Điềm Mật Thần Phục (Ngọt Ngào Quy Phục)

Chương 36

Nhìn thế nào thì chuyện này cũng không phải là trùng hợp, Khương Sơ khó tin nhìn vật trên tay. Hóa ra Hứa Đình Thâm thật sự đã thích nàng từ rất lâu rồi, hắn ở nơi mà nàng không nhìn thấy, yên lặng quan sát sở thích của nàng, cẩn thận từng li từng tí không dám làm phiền cuộc sống của nàng. Nàng nhất thời có chút hoảng hốt, lại nảy sinh ảo giác rằng đây chỉ là một giấc mộng hư vô.
Màn hình điện thoại di động đột nhiên sáng lên, “Ngươi hiểu lầm Hứa Đình Thâm.” Tim Khương Sơ đột nhiên thắt lại, nhìn tin nhắn Đàm Điềm gửi tới, cảm giác mình đang khám phá một sự thật nào đó mà người ta vừa khao khát muốn biết, lại vừa sợ hãi khi phải đối mặt với nỗi đau mà nó mang lại.
“Bạn cùng phòng của Hứa Đình Thâm cũng ở trong đoàn làm phim của chúng ta.” Đàm Điềm vốn không có ấn tượng gì về bạn cùng phòng của Hứa Đình Thâm, chỉ là trùng hợp lúc nghỉ ngơi nghe được bọn họ nói đến Hứa Đình Thâm, trong đó có một diễn viên phụ không mấy nổi bật nói mình là bạn cùng phòng của Hứa Đình Thâm, Đàm Điềm vốn không để ý nhưng ngón tay chợt khựng lại, nghiêng mặt nhìn hắn.
“Ngươi còn nhớ ta không, bạn thân của Khương Sơ.” Lục Nhẫn nở nụ cười tươi, “Nữ thần của học viện chúng ta, làm sao ta có thể quên được?” Đàm Điềm cùng hắn trò chuyện một lát, dường như vô tình nhắc tới Hứa Đình Thâm, “Ngươi và Hứa Đình Thâm còn liên lạc không?”
“Thỉnh thoảng.”
“Ta thấy lúc đó quan hệ các ngươi rất tốt, còn rất thích cùng nhau chơi game, đánh cược này nọ.”
Lục Nhẫn vừa nghe đến hai chữ “đánh cược” dường như nhớ lại ký ức đáng sợ nào đó, “Đừng nhắc tới hai chữ này.” Hắn hạ giọng, để người ngoài không nghe thấy, “Lúc đó ngươi cũng biết, Hứa Đình Thâm và Khương Sơ yêu nhau, chúng ta đều tưởng Hứa Đình Thâm là vì đánh cược với chúng ta mới quen Khương Sơ, có lần vô tình nhắc tới chuyện này, ai ngờ Hứa Đình Thâm nổi giận, đánh cho kẻ cầm đầu mặt mũi bầm dập.”
Lục Nhẫn nuốt nước bọt, may mắn là mình không bị liên lụy, “Hứa Đình Thâm tuy nhìn qua có chút khí chất vô lại, nhưng chúng ta đều biết hắn đối xử với bạn bè thật lòng thật dạ, đừng nói đánh người, bình thường ngay cả đỏ mặt cũng không có, ngày đó lại gây ra cảnh tượng như vậy, thật sự dọa sợ mấy đứa chúng ta. Kể từ ngày đó, chúng ta cũng không dám nhắc lại chuyện cá cược nữa.”
Hắn cảm khái, “Nhưng bây giờ nghĩ lại, Hứa Đình Thâm là kiểu người nhìn bề ngoài không đứng đắn nhưng thực tế lại nghiêm túc hơn bất cứ ai, chúng ta thật sự không đủ hiểu hắn.”
Đàm Điềm nghĩ thầm, đâu chỉ các ngươi không hiểu rõ, nàng nghĩ Khương Sơ cũng không đủ hiểu, ai có thể ngờ một chuyện nhỏ nhặt vô nghĩa như vậy, lại trở thành vực sâu ngăn cách giữa tình cảm hai người. Nếu xem tình cảm như một ván cờ, nhất định phải phân thắng thua, cuối cùng sẽ chỉ chẳng còn lại gì.
Tay Khương Sơ run khẽ, nàng không thể tin được lúc chia tay mình lại có thể nói ra những lời lẽ tổn thương Hứa Đình Thâm đến vậy. Nếu Hứa Đình Thâm thật sự thích nàng từ hồi cấp ba, nếu hắn chưa từng đùa bỡn tình cảm của nàng, vậy mà nàng lại nói với một người kiêu ngạo như Hứa Đình Thâm rằng mình căn bản không thích hắn, thậm chí sau khi chia tay còn xóa mọi phương thức liên lạc, không gặp mặt, không cho hắn bất kỳ cơ hội giải thích nào, đơn phương tuyên án tử hình cho mối tình này.
Hắn lúc đó đã cảm thấy thế nào?
Chắc hẳn giống như Khương Sơ ngày đó đứng ở cửa, đau lòng khôn xiết, như rớt vào hầm băng, cảm giác tất cả lòng tự tôn đều bị người mình thích dùng sức chà đạp dưới chân.
Khương Sơ càng nghĩ càng khó chịu, nước mắt từng chuỗi từng chuỗi không ngừng rơi xuống.
Điều khiến người ta đau lòng nhất là, sau khi cho rằng mình đã trêu đùa tình cảm của hắn, Hứa Đình Thâm vậy mà vẫn tìm đến nàng. Hắn thăm dò tình cảm của Khương Sơ đối với hắn, chủ động đem lòng tự tôn của mình ra để mặc nàng chà đạp.
Khương Sơ muốn biết một đáp án, một đáp án khiến nàng ấm ức suốt nhiều năm.
Khương Sơ mở cửa, vạt áo và tóc bị gió thổi tung lên, nàng giơ tay gõ cửa phòng đối diện, nhưng không có ai ở nhà. Nàng nghĩ, chắc là có việc đi rồi.
Nàng không muốn quay về, dựa vào cửa phòng Hứa Đình Thâm đợi rất lâu, cho đến khi hai chân run rẩy đứng không vững.
Thế là lúc Hứa Đình Thâm quay về liền thấy một bóng người nhỏ bé đang ngồi xổm trước cửa phòng mình, tóc nàng hơi rối, lúc ngẩng đầu nhìn hắn, mắt và mũi đều đỏ hoe, giống như bị ai bắt nạt vậy.
Tim Hứa Đình Thâm bị nàng làm xao động, vội vàng bước tới đỡ nàng dậy, rõ ràng rất quan tâm, nhưng miệng vẫn không quên trêu đùa, “Ngươi ngồi xổm trước cửa phòng ta làm gì? Ăn vạ à?”
Cô gái trong lòng chưa có lúc nào ngoan ngoãn như bây giờ, nàng liếc nhìn người đứng sau Hứa Đình Thâm, Nghiêm Hi nhận được tín hiệu thì mở to mắt, lập tức hiểu ra điều gì đó, kéo trợ lý đi về phía cuối hành lang, “Chúng ta đi ăn khuya.”
“Tôi không đói mà.”
“Im miệng.”
Hành lang lập tức yên tĩnh, Hứa Đình Thâm kéo tay nàng, mở cửa phòng, “Vào đi.”
Khương Sơ không nhúc nhích.
“Ngươi làm sao vậy?” Hứa Đình Thâm buông tay ra, nghiêng cổ đánh giá nàng một lượt, nhếch môi, “Ăn vạ cũng không phải không được, gọi một tiếng ca ca nghe xem nào.”
Khương Sơ không để ý lời trêu đùa của hắn, ngẩng đầu nhìn hắn đầy áy náy, “Ngươi yêu ta sao?”
Chương 22 canh một.
Hắn đêm đó thật ra đã cho nàng đáp án, lúc giữ chặt Khương Sơ, Hứa Đình Thâm nói “Ta yêu ngươi” còn lọt một câu, “Ta thua.” Bởi vì yêu cô gái của hắn, cho nên thua hoàn toàn triệt để, thua đến mức không còn nhớ mình đã từng thề sẽ không tự rước nhục nữa. Khoảnh khắc gặp lại Khương Sơ, hắn đã tước vũ khí đầu hàng, một trái tim không thể kiểm soát hoàn toàn nghiêng về phía nàng.
Nhưng giờ phút này hắn hơi sững sờ, không thể ngờ Khương Sơ lại đột nhiên hỏi câu như vậy. Hắn nghĩ, có lẽ nàng muốn làm nhục hắn, hoặc lặp lại màn kịch trước kia.
Nhưng khi Hứa Đình Thâm đối diện với đôi mắt động lòng người kia của nàng, hắn cũng chậm rãi nhắm mắt lại, giống như đưa ra một quyết định khó khăn, bất chấp hậu quả.
Khương Sơ còn chưa kịp phản ứng đã bị kéo vào một vòng ngực ấm áp, đôi môi mềm mại phủ xuống, đầu lưỡi nam nhân cạy mở hàm răng nàng, điên cuồng muốn hấp thu thứ gì đó từ trong môi lưỡi nàng.
Nàng lại bị hôn đến chân có chút run rẩy, hai tay theo bản năng đặt lên tấm lưng gầy của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận