt chung của Slytherin, George vừa nói xong mật khẩu chuẩn bị dùng miệng để vào phòng sinh hoạt chung thì Snape đột nhiên nói một số điều khiến hắn cảm thấy khó hiểu.
"George à, đừng chỉ mãi đắm chìm vào ma pháp, bình thường cũng phải tìm chút thời gian ở cùng nàng, nhất là khác học viện, nói chung là không tiện bằng người ta cùng một học viện.
Nếu không cẩn thận lỡ lời gây tổn thương người ta, nhất định phải giải thích rõ ràng."
Nói xong, không đợi George phản ứng đã quay người rời đi.
Khiến George cũng mang vẻ mặt ngơ ngác.
"Hắn nói không phải là Hermione đấy chứ?"
Vừa là "Nàng", vừa là khác học viện, rất khó để không khiến hắn nghĩ đến Hermione vừa mới tách ra.
"Chẳng lẽ… Hắn cho rằng mình và Hermione đang yêu nhau?"
Trong nháy mắt, hắn đã đoán ra chuyện gì đang xảy ra.
Hắn cảm thấy có thể Snape từ trên người hắn và Hermione, thấy được hình bóng của mình và Lily đã mất.
Nói đi cũng phải nói lại, so sánh vậy thì cũng hơi giống.
Snape là Slytherin ưu tú, hắn thì cũng vậy, Lily cũng là Gryffindor ưu tú nhất khi ấy, Hermione cũng vậy.
Snape là phù thủy lai, hắn thì cũng vậy, Lily là nữ phù thủy sinh ra từ Muggle, Hermione cũng thế.
Lily khi đó có Potter, Hermione bây giờ cũng có Potter, hơn nữa quan hệ của họ đều rất tốt.
Cũng khó trách Snape nói những lời đó, đây là không muốn hắn đi vào vết xe đổ đây mà.
Nhưng mà, sự hiểu lầm này cũng lớn quá, hắn thích Hermione, sao có thể, một đứa bé con mới mười ba tuổi chứ.
Dù là đối với Harry, Ron, Colin, hay là Hermione, Ginny và Luna, hắn đều đối xử như nhau, coi như những đứa trẻ đối đãi, căn bản không hề có một tia ý khác.
Lắc đầu, hiểu lầm thì hiểu lầm vậy, dù sao loại chuyện này cũng giải thích không rõ ràng, hơn nữa cũng sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn.
"Cao quý!"
Đọc mật khẩu của tuần này, George đẩy cửa đi vào phòng sinh hoạt chung của Slytherin.
Vừa vào phòng sinh hoạt chung, hắn đã bị đám tiểu phù thủy vây quanh, mỗi người một miệng mà bắt đầu hỏi hắn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Vì Dumbledore và Snape cũng không nói muốn giữ bí mật, cho nên hắn cũng kể lại nguyên văn lý do thoái thác ở phòng làm việc của hiệu trưởng lúc nãy một lần.
Nghe được quái vật trong mật thất lại là Xà Quái đáng sợ, không ít tiểu phù thủy đều giật mình.
Nhưng cũng có những người cực đoan như tiểu Malfoy, cho rằng Xà Quái sẽ không tấn công Slytherin mà sẽ tấn công những phù thủy sinh ra từ Muggle.
Đến khi nghe George sáng tạo được phép thuật bay, lại càng khiến tất cả trố mắt há hốc mồm, nhất là khi George vẫn còn ở phòng sinh hoạt chung biểu diễn một lần cho mọi người xem…
Bạn cần đăng nhập để bình luận