Điềm Mật Thần Phục (Ngọt Ngào Quy Phục)

Chương 64

Cực kỳ giống một đứa trẻ con cho rằng mình đã trưởng thành.
Tim Hứa Đình Thâm mềm nhũn, hắn đi tới ôm nàng vào lồng ngực ấm áp của mình, “Được được được, cho ngươi bảo hộ, có muốn thu phí bảo hộ không?” “Ừm......” Khương Sơ dựa theo tôn chỉ có còn hơn không mà mở miệng, “Thu chứ, thẻ lương giao nộp hết.” “Sao ta cứ cảm giác ngươi quanh co lòng vòng với ta nãy giờ là để lừa tiền của ta thế?” Hứa Đình Thâm nhìn thấu nàng, “Còn chưa kết hôn đã bắt đầu quản lý đại quyền tài chính của ta rồi, hả?” Khương Sơ vừa định nói sao ngươi lại không chịu được thử thách như vậy, thì lão lưu manh đã không biết xấu hổ nói, “Ta thật sự tổn thương đó, không ngờ trong mắt ngươi ta lại không bằng đám tiền tài dơ bẩn kia, chẳng lẽ lấy thân gán nợ không có lời hơn việc giao nộp thẻ lương sao?” Phi, lão cẩu bức, lại muốn chiếm tiện nghi của nàng.
Khương Sơ lắc đầu, “Không cần, xin ngươi cứ dùng tiền tài dơ bẩn mà thỏa thích nhục nhã ta đi.” Hứa Đình Thâm: “......” Hắn cúi đầu, giọng nói khàn khàn như lông vũ khẽ lướt qua vành tai nhạy cảm của nàng, “Ta lại thích nhục nhã ngươi không cần tiền hơn......” Cuối cùng Khương Sơ bị lão lưu manh nào đó hung hăng “nhục nhã” một trận.
Trong không gian nhỏ hẹp, nhiệt độ bỗng trở nên rất cao, Khương Sơ mềm nhũn không thể tưởng tượng nổi trong ngực hắn, nàng thấp giọng dò hỏi, “Hôm nay sao không thấy cha ngươi?” “Buổi tối ông ấy mới về.” Hứa Đình Thâm sợ nàng nghĩ nhiều, “Cha ta không phải không thích ngươi, dù sao ta cũng lâu lắm rồi không về, ông ấy cũng không có......” Giọng nói của nam nhân đột ngột dừng lại, Khương Sơ tự tưởng tượng ra một màn kịch, đau lòng ôm chặt lấy hắn, “Ông ấy chắc chắn là có việc gấp, cho nên mới không về.” Hứa Đình Thâm hiểu rõ vị kia, khóe miệng vui vẻ xen lẫn chút khinh thường.
“Ngươi yên tâm, sau này ta nhất định sẽ thương yêu ngươi như ba ba vậy.” Hứa Đình Thâm: “?” Khương Sơ lại bắt đầu thể hiện kỹ năng diễn xuất giả tạo của mình, lùi về sau một bước, trân trọng nói, “Ta biết quá khứ của ngươi nhất định không tốt đẹp, mặc dù có rất nhiều tiền, nhưng lại không nhận được tình yêu thương quý giá. Ngươi yên tâm, sau này ta sẽ yêu thương ngươi thật tốt.” Hứa Đình Thâm nhìn nàng với vẻ mặt một lời khó nói hết, nhắm mắt lại, “Có phải ngươi có hiểu lầm gì đó về người có tiền không?” “Hả?” Nam nhân nghĩ nghĩ, đột nhiên hiểu ra tại sao Khương Sơ lại khác thường như vậy, hắn thu lại ý cười trong mắt, “Nếu đã bị ngươi phát hiện, vậy ta cũng không giấu ngươi nữa.” Nghe giọng điệu này...... Nàng biết ngay Hứa Đình Thâm từng bị tổn thương, ô ô ô thật đáng thương.
Hứa Đình Thâm vô cùng nghiêm túc, “Thật ra gia đình ta rất bất hạnh, mẹ ta mất từ khi ta còn nhỏ, người ngươi thấy bây giờ là mẹ kế của ta, cho nên ta vẫn luôn không tin vào tình yêu, cho dù sau này có ở bên ngươi, cũng......” Lời của nam nhân còn chưa nói xong, cô gái nào đó bỗng nhiên bổ nhào vào lòng hắn, “Ta thích ngươi, siêu cấp thích ngươi.” Hứa Đình Thâm cố gắng kìm nén ý cười nơi khóe miệng, cúi đầu khẽ “Ừ” một tiếng.
Khương Sơ cho là hắn không tin, nhón chân lên hôn hắn, đầu lưỡi nhỏ nhắn vụng về của cô gái cạy mở hàm răng hắn, hàng mi dài và dày khẽ run rẩy, phảng phất như cánh bướm dưới ánh đèn.
Hứa Đình Thâm khó mà diễn tả được cảm giác vào khoảnh khắc này, phảng phất như những mạch máu nhỏ bé trong cơ thể đang tí tách nổ tung, dây lý trí trong phút chốc căng cứng, dường như giây tiếp theo sẽ đứt tung ra.
May mắn Khương Sơ kịp thời rời khỏi vòng ôm của Hứa Đình Thâm, nàng có chút thở dốc, trái tim “bịch bịch” nhảy loạn, ánh mắt trong veo như nước nhìn hắn.
Hứa Đình Thâm muốn đảo khách thành chủ, điện thoại đột nhiên vang lên.
Hắn liếc thấy là việc gấp từ phòng làm việc, liền đi sang một bên nghe máy.
Khương Sơ tranh thủ chạy tới bên cạnh, trong phòng Hứa Đình Thâm có một cây đàn dương cầm, trước kia nàng từng học một chút, ngồi xuống ghế đàn gảy vài đoạn nhạc đơn giản.
Hứa Đình Thâm xử lý xong công việc quay lại thì thấy Khương Sơ đang lặng lẽ ngồi trước cây đàn dương cầm, trên mặt mang theo chút biểu cảm say mê. Hứa Đình Thâm nhịn không được lấy điện thoại di động ra chụp một tấm ảnh góc nghiêng xinh đẹp của nàng.
Khương Sơ vừa hay bắt gặp động tác của hắn, nàng dừng động tác trên tay lại, tiếng đàn im bặt, Khương Sơ lườm hắn, “Ngươi lại muốn chụp lịch sử đen của ta?” Hứa Đình Thâm vuốt vuốt điện thoại, nghiêng mặt cười khẽ, “Xem ra ngươi rất có tự mình hiểu lấy.” Khương Sơ suýt nữa bị tức chết, uổng công nàng vừa mới còn dỗ dành Hứa Đình Thâm.
Nàng đứng dậy ngã vào ghế sô pha hờn dỗi Hứa Đình Thâm, một chiếc điện thoại di động được ném vào lồng ngực mình.
“Ông chú trung niên thắng liên tiếp vừa rồi bảo ta phát chút phúc lợi cho fan hâm mộ.” Hứa Đình Thâm cúi đầu hôn lên má Khương Sơ một cái, “Ngoan, giúp ta chụp mấy tấm hình.” Khương Sơ vốn đang khó chịu lập tức ngẩn ra, nàng đưa bàn tay trắng nõn chạm vào má mình, lặng lẽ cong môi.
Hứa Đình Thâm quay phim thời gian dài, có thể nói là gần như không có chút tin tức nào, fan hâm mộ của Hứa Đình Thâm hôm nay kinh ngạc phát hiện idol nhà mình đã online, vội vàng thông báo trong nhóm, “Ca ca online rồi online rồi, chắc là sắp đăng Microblogging! Nhanh! Đến!” “Lần này ta có thể cướp được hàng đầu không?” “Ô ô ô muốn được lật bài.” Quả nhiên không ngoài dự đoán của fan hâm mộ, vài phút sau Hứa Đình Thâm đăng một loạt ảnh, trong đó có bốn tấm là đang ngồi trước đàn dương cầm, tấm cuối cùng là những quả bong bóng rực rỡ trên bãi cỏ xanh mướt.
Bong bóng còn là cướp từ tay một bé gái nhà người ta, cũng không ngại mất mặt, một đại nam nhân thổi bong bóng thôi cũng có thể vui vẻ như vậy.
Khương Sơ tỏ vẻ khinh thường.
Hứa Đình Thâm thổi một chuỗi bong bóng vào mặt nàng, “Ngươi chơi không?” “Ngây thơ.” Khương Sơ quay mặt đi chỗ khác, vừa hay thấy những quả bong bóng đầy màu sắc thổi qua trước mặt mình, nàng cảm thấy mộng ảo nên nhịn không được cũng thổi một cái.
Cuối cùng Khương Sơ bị Hứa Đình Thâm cười nhạo hồi lâu.
Lúc này fan hâm mộ vô cùng kích động —— “Khai trương khai trương, ô ô ô ca ca nhớ anh quá.” “Đây là về nhà rồi sao?” “Đẹp quá đẹp quá đẹp quá, nếu có thể đàn một bản dương cầm thì tốt hơn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận