Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả - Chương 8: Ma pháp khó khăn (length: 8318)

"Đủ chưa?"
George lấy ra một cái túi vải căng phồng, bên trong còn có trọn vẹn hơn bốn trăm đồng Galleon.
Hắn sở dĩ chọn con cú mèo lớn như vậy, chủ yếu có hai nguyên nhân.
Một là hình thể của con cú mèo này đã có năng lực tấn công không tầm thường, nếu thực sự gặp nguy hiểm, có thể hỗ trợ hắn không nhỏ.
Thứ hai là coi trọng năng lực bay của nó, cú mèo phép thuật bình thường có thể mang theo hơn mười cân đồ vật bay, con cú mèo lớn như vậy, mang theo hơn 100 cân đồ vật bay, hẳn là sẽ không có vấn đề gì.
Về sau nếu gặp phải rắc rối đánh không lại, cũng có thể để con cú mèo mang theo chính mình bay đi, không chỉ là thú cưng, còn có thể làm phương tiện di chuyển trên không, không chọn nó thì chọn ai.
"Nếu ngài đã quyết định, vậy đương nhiên không có vấn đề."
Nhân viên cửa hàng vừa thấy George đúng là có tiền, chứ không phải đùa giỡn, lập tức nhiệt tình giúp George đem con cú đại bàng đó mang ra xe đẩy, rất sợ George đổi ý.
Con cú mèo này mỗi ngày ăn cũng không ít, mà không có phù thủy đến mua thì sẽ lỗ tiền.
Mua được thú cưng rồi, George lại đến cửa hàng cuối cùng cũng là quan trọng nhất, Flourish and Blotts.
Hôm nay hắn không chỉ muốn mua toàn bộ sách giáo khoa năm nhất, còn muốn mua rất nhiều sách ma thuật khác, nhất là về việc thi triển phép thuật bằng cử chỉ tay của phù thủy.
Bởi vì nếu không thể học được cách thi triển phép thuật bằng tay, vậy thì cơ thể chính của hắn ở thế giới Marvel, trước khi làm ra cây đũa phép, sẽ không thể phát huy bình thường được năng lực ma thuật.
Hôm nay là ngày 3 tháng 8, cách ngày Gilderoy Lockhart ký tên bán sách tại Flourish and Blotts còn mười tám ngày, nên trong tiệm sách không có nhiều người, tìm sách cũng đơn giản hơn một chút, cứ hỏi trực tiếp nhân viên cửa hàng là được.
"Thi triển phép thuật bằng cử chỉ tay? Sách loại đó đã sớm không bán nữa, bây giờ mọi người đều dùng đũa phép rồi, ai còn học kiểu thi pháp lạc hậu đó."
Nhân viên cửa hàng lắc đầu.
Về việc này, George không bỏ cuộc, mà tiếp tục nói:
"Ta rất hứng thú với kiểu thi pháp lạc hậu đó, không biết ngươi có thể giúp ta nghĩ cách tìm một quyển được không?
Ta có thể trả thêm tiền!"
Để tỏ vẻ thành ý, hắn đưa trước hai mươi đồng Galleon.
Nhân viên cửa hàng thấy vậy liền chần chừ một chút, cuối cùng giơ ra bốn ngón tay:
"Cần nhập hàng riêng, giá thành rất cao, bốn mươi đồng."
"Không thành vấn đề."
George trực tiếp lấy ra bốn mươi đồng Galleon, đặt lên mặt bàn.
Hắn biết giá này nhất định là bị hố, nhưng chỉ cần có được sách về thi triển phép thuật bằng tay của phù thủy, đừng nói bốn mươi đồng, 400 đồng hắn cũng trả.
"Ba ngày, trong vòng ba ngày chắc chắn có hàng."
Nhân viên cửa hàng thấy vậy liền mỉm cười nhận lấy bốn mươi đồng Galleon.
"Vậy ba ngày sau ta sẽ đến lấy."
Lại đi dạo một vòng, thanh toán bằng giá niêm yết Galleon, George lấp đầy xe đẩy nhỏ, ngân nga những điệu cười không tên, bắt đầu quay trở lại cửa hàng dược phẩm Hẻm Knockturn, chuẩn bị tự học ma thuật.
Trên đường trở về, bởi vì con cú đại bàng lớn gây chú ý, nên vẫn có không ít ánh mắt tò mò nhìn theo.
"Ngoan lắm, đừng có kêu bậy."
Về đến cửa hàng, đặt con cú đại bàng lên bàn trong phòng ngủ, lấy thỏ rừng mua ở cửa hàng bán đồ cho cú mèo cho nó ăn, George dặn dò một tiếng, liền bắt đầu sắp xếp đống sách ma thuật vừa mua.
Mà con cú đại bàng đó nghe George nói, vậy mà ngoan ngoãn gật đầu.
Đối với các phù thủy nhỏ bình thường mà nói, cú đại bàng có hình thể quá lớn, căn bản không thể giữ được, còn có nguy hiểm, không thích hợp để làm thú cưng.
Nhưng đối với George thì khác.
Cơ thể hắn còn có sức mạnh hơn so với người trưởng thành bình thường, cú đại bàng tuy lớn, nhưng cũng không thắng nổi hắn.
Về phần nguy hiểm, năng lực tinh thần mà hắn thừa hưởng từ giáo sư X chỉ có cấp hai, ảnh hưởng rất nhỏ đến loài người có suy nghĩ phức tạp, nhưng đối với động vật đơn thuần thì lại có hiệu quả khá tốt.
Không những có thể dễ dàng giao tiếp với động vật, còn có thể ảnh hưởng nhất định đến hành vi của động vật.
Có đôi khi George cũng nghĩ, nếu như hắn bỏ thời gian ra nghiên cứu về các loài động vật kỳ lạ, sau này phỏng chừng cũng không thua kém gì Newt với Hagrid, cũng có thể trở thành một bậc thầy về động vật kỳ lạ.
"" thần chú tiêu chuẩn, sơ cấp" và "lý thuyết ma thuật", trước nghiên cứu hai cuốn này."
Rút hai cuốn quan trọng nhất từ đống sách ma thuật ra, hắn bắt đầu hết sức tập trung nghiên cứu. Hiện giờ, quan trọng nhất là nắm vững các câu thần chú thực dụng, còn về những thứ như lịch sử ma thuật, thảo dược, thuốc độc đều là những ngành học khác, có thể tạm thời gác lại đã, chờ qua được nguy cơ ở bản thể Marvel rồi tính sau.
Cứ thế mà nghiên cứu đến xế chiều.
"Quả nhiên, không đơn giản như vậy!"
Đặt cuốn sách ma thuật xuống, xoa xoa đôi mắt hơi khô, George cầm bánh mì mua khi tiện ở Hẻm Xéo lên gặm.
Xem phim, cảm giác phù thủy vung cây đũa phép lên là thi triển được ma pháp, có vẻ như rất đơn giản.
Nhưng trên thực tế khi bắt tay vào học mới phát hiện muốn thả ra thành công một câu thần chú cũng không dễ dàng như vậy.
Cái này giống như một đạo lý khi nấu ăn.
Nhìn thì chỉ có mấy bước, nhưng trên thực tế khi chính mình làm thì loạn cả lên.
Cho dù là trình tự như nhau, thì hương vị của hai bên cũng không giống.
Theo như những gì sách ma thuật nói, muốn phóng thích thành công một câu thần chú, trước tiên ngươi phải có dòng máu phù thủy, phải có ma lực, nếu không cho dù sau này tất cả mọi trình tự đều không có vấn đề, cũng đều là vô ích.
Tiếp theo là chú ngữ, chú ngữ đọc phải rõ ràng từng chữ, tốc độ và tâm trạng đọc các chú ngữ khác nhau thì đều có chỗ khác biệt, nếu như không đạt tiêu chuẩn, hoặc là hiệu quả phép thuật sẽ suy yếu rất nhiều, hoặc là trực tiếp không có tác dụng.
Còn có một vài trường hợp hiếm gặp có thể gây ra một số tác dụng ngoài ý muốn.
Cuối cùng là động tác vung đũa phép, vung đũa phép không phải là vung lung tung, quỹ tích vung các câu thần chú khác nhau cũng khác nhau.
Đương nhiên, những điều này đều là dành cho những người mới bắt đầu học.
Nếu như một câu thần chú nào đó ngươi đã hoàn toàn hiểu rõ và nắm vững, thậm chí đã nghiên cứu rất sâu về nguyên lý và quy tắc cơ bản của nó, thì việc thi triển phép thuật này mà không cần đũa phép, không cần đọc chú cũng không phải là chuyện khó khăn.
Đối với những phù thủy đạt đến cảnh giới cao nhất, có thể tung ra đại bộ phận ma thuật mà không cần dùng đũa phép và đọc chú.
"Bùa Mềm Hoá, Bùa Cắt, Bùa Mở Khóa, Bùa Bay, Bùa Khóa Chặt và Bùa Chữa Trị, trọng điểm là trước hết học bùa mở khóa đi."
Ăn hết bánh mì, George lật đến trang nói về Bùa Mở Khóa trong sách " thần chú tiêu chuẩn, sơ cấp".
Các câu thần chú học trong năm nhất, đều là những câu thần chú cơ bản nhất, đơn giản và dễ học nhất, đồng thời cũng cơ bản không có uy lực gì.
Ví dụ như Bùa Cắt, cho dù hắn có học được, với trình độ của hắn cũng chỉ có thể cắt giấy ăn hay gì đó thôi, cắt vào người phỏng chừng da cũng không rách được.
Thay vì thế, không bằng trước học Bùa Mở Khóa, như vậy cơ thể của chính hắn ở thế giới Marvel có thể mở khóa được cái vòng ức chế năng lực người biến dị ở trên cổ, do đó phát huy được năng lực của mình.
Cũng có thể mở cửa các phòng thí nghiệm nghiên cứu công nghệ cao các loại, thuận lợi bỏ trốn.
Nếu còn thời gian thì có thể học thêm một số câu thần chú khác cũng không muộn.
Kỳ thực hắn cảm thấy bùa biến hình còn hữu dụng hơn cả Bùa Mở Khóa, nhất là đối với các loại vũ khí công nghệ cao, chỉ cần làm hư một trong số các linh kiện của nó, là có thể làm nó không hoạt động được nữa.
Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, hắn vẫn từ bỏ.
Bùa biến hình là một dạng lớn riêng cần phải học, độ khó của nó khẳng định sẽ khó hơn các câu thần chú khác không phải một chút, Hermione thiên tài như vậy trước khi vào học cũng học không được, hắn không nghĩ mình không có ai hướng dẫn mà có thể học được trong thời gian ngắn.
Cho dù thực sự học được, phỏng chừng hiệu quả cũng không rõ rệt lắm, không cần phải mạo hiểm…
Bạn cần đăng nhập để bình luận