Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Chương 624: Bị trống rỗng hoàng kim chi đô

**Chương 624: Hoàng Kim Chi Đô Trống Rỗng**
Quả nhiên, nghe George nói vậy, biểu tình của Gilgamesh lập tức thay đổi.
"Đầu hàng? Đã rất lâu rồi không có ai nói với bổn vương như vậy.
Hay lắm, ngươi rất tốt, ngươi đã thành công khiến ta chú ý.
Ta quyết định rồi... Sẽ chơi đùa thật vui vẻ với ngươi và kiếm sĩ của ngươi!"
Chiếc áo khoác phong cách hiện đại trên người Gilgamesh, trong nháy mắt biến thành một bộ áo giáp hoàng kim lóng lánh.
Kết hợp với mái tóc màu vàng kim, tạo cho người ta cảm giác vô cùng hoa lệ, quý khí.
"Chậc chậc chậc, ta thích nhất là kẻ có tiền."
George giẫm nhẹ chân phải xuống mặt đất:
"Không gian trong gương!"
Servant bình thường nhiều lắm cũng chỉ có hai, ba món bảo cụ, Gilgamesh có cả một bảo khố bảo cụ, trong mắt hắn chính là Servant giàu có nhất.
Cướp bóc kẻ có tiền đương nhiên thú vị hơn nhiều so với cướp bóc người nghèo.
"Ma thuật không gian nhàm chán, để ngươi được mở rộng tầm mắt, thế nào mới thật sự là lực lượng, thế nào mới thật sự là vương giả!"
Trong thế giới kết giới kiên cố. Đối với việc không gian bị chuyển đổi, Gilgamesh cũng không thèm để ý, trước kia ngay cả vương quân thế của chinh phục vương Iskandar.
Đối mặt thiên quân vạn mã, hắn cũng có thể một kiếm phá tan.
Huống chi nơi này chỉ là một kết giới kính tượng kiên cố mà thôi, càng không đáng nhắc tới.
Từng đợt rung động không gian màu vàng kim xuất hiện sau lưng Gilgamesh, bên trong rung động không gian kia hiện ra đủ loại vũ khí.
Mỗi một thanh vũ khí đều không phải phàm phẩm, đều là những bảo cụ có năng lực khác nhau mà hắn thu thập được trong thời kỳ thống trị.
Hắn sinh ra ở thời đại thần linh cuối cùng, sở hữu hai phần ba huyết thống Thần Linh và một phần ba huyết thống nhân loại.
Là "Vật đệm" mà chư thần thời đó chế tạo ra để kiềm chế nhân loại.
Từ nữ thần và đế vương nhân loại kết hợp sinh ra hài tử để thống trị nhân loại, thống trị tất cả anh hùng nhân loại, đạt tới mục đích khống chế nhân loại.
Cho nên hắn cũng được gọi là "Anh hùng vương".
Sở thích lớn nhất của hắn là thu thập tất cả tài bảo, chế tạo một bảo khố khổng lồ hoàng kim chi đô, đem gần như tất cả bảo cụ thời đại đó thu vào trong bảo khố.
Trở thành Servant, hắn có được năng lực có thể kết nối với bảo khố của mình bất cứ lúc nào để lấy ra bảo cụ bên trong.
Nhưng với tư cách là một vương giả, hắn không thích cận chiến bằng cách cầm bảo cụ trong tay, bởi vì việc đó không xứng với phong độ vương giả của hắn.
Thường thì hắn sẽ đứng ở đó vừa trào phúng địch nhân, vừa bắn các loại bảo cụ trong bảo khố của mình về phía địch nhân như đạn.
Bảo cụ cường đại được dùng làm vũ khí một lần duy nhất để ném ra, uy lực tự nhiên sẽ không kém, mà tiêu hao ma lực lại thấp.
Bởi vì phương thức tác chiến này, tiêu hao chỉ là ma lực mở ra kết nối bảo khố, còn công kích hoàn toàn dựa vào bản thân bảo cụ.
Đây cũng là lý do tại sao hắn lại được triệu hồi với tư cách là cung binh.
"Đến đây đi, hãy thỏa thích phóng thích!"
George tiến lên hai bước, mở rộng hai tay, mặt mày tràn đầy ý cười.
Âm thầm, hắn đã mở ra lối vào Tiểu thế giới ở trước mặt mình.
Mà lúc này Altria sau lưng George thì lại lộ vẻ mặt phiền muộn.
Khi Gilgamesh thay đổi áo giáp màu vàng, nàng cũng lấy ra Thệ Ước Thắng Lợi Chi Kiếm, chuẩn bị tiến lên giao chiến.
Xung trận ngựa lên trước xông pha chiến đấu. Kết quả, George lại truyền âm bảo nàng đứng yên tại chỗ, tự mình hắn sẽ xử lý Gilgamesh.
Tuy nói nàng có chút kiêng kị Gilgamesh, nhưng với tư cách kỵ sĩ đường đường chính chính, với tư cách Servant được ngự chủ triệu hồi, nàng nên.
Hiện tại ngự chủ lại bảo nàng đứng phía sau, còn mình thì chạy lên chiến đấu.
Không biết còn tưởng rằng nàng là ngự chủ, George mới là Servant được triệu hồi.
"Không biết tự lượng sức mình!"
Gilgamesh vung tay lên, đao thương kiếm kích các loại bảo cụ mang theo năng lượng to lớn, như mưa bom bão đạn bắn về phía George
Hắn đã triệu hồi ra vương tọa hoàng kim của mình rồi ngồi xuống, chuẩn bị thưởng thức bộ dạng George bị bắn thành nhím.
Địch nhân, cho dù có thể ngăn cản được mấy đợt công kích bảo cụ đầu tiên, cũng sẽ bị những đợt bảo cụ dày đặc phía sau bắn thành nhím.
Cho dù có tấm chắn mạnh mẽ phi thường, cuối cùng cũng sẽ bị vô số bảo cụ bắn nát.
Thế nhưng một giây sau, hắn liền từ trên vương tọa hoàng kim đứng lên.
"Tại sao có thể như vậy!"
Bởi vì tất cả bảo cụ hắn bắn ra, khi đến gần George khoảng một mét, đều hư không tiêu thất.
Mà George đứng ở đó, lại không hề hấn gì.
"Lại là không gian ma thuật sao?"
Quan sát tỉ mỉ, hắn phát hiện phía trước George có một vết nứt không gian vô hình, chính là vết nứt không gian kia đã thôn phệ tất cả bảo cụ hắn bắn ra.
George có thể chuyển dời chúng đến không gian trong gương, điều đó nói rõ hắn vô cùng am hiểu không gian ma thuật, lợi dụng không gian ma thuật chuyển dời công kích bảo cụ, xác thực là một phương thức phòng ngự rất xảo diệu.
"Hừ, trò trẻ con mà thôi."
Vung tay điều khiển, những bảo cụ ban đầu bắn thẳng, lập tức chuyển hướng giữa không trung, từ bốn phương tám hướng bắt đầu bắn về phía George.
Đối với hắn mà nói, muốn thay đổi phương hướng xạ kích của bảo cụ, thật ra chỉ cần tiêu hao thêm một ít ma lực là được.
"Xem ra ngươi thật sự cất chứa không ít bảo cụ."
Thấy mình đã hấp thu mấy trăm thanh bảo cụ, Gilgamesh vẫn còn có bảo cụ liên tục bắn ra ngoài, nụ cười trên mặt George càng nhiều.
"Đều vào đây cho ta!"
Năng lực người biến dị phát động, những bảo cụ vốn đã thay đổi quỹ tích, khi sắp bắn tới trên người hắn thì lập tức chuyển hướng lần nữa, lại lần nữa được thu vào trong tiểu thế giới của hắn.
Không giống với Thệ Ước Thắng Lợi Chi Kiếm và Avalon, bảo cụ Gilgamesh bắn ra trước mắt tuy cũng không yếu, nhưng còn chưa đến mức đạt tới tầng thứ pháp tắc.
Cho nên vẫn sẽ bị năng lực của hắn ảnh hưởng.
Hơn nữa vốn dĩ Gilgamesh tiêu hao ma lực không nhiều, chỉ là mở ra cửa bảo khố bắn ra bảo cụ, cũng không có khống chế quá tỉ mỉ.
"Càn rỡ, lại dám điều khiển bảo cụ của ta!"
Thấy bảo cụ mình bắn ra bị George dùng ma pháp gì đó ảnh hưởng mà thay đổi phương hướng, Gilgamesh cảm thấy mình đã bị vũ nhục, lập tức phẫn nộ.
Hắn ghét nhất có người đụng đến đồ vật của hắn, cho dù là bảo cụ hắn bắn ra để giết người.
"Vậy hãy xem ngươi có thể điều khiển được bao nhiêu!"
Những gợn sóng không gian dày đặc nhất thời che kín cả bầu trời, vô số bảo cụ tựa như mưa to không ngừng bắn ra.
Dù sao hắn bắn ra bảo cụ cũng có thể thông qua thiên chi khóa thu hồi lại, dù có bắn hết cũng có thể lập tức bổ sung, căn bản không cần lo lắng số lượng không đủ.
Hắn tin tưởng đối phương với tư cách là một nhà ảo thuật, bất kể là mở ra không gian đặc thù hay là điều khiển bảo cụ, tuyệt đối cũng không phải dễ dàng như vậy.
Đợi đến khi đối phương bận rộn không kịp, chỉ cần sơ suất một chút, liền sẽ bị bảo cụ của hắn bắn thành nhím.
Càng làm cho hắn không ngờ tới là, hoàng kim chi đô của hắn dùng để xạ kích bảo cụ, lại... không bắn ra được nữa!
Nhưng mà điều làm hắn không nghĩ tới là, trọn vẹn bắn suốt mười phút, đối phương cư nhiên không hề tổn hại chút nào, đem tất cả bảo cụ đều nuốt vào không gian đặc thù.
"Không có sao? Vậy trận chiến này cũng không sai biệt lắm, nên kết thúc rồi."
"Tại sao có thể như vậy, chẳng lẽ... Bảo cụ ta bắn ra cũng không có bị thiên chi khóa thu hồi lại?"
George thấy đối phương không bắn ra bảo cụ được nữa, phất tay tắt đi lối vào Tiểu thế giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận