Điềm Mật Thần Phục (Ngọt Ngào Quy Phục)

Chương 32

Trì Tinh nhớ lại một chút, dò hỏi thử, “Có sao?” Hứa Đình Thâm nhìn lướt qua Microblogging đang tràn lan fan couple theo tà giáo điệu tây bì phấn của Trì Tinh và Khương Sơ, ngoài cười nhưng trong không cười đặt điện thoại xuống, “Không có việc gì, trở về sẽ tính sổ với ngươi.” Trì Tinh: “......” Nhiệt độ điều hòa không khí có phải bị chỉnh thấp quá không, lạnh thật.
Hắn cười gượng hai tiếng, rồi lại chỉ vào tiết vịt, “Khương Sơ ăn nhiều một chút.” Khương Sơ còn chưa kịp nhìn rõ, Hứa Đình Thâm đã mở miệng trước, “Nàng không ăn huyết động vật, ngươi tự ăn phần mình đi được không?” Lần này Trì Tinh hoàn toàn im miệng.
Mới ăn được nửa bữa thì Trì Tinh nhận được tín hiệu nào đó, liếc nhìn đồng hồ, “Ta có việc, hai người các ngươi cứ ăn thêm lát nữa.” Đũa trong tay Khương Sơ khựng lại, nàng vội vàng đặt xuống, “Ta cũng ăn xong rồi.” Hứa Đình Thâm một tay đặt lên lưng ghế của nàng, “Khẩu vị của ngươi nhỏ vậy sao?” “......” Lại công kích cá nhân!
Khương Sơ đành phải tìm cớ khác, “Ta...... Ta có việc.” “Có việc?” Khương Sơ dĩ nhiên là không có việc gì, nàng chỉ là không muốn ở riêng cùng Hứa Đình Thâm, “Cái đó......” Hứa Đình Thâm nghiêng mặt nhìn qua, Trì Tinh đã đi rồi, hắn ngồi lại gần một chút, “Ngươi đưa 'Tiểu Khương Sơ' cho ta là có ý gì?” Khương Sơ suýt chút nữa thì bị nghẹn, nàng trừng to mắt, mặt lập tức đỏ bừng lên, tức giận hỏi, “Cái gì nhỏ...... nhỏ?” “Bánh ngọt.” Hứa Đình Thâm lùi lại một chút, “Mùi vị không tệ.” Nghe thế nào cũng giống như đang đùa giỡn lưu manh, Khương Sơ nén lại xúc động muốn cầm ly nước trên bàn hắt vào mặt Hứa Đình Thâm, cầm lấy túi xách đứng dậy định đi, “Đó là trợ lý không cẩn thận bỏ vào, có liên quan gì đến ta?” Nàng vừa xấu hổ vừa tức giận mở cửa phòng, cổ tay nhỏ yếu lại bị một bàn tay to khỏe nắm lấy, “Hôm qua có phải ngươi đã hôn ta không?” Không phải nói uống say sẽ quên hết sao?
Lồng ngực Khương Sơ phập phồng, vẻ kinh hoảng hiện rõ trên mặt, may mà nàng đang quay lưng về phía Hứa Đình Thâm nên hắn không nhìn thấy. Khương Sơ chắc chắn Hứa Đình Thâm không nhớ đầy đủ, liền tức giận nói, “Ngươi có phải không phân biệt được giữa mộng và hiện thực không?” Hứa Đình Thâm đúng là không nhớ đầy đủ, chỉ duy nhất nụ hôn kia là nhớ rất rõ. Hắn đến gần nàng, “Ngươi chiếm tiện nghi của ta rồi còn muốn nói dối cho qua chuyện à?” “Ta...... Ta......” Khương Sơ xoay người lại, lập tức đụng phải lồng ngực rắn chắc của hắn, nàng hơi ngửa người ra sau, “Lần trước không phải ngươi cũng chiếm tiện nghi của ta sao?” Nàng chưa từng gặp ai ngang ngược như vậy.
Nói xong Khương Sơ cảm thấy không ổn, nàng nói như vậy chẳng phải là gián tiếp thừa nhận rồi sao? Vành tai nàng đỏ bừng, vừa ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy Hứa Đình Thâm đang nhìn nàng với đôi mắt tràn đầy ý cười. Khương Sơ cắn răng, rõ ràng giống như một con ốc sên nhát gan, lại cứ muốn giả làm sư tử hung dữ, lý lẽ hùng hồn nói, “Ta chính là thấy khó chịu vì lần trước ngươi chiếm tiện nghi của ta, trả thù lại thì thế nào? Không được à?” “Cầu còn không được.” Hàng mi Hứa Đình Thâm khẽ động, càng nhìn Khương Sơ càng thấy nàng đáng yêu, đuôi mắt nhếch lên nhuốm đầy ý cười. Hắn duỗi hai tay vây lấy nàng, hài hước hỏi, “Không nhìn ra nha, lòng trả thù mạnh như vậy sao?” Khương Sơ nhắm chặt mắt cúi đầu xuống, bây giờ nói mình thật sự không làm chuyện đó còn kịp không?
Tối qua rõ ràng người say là Hứa Đình Thâm, vậy mà Khương Sơ lại như bị mê hoặc, nàng đưa Hứa Đình Thâm về phòng của mình, rất vất vả dùng hết sức chín trâu hai hổ mới vật được hắn lên giường của mình. Cất bánh ngọt xong vừa chuẩn bị rời đi, Hứa Đình Thâm đã níu cổ tay nàng lại, “Ta yêu ngươi.” Nàng thậm chí nghi ngờ Hứa Đình Thâm giả say, nhưng lúc đó Khương Sơ vẫn không kìm lòng được mà hôn hắn. Vốn tưởng rằng có thể toàn thân nhi thoái, lại bị một đôi tay mạnh mẽ giữ lại, để cho hắn chiếm hết tiện nghi mới trốn thoát được. Thế nhưng kẻ được tiện nghi bây giờ lại còn đang ở đây khoe khoang.
Hứa Đình Thâm thưởng thức đủ vẻ mặt bối rối của nàng, cúi đầu hôn lên môi nàng. Mùi máu tươi lan ra trên đầu lưỡi, Hứa Đình Thâm “Tê” một tiếng, đau đớn buông ra.
“Bây giờ thấy chưa?” Khương Sơ đẩy cửa đi ra ngoài. Hứa Đình Thâm giơ tay đè lên môi, một tiếng cười khẽ bật ra từ cổ họng.
Buổi chiều có quảng cáo phải quay, Hứa Đình Thâm hỏi thợ trang điểm, “Vết thương trên miệng có che được không?” “Hơi khó một chút.” Thợ trang điểm không phải người hay buôn chuyện (bát quái), nhưng vẫn không nhịn được hỏi, “Thâm Ca, ngươi bị cái gì cắn vậy?” Hắn nheo mắt cười, “Mèo, một con mèo tính tình thật không tốt.” “......” Ngươi dường như đang đùa ta.
Bất đắc dĩ, quảng cáo không quay được, may mà hôm nay không có cảnh phim phải quay.
Cuối cùng chuyện này tất nhiên truyền đến tai Thắng Liên. Hắn nhắm mắt cũng biết đã xảy ra chuyện gì. Hắn gửi tin nhắn cho Hứa Đình Thâm, “Ha ha, ta phục ngươi rồi, xem ra ta vẫn nên đến đoàn phim thăm ngươi một chuyến.” Hứa Đình Thâm cực kỳ thấu hiểu cho hắn, “Mang nhiều chút hiệu quả nhanh cứu tâm hoàn nhé.” “......” Thắng Liên tức muốn chết, “Nếu ngươi cảm thấy trước đây nàng đùa giỡn tình cảm của ngươi, tại sao lại không thể buông bỏ? Kết thúc một mối tình khó đến vậy sao?” Hứa Đình Thâm có chút hoảng hốt, hắn tuy không trả lời nhưng biết rằng mình đã không còn quan tâm đến lý do tại sao trước đây Khương Sơ đến với hắn nữa rồi, bởi vì lúc này hắn mới nhận ra, so với việc mất đi Khương Sơ, hắn có thể chấp nhận mọi thứ.
Bên này Khương Sơ trở lại khách sạn, ánh mắt Trần Niệm Niệm nhìn nàng rất kỳ lạ, “Mặt ngươi đỏ như vậy, không phải là vừa đi vụng trộm yêu đương với Hứa Đình Thâm đấy chứ?” “......” Khương Sơ trừng mắt nhìn nàng, “Ngươi mới đi vụng trộm yêu đương ấy.” Khương Sơ thật sự không hiểu tại sao Trần Niệm Niệm nhìn nàng và Hứa Đình Thâm cứ như thể nhìn một đôi cẩu nam nữ.
Trần Niệm Niệm nhìn lịch trình, “Tuần sau phải đến Khoái Hoạt Mặt Trăng để tuyên truyền phim mới, thuận tiện bàn bạc hợp tác thương mại với YYG, lúc đó Lật Diệp Tả cũng sẽ đi.” Khương Sơ gật đầu, cúi xuống nhìn điện thoại, người bạn thân đã lâu không liên lạc của nàng là Đàm Điềm đột nhiên gửi tin nhắn cho nàng, “Ta đang ở Hoành Điếm, không bận thì ra ngoài ăn bữa cơm nhé.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận