Điềm Mật Thần Phục (Ngọt Ngào Quy Phục)
Chương 57
Vì chuyện này mà fan hâm mộ của Hướng Dã cũng mắng Khương Sơ mấy ngày.
“Fan hâm mộ Khương Sơ có thể đừng bịa đặt được không? Cũng không nhìn xem mấy tháng nay độ hot của ca ca nhà ta sao lại không nhận được đại ngôn chứ?”
“Đơn giản là nực cười, Khương Sơ vì để buộc chặt thật đúng là chuyện gì cũng làm được mà.”
“Phiền phức mở mắt ra nhìn xem thế giới đi, mời Khương Sơ độc lập hành tẩu đừng bám theo nữa, buồn nôn.”
“Khương Sơ chẳng phải nhận được đại ngôn đồ trang điểm sao? Thật sự coi mình cầm được thứ gì cao cấp lắm à, còn tốt bụng bịa chuyện nói người khác cọ đại ngôn của ngươi?”
Trên mạng một trận hỗn chiến, Trần Niệm Niệm tức muốn chết, lấy cuốn vở ra viết lên hai chữ Hướng Dã, sau đó lấy con dao nhỏ đâm lên trên.
Người qua đường Tiểu Lâm trừng to mắt, “Làm cái gì vậy.”
Lật Diệp uống một hớp, trên mặt không chút gợn sóng, “Làm hỏng bàn là phải bồi thường tiền đấy.”
Trần Niệm Niệm: “......”
Đối với những chuyện xảy ra tiếp theo hoàn toàn không hay biết gì, Khương Sơ nhận được lời mời đến nhà Trì Tinh làm khách, nàng hỏi: “Ta đi có phải không ổn lắm không?”
Trì Tinh khoát tay, “Không sao đâu, Hứa Đình Thâm cũng đi, mẹ ta luôn coi Hứa Đình Thâm như người một nhà, ngươi là vợ hắn, cũng là người một nhà thôi.”
Khương Sơ cố ý mua chút lễ vật, cùng Hứa Đình Thâm đến nhà Trì Tinh bái phỏng.
Mẹ của Trì Tinh nhiệt tình chào hỏi Hứa Đình Thâm cùng Khương Sơ ngồi xuống, nàng bưng chén nước đặt trước mặt hai người, nhìn Khương Sơ, “Đây là bạn gái của ngươi à?”
Hứa Đình Thâm còn chưa mở miệng, Khương Sơ đã gật đầu trước, “Đúng vậy, a di.”
“Tiểu cô nương trông xinh xắn quá.” Nói xong Trì Mẫu nhíu mày, “Cũng không biết con trai ta lúc nào mới tìm được bạn gái ưu tú như vậy.”
Hứa Đình Thâm giở trò xấu, ho khan một tiếng, “Hắn có người theo đuổi đấy, rất ưu tú.”
Mắt Trì Mẫu lập tức sáng lên, kéo Trì Tinh sang một bên.
Bị ép hỏi về ngoại hình, gia cảnh, thậm chí cả sổ hộ khẩu của người theo đuổi, Trì Tinh khóc không ra nước mắt, trong lòng thầm mắng Hứa Đình Thâm một vạn lần, hắn thật không nên để Hứa Đình Thâm cái tên này đến nhà mình làm khách.
Thật vất vả mới ứng phó xong mẹ ruột của hắn.
Lúc ăn cơm, Trì Mẫu đột nhiên nghĩ đến điều gì, hỏi Hứa Đình Thâm: “Đúng rồi, bình thường con trai ta không có khi dễ ngươi chứ?”
Trì Tinh đang nghe ở bên cạnh: “......” Đây đúng là mẹ ruột của hắn sao, cái tên Hứa Đình Thâm kia mà lại bị hắn khi dễ ư? Rõ ràng ngày thường người chịu thiệt đều là mình có được không, nỗi khổ này biết kể cùng ai đây?
Khương Sơ nín cười, chỉ nghe Hứa Đình Thâm mặt dày nói: “Ta bình thường chiếu cố hắn như vậy, hắn làm sao lại khi dễ ta được?”
Trì Tinh: “......” Nói thật đi, giữ chút thể diện đi chứ.
Vậy mà Trì Mẫu lại cười, “Thật sự cảm ơn ngươi.”
Khương Sơ nén cười đến mức không nhịn nổi, tay phải nắm chặt đôi đũa, hai vai khẽ run lên.
“Mẹ.” Trì Tinh vừa định nói gì đó, chỉ nghe mẹ ruột dạy bảo: “Ngươi nên học tập Hứa Đình Thâm nhiều vào.”
Hắn cảm thấy cuộc đời thật không còn gì luyến tiếc, “Ta là tài khoản tặng kèm khi mua điện thoại của mẹ à?”
“Điều này rất khó xảy ra, nếu con là tài khoản tặng kèm điện thoại thì sẽ không ai muốn nạp tiền điện thoại đâu.”
Trì Tinh: “?”
Chương 33: Ngọt ngào
Khương Sơ nén cười đến sắp nội thương.
Trì Tinh thở dài một hơi, hóa ra Hứa Đình Thâm nói đúng, hắn mới là con ruột của lão mụ, còn mình chắc là nhặt được trong thùng rác, lại còn là thùng rác ẩm ướt nữa chứ.
Ha ha.
Lúc ra về, mẹ Trì Tinh còn nói với Hứa Đình Thâm: “Cảm ơn ngươi ngày thường đã chiếu cố Trì Tinh như vậy.”
Hứa Đình Thâm trước mặt trưởng bối dù sao cũng nghiêm túc một chút: “Việc ta nên làm mà.”
Trì Tinh dựa vào cửa, vẻ mặt ghét bỏ nhìn Hứa Đình Thâm: “Được rồi được rồi, ăn uống xong rồi thì biến mau đi.”
Hứa Đình Thâm nhíu mày, còn chưa kịp nói gì, cánh tay Trì Tinh đã bị mẹ đánh một cái: “Sao lại nói chuyện với người ta như thế hả?”
“Mẹ!”
Sau khi xuống lầu, nụ cười trên mặt Khương Sơ vẫn chưa tắt: “A di và Trì Tinh tình cảm thật tốt.”
Mặc dù ngoài miệng thì thiên vị Hứa Đình Thâm, nhưng Khương Sơ lại nhìn ra được sự quan tâm của mẹ Trì Tinh đối với Trì Tinh, lúc bà cảm ơn Hứa Đình Thâm cũng là thật lòng muốn Hứa Đình Thâm chiếu cố tốt cho con trai mình.
Hứa Đình Thâm cong môi, trong mắt thoáng lóe lên vẻ yếu ớt.
“Tết ngươi cũng ở đoàn làm phim sao?”
“Tết đoàn làm phim chắc sẽ cho nghỉ vài ngày, nhưng lúc đó chắc chắn sẽ phải tham gia tiết mục.”
Khương Sơ dừng bước, cố ý nói: “Thật ghen tị với người đại diện của ngươi nha.”
“Xí.” Hắn chẳng thèm để ý, “Hắn chỉ là một lão già đàn ông thời mãn kinh, ngươi có gì mà hâm mộ.”
“......” Đột nhiên thấy thương cho người đại diện.
Hứa Đình Thâm lấy điện thoại di động ra, chơi không theo lẽ thường: “Hay là thế này đi, ta sa thải người đại diện bây giờ, để ngươi làm.”
Khương Sơ: “......” Ngài thật đúng là dám nói.
Thấy hắn thật sự định gọi điện thoại, Khương Sơ nhón chân lên định giật lấy điện thoại của Hứa Đình Thâm, lại bị nam nhân giữ chặt trong ngực: “Chỉ có điều, làm người đại diện của ta còn phải kiêm luôn trợ lý, phải ở chung, ngủ chung một giường......”
Nói hươu nói vượn!
Nàng trừng to mắt, đưa tay đánh hắn một cái: “Ai đời người đại diện nào lại phải làm cả trợ lý, mà cho dù là trợ lý đi nữa... tại sao lại phải ngủ chung một giường?”
“Ngươi chưa nghe nói sao? Trợ lý cái gì cũng phải làm, phải suy nghĩ mọi thứ cho chủ.” Hứa Đình Thâm hơi cúi đầu, kề vào tai nàng nói: “Không ngủ chung một giường, làm sao giúp ta giải quyết khó khăn?”
Khương Sơ đầu tiên là ngẩn ra, ngay sau đó ý thức được thâm ý trong lời hắn nói, cả khuôn mặt đỏ bừng như quả táo chín, nàng toàn thân khô nóng, nhất thời không cách nào bình tĩnh lại được.
Hắn vậy mà lại nói lời hạ lưu với nàng giữa thanh thiên bạch nhật, giở trò lưu manh với nàng......
Khương Sơ ho khan một tiếng, cố giả vờ bình tĩnh ngẩng đầu, giọng điệu mang theo chút nghiêm túc: “Hóa ra trợ lý là như vậy. Hứa Đình Thâm, không ngờ ngươi là người như thế, ta bây giờ phải lên mạng vạch trần ngươi ngay, để cho ngươi thân bại danh liệt.”
“Fan hâm mộ Khương Sơ có thể đừng bịa đặt được không? Cũng không nhìn xem mấy tháng nay độ hot của ca ca nhà ta sao lại không nhận được đại ngôn chứ?”
“Đơn giản là nực cười, Khương Sơ vì để buộc chặt thật đúng là chuyện gì cũng làm được mà.”
“Phiền phức mở mắt ra nhìn xem thế giới đi, mời Khương Sơ độc lập hành tẩu đừng bám theo nữa, buồn nôn.”
“Khương Sơ chẳng phải nhận được đại ngôn đồ trang điểm sao? Thật sự coi mình cầm được thứ gì cao cấp lắm à, còn tốt bụng bịa chuyện nói người khác cọ đại ngôn của ngươi?”
Trên mạng một trận hỗn chiến, Trần Niệm Niệm tức muốn chết, lấy cuốn vở ra viết lên hai chữ Hướng Dã, sau đó lấy con dao nhỏ đâm lên trên.
Người qua đường Tiểu Lâm trừng to mắt, “Làm cái gì vậy.”
Lật Diệp uống một hớp, trên mặt không chút gợn sóng, “Làm hỏng bàn là phải bồi thường tiền đấy.”
Trần Niệm Niệm: “......”
Đối với những chuyện xảy ra tiếp theo hoàn toàn không hay biết gì, Khương Sơ nhận được lời mời đến nhà Trì Tinh làm khách, nàng hỏi: “Ta đi có phải không ổn lắm không?”
Trì Tinh khoát tay, “Không sao đâu, Hứa Đình Thâm cũng đi, mẹ ta luôn coi Hứa Đình Thâm như người một nhà, ngươi là vợ hắn, cũng là người một nhà thôi.”
Khương Sơ cố ý mua chút lễ vật, cùng Hứa Đình Thâm đến nhà Trì Tinh bái phỏng.
Mẹ của Trì Tinh nhiệt tình chào hỏi Hứa Đình Thâm cùng Khương Sơ ngồi xuống, nàng bưng chén nước đặt trước mặt hai người, nhìn Khương Sơ, “Đây là bạn gái của ngươi à?”
Hứa Đình Thâm còn chưa mở miệng, Khương Sơ đã gật đầu trước, “Đúng vậy, a di.”
“Tiểu cô nương trông xinh xắn quá.” Nói xong Trì Mẫu nhíu mày, “Cũng không biết con trai ta lúc nào mới tìm được bạn gái ưu tú như vậy.”
Hứa Đình Thâm giở trò xấu, ho khan một tiếng, “Hắn có người theo đuổi đấy, rất ưu tú.”
Mắt Trì Mẫu lập tức sáng lên, kéo Trì Tinh sang một bên.
Bị ép hỏi về ngoại hình, gia cảnh, thậm chí cả sổ hộ khẩu của người theo đuổi, Trì Tinh khóc không ra nước mắt, trong lòng thầm mắng Hứa Đình Thâm một vạn lần, hắn thật không nên để Hứa Đình Thâm cái tên này đến nhà mình làm khách.
Thật vất vả mới ứng phó xong mẹ ruột của hắn.
Lúc ăn cơm, Trì Mẫu đột nhiên nghĩ đến điều gì, hỏi Hứa Đình Thâm: “Đúng rồi, bình thường con trai ta không có khi dễ ngươi chứ?”
Trì Tinh đang nghe ở bên cạnh: “......” Đây đúng là mẹ ruột của hắn sao, cái tên Hứa Đình Thâm kia mà lại bị hắn khi dễ ư? Rõ ràng ngày thường người chịu thiệt đều là mình có được không, nỗi khổ này biết kể cùng ai đây?
Khương Sơ nín cười, chỉ nghe Hứa Đình Thâm mặt dày nói: “Ta bình thường chiếu cố hắn như vậy, hắn làm sao lại khi dễ ta được?”
Trì Tinh: “......” Nói thật đi, giữ chút thể diện đi chứ.
Vậy mà Trì Mẫu lại cười, “Thật sự cảm ơn ngươi.”
Khương Sơ nén cười đến mức không nhịn nổi, tay phải nắm chặt đôi đũa, hai vai khẽ run lên.
“Mẹ.” Trì Tinh vừa định nói gì đó, chỉ nghe mẹ ruột dạy bảo: “Ngươi nên học tập Hứa Đình Thâm nhiều vào.”
Hắn cảm thấy cuộc đời thật không còn gì luyến tiếc, “Ta là tài khoản tặng kèm khi mua điện thoại của mẹ à?”
“Điều này rất khó xảy ra, nếu con là tài khoản tặng kèm điện thoại thì sẽ không ai muốn nạp tiền điện thoại đâu.”
Trì Tinh: “?”
Chương 33: Ngọt ngào
Khương Sơ nén cười đến sắp nội thương.
Trì Tinh thở dài một hơi, hóa ra Hứa Đình Thâm nói đúng, hắn mới là con ruột của lão mụ, còn mình chắc là nhặt được trong thùng rác, lại còn là thùng rác ẩm ướt nữa chứ.
Ha ha.
Lúc ra về, mẹ Trì Tinh còn nói với Hứa Đình Thâm: “Cảm ơn ngươi ngày thường đã chiếu cố Trì Tinh như vậy.”
Hứa Đình Thâm trước mặt trưởng bối dù sao cũng nghiêm túc một chút: “Việc ta nên làm mà.”
Trì Tinh dựa vào cửa, vẻ mặt ghét bỏ nhìn Hứa Đình Thâm: “Được rồi được rồi, ăn uống xong rồi thì biến mau đi.”
Hứa Đình Thâm nhíu mày, còn chưa kịp nói gì, cánh tay Trì Tinh đã bị mẹ đánh một cái: “Sao lại nói chuyện với người ta như thế hả?”
“Mẹ!”
Sau khi xuống lầu, nụ cười trên mặt Khương Sơ vẫn chưa tắt: “A di và Trì Tinh tình cảm thật tốt.”
Mặc dù ngoài miệng thì thiên vị Hứa Đình Thâm, nhưng Khương Sơ lại nhìn ra được sự quan tâm của mẹ Trì Tinh đối với Trì Tinh, lúc bà cảm ơn Hứa Đình Thâm cũng là thật lòng muốn Hứa Đình Thâm chiếu cố tốt cho con trai mình.
Hứa Đình Thâm cong môi, trong mắt thoáng lóe lên vẻ yếu ớt.
“Tết ngươi cũng ở đoàn làm phim sao?”
“Tết đoàn làm phim chắc sẽ cho nghỉ vài ngày, nhưng lúc đó chắc chắn sẽ phải tham gia tiết mục.”
Khương Sơ dừng bước, cố ý nói: “Thật ghen tị với người đại diện của ngươi nha.”
“Xí.” Hắn chẳng thèm để ý, “Hắn chỉ là một lão già đàn ông thời mãn kinh, ngươi có gì mà hâm mộ.”
“......” Đột nhiên thấy thương cho người đại diện.
Hứa Đình Thâm lấy điện thoại di động ra, chơi không theo lẽ thường: “Hay là thế này đi, ta sa thải người đại diện bây giờ, để ngươi làm.”
Khương Sơ: “......” Ngài thật đúng là dám nói.
Thấy hắn thật sự định gọi điện thoại, Khương Sơ nhón chân lên định giật lấy điện thoại của Hứa Đình Thâm, lại bị nam nhân giữ chặt trong ngực: “Chỉ có điều, làm người đại diện của ta còn phải kiêm luôn trợ lý, phải ở chung, ngủ chung một giường......”
Nói hươu nói vượn!
Nàng trừng to mắt, đưa tay đánh hắn một cái: “Ai đời người đại diện nào lại phải làm cả trợ lý, mà cho dù là trợ lý đi nữa... tại sao lại phải ngủ chung một giường?”
“Ngươi chưa nghe nói sao? Trợ lý cái gì cũng phải làm, phải suy nghĩ mọi thứ cho chủ.” Hứa Đình Thâm hơi cúi đầu, kề vào tai nàng nói: “Không ngủ chung một giường, làm sao giúp ta giải quyết khó khăn?”
Khương Sơ đầu tiên là ngẩn ra, ngay sau đó ý thức được thâm ý trong lời hắn nói, cả khuôn mặt đỏ bừng như quả táo chín, nàng toàn thân khô nóng, nhất thời không cách nào bình tĩnh lại được.
Hắn vậy mà lại nói lời hạ lưu với nàng giữa thanh thiên bạch nhật, giở trò lưu manh với nàng......
Khương Sơ ho khan một tiếng, cố giả vờ bình tĩnh ngẩng đầu, giọng điệu mang theo chút nghiêm túc: “Hóa ra trợ lý là như vậy. Hứa Đình Thâm, không ngờ ngươi là người như thế, ta bây giờ phải lên mạng vạch trần ngươi ngay, để cho ngươi thân bại danh liệt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận