Điềm Mật Thần Phục (Ngọt Ngào Quy Phục)

Chương 70

"Đã lâu không gặp, công việc bận rộn quá nên không có cơ hội gặp mặt." Khương Sơ cử chỉ đoan trang đúng mực, giọng điệu không nóng không lạnh, "Về sau e là cơ hội gặp mặt sẽ càng ít hơn."
Hướng Cũng lập tức cảm thấy rất thú vị, giống như vừa phát hiện một mặt khác của người mình vốn rất quen thuộc, "Sao ngươi lại khẳng định như vậy chứ, vạn nhất sau này chúng ta hợp tác trong cùng một bộ phim thì sao...... Hay ngươi cảm thấy ta đã không còn cùng đẳng cấp với ngươi?"
"Không phải vì lý do này." Hướng Cũng chụp cho nàng cái mũ thế lợi, Khương Sơ quả nhiên mắc mưu của hắn, "Chủ yếu là vì Hứa Đình Thâm sẽ ghen."
Hướng Cũng: "......" Tuyệt đối không ngờ tới cuối cùng lại là một màn phát 'thức ăn cho chó' lạnh lẽo thế này.
Hắn khẽ cười, "Nếu ngươi đang nói về chuyện 'xào cp', ta có thể giải thích. Chuyện này đều do người đại diện quyết định, ta đã trao đổi với nàng rất nhiều lần, nhưng nàng cứ khăng khăng làm như vậy. Nếu việc này gây phiền nhiễu cho ngươi, ta có thể xin lỗi."
Ánh mắt Khương Sơ không chút gợn sóng, rõ ràng là không hề để bụng chuyện này. Nàng quay đầu đi, hàng mi dài khẽ chớp, "Hướng tiên sinh, có những chuyện nói rõ ra thì lại mất hay."
Hướng Cũng càng lúc càng cảm thấy Khương Sơ người này không đơn giản, hắn ghé sát vào tai Khương Sơ, từ phía sau nhìn vào trông như hai người đang rất thân mật, "Ta tưởng ngươi là một cô gái mềm yếu ngây thơ, không ngờ còn có gai nhỉ?"
"Những chuyện ngươi không biết còn nhiều lắm." Nàng suốt cả quá trình đều mặt không biểu cảm, dường như hoàn toàn không để Hướng Cũng vào mắt.
Khương Sơ là người thoát vai rất nhanh, hợp tác với Hướng Cũng miễn cưỡng cũng coi là vui vẻ, sau khi kết thúc nàng cũng sẽ không cố gắng duy trì mối quan hệ này.
Hướng Cũng có lẽ đã quên, tình cảm giữa bọn họ vốn dĩ chỉ đến mức này thôi.
Hướng Cũng không muốn tự rước lấy nhục nên không nói tiếp nữa.
Đến lượt Khương Sơ lên nhận giải, nàng xách váy bước lên sân khấu, phía dưới đột nhiên vang lên một tràng tiếng thét chói tai, đám fan hâm mộ hô vang lại không phải tên của Khương Sơ.
Người đàn ông với vóc dáng thon dài mặc một bộ tây trang màu đen bước tới, nổi bật đến mức khiến người ta liếc mắt là thấy ngay giữa đám đông.
Khương Sơ nhìn xuống dưới khán đài, Hứa Đình Thâm không biết từ lúc nào đã ngồi vào chỗ của mình, hắn vươn tay cài lại cúc áo vest, dưới đài lại là một trận la hét.
Người đàn ông này......
Mặt Khương Sơ hơi đỏ lên, thầm nghĩ hắn ở trước mặt người khác bày ra bộ dạng lạnh lùng như vậy cho ai xem, tối qua lúc gọi video còn trêu chọc không điểm dừng, qua màn hình cũng khiến nàng mặt đỏ tới mang tai, cuối cùng còn nhất quyết dỗ nàng gọi mấy tiếng lão công.
Trần Niệm Niệm nói không sai, cẩu nam nhân.
Hứa Đình Thâm vừa hay bắt gặp ánh mắt của nàng, khẽ nhếch môi cười, giống như đang có ý đồ xấu xa gì đó.
Khương Sơ cầm cúp trong tay, vì nghĩ đến Hứa Đình Thâm mà hơi mất tập trung, Hướng Cũng bên cạnh đột nhiên nhẹ nhàng ôm nàng một cái, sau đó buông ra và nói lời cảm ơn vào micro.
Đại khái nội dung là cảm ơn đoàn phim, cảm ơn Khương Sơ, nhưng Khương Sơ không nghe lọt một chữ nào.
Nàng trừng lớn mắt, cả người đờ ra tại chỗ, lập tức căng thẳng nhìn về phía Hứa Đình Thâm, chỉ thấy sắc mặt đối phương càng lúc càng đen.
Hứa Đình Thâm đi sang một bên nói gì đó với nhân viên công tác, sau đó hắn biến mất không thấy tăm hơi.
Khương Sơ chớp mắt, vốn dĩ đối với Hướng Cũng không thích cũng không ghét, bây giờ thì hận chết hắn, Hứa Đình Thâm mà tức giận thì phải làm sao bây giờ. Nàng siết chặt chiếc cúp, tâm trí sớm đã không còn ở trên sân khấu.
Lẽ ra Hứa Đình Thâm sẽ không xuất hiện trong dịp hôm nay, hắn ngày nào cũng rất bận, phần diễn trong đoàn phim còn chưa đóng máy, cố ý chạy tới đây chính là vì muốn gặp nàng một lần, kết quả...... Khương Sơ bĩu môi, mặt đầy vẻ uể oải và áy náy, so với việc sợ Hứa Đình Thâm nổi giận, nàng dường như càng sợ Hứa Đình Thâm buồn lòng hơn.
Vừa nghĩ đến người kia sẽ buồn, dù chỉ là khóe môi hơi trĩu xuống một chút, nàng cũng cảm thấy đau lòng vô cùng.
Sau khi lễ trao giải kết thúc, nàng vừa lên xe, còn chưa kịp phản ứng đã bị kéo vào một lồng ngực ấm áp, lòng bàn tay người đàn ông đặt lên khóe môi nàng, "Ngươi nói xem, nên trừng phạt ngươi thế nào mới tốt đây?"
Khóe môi Khương Sơ nóng lên, Hứa Đình Thâm nhìn thấy hàng mi rậm của nàng run rẩy. Hắn khẽ cười một tiếng, cầm lấy chiếc áo khoác lông bên cạnh khoác lên người nàng, đưa tay ôm nàng vào lòng. Chiếc váy cổ V sâu lộ ra khe ngực gợi cảm, chỉ cần hơi cúi xuống dường như có thể nhìn thấy nhiều cảnh xuân hơn nữa, Hứa Đình Thâm nheo mắt lại.
Thật muốn giấu nàng ở nhà chỉ để một mình mình ngắm nhìn.
Hắn vốn chỉ định trêu chọc Khương Sơ một chút, lại thấy cô gái nhỏ căng thẳng vân vê tay, cẩn thận từng li từng tí ngẩng đầu nhìn hắn, có mấy phần nịnh nọt lại sợ hắn tức giận, "Thân...... Hôn một chút?"
Hứa Đình Thâm nhướng mày, nếu nàng đã đề nghị, tự nhiên không có lý do gì để từ chối.
Chỉ là, "Ngươi cảm thấy thế nào?"
"Cái kia...... cái kia......" Đầu Khương Sơ càng lúc càng cúi thấp, thấp đến mức sắp dụi vào lồng ngực hắn, "Ngươi đưa ra yêu cầu gì, ta đều...... đều sẽ không từ chối."
Cô gái nhỏ dường như đã dùng hết toàn bộ dũng khí, gương mặt đỏ bừng như quả táo khiến người ta muốn cắn một miếng, hai bàn tay mềm mại không xương nhẹ nhàng níu lấy vạt áo Hứa Đình Thâm, trông như một món điểm tâm ngọt ngào ngon miệng, làm lòng người tan chảy.
"Ngoan như vậy?" Hứa Đình Thâm bóp lấy cằm nàng, bắt đôi mắt ẩm ướt long lanh của nàng phải đối diện với mình, "Rất sợ ta tức giận?"
Khương Sơ chớp mắt, hít một hơi thật nhẹ, lấy hết can đảm nói, "Lão công."
Hứa Đình Thâm sững sờ, thiếu chút nữa đã văng tục.
Sao lại ngoan như vậy, người này khiến người ta......
Hứa Đình Thâm ho nhẹ một tiếng, buông nàng ra, "Lát nữa sẽ tính sổ với ngươi sau."
Khương Sơ sợ hắn tức giận, rướn người hôn lên khóe miệng hắn, mềm mại xen lẫn ngọt ngào, Hứa Đình Thâm vẫn chưa thỏa mãn, đè nàng lên ghế ngồi mà nếm cho đủ mới buông ra.
Hứa Đình Thâm gọi điện thoại cho tài xế tới, người đại diện và trợ lý sớm đã bị hắn sắp xếp cho về trước.
Khương Sơ nhìn cảnh sắc lướt qua bên ngoài, nhẹ giọng hỏi, "Ngươi còn giận không?"
"Ừ."
Nàng cúi đầu nghịch vạt áo mình.
Hứa Đình Thâm xác thực là có tức giận, chỉ là không phải giận nàng. Vừa rồi tại hiện trường lúc Khương Sơ và Hướng Cũng ôm nhau, hai nữ fan của Hướng Cũng ngồi phía sau hắn đột nhiên vô cùng quá khích mà chửi mắng Khương Sơ, còn kèm theo cả những lời lẽ tục tĩu. Bởi vì tiếng hò hét của fan hâm mộ tại hiện trường không nhỏ nên hai nữ fan này không bị phát hiện, nhưng Hứa Đình Thâm ngồi phía trước các nàng thì sắc mặt lập tức đen sầm lại, ngay lập tức cho bảo an đuổi hai người kia ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận