Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả

Marvel Chư Thiên Ma Pháp Chưởng Khống Giả - Chương 73: Ma pháp quyết đấu (length: 7793)

Trong thế giới Harry Potter, vào buổi sáng, khi George đi ngang qua đại sảnh của tòa thành, hắn phát hiện một đám phù thủy nhỏ đang tụ tập quanh cột thông báo, nhiệt tình thảo luận điều gì đó.
Đến gần hơn một chút, hắn thấy một tấm da dê mới được ghim lên cột thông báo.
Nội dung tấm da dê thông báo rằng vào tám giờ tối nay, trường học sẽ mở lại câu lạc bộ đấu tay đôi tại đại lễ đường, hướng dẫn các phù thủy nhỏ toàn trường cách chiến đấu bằng ma pháp tốt hơn.
Câu lạc bộ đấu tay đôi đã từng rất phổ biến ở Hogwarts, nghe nói rằng hiện tại Trưởng viện Ravenclaw, giáo sư Flitwick, hồi còn đi học đã là tướng quân bất bại của câu lạc bộ đấu tay đôi.
Trong các trận đấu một đối một, dù là phù thủy năm trên cũng không thể đánh bại Flitwick.
Về sau, vì thường xuyên có phù thủy nhỏ bị thương trong các trận đấu, khiến y tá của trường gần như ngày nào cũng bận tối mắt, cuối cùng câu lạc bộ phải bị hủy bỏ.
Giờ xem ra, nhất định là do việc Mật Thất mở ra và các phù thủy nhỏ bị tấn công, nên một vài giáo sư đề nghị mở lại câu lạc bộ đấu tay đôi, rèn luyện kỹ năng chiến đấu cho các phù thủy nhỏ, nhờ đó có thêm năng lực tự vệ khi đối mặt nguy hiểm.
"Cũng là cơ hội quan sát và học hỏi tốt đấy."
George đương nhiên có thái độ ủng hộ việc mở lại câu lạc bộ đấu tay đôi.
Kỹ năng sử dụng ma pháp của hắn cơ bản đều xuất phát từ tự mình lĩnh ngộ, có nhiều phương diện không chính quy.
Về mặt chiến đấu, hắn thực tế chủ yếu đều dựa vào siêu năng lực của mình, ma pháp chỉ đóng vai trò phụ trợ.
Nhưng về sau, chắc chắn hắn sẽ phải lấy chiến đấu ma pháp làm chủ, nên việc quan sát học hỏi thêm các kỹ năng chiến đấu bằng ma pháp là rất quan trọng.
Tám giờ tối, khi George cùng các phù thủy nhỏ năm nhất nhà Slytherin đi tới đại lễ đường, nơi này đã thay đổi diện mạo.
Bốn chiếc bàn ăn dài được gộp lại thành một sân khấu lớn mạ vàng, lộng lẫy vô cùng, phía trên có hàng trăm ngọn nến lơ lửng chiếu sáng.
Trần nhà đại lễ đường tối đen như nhung, như cánh thiên nga, gần như tất cả phù thủy nhỏ của trường đều có mặt, nhao nhao tụ tập, ai nấy đều cầm theo đũa phép, mặt mũi đầy vẻ hưng phấn.
Trong lúc mọi người đang bàn tán xem giáo sư nào sẽ hướng dẫn họ về kỹ năng đấu phép, thì Lockhart mặc áo chùng màu đỏ tía chói lóa và Snape với khuôn mặt lạnh tanh xuất hiện.
Tên Lockhart dở hơi bắt đầu ngay màn mở đầu bằng việc khoe khoang, trước tiên là khoác lác về trình độ đấu phép của mình, sau đó lại coi Snape là phụ tá của hắn, nhờ đó mà nâng cao bản thân, khiến cho sắc mặt Snape càng thêm lạnh lẽo.
George đoán, nếu bàn về việc giáo viên nào ghét Lockhart nhất trường, thì chắc chắn Snape sẽ đứng đầu.
Nếu như không phải ở trường, nếu không phải đã cải tà quy chính, hắn cảm thấy Snape hiện tại hẳn là không ngại đem cả ba lời nguyền không thể tha thứ sử dụng lên người Lockhart.
Điều quan trọng là Lockhart còn không có tự biết, lại muốn luận bàn với Snape ngay tại chỗ, làm mẫu cho các phù thủy nhỏ xem.
Lockhart và Snape đứng đối diện nhau trên sân khấu, khi tiếng đếm bắt đầu vang lên, đồng thời đưa đũa phép qua vai.
"Expelliarmus!"
Lockhart vừa niệm được một nửa câu chú, động tác với đũa phép còn chưa hoàn thành, thì lời nguyền tước vũ khí của Snape đã bắn ra.
Một vầng sáng ma pháp màu đỏ trúng ngay Lockhart, làm đũa phép trong tay hắn trực tiếp bị đánh bay, bản thân hắn cũng bị bắn ra ngoài, đâm vào tường sân khấu rồi trượt xuống.
"Nhanh thật!"
George đứng dưới nhìn thấy Snape thi pháp, không khỏi thốt lên một tiếng cảm thán.
Lời nguyền tước vũ khí là ma chú năm thứ hai, cũng là một ma chú có độ khó không nhỏ, là ma chú được sử dụng nhiều nhất trong chiến đấu của phù thủy, vừa có tính cưỡng chế tước vũ khí của đối phương, vừa có thể đánh bay đối phương.
Nhưng lời nguyền tước vũ khí của hắn so với của Snape vừa nãy, lại khác biệt quá lớn. Bản thân hắn lúc trước cũng tự học ma chú này, gần đây mới xem như hoàn thành sơ bộ, có thể bình thường thi triển.
Không chỉ khác biệt về uy lực, mà quan trọng nhất là Snape khi thi triển lời nguyền tước vũ khí, động tác vung đũa phép đã được giản lược hơn một nửa, tốc độ niệm chú cũng nhanh siêu cấp, cảm giác cả quá trình chưa đến một giây đã hoàn thành trơn tru.
Đây cũng là lý do tại sao cùng là tước vũ khí, mà Lockhart vừa mới ra tay đã bị bay ra ngoài.
Hơn nữa hắn còn chú ý, khi Snape hoàn thành tước vũ khí, cũng không hề dừng động tác, mà chỉ khẽ vẩy đũa phép, hiển nhiên đã chuẩn bị ma chú thứ hai.
Chỉ có điều Lockhart quá kém cỏi, một ma chú còn không đỡ được, tự nhiên cũng không cần phải phóng thích ma chú thứ hai.
"Đây là một lời nguyền tước vũ khí, như các ngươi đã thấy, ta đã mất đi đũa phép của mình.
Nhưng giáo sư Snape, ta nói vậy chắc thầy không để ý đâu, vừa rồi chiêu thức của thầy lộ liễu quá rồi.
Nếu như ta muốn ngăn cản, chẳng phải là chuyện khó khăn gì, nhưng ta cảm thấy không ngại để các em nhìn xem, coi như cho các em tăng thêm chút kiến thức, biết hậu quả khi bị tước vũ khí là như thế nào."
Lockhart khó nhọc đứng lên, nhanh chóng chỉnh sửa lại dung nhan, sau đó lại lần leo lên sân khấu mặt dày giải thích.
Nghe được lời ngụy biện này của Lockhart, Snape giơ chiếc đũa phép trong tay lên, rất muốn cho người này một lời nguyền đoạt mạng.
Như cảm nhận được sát khí của Snape, Lockhart vội vàng chuyển chủ đề: "Được rồi, bây giờ các em hãy chia thành từng cặp lên tiến hành luyện tập, ta và giáo sư Snape sẽ chỉ ra những sai sót của các em trong khi đấu phép."
Nghe thấy lời của Lockhart, phần lớn các phù thủy nhỏ ngược lại không nghi ngờ gì, nhao nhao giơ tay lên sân khấu, trong đó có cả George.
Hắn hoàn toàn không tin chuyện ma quỷ của Lockhart, cũng không trông chờ vào việc Lockhart có thể chỉ ra chỗ sai cho bọn họ cái gì, mà chỉ là muốn luận bàn với những phù thủy năm trên, để Snape hỗ trợ chỉ đạo cho hắn một chút kỹ năng chiến đấu ma pháp.
Lockhart và Snape đi qua các phù thủy nhỏ đang lên sân khấu, chia các phù thủy nhỏ thành từng cặp.
George cũng được ghép đôi, chỉ có điều đối thủ của hắn là một phù thủy nhỏ năm nhất nhà Ravenclaw dáng người có chút thấp bé.
"George, ta là Matthew. Flitwick, rất ngưỡng mộ khả năng học tập và kỹ thuật Quidditch của ngươi, tự nhận là còn kém xa ngươi.
Nhưng trong trận đấu này, có lẽ ta phải sớm nói lời xin lỗi trước với ngươi rồi."
Cậu phù thủy nhỏ tỏ ra rất tự tin, dù đối diện với ngôi sao Slytherin trước mắt, cậu cũng không cho rằng mình sẽ thất bại trong đấu phép.
Là thành viên của gia tộc Flitwick, cậu được thừa hưởng năng khiếu chiến đấu bẩm sinh của gia tộc, còn được hỏi ý kiến chú bác của mình về kỹ năng chiến đấu bằng đũa phép nhiều lần.
Trong khi các phù thủy năm nhất khác còn đang luyện tập bùa Lơ Lửng, thì cậu đã có thể thuần thục sử dụng toàn thân trói buộc nguyền rủa để chiến đấu.
"Ừ... Vậy chúc ngươi may mắn."
George cười cười không nói gì thêm.
Đùa, hắn dù không thi triển ma pháp, dựa vào tố chất cơ thể vượt xa người thường và khả năng bắt động tác giống mèo, cũng có thể dễ dàng né tránh phần lớn các đòn tấn công ma pháp.
Hơn nữa, còn có số lượng ma pháp hắn nắm giữ và sự luyện tập thường ngày.
Đừng nói là phù thủy năm nhất, coi như là phù thủy năm bảy sắp tốt nghiệp, hắn cũng không chắc sẽ thua.
Lần này, hắn chủ yếu là vì muốn hoàn thiện hơn nữa, chứ không phải vì kỹ năng chiến đấu Chân Ma Pháp không tốt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận