Điềm Mật Thần Phục (Ngọt Ngào Quy Phục)
Chương 76
Khương Sơ mạnh mẽ mở to mắt, “Công khai cái gì?” “Hứa Đình Thâm đêm qua đăng Weibo, ngươi không biết à?” Khương Sơ day day huyệt thái dương, cố gắng nhớ lại chuyện tối qua, nhưng trong đầu chỉ toàn là hình ảnh gạch men. Nàng đỏ mặt nghĩ lại, đêm qua có người cắn bờ vai nàng, hỏi “Công khai nhé, ân?” Lúc đó nàng bị giày vò đến kiệt sức, nghe không rõ lắm nên cứ thế gật đầu.
Mặt Khương Sơ càng đỏ hơn, nàng vùi đầu vào gối, lí nhí: “Hắn có nói với ta rồi.” “Ừm, vậy ta cúp máy đây.” Khương Sơ mơ màng đáp “Ừm” một tiếng, định ngủ tiếp thì Trần Niệm Niệm thuận miệng hỏi một câu: “Ngươi mệt lắm hả?” Nàng thầm nghĩ, sau khi vận động kịch liệt như vậy, sao có thể không mệt cho được?
Khương Sơ tùy tiện tìm cớ cúp điện thoại của Trần Niệm Niệm. Nàng hiện tại đang nằm xoài trên giường chẳng muốn động đậy, ngay cả nhấc ngón tay cũng thấy tốn sức.
Lẽ ra nàng không nên mua những thứ kia để kích thích Hứa Đình Thâm.
Cửa phòng vang lên tiếng động nhỏ, Hứa Đình Thâm mở cửa nhìn vào, thấy cô gái nhỏ dùng chăn quấn mình lại như một con tằm nhỏ.
Hắn bật cười, đi tới kéo nhẹ Khương Sơ: “Dậy ăn sáng nào.” Khương Sơ lườm hắn, dựa vào đâu mà mình bị hành hạ thành thế này, còn hắn thì vẫn `sinh long hoạt hổ`, “Ta muốn ngủ.” Hứa Đình Thâm khẽ thở dài, lấy một chiếc áo sơ mi trắng từ tủ quần áo của mình ra: “Nếu ngươi không dậy, ta sẽ giúp ngươi mặc quần áo.” Khương Sơ tất nhiên không chịu, nhỏ giọng nói: “Ngươi ra ngoài đi, ta muốn thay đồ.” Hắn cười khẽ, đúng là `tiểu nữ hài`.
Đêm qua cái nên thấy và không nên thấy đều đã thấy hết, không chỉ thấy mà còn nếm.
Khương Sơ đọc được ý tứ trong mắt hắn, tiện tay ném một cái gối vào người Hứa Đình Thâm.
Lúc này hắn mới cười rồi đi ra ngoài.
Khương Sơ tiện tay búi tóc lên, vì trước đó cần cho việc quay phim nên nàng đã nhuộm tóc lại màu đen.
Nàng đi chân trần ra ngoài, nhìn thấy một trong những "chiến trường" ngày hôm qua, hơi thở lập tức trở nên nóng rực.
Cảm giác nằm nhoài trên ghế sô pha, đầu ngón tay chạm vào bề mặt thô ráp cùng lồng ngực rắn chắc sau lưng, khiến tim nàng đập đến giờ vẫn chưa thể bình ổn lại. Hóa ra trên đời có một loại khoảng cách còn gần hơn cả cái ôm.
“Không mang giày à?” Giọng nói bất mãn của người đàn ông vang lên sau lưng.
Khương Sơ hoàn hồn, le lưỡi rồi xỏ dép đi vào phòng vệ sinh, sau khi ra ngoài thì ngồi vào bàn nghịch điện thoại.
Hôm qua sau khi Khương Sơ nói không quen, trên mạng toàn là những lời mắng chửi nàng.
“`Trợn tròn mắt nói lời bịa đặt` như vậy không thấy mất mặt à?” “Cứ phủ nhận mãi thế này có thấy buồn nôn không? Lừa gạt fan hâm mộ à?” “Đừng có đợi đến lúc kết hôn sinh con rồi mới chính thức thông báo nhé.” “Minh tinh phủ nhận thì toàn là khẳng định cả thôi, chết tiệt, trước đây ta còn khá thích Khương Sơ.” Đêm đó, Hứa Đình Thâm đầu tiên là nhấn theo dõi Khương Sơ, sau đó lập tức đăng một bài Weibo: “Trịnh trọng thông báo: Về phát ngôn của Khương tiểu thư Khương Sơ trước truyền thông vào lúc ba giờ năm mươi phút chiều nay —— liên quan đến tin đồn không quen biết Hứa Đình Thâm, bản nhân sẽ truy cứu toàn bộ trách nhiệm đối với Khương Sơ tiểu thư.” Phần bình luận lập tức bùng nổ.
“`Lão công` của tôi thật sự ở bên `tiểu yêu tinh` khác rồi sao? A a a a a a ta điên mất thôi.” “Mặc dù sớm đã biết nhưng đột nhiên công khai thế này, chết tiệt, thật khó chịu quá đi, người mình yêu cuối cùng vẫn thuộc về người khác.” “Không thể chấp nhận được huhu, hôm nay rốt cuộc là ngày gì vậy? Mẹ hỏi ta sao lại khóc.” Còn về phần `tà giáo điệu tây bì phấn`, lúc này đã khóc lóc hô hào muốn `mất fan`.
Tin tức bom tấn này khiến server Weibo suýt chút nữa không chịu nổi. Mãi đến sáng sớm lúc vừa ngủ dậy, Hứa Đình Thâm lại bình luận vào bài đăng của chính mình: “Đã truy cứu trách nhiệm, mong Khương Sơ tiểu thư sau này đừng tái phạm @ Khương Sơ.” “Trời đất ơi, trừng phạt kiểu gì thế? Có phải kiểu mà tôi đang nghĩ không vậy?” “`Internet cũng không phải là ngoài vòng pháp luật chi địa`, mời các vị kiềm chế một chút.” “Tầng này sẽ bị chụp màn hình lại hết đó, các người cứ nói đi, tôi đang nghe đây.jpg.” Sau đó server sập hẳn.
Chủ đề "Hứa Đình Thâm truy cứu trách nhiệm Khương Sơ" lên top 1 hot search, lại còn treo ở đó đến tận sáng hôm sau. Người không biết chuyện còn tưởng Khương Sơ phạm lỗi gì nghiêm trọng, nhấn vào xem mới biết là bị nhồi `thức ăn cho chó` đến nghẹn.
Mà những cư dân mạng trước đó nói Khương Sơ cố ý lừa gạt mọi người, vì `tao thao tác` này của Hứa Đình Thâm mà cũng không thể tiếp tục `đen` nàng được nữa.
Khương Sơ sau khi lên mạng liền nhấn theo dõi Hứa Đình Thâm, còn cài đặt hắn vào danh sách quan tâm đặc biệt. Đột nhiên một bàn tay đưa tới trước mặt giật lấy điện thoại của nàng: “Ăn cơm.” “A.” Khương Sơ cúi gằm đầu không nhìn hắn.
Hứa Đình Thâm thở dài một hơi, sao hắn lại có cảm giác `nàng dâu` của mình sau khi bị `ngược` lại chỉ vài phút là muốn chạy trốn thế nhỉ. Hắn cầm thìa đưa tới bên miệng nàng: “Há miệng.” Khương Sơ mím môi: “Ngươi coi ta là `tiểu hài tử` à?” “Ừ, gọi tiếng ba ba xem nào.” “Lăn!” Khương Sơ giật lấy cái thìa trên tay hắn tự mình ăn, im lặng một lúc lâu mới dùng giọng rất nhỏ gọi: “Thâm......” Tim Hứa Đình Thâm như bị lông vũ khẽ lướt qua, nhột nhạt. Đuôi mắt hắn cong lên một độ cong rất đẹp: “Ngươi làm chuyện gì sai à?” “Không có.” Nàng chỉ đột nhiên nhớ tới một vài chuyện tối qua: “Hình xăm trên đùi ngươi là xăm lúc nào vậy?” “Ngươi nói cái đó hả?” Hứa Đình Thâm híp mắt: “Xăm lúc còn `nói yêu thương` trước kia.” Khương Sơ cảm thấy sống mũi `chua chua`, thấy mình đã `cô phụ` hắn: “Ngươi có ngốc không vậy, lỡ sau này có bạn gái mới, nhìn thấy hình xăm thì xấu hổ biết mấy.” “Chẳng phải là vì thích ngươi nên mới `vụng trộm` đi xăm chữ ‘JC’ lên đùi sao? Cũng may sau khi chia tay ta không thêm chữ ‘SB’ vào đằng sau, nếu không tối qua chẳng phải đã bị ngươi đánh chết rồi à?” Khương Sơ vốn đang siêu cảm động, nghe vậy liền đá hắn một cái dưới gầm bàn, hung dữ nói: “Bây giờ ta liền muốn đánh chết ngươi!”
Chương 42: Giữ gìn
Hứa Đình Thâm thấy mình trêu chọc Khương Sơ thành công thì cười ha hả, khiến cho con `mèo hoang xù lông` nào đó càng thêm tức giận.
“Ta cũng muốn đi xăm.” Khương Sơ duỗi thẳng chân, bĩu môi nói: “Ngay trên đùi, xăm một dòng chữ ‘Hứa Đình Thâm là đồ `đại ngu xuẩn`’.”
Mặt Khương Sơ càng đỏ hơn, nàng vùi đầu vào gối, lí nhí: “Hắn có nói với ta rồi.” “Ừm, vậy ta cúp máy đây.” Khương Sơ mơ màng đáp “Ừm” một tiếng, định ngủ tiếp thì Trần Niệm Niệm thuận miệng hỏi một câu: “Ngươi mệt lắm hả?” Nàng thầm nghĩ, sau khi vận động kịch liệt như vậy, sao có thể không mệt cho được?
Khương Sơ tùy tiện tìm cớ cúp điện thoại của Trần Niệm Niệm. Nàng hiện tại đang nằm xoài trên giường chẳng muốn động đậy, ngay cả nhấc ngón tay cũng thấy tốn sức.
Lẽ ra nàng không nên mua những thứ kia để kích thích Hứa Đình Thâm.
Cửa phòng vang lên tiếng động nhỏ, Hứa Đình Thâm mở cửa nhìn vào, thấy cô gái nhỏ dùng chăn quấn mình lại như một con tằm nhỏ.
Hắn bật cười, đi tới kéo nhẹ Khương Sơ: “Dậy ăn sáng nào.” Khương Sơ lườm hắn, dựa vào đâu mà mình bị hành hạ thành thế này, còn hắn thì vẫn `sinh long hoạt hổ`, “Ta muốn ngủ.” Hứa Đình Thâm khẽ thở dài, lấy một chiếc áo sơ mi trắng từ tủ quần áo của mình ra: “Nếu ngươi không dậy, ta sẽ giúp ngươi mặc quần áo.” Khương Sơ tất nhiên không chịu, nhỏ giọng nói: “Ngươi ra ngoài đi, ta muốn thay đồ.” Hắn cười khẽ, đúng là `tiểu nữ hài`.
Đêm qua cái nên thấy và không nên thấy đều đã thấy hết, không chỉ thấy mà còn nếm.
Khương Sơ đọc được ý tứ trong mắt hắn, tiện tay ném một cái gối vào người Hứa Đình Thâm.
Lúc này hắn mới cười rồi đi ra ngoài.
Khương Sơ tiện tay búi tóc lên, vì trước đó cần cho việc quay phim nên nàng đã nhuộm tóc lại màu đen.
Nàng đi chân trần ra ngoài, nhìn thấy một trong những "chiến trường" ngày hôm qua, hơi thở lập tức trở nên nóng rực.
Cảm giác nằm nhoài trên ghế sô pha, đầu ngón tay chạm vào bề mặt thô ráp cùng lồng ngực rắn chắc sau lưng, khiến tim nàng đập đến giờ vẫn chưa thể bình ổn lại. Hóa ra trên đời có một loại khoảng cách còn gần hơn cả cái ôm.
“Không mang giày à?” Giọng nói bất mãn của người đàn ông vang lên sau lưng.
Khương Sơ hoàn hồn, le lưỡi rồi xỏ dép đi vào phòng vệ sinh, sau khi ra ngoài thì ngồi vào bàn nghịch điện thoại.
Hôm qua sau khi Khương Sơ nói không quen, trên mạng toàn là những lời mắng chửi nàng.
“`Trợn tròn mắt nói lời bịa đặt` như vậy không thấy mất mặt à?” “Cứ phủ nhận mãi thế này có thấy buồn nôn không? Lừa gạt fan hâm mộ à?” “Đừng có đợi đến lúc kết hôn sinh con rồi mới chính thức thông báo nhé.” “Minh tinh phủ nhận thì toàn là khẳng định cả thôi, chết tiệt, trước đây ta còn khá thích Khương Sơ.” Đêm đó, Hứa Đình Thâm đầu tiên là nhấn theo dõi Khương Sơ, sau đó lập tức đăng một bài Weibo: “Trịnh trọng thông báo: Về phát ngôn của Khương tiểu thư Khương Sơ trước truyền thông vào lúc ba giờ năm mươi phút chiều nay —— liên quan đến tin đồn không quen biết Hứa Đình Thâm, bản nhân sẽ truy cứu toàn bộ trách nhiệm đối với Khương Sơ tiểu thư.” Phần bình luận lập tức bùng nổ.
“`Lão công` của tôi thật sự ở bên `tiểu yêu tinh` khác rồi sao? A a a a a a ta điên mất thôi.” “Mặc dù sớm đã biết nhưng đột nhiên công khai thế này, chết tiệt, thật khó chịu quá đi, người mình yêu cuối cùng vẫn thuộc về người khác.” “Không thể chấp nhận được huhu, hôm nay rốt cuộc là ngày gì vậy? Mẹ hỏi ta sao lại khóc.” Còn về phần `tà giáo điệu tây bì phấn`, lúc này đã khóc lóc hô hào muốn `mất fan`.
Tin tức bom tấn này khiến server Weibo suýt chút nữa không chịu nổi. Mãi đến sáng sớm lúc vừa ngủ dậy, Hứa Đình Thâm lại bình luận vào bài đăng của chính mình: “Đã truy cứu trách nhiệm, mong Khương Sơ tiểu thư sau này đừng tái phạm @ Khương Sơ.” “Trời đất ơi, trừng phạt kiểu gì thế? Có phải kiểu mà tôi đang nghĩ không vậy?” “`Internet cũng không phải là ngoài vòng pháp luật chi địa`, mời các vị kiềm chế một chút.” “Tầng này sẽ bị chụp màn hình lại hết đó, các người cứ nói đi, tôi đang nghe đây.jpg.” Sau đó server sập hẳn.
Chủ đề "Hứa Đình Thâm truy cứu trách nhiệm Khương Sơ" lên top 1 hot search, lại còn treo ở đó đến tận sáng hôm sau. Người không biết chuyện còn tưởng Khương Sơ phạm lỗi gì nghiêm trọng, nhấn vào xem mới biết là bị nhồi `thức ăn cho chó` đến nghẹn.
Mà những cư dân mạng trước đó nói Khương Sơ cố ý lừa gạt mọi người, vì `tao thao tác` này của Hứa Đình Thâm mà cũng không thể tiếp tục `đen` nàng được nữa.
Khương Sơ sau khi lên mạng liền nhấn theo dõi Hứa Đình Thâm, còn cài đặt hắn vào danh sách quan tâm đặc biệt. Đột nhiên một bàn tay đưa tới trước mặt giật lấy điện thoại của nàng: “Ăn cơm.” “A.” Khương Sơ cúi gằm đầu không nhìn hắn.
Hứa Đình Thâm thở dài một hơi, sao hắn lại có cảm giác `nàng dâu` của mình sau khi bị `ngược` lại chỉ vài phút là muốn chạy trốn thế nhỉ. Hắn cầm thìa đưa tới bên miệng nàng: “Há miệng.” Khương Sơ mím môi: “Ngươi coi ta là `tiểu hài tử` à?” “Ừ, gọi tiếng ba ba xem nào.” “Lăn!” Khương Sơ giật lấy cái thìa trên tay hắn tự mình ăn, im lặng một lúc lâu mới dùng giọng rất nhỏ gọi: “Thâm......” Tim Hứa Đình Thâm như bị lông vũ khẽ lướt qua, nhột nhạt. Đuôi mắt hắn cong lên một độ cong rất đẹp: “Ngươi làm chuyện gì sai à?” “Không có.” Nàng chỉ đột nhiên nhớ tới một vài chuyện tối qua: “Hình xăm trên đùi ngươi là xăm lúc nào vậy?” “Ngươi nói cái đó hả?” Hứa Đình Thâm híp mắt: “Xăm lúc còn `nói yêu thương` trước kia.” Khương Sơ cảm thấy sống mũi `chua chua`, thấy mình đã `cô phụ` hắn: “Ngươi có ngốc không vậy, lỡ sau này có bạn gái mới, nhìn thấy hình xăm thì xấu hổ biết mấy.” “Chẳng phải là vì thích ngươi nên mới `vụng trộm` đi xăm chữ ‘JC’ lên đùi sao? Cũng may sau khi chia tay ta không thêm chữ ‘SB’ vào đằng sau, nếu không tối qua chẳng phải đã bị ngươi đánh chết rồi à?” Khương Sơ vốn đang siêu cảm động, nghe vậy liền đá hắn một cái dưới gầm bàn, hung dữ nói: “Bây giờ ta liền muốn đánh chết ngươi!”
Chương 42: Giữ gìn
Hứa Đình Thâm thấy mình trêu chọc Khương Sơ thành công thì cười ha hả, khiến cho con `mèo hoang xù lông` nào đó càng thêm tức giận.
“Ta cũng muốn đi xăm.” Khương Sơ duỗi thẳng chân, bĩu môi nói: “Ngay trên đùi, xăm một dòng chữ ‘Hứa Đình Thâm là đồ `đại ngu xuẩn`’.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận